“Làm sao? Ngươi không phải muốn giết ra sao?”.
Diệp Thiên thấy 3 người Dương Trầm đã rời xa chỗ này thì cười nói.
“Hừ… tiểu tử, thiên phú của ngươi quả là để người ghen tỵ nhưng thiên phú chưa biến thành thực lực thì cũng chỉ là người thường”.
“Ngươi nói đúng, nếu vậy sao ngươi lại chừng chừ? Sợ ta trốn thoát sau này về đòi mạng sao?”.
Diệp Thiên cười cợt nói.
“Miệng mòm nhanh nhẹn”.
Lý Thông nheo mắt, huyền lực tản mát xung quanh người.
“Lý gia của ngươi ba lần bảy lượt đến đòi mạng ta, à mà còn có cả Thạch gia nữa, ngươi yên tâm đi tương lai Lý gia cùng Thạch gia chắc chắn sẽ xuống âm phủ chơi với ngươi, còn bây giờ thì cảm phiền ngươi đi trước một bước”.
Diệp Thiên lạnh băng nói.
“Láo xược”.
Lý Thông tức giận vung ra một quyền hướng Diệp Thiên.
“Chỉ mình ngươi biết đánh quyền sao?”.
Diệp Thiên cười lạnh nói rồi vung ra một Thiểm lôi quyền.
“Ầm…phựt…đùng đùng…”.
Hai quyền giao nhau nổ tung, hỏa diễm thiêu đốt tứ phía, lôi điện đánh loạn khắp nơi.
“Huyền Quang cảnh cũng không có gì đặc biệt”.
Diệp Thiên liên tục lui về sau mấy bước mới đứng vững nhưng không bị tổn thương gì, hắn ngẩn đầu nhìn Lý Thông bủi môi xem thường.
“Ngươi… tốt, tốt lắm, không ngờ chiến lực của ngươi đã vượt qua tưởng tượng của ta, nhưng đó chỉ mới là một phần thực lực của ta mà thôi, hiện tại thì ngươi có thể chết”.
Lý Thông nhìn thấy Diệp Thiên lông tóc không hao tổn bất ngờ, rung động nói.
Diệp Thiên biểu hiện càng nhiều thì càng làm sát ý của hắn đối với Diệp Thiên càng lớn, một kẻ như Diệp Thiên không thể còn sống.
“Hừ… ngươi nghĩ ta dùng hết sức sao? Lên đi cho ta xem Huyền Quang cảnh mạnh cỡ nào?”.
Diệp Thiên cười lớn nói.
“Phá Sơn quyền”.
Lý Thông bị Diệp Thiên khích tướng lập tức ra chiêu đánh ra một hỏa quyền khổng lồ hướng Diệp Thiên bay tới.
“Thiểm Lôi quyền”.
“Đùng đùng…”.
Trong nháy Diệp Thiên hai tay ra mấy quyền liên tiếp hóa thành lôi điện đánh vào hỏa quyền.
“ẦM…”.
Một tiếng nổ đinh tai nhứt óc vang lên, Diệp Thiên bị lực phản chấn chấn bay ngược về sau ngã trên mặt đất.
“Phốc…”.
Diệp Thiên phun ra một ngụm máu rồi lập tức đứng dậy nhìn Lý Thông.
“Quả nhiên lợi hại, uy lực mạnh mẽ cộng thêm sử dụng huyền kĩ gia tăng uy lực đã vượt qua 30 vạn một ít”.
Diệp Thiên tính toán.
Hắn hiện tại là Huyền đan cảnh tầng 10, huyền lực bá đạo hơn nữa uy lực cũng chỉ 15 vạn, lực lượng thân thể hơn 4 vạn cộng lại cũng chỉ tiếp cận 20 vạn mà thôi còn thua rất nhiều.
“Vậy mà lại không chết?”.
Lý Thông ngạc nhiên nhìn Diệp Thiên.
“Xem ra ta không thể giữ lại rồi”.
Diệp Thiên tập trung nhìn Lý Thông.
“Ngươi vẫn chưa dùng hết sức?”.
Lý Thông càng hoảng sơ, thông qua huyền lực hắn đã xác nhận Diệp Thiên chỉ là Huyền đan cảnh mà thôi, có thể tiếp được hai chiêu của hắn mà không chết đã yêu nghiệt cực kì, hiện tại Diệp Thiên lại nói với hắn là chưa dùng hết sức, chiến lực như vậy tìm khắp thiên hạ khó có người thứ hai.
“Ngươi nên cảm thấy vinh hạnh vì ngươi là người đầu tiên ta dùng toàn lực đấy”.
Diệp Thiên lạnh nhạt nói.
“Hừ… “.
Lý Thông mặc dù tức giận nhưng cũng không dám lỗ mãn, nếu Diệp Thiên được Vân gia cho một hai món đồ gì đó để bảo mệnh thì phiền phức.
“Khai Môn, Mở”.
Diệp Thiên quát lớn.
“Xì xì…”.
Một loại ánh sáng màu xanh lục bao bọc xung quanh người Diệp Thiên phát ra từng đợt âm thanh cuộn trào nhỏ vang lên.
“Hưu Môn, Mở”.
Diệp Thiên quát thêm một tiếng, ánh sáng và âm thanh xung quanh người Diệp Thiên càng cường thịnh.
Bát Môn Độn Giáp là thứ hắn hắn chuẩn bị để đối phó với những tình huống bất ngờ, Khai môn tăng cường gấp 2 lần thể chất của hắn, Hưu môn tăng gấp 3, hiện tại tốc độ gia tăng đáng kể còn lực lượng đã vượt qua 10 vạn đạt đến 12 vạn.
Chưa dừng lại ở đó Diệp Thiên lại khẽ quát thêm một tiếng.
“Lên”.
Kim Viêm chi hỏa bao phủ hai cánh tay Diệp Thiên cuồng bạo thiêu đốt, Diệp Thiên còn truyền thêm huyền lực gia tăng uy lực của nó, khiến xung quanh nhiệt độ điều tăng cao.
“Làm sao có thể như thế?”.
Lý Thông ở phía đối diện cảm nhận được hỏa lực của Kim Viêm chi hỏa thì khó tin, trước đó trên người Diệp Thiên bỗng xuất hiện ánh sáng xanh hắn cũng không cảm nhận được gì nhưng Kim Viêm chi hỏa vừa ra hắn liền cảm giác được chiến lực của Diệp Thiên đã tăng lên đáng kể.
Nhưng không đợi hắn hoảng sợ xong thì Diệp Thiên lại tiếp tục hành động khác của mình.