Không Có Tiền Ly Hôn

Chương 34

Hồi đáp của Thủ đô tinh gửi tới vào đêm một ngày nào đó.

Adrian bị âm báo của thiết bị đầu cuối đánh thức, thấy rõ người liên lạc là Fayn bèn nhận lấy.

“Lão đại, vừa rồi rồi đã nhận được tin xác nhận truyền từ Thủ đô tinh,” Hai giờ sáng nhưng giọng Fayn lại rất tỉnh táo, “Tin tức đặc phái viên cung cấp, gồm cả ‘lệnh vinh quang’ đều là chính xác. Trí tuệ nhân tạo quả thật đã xảy ra biến hoá, nó không hề thoả mãn với tình trạng bây giờ.”

Adrian không mấy kinh ngạc, thực ra chỉ riêng với những chứng cứ Chung Yến lấy ra cũng đã đủ phục chúng. Chỉ là do sự tình quá lớn, toàn bộ bố trí và kế hoạch của quân đội Navi đều phải thay đổi theo, xác nhận lại chỉ để chắc chắn mà thôi.

“Được, sáng mai mở cuộc họp.”

“Tôi biết rồi. Việc này kỳ thật là để cậu nghe tin chính xác thôi, tôi gọi cho cậu không phải để nói cái này.” Fayn nói, “Vừa rồi người canh chừng động thái của Liên Bang đã truyền tin khẩn cấp tới cho tôi, mười phút trước tinh khu Labor đã xảy ra nội biến. Cao tầng của nghị viện, ba nghị viên cấp cao bao gồm cả hội trưởng nghị viện đương nhiệm đã bị Điệp phán định có tội, hiện đã bị bắt giam.

Adrian rốt cuộc biết vì sao giọng Fayn lại tỉnh táo như vậy, hắn nghe xong cũng không khỏi giật mình, nhưng không hề bối rối.

“Có tội?” Adrian ngồi dậy từ trên giường, triệt để tỉnh táo, “Có tội gì?”

“Rất nhiều tội danh. Hai người kia chủ yếu là tội tham ô, hội trưởng không chỉ hủ bại mà còn lạm công quyền để tư dùng trong thời gian dài.”

“Hội trưởng lạm công quyền tư dùng, thời gian dài?” Adrian quả thực cảm thấy mình như chưa tỉnh ngủ, “Hội trưởng nghị viện đương nhiệm của tinh khu Labor? Là người chúng ta quen sao?”

Biểu hiện của nghị viện tinh khu Labor trong sự kiện Bạch Thuẫn tinh không đạt yêu cầu, nói đúng hơn là không làm vừa lòng Thủ đô tinh. Giai đoạn trước, nghị viện khu vì dân cư của Bạch Thuẫn tinh mà không ngừng xảy ra bất đồng với Thủ đô tinh. Cứ thế trì hoãn mất một năm, sau khi địa khu nghị viện của Bạch Thuẫn tinh tuyên bố thoát ly khỏi tinh khu Labor để gia nhập vào tinh khu Navi, Nghị viện khu lại một lần nữa nhắm một mắt mở một mắt, thậm chí còn không hề xuất binh dùng vũ lực trấn áp, chỉ nói là nhận được uy hiếp của Navi, vì thực lực cách xa không dám vọng động, chờ Thủ đô tinh tới cứu viện.

Thủ đô tinh và tinh khu Navi cách nhau rất xa, nước xa không cứu được lửa gần, chờ người của Thủ đô tinh đuổi tới, quân đội Navi đã thần tốc chiếm được Bạch Thuẫn tinh, ngay cả biên giới cũng đã được thiết lập lại xong hết.

