Rời khởi chỗ Vân Long, Diệp Thiên đi đến chỗ Vân Ngọc công chúa.
“Hây…Hây…”.
Vừa bước vào đến Diệp Thiên liền nghe tiếng Vân Ngọc hình như đang làm gì đó.
Diệp Thiên bước đến liền thấy Vân Ngọc đang không ngừng dùng ngón trỏ chỉ hướng tảng đá đánh ra.
“Vút… rắc…”.
Nàng vừa ra một chỉ lập tức một đạo huyền lực từ đầu ngón trỏ của nàng bay ra đánh vào tảng đá.
Nhìn kỹ trên tảng đá mới thấy rõ một đạo huyền lực màu vàng kim, nhỏ như cây kim đâm vào tảng đá một khoảng nhỏ, đạo huyền lực kia nhanh chóng tan vỡ tiêu tán.
“Ahh… tại sao luyện mãi mà vẫn không được”.
Vân Ngọc thấy đạo huyền lực biến mất lập tức dậm chân tức giận.
“Tất nhiên là không được rồi”.
Diệp Thiên cười đi đến.
Hiện tại hắn đã biến thành hình dạng của Diệp Hàn, dù sao trước mặt đồ đệ không thể để mất mặt được, ai đời đồ đệ trẻ con sư phụ còn trẻ con hơn cả đồ đệ.
“Sư phụ!”.
Vân Ngọc quay người nhìn thấy Diệp Thiên liền vui vẻ chạy đến.
“Ừm… dạo này tu luyện thế nào?”.
Diệp Thiên quan tâm hỏi.
“Tu vi chỉ đột phá một tầng, huyền kỹ lúc đầu con tu luyện huyền kỹ thuộc tính thủy cùng thuộc tính mộc rất thuận lợi nhưng hiện tại đến kim thuộc tính thì lại không thể thành thạo”.
Vân Ngọc nói.
“Huyền kỹ kim thuộc tính lúc nãy ta đã nhìn thấy, huyền kỹ này muốn dùng cần phải có cả tinh thần lực phụ trợ vào mới được, hiện tại con chưa tu luyện được”.
“Hơn nữa con thích hợp thuận theo tương sinh ngũ hành, thủy sinh mộc, mộc sinh hỏa, tiếp đó con nên học huyền kỹ thuộc hỏa mà không phải kim, mặc dù không ảnh hưởng gì nhưng vẫn ít nhiều ảnh hưởng đến khả năng vận dụng huyền lực của con”.
Diệp Thiên giảng giải cho Vân Ngọc các tu luyện.
“Vâng, sư phụ”.
Vân Ngọc ngoan ngoãn đáp.
“Ngoài ra, hiện tại con không cần quá chú trọng vào huyền kỹ nhiều, học cho biết minh ngộ áo nghĩa bên trong là được rồi, đợi sau này tu vi đủ cao khi đó mới cần huyền kỹ thích hợp nâng cao chiến lực, hiện tại có học sau này chưa chắc đã dùng tới”.
“Hiện tại con cần tập trung vào luyện thể, con trời sinh dị thể tu luyện nhanh chóng chiến lực không thua trong đồng cấp nhưng cơ thể cuối cùng là có giới hạn không thể theo kịp sự phát triển tu vi của con”.
“Chỉ khi thân thể trở nên càng mạnh thì con mới có thể đào móc tiềm năng trong thân thể của bản thân càng nhiều, con còn rất nhiều thời gian trưởng thành không cần gấp đột phá tu vi, có thể kìm nén được bao lâu thì cứ kìm nén bấy lâu, tu dưỡng căn cơ càng tốt sau này đột phá lên con càng mạnh, lùi một bước tiến nhiều bước, hiểu chưa”.
Diệp Thiên từ từ nói.
“Vâng, con sẽ làm như sư phụ chỉ bảo”.
Vân Ngọc nghiêm túc gật đầu.
“Ừm… tốt”.
“Được rồi, tiếp đó ta sẽ chỉ con cách luyện thể nhớ tập trung”.
Diệp Thiên bắt đầu chỉ dậy Vân Ngọc.
Ngoài những cách mà Diệp Thiên thường dùng hắn còn dạy Vân Ngọc cách dùng sinh khí bên trong cơ thể có được nhờ Ngũ Hành Tuyệt Thể sinh ra để luyện thể.
Sinh khí bên trong cơ thể nàng mỗi lúc đều được sinh ra để tẩm bổ thân thể nàng nhưng đó chỉ là một cách vô thức nên thân thể nàng chỉ hấp thu được một ít không có hiệu quả nhiều.
Hiện tại hắn dạy nàng cách chủ động vận dụng sinh khí bên trong cơ thể, việc luyện thể sẽ không có gì khó khăn đối với nàng.
Dạy Vân Ngọc xong xuôi Diệp Thiên rời đi, trước khi đi hắn còn để lại một đống truyện cho nàng.