Qua mấy ngày không ngừng tu luyện Diệp Thiên tu vi mặc dù không đột phá nhưng cách đột phá cũng không xa, thân thể cũng đã 2 vạn lực lượng, dùng Kim Viêm chi hỏa luyện thể hiệu quả hơn dược dịch gấp nhiều lần nên tăng lên rất nhanh, Kim Viêm chi hỏa có thể theo tu vi của hắn tăng lên và cắn nuốt Dị hỏa khác mà tăng cường bản thân nên hắn có thể một mực dùng cách này để nhanh chóng tiến bộ.
Tiến bộ nhất chính là kiếm mang, vì có phân thân song song tu luyện lấy kinh nghiệm nên tốc độ nhanh hơn, hiện tại hắn đã tạo ra được 6 đạo kiếm mang không qua mấy ngày là có thể tiếp tục đột phá đạo thứ 7.
Kiếm mang mỗi tăng lên 7 đạo sẽ tăng cường rất nhiều uy lực, có thể xem 7 đạo kiếm mang là một tiểu cảnh giới cũng được.
Sáng ngày thứ 7 Kim Sơn đã đi Thiên Nguyệt các xem đấu giá từ sớm, trong lúc chờ đợi hắn đem tiền về Diệp Thiên rảnh rỗi đi ra sân xem 3 người Vân Phong tỷ võ.
Hiện tại người đang đánh là Vân Phong cùng Trương Hổ.
Trương Hổ sau khi đột phá Huyền Vân cảnh thân thể lực lượng cũng tăng lên không ít nhưng vẫn chưa đạt 1 vạn, thua xa Diệp Thiên nhưng đủ để Vân Phong khó đánh.
Thân thể của Trương Hổ tốt hơn Vân Phong nhiều nên lúc Vân Phong ra chiêu phần lớn đều bị Trương Hổ né tránh, hơn nữa tốc độ chậm nên bị Trương Hổ liên tục áp sát người đánh.
Với một người chuyên tu luyện huyền lực như Vân Phong thì cơ thể yếu ớt chính là điểm yếu chí mạng, nhưng may thay Vân Phong thân pháp không tệ liên tục có thể chuyển nguy thành an lui ra khỏi phạm vi của Trương Hổ công kích.
Trương Hổ không thể làm gì ngoài chịu đựng Vân Phong thả diều đến kiệt sức thất bại.
“Diệp Thiên, ngươi mà cũng có hứng thú ra đây xem tỷ võ sao?".
Dương Phượng Vũ nhìn thấy hắn đến cười trêu.
“Tu luyện có đột phá nên hiện tại có chút rãnh rỗi thôi”.
Diệp Thiên thong dong nói.
“Có hứng thú làm một trận không?”.
“Ngươi là muốn thăm dò ta sao?”.
Diệp Thiên cười hỏi.
"Cũng có một phần, ta luôn thắc mắc chiến lực của ngươi rốt cuộc là đến đâu".
Dương Phượng Vũ không giấu nói thẳng.
"Cũng được thôi, như ý ngươi muốn".
Diệp Thiên cười nói đi ra sân trống.
Dương Phượng Vũ cũng mừng rỡ theo sau đứng song song với hắn.
Vân Phong cùng Trương Hổ thấy hai người thì lập tức tìm chỗ đứng chăm chú quan sát, bọn hắn cũng rất tò mò chiến lực của Diệp Thiên, lần trước Trương hổ chỉ dùng thân thể lực lượng nên thua nhưng nếu đấu thực Trương Hổ con dùng huyền lực tấn công chiến lực không thể xem thường Diệp Thiên có thể đánh hay không cũng là một vấn đề.
Mấy ngày nay bọn họ bị thiên phú của Diệp Thiên kích thích điên cuồng tu luyện, bây giờ có cơ hội thám trắc đến chiến lực của Diệp Thiên là một cơ hội hiếm có để bọn họ nhận biết chênh lệch giữa cả hai là bao nhiêu, đồng thời lấy lại tự tin của mình.
Trên sân Diệp Thiên thong dong tự tin nhìn đối diện mình Dương Phượng Vũ.
"Ngươi có thể ra tay trước".
Hắn ra tư thế mời gọi nói.
"Tốt thôi".
Dương Phượng Vũ phóng người hướng Diệp Thiên vung chưởng.
"Hồng Viêm chưởng".
Diệp Thiên không tránh né chuyển đổi huyền lực thuộc tính thành lôi thuộc tính rồi đánh ra một quyền, cứng đối cứng với Dương Phượng Vũ.
"Hừng hực… rắc rắc… Ầm…".
Hai loại thuộc tính huyền lực va chạm nhau tạo thành cú nổ lớn làm trung tâm sân bị lún xuống một hố to.
Diệp Thiên lùi về sau 9 bước, Dương Phượng Vũ chỉ lùi về sau 5 bước.
"Huyền lực thuộc tính, hắn đã đột phá Huyền Đan cảnh".
