Mặc dù đã tìm được Thú hỏa và cũng đã chứng minh suy đoán của Diệp Thiên là đúng thì cả 3 người tiếp tục ở trong Vạn Thú sơn mạch dạo chơi tìm kiếm mục tiêu tiếp theo.
Trong lúc đi Dương Thiên Vũ liên tục lấy ra Ma lang chi hỏa chơi đùa, vì Ma lang chi hỏa hỏa chủng khi tạo ra Ma lang chi hỏa không cần huyền lực, không sợ tiêu hao huyền lực.
Mặc dù không mạnh bằng lúc dùng huyền lực truyền vào nhưng Ma lang chi hỏa có một công dụng là có thể tùy theo ý niệm mà hóa thành bất cư hình dạng nào nên bị nàng lôi ra dùng mãi không cất vào.
3 người đi đã một ngày cũng đã vào khu vực nhiều huyền thú có huyền đan cảnh tu vi nhưng mục tiêu của họ là những huyền thú có hỏa thuộc tính còn những huyền thú khác thì nếu không động vào họ thì thôi còn nếu động thì lập tức trở thành vật chứng cho nhiệm vụ.
Nhiệm vụ đã hoàn thành từ lâu nhưng mục tiêu thực sự vẫn không thấy đâu, đi lâu như vậy bọn hắn đã tiến vào lãnh địa của huyền thú có Huyền Vân cảnh.
Đến buổi chiều cả đám mới gặp được một con huyền thú có hỏa thuộc tính.
Nó là một linh tước màu trắng, khi bay phía sau cách toát ra một màn lửa màu trắng xinh đẹp.
- Tên: Bạch Hỏa Linh tước
- Cấp: 45 (Huyền Vân cảnh tầng 5)
“Chíp chíp…”.
Bạch Vũ Linh tước tốc độ rất nhanh hơn nữa tu vi còn cao hơn bọn hắn một ít, may là tuy tốc độ nhanh nhưng tấn công hơi yếu.
“Xoẹt…”.
Do lo bảo vệ Dương Thiên Vũ nên Dương Phượng Vũ bị con chim kia vồ cho mấy cái, y phục rách một ít chỗ nhưng không phải nơi nhạy cảm và hắn chỉ là một thằng nhóc nên cũng không gây lúng túng gì.
Tốc độ của Linh tước quá nhanh Diệp Thiên cũng nhìn không kịp, nhưng hắn không bỏ cuộc hắn đang chờ cơ hội.
“Chíp chíp…”.
Sau khi tấn công thành công Dương Phượng Vũ Linh tước đậu trên cây kêu vài tiếng như đang chế giễu.
“Đây rồi”.
Diệp Thiên thấy Linh tước đậu trên cây liền hóa thành một bóng đen biến mất, chỉ tích tắc sau hắn đã xuất hiện cùng nơi với Linh tước đồng thời chớp lấy cơ hội dùng hai tay bắt lấy Linh tước.
Linh tước cảm nhận được nguy hiểm lập tức vỗ cánh muốn bay đi.
Nhưng đã không kịp, hai cánh nó dang ra bị hai tay của Diệp Thiên nắm lấy.
“Rắc rắc… Chíp chíp…”.
Diệp Thiên bẻ gãy cánh linh tước, đau đớn nhó khẽ kêu vài tiếng rồi bị Diệp Thiên bắt lấy nhảy xuống chỗ Dương Phượng Vũ.
Lần này là may mắn gặp loại huyền thú tốc độ cao nhưng yếu ớt chứ nếu gặp loại khác sợ là hắn cũng phải dùng hết chiêu số.
“Phựt…”.
Linh tước tuyệt vọng lấy bạch hỏa đốt hắn hoảng hốt thấy không tác dụng.
Diệp Thiên đã tính trước chuyện này nên chuyển thuộc tính thành băng thuộc tính bao lại bàn tay nên nhiệt độ giảm đi rất nhiều, hắn chỉ cảm giác được hơi rát rát.
“Đáng tiếc”.
Diệp Thiên cười trên nỗi đau của nó nói.
“Của ngươi đây”.
Hắn đưa Linh tước cho Dương Phượng Vũ.
“Ầm…ầm…ầm…”.
Vừa cầm lấy Linh tước Dương Phượng Vũ lập tức quăng nó xuống đất rồi dùng huyền kỹ hóa một chưởng thành nhiều chưởng đập nó.
“Chà…”.
Diệp Thiên nhìn nàng mà mặc niệm cho kẻ sẽ lấy nàng làm vợ, quả là hoa hồng thì có gai.
“Cầm”.
Đập cho linh tước chết nàng lấy thú đan của nó ra đưa cho Diệp Thiên.
Như lần trước Diệp Thiên cầm lấy bắt đầu luyện ra Thú hỏa.
Do tu vi của Linh tước cao hơn nhiều so với Tử ma lang nên mất rất nhiều thời gian ngưng luyện.
Đến gần tối Diệp Thiên mới từ trong đan lô lấy ra một ngọn lửa màu trắng tinh rất xinh đẹp nói.
“Do tạp chất trong thú đan ít nên hỏa chủng giữ được uy lực Huyền Vân cảnh tầng 1, ta thấy nó rất thích hợp với ngươi”.
Diệp Thiên nhìn ngọn lửa đánh giá rồi quay sang nhìn Dương Phượng Vũ nói.
“Ngươi không cần sao?”.
Nàng thấy Diệp Thiên không muốn thì thắc mắc.
“Mặc dù không tệ nhưng bạch hỏa này chỉ có một phần là cuồng bạo mà thôi không thích hợp với ta”.
“Vậy ngươi muốn Dị hỏa thế nào?”.
“Càng cuồng bạo càng tốt, giới hạn của thân thể ta khá cao nên ta cần khai thác nó”.
Diệp Thiên biết nàng thấy ấy náy nên giải thích rõ.
“Vậy tốt”.
Biết được đáp án Dương Phượng Vũ không do dự nhận lấy hỏa chủng bắt đầu dung hợp.
Không như Dương Thiên Vũ vượt cấp dung hợp trước đó, nàng dung hợp rất nhẹ nàng không hề có gì bất thường xảy ra.
“Hợp”.
Rất nhanh việc dung hợp kết thúc với tiếng quát của Dương Phượng Vũ.
“Hừng hực…”.
Không thể đợi chờ nàng lập tức đưa tay ra gọi ra bạch hỏa.
Dương Phượng Vũ mỉm cười hài lòng, sau đó nàng thích thú liên tục gọi ra bạch hỏa như muội muội nàng sáng nay.
“Dù sao cũng nên đặt cho nó cái tên”.
Diệp Thiên nói ra ý kiến.
“Hừm… cứ gọi Bạch Tước chi hỏa đi”.
Dương Phượng Vũ cười nói.
“Haiz… xem ra ta với ngươi đều không có khiếu đặt tên”.
Diệp Thiên thở dài rồi khẽ lẩm bẩm, hắn đặt là Ma lang chi hỏa là vì nghĩ không ra tên hay nên thấy sao đặt vậy ai ngờ cô nàng nàng này cũng hệt như hắn đặt tên.
Dương Phượng Vũ không nghe thấy Diệp Thiên lẩm bẩm vẫn tiếp tục nghịch Bạch tước chi hỏa.