Chỉ có vài vị trong cao tầng quân đội Navi biết, bọn họ căn bản chưa từng uy hiếp Nghị viện của tinh khu Labor. Nghị viện khu tinh khu Labor mở mắt nói dối, quân đội tinh khu Navi cũng ngầm thừa nhận. Việc sát nhập Bạch Thuẫn tinh diễn ra nhanh chóng và hoà bình, không hề phát sinh bất cứ xung đột nào, quan hệ giữa hai tinh khu trong lúc vô hình đã trở nên hài hoà đi nhiều. Cho nên một năm trở lại đây, khi hai bên đề cập tới tinh khu còn lại, đều sẽ nể mặt bên kia một chút.

Do thân phận hạn chế, Adrian mặc dù chưa từng tiếp xúc với Hội trưởng Nghị viện của tinh khu Labor. Nhưng từ phong cách hành xử của đối phương, người hẳn là một vị quan thương dân, danh tiếng của ông ở tinh khu Labor cũng rất tốt, mà lúc này…

“Chính là người mà chúng ta biết. Cậu xem tin tức đi, hiện tại đã lên đầu đề rồi, dư luận đang hết sức xôn xao, có người nói ông ấy che giấu giỏi, cũng có người không tin.” Fayn nói, “Sát vách đã vỡ tổ, mặt khác, ba nghị viên còn lại đã tiếp quản tinh khu. Tôi xem ảnh chụp hiện trường, trên đường phố chủ tinh bên đó đã xuất hiện quân đội, có lẽ sẽ lập tức tiến hành giới nghiêm một thời gian.”

Adrian lạnh lùng nói: “Có vẻ như Thủ đô tinh cảm thấy họ đã quá thân cận với chúng ta. Nhóm ứng biến khẩn cấp đang chờ lệnh rồi chứ?”

“Đúng vậy, lính truyền tin đã gửi thông báo cho họ trước khi gửi cho tôi.”

“Truyền lệnh tôi, hiện giờ thông tri biên giới. Nếu có người liên quan chạy trốn từ tinh khu Labor tới Navi thì phải trợ giúp họ, xác nhận thân phận xong phải liên hệ với tổng bộ.”

“Được.”

“Thủ đô tinh nhất định sẽ có động thái khác. Hiện giờ gia tăng số người quan sát, báo tổ trinh sát thành lập nhóm nhỏ chuyên môn điều tra tình huống, giờ thực hiện ngay, không cần chờ tới trời sáng.”

“Được.”

Adrian lại nói thêm mấy phương án cần đề phòng, sau khi cúp máy của Fayn thì mở giao diện tin tức ra. Không cần cố gắng tìm kiếm, đầu đề gần như đã bị chuyện này choán hết. Truyền thông chủ lưu sôi nổi công kích Hội trưởng Nghị viện tinh khu Labor —— giờ đã là tiền hội trưởng —— hủ bại, tán thưởng trí tuệ nhân tạo lại trừ bỏ một khối u ác tính cho nhân loại.

Adrian cảm thấy buồn nôn, định tiếp tục lật xem bình luận. Lúc này, cửa phòng ngủ lại bị gõ dồn dập.

“Vào đi.” Adrian nói, xem ra Chung Yến cũng đã nhận được tin tức.

Chung Yến quả nhiên vừa mở miệng chính là chuyện này: “Cậu đã biết —— a, cậu đang xem rồi à. Tôi vừa mới nhận được tin báo, Thủ đô tinh chuẩn bị sắp xếp chiều mai mở hội nghị bàn tròn để thương lượng các chỗ trống trong Nghị viện của tinh khu Labor.”

Chung Yến hơi thở d0c, thoạt nhìn là chạy vội lên lầu. Adrian nói: “Ngồi xuống rồi nói.”

Chung Yến kéo ghế dựa cạnh bàn của hắn ngồi xuống. Y hiển nhiên cũng bị đánh thức khi đang ngủ, áo ngủ là đồ Adrian mới mua, tuy mới rời giường nhưng khá chỉnh tề, chỉ là đầu tóc quên chưa được xử lý, hiện giờ tóc đen lộn xộn vểnh trên đỉnh đầu.

