3 người Vân Phong không ngừng khó khăn đi từng vòng từng vòng xung quanh di tích.
Mỗi bước chân đặt xuống đều để lại một dấu chân thật sâu, thật rõ ràng.
2 vị Đan Linh cảnh Liễu Mộc cùng Trúc Ly thì vẫn còn đang cố gắng khai thông khiếu huyệt, sau khi khai xong khiếu mạch lại tiếp tục tinh lọc sát khí.
Vì đã có kinh nghiệm trong việc tinh lọc sát khí nên theo Diệp Thiên đoán chỉ cần 3 hay 4 ngày nữa là 2 vị tiền bối đây sẽ hoàn toàn tinh lọc sát khí của mình.
Kim Sơn thì ở gần đó không ngừng tìm hiểu năng lực trái ác quỷ của mình.
“Hắn làm sao có thể không dùng huyền lực mà vẫn vận dụng chiêu thức được? hơn nữa đây là thực chất không phải năng lượng tạo ra? Làm sao ta cảm thấy giống như 4 vị trưởng lão của Vân gia lúc trước?”.
Bạch Linh ngồi trên một chiếc ghế salon vừa cho Lôi Linh hổ ăn vừa hiếu kỳ nhìn Kim Sơn rồi lại nhíu mày tự hỏi.
“Này Diệp Thiên, ngươi làm sao với hắn vậy?”.
Mặc dù không biết Kim Sơn làm thế nào trở nên như vậy nhưng nàng cảm thấy mọi vấn đề đều ở trên người Diệp Thiên nên quay qua hỏi.
“Ta cho hắn ăn trái ác quỷ”.
Diệp Thiên nằm dài trên ghế vừa đọc truyện tranh vừa nói.
Nhìn thì có vẻ hắn đang lười biếng nhưng nếu nhìn kỹ thì bên dưới lớp da của hắn có một chút ánh sáng màu vàng kim ẩn hiện.
Hắn là đang dùng Kim Viêm hỏa để luyện thể, mặc dù Kim Viêm hỏa hiện tại không thể giúp hắn nâng cao lực lượng thân thể nhanh như trước nhưng vẫn có tác dụng rất lớn đó là khiến thân thể hắn càng dẻo dai rắn chắc, điều này rất có lợi để tương lai hắn luyện thể những tầng khác sẽ nhanh chóng hơn nhiều.
“Trái ác quỷ??? Ngươi đúng là có không ít đồ vật kỳ lạ”.
Bạch Linh suy nghĩ rồi lắc đầu không biết.
“Ta còn nhiều thứ ngươi không biết lắm”.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});Diệp Thiên cười cợt thò tay cầm một lon nước uống xuống.
“Vậy trái ác quỷ là gì?”.
Bạch Linh tính tò mò hiếu kỳ lại nổi lên, Diệp Thiên luôn khiến lòng tò mò của nàng tăng cao rồi thỏa mãn nó rồi lại tăng cao, một vòng lặp khó chịu cùng phấn khích khiến nàng thích thú.
“Trái ác quỷ, người ăn vào sẽ có được một năng lực đặc biệt nào đó, năng lực đó như một phần của họ không cần phải hao tốn bất cứ thứ gì cũng có thể dùng ra uy lực lớn như thường, trái ác quỷ chia làm nhiều hệ khác nhau như hệ siêu năng lực, hệ tự nhiên và hệ động vật”.
Diệp Thiên vừa lật trang truyện vừa nói với Bạch Linh.
“Siêu năng lực?”.
Nàng là lần đầu tiên nghe đến từ ngữ này, còn hai hệ kia thì có thể hiểu được.
“Hệ siêu năng lực à, ví dụ như trái ác quỷ khiến cơ thể ngươi có thể co dãn đàn hồi, ngươi thậm chí có thể hút không khí vào người để người ngươi phòng to lên, lại có trái cho ngươi khả năng tác động đến không gian, chỉ cần một chiêu thôi cả một tòa thành sẽ lập tức bị san bằng ngay,…”.
“Hệ tự nhiên thì dễ hiểu hơn, ví dụ như ngươi có thể tạo ra và điều khiển hỏa, lôi, băng,… theo cách ngươi muốn”.
“Hệ động vật bình thường thì sau khi ăn ngươi có thể biến thành một loại động vật nào đó như chim, sói, báo,… ngoài ra còn có một số động vật bá đạo như phượng hoàng, long,… những người sở hữu hệ này thường có sức mạnh thể chất khá khủng”.
Diệp Thiên cũng không che giấu cái gì, hắn rất phóng khoáng nói.
“Vậy ngươi có còn trái ác quỷ hay không, ngươi có thể đưa cho Thiên Nguyệt các chúng ta đấu giá, chắc chắn sẽ có giá cao”.
Bạch Linh càng nghe hắn nói càng là hưng phấn kích động.
Nàng từng thấy 4 vị trưởng lão của Vân gia chỉ dùng Huyền Ấn cảnh đỉnh phong đối chiến Đan Linh cảnh không rơi hạ phong a, thậm chí nhìn thấy vị kia Tứ trưởng lão Vân Hồng ở giữa vương thành hóa thân thành lôi thân khổng lồ, điên cuồng đối chiến với Lôi Linh hổ, mặc dù là thua nhưng không thể không nói năng lực trái ác quỷ quá là kinh khủng.
Hơn nữa đem đấu giá loại vật phẩm độc nhất này sẽ khiến Thiên Nguyệt các danh khí càng thêm vững chắc, nàng cũng có thể chứng minh giá trị bản thân trong gia tộc của mình.