Trương Hổ nhìn thấy lôi điện Diệp Thiên ngưng tụ trên tay thì nói.
"Ừm… lúc hắn gia nhập học viện nghe nói chỉ là Dung Linh cảnh tầng 3, mới đây đã đến Huyền Đan cảnh tốc độ tu luyện nghe mà lạnh cả sống lưng, quả thật là quái vật".
Vân Phong hoảng sợ phân tích.
“Không chỉ như thế, hắn rõ ràng là chỉ yếu thế hơn Phượng Vũ một chút”.
Hai người ít tiếp xúc với Diệp Thiên nên bất ngờ nhưng Dương Phượng Vũ mấy ngày trước ở chung với Diệp Thiên thì không hề bất ngờ, nàng đã đoán trước tu vi của Diệp Thiên không đơn giản nếu không cũng không thể nhẹ nhàng luyện hỏa thú đan của huyền thú có Huyền Vân cảnh tu vi.
Chỉ có điều nàng không ngờ là huyền lực của Diệp Thiên lại là lôi thuộc tính, trong các loại thuộc tính lôi thuộc tính có sức phá hoại cao nhất thậm thí hơn cả hỏa thuộc tính một bậc.
“Ghê gớm”.
Diệp Thiên nhìn bàn tay còn run run nói.
Huyền lực của hắn khủng bố hơn người khác mấy lần thì cũng chỉ là huyền lực của Huyền đan cảnh mà thôi, hiện tại nhiều nhất có uy lực khoảng 5 vạn cộng thêm thân thể lực lượng 2 vạn cũng chỉ 7 vạn.
Còn người có tu vi Huyền Vân cảnh thì huyền lực đã có thể đánh ra 5 vạn lực lượng, Dương Thiên Vũ không luyện thể nên thân thể lực lượng nhiều nhất 2-3000 là cùng, nhưng nàng là Huyền Vân cảnh tầng 3 nên huyền lực cũng gần 7 vạn, cộng thêm huyền kỹ thì uy lực đã tiếp cận 10 vạn, cả hai vẫn còn chênh lệch không ít.
“Quả nhiên không thể xem thường”.
Dương Phượng Vũ nhìn Diệp Thiên chiến ý thiêu đốt, nàng mặc dù tu vi hơn Diệp Thiên rất nhiều còn dùng huyền kỹ nhưng chỉ có thể đánh lui hắn mà không thể tổn thương, có thể thấy Diệp Thiên chiến lực bá đạo cỡ nào.
“Tiếp tục, Lạc Viêm chưởng”.
Dương Phượng Vũ nhảy lên cao vung chưởng, từ một hỏa chưởng hóa thành nhiều hỏa chưởng liên tiếp bay về phía Diệp Thiên.
Diệp Thiên không đối cứng mà lách người né dày đặc hỏa chưởng lao tới mình, thỉnh thoảng đánh ra vài quyền để phá hủy hỏa chưởng tìm đường thoát thân.
Hữu kinh vô hiểm chạy ra phạm vi hỏa chưởng Diệp Thiên muốn phóng người lên tấn công nhưng giống như biết được ý định của Diệp Thiên, Dương Phượng Vũ hỏa chưởng lập tức đổi thành hỏa trảo vồ về phía hắn.
“Ầm…”.
Diệp Thiên thấy đã quá muốn để né lập tức xoay người lấy đà tung ra một cú đá xoáy với lôi điện gia trì tiếp đón hỏa trảo.
Hai người một hỏa một lôi liên tục va chạm làm cả sân không còn nguyên hình.
Nhưng cả hai không hề quan tâm chuyện đó mà chỉ tập trung vào trận đấu, cả hai càng đấu càng hăn, nhịp độ ra đòn càng lúc càng nhanh.
Hỏa cùng lôi, hai thuộc tính có sức công phá bá đạo nhất liên tục va chạm tạo ra những cơn trấn động làm Vân Phong cùng Trương Hổ hai người trợn tròn mắt nhìn.
“Cái tên tiểu tử này vậy mà có thể cứng đối cứng với Phượng Vũ, mặc dù luôn ở hạ phong nhưng không hề có dấu hiệu sẽ bại”.
Vân Phong rung động nói, hắn mặc dù tu vi cao hơn nữa thuộc tính áp chế Phượng Vũ nhưng mấy ngày trước Phượng Vũ bỗng nhiên đột phá tu vi gần bằng với hắn lại thêm cái cách chiến đấu hung bạo làm hắn cũng không dám gần, chỉ có thể liên tục thả diều tiêu hao nhưng không thể thắng như trước.
Bây giờ cái tên tiểu tử Diệp Thiên này không những đối cứng cùng nàng mà còn không thua quá nhiều.
Nên nhớ tu vi của Diệp Thiên còn thấp hơn bọn hắn cả một đại cảnh giới, chiến lực này quá nghịch thiên nhìn Diệp Thiên mà hắn có cảm giác bất lực.