Y rất ít khi xuất hiện với hình tượng lôi thôi như vậy, Adrian không khỏi nhìn thêm vài lần, mới hỏi: “Cậu sẽ tham gia từ xa?”

Chung Yến lắc đầu nói: “Tôi không tham gia, nhưng kết thúc sẽ nhận được kết quả sớm. Bọn họ nói tôi ‘sức khoẻ không ổn định’ thì không cần tham dự. Dù sao tôi cũng đang ở Navi, nằm trong phạm vi thế lực của các cậu, bọn họ lo sợ bị nghe lén, chắc chắn sẽ không để tôi tham gia trực tiếp từ xa. Vừa rồi ông Yate…”

Y nói tới đây, Adrian sửng sốt, còn tưởng y đang gọi mình, nhưng rất nhanh đã phản ứng lại được, Chung Yến đây là đang nói ông ngoại hắn, Stalvern Yate.

“Ông Yate đã liên hệ với tôi, ông ta rất không vừa lòng với chuyện này. Ông ấy nói rằng Ta đưa cậu tới vị trí đó cũng không phải để tham gia một các hội nghị cũng không được!’ Chung Yến cười một tiếng, “Mất đi Bayer, tôi lại không ở Thủ đô tinh, tin tức gần đây của ông ta đã trở nên lạc hậu đi nhiều, giờ đã trở nên sốt ruột.”

“Cậu nói đến việc này,” Adrian hỏi, “Thật ra tôi rất tò mò, cậu định sau này trở về sẽ giải thích chuyện này thế nào? Cậu có thể nói với ông ta rằng mình “bị thương”, nhưng Bayer sẽ không nói dối ông chủ của mình. Đến lúc đó, ít nhất ông ngoại tôi sẽ biết được Bayer căn bản không bị thương, mà là bị chúng ta cưỡng chế giam lỏng.”

Chung Yến mở to hai mắt nhìn hắn, có vẻ hơi kinh ngạc.

Dù không đúng lúc, Adrian lúc này nhất thời vẫn thất thần. Khuôn mặt Chung Yến vốn dĩ đã nhỏ, mỗi lần mở to mắt sẽ có cảm giác càng trẻ hơn. Càng đừng nói đến lúc này y còn mặc áo ngủ mà Adrian cố ý chơi xấu mua cho —— chiếc áo màu xanh da trời, chính diện in hình thỏ lớn màu vàng nhạt. Vì để phân biệt với thỏ bình thường, hình in như vậy đều phối với trời sao để làm nền, ý chỉ đây là thỏ khổng lồ vũ trụ.

Chung Yến mặc áo ngủ hoạt hình, trên đầu là nhúm tóc đen nhỏ lộn xộn khiến Adrian bỗng cảm thấy như trở về mười năm trước, giống như khi họ mười bảy tuổi nói đủ chuyện trên trời dưới đất trong ký túc xá lúc hai rưỡi sáng, mà không phải là hai người đàn ông nắm quyền một phương.

“Ông ta đã biết rồi, là tôi nói.” Người đàn ông giờ phút này có bề ngoài như thuần lương buồn bực mà nói, “Cậu… không phải cậu cho rằng đã nhiều ngày như vậy, tôi vẫn chưa từng liên hệ với ông ta chứ? Tôi nói với ông ta rằng tôi và Bayer bị tách ra giam lỏng, tôi cũng không liên hệ được với Bayer, không biết tình huống bên đó.”

Adrian: “…”

Rõ ràng lúc đó là người trước mắt này ra sức đề nghị giam lỏng Bayer, thế mà giờ chối bỏ không còn một mảnh. Nhưng dù suy xét từ phương diện nào, hiện giờ Chung Yến xác thật không nên lật mặt với Stalvern, dù mặt nào cũng không có chỗ tốt, Adrian cũng chỉ đành cõng lấy cái danh người xấu này.

“Hai người vẫn luôn có liên hệ, vậy cậu đến Navi đã vài ngày rồi, ông ấy có hỏi cậu chuyện của tôi không?” Adrian hỏi.

“… Có.” Con ngươi Chung Yến chợt lóe lên tức giận, “Nghe ngóng cuộc sống riêng tư của cậu, cũng hỏi tôi về hôn ước.”

“Ồ, vậy cậu trả lời thế nào?”

“Tôi chưa trả lời.”

Từ tin tình báo mà Adrian nắm giữ về Thủ đô tinh, chí ít nhìn qua, Stalvern khống chế rất cao đối với Chung Yến, Chung Yến cũng cực kỳ thuận theo. Hắn không khỏi hỏi: “Cậu không trả lời? Vậy xem như ngỗ nghịch rồi, ông ấy không bị tức chết à?”

“Ông ta quen rồi.” Chung Yến nói, nghĩ nghĩ lại bổ sung, “Không chỉ ông ta, người của Thượng nghị viện đều đã quen.”

Adrian lúc này mới nhớ tới, hắn cũng đã từng xem Chung Yến trong lúc phỏng vấn bị hỏi tới chuyện hot Liên Bang năm đó – ‘Sự kiện quyết liệt Song tử tinh’. Mỗi khi nhắc tới chuyện này, Chung Yến sẽ không phong độ không kỹ xảo mà ngậm chặt miệng không nói, kiên trì dùng im lặng để đối kháng. Hành động này khi đó được hiểu thành phân rõ giới hạn với trận doanh phản trí tuệ nhân tạo của Adrian, không muốn nhắc tới tới ba năm hai người từng kết giao thân thiết.

“Đồng nghiệp cậu hỏi cậu cũng làm như vậy sao?” Adrian hỏi, “Lại nói, vì sao họ hỏi tới tôi cậu lại không nói gì?”

“Tôi không muốn nhắc tới cậu với những người đó.” Chung Yến nhìn hắn nói, “Nhất là không muốn nói với ông ngoại cậu. Ông ta mỗi lần nhắc đến cậu, đều… không có ý tốt.”

Không có ý tốt là một từ quá mức uyển chuyển. Adrian lớn lên bên người Stalvern, hắn hiểu rất rõ ông ngoại mình. Từ khi hắn minh xác lập trường chính trị, Stalvern cực kỳ giận dữ, coi hắn là nỗi sỉ nhục, lời khó nghe nào cũng từng nói, chỉ là Học viện tinh và tinh khu Navi ông ta đều không chen lọt tay được, bằng không chỉ sợ đã áp dụng thủ đoạn cưỡng chế thanh lý môn hộ.

“Cậu vẫn luôn không để ý tới tôi. Mấy năm đầu còn có tin tức, nhưng sau khi cậu lên làm Tổng chỉ huy, tinh khu Navi phong bế biên cảnh, có đôi khi tới mấy tháng tôi đều không nghe được tin tức gì của cậu. Những lúc như vậy, cũng rất muốn cùng ai đó tâm sự về cậu…”

Chung Yến hơi ngừng lại, tựa như cảm thấy mình không nên nói những lời này, dời ánh mắt khỏi khuôn mặt Adrian, miệng nói: “Tôi… tôi nên về phòng ngủ thôi. Cậu tranh thủ ngủ đi, ngày mai chắc là sẽ bận rộn lắm…”

“Tôi đói rồi.” Adrian đột nhiên nói.

Chung Yến nhất thời không kịp phản ứng, vô thức hỏi lại: “Cái gì?”

Adrian làm thế nào cũng không chịu lặp lại, Chung Yến trố mắt nhìn hắn hai giây, niềm vui bất ngờ và không thể tin nổi bao trùm lấy y, sau đó cẩn thận xác nhận hỏi: “Nguyên liệu mấy ngày trước tôi mua nấu ăn vẫn còn thừa, để tôi nấu bát mì cho cậu nhé? Buổi đêm đói cũng không ngủ được… Được không?”

“Hai bát.” Adrian nói, “Ăn một mình chán lắm.”

- Hết chương 34-
Bình Luận (0)
Comment