Không Có Tiền Ly Hôn

Chương 45

Chiều hôm đó, quả nhiên mấy nhà truyền thông chủ lưu có liên hệ chặt chẽ với Thượng nghị viện lên tiếng, bắt đầu công kích lời Chung Yến nói ban ngày.

Chưa đóng nổi tiền phạt, ý y chính là tính cự tuyệt đề nghị này. Đối với một Thượng nghị sĩ mà nói, đây là cách tỏ thái độ không được bình thường.

Lúc Chung Yến đi ngang qua phòng khách để chuẩn bị đi ngủ, Adrian gọi y lại.

“Vì sao hôm nay cậu phải nói như vậy?”

“Cái gì?” Chung Yến thờ ơ nói, “Không phải tôi đã nói rồi sao, Thỏ khổng lồ vũ trụ là phạm pháp, thỏ phổ thông mới không phạm pháp.”

Adrian đóng màn hình thiết bị đầu cuối lại, nhìn về phía y: “Cậu biết tôi nói điều gì mà. Vừa rồi cậu bận rộn như vậy là vội vàng trấn an thế lực phía sau và ứng phó thái độ thăm dò của những người khác đúng không?”

Chung Yến không phủ nhận, gật đầu nói: “Đây cũng là một cơ hội tốt để tôi thăm dò lại họ, kiểm tra lại xem những con bài trong tay mình, con nào có thể tiếp tục dùng, con nào cần loại bỏ.”

“Cung đã lên dây thì không thể thu lại.” Adrian sâu xa nói, “Giờ cậu đang biểu hiện thành ý sao?”

“Nếu như điều này khiến các cậu yên tâm hơn thì đương nhiên là tốt rồi. Hơn nữa, dù tôi khi tôi trở về Thủ đô tinh có lật lọng thay đổi đứng về phe trí tuệ nhân tạo, các cậu cũng hoàn toàn có thể sử dụng video thu hình từ những mật báo tôi đã nói trong hội nghị để khiến tôi phải thân bại danh liệt. Vậy nên, đối với tôi mà nói, từ đầu căn bản đã không có con đường nào để quay về nữa. Tôi còn chưa có ý định rời khỏi võ đài lịch sử này đâu, cậu không cần phải lo lắng về thành ý của tôi.”

“Đã như vậy, vì sao cách nhiều năm như vậy cậu vẫn lại lựa chọn con đường hoàn toàn tương phản với lúc trước?”

“Chúng ta đã nói chuyện này rồi.” Chung Yến né tránh nói.

“Vì để giữ vị trí?” Adrian hỏi, “Từ đầu đến cuối tôi vẫn cảm thấy động lực này không đủ để thôi thúc cậu đánh cược tất cả để mạo hiểm, tôi hiểu rõ cậu mà.”

Chung Yến há miệng, tựa như có gì muốn nói, nhưng cuối cùng y vẫn khẽ lắc đầu: “Cậu không thể bảo tôi nói tất cả kế hoạch chi tiết cho cậu được, cậu cũng chưa từng tiết lộ cơ mật quân sự của các cậu với tôi, không phải sao? Trước mắt mục đích của chúng ta giống nhau, như vậy đã đủ để hợp tác rồi, không cần thiết phải cho nhau biết tất cả, như vậy mới là mạo hiểm chân chính.”

Trong lòng Adrian vẫn bất an như cũ, nhưng hắn nén lại dục v0ng tiếp tục hỏi —— bản thân hắn vô cùng rõ ràng, hắn bình thường sẽ không tìm đối tác hỏi rõ ngọn nguồn. Tổ chức bí hiểm như Tiêu bản hắn còn không để ý, chẳng qua chỉ vì người này là Chung Yến, dấu ấn bị phản bội còn khắc trong lòng hắn, vì vậy hắn mới vô ý mà trở nên quá nghiêm khắc như vậy.

“Tôi không tin tưởng cậu.” Adrian nói, nhưng hắn cũng không có ý hỏi tiếp.

Chung Yến cảm thấy trái tim mình đau nhức nhối, thứ đau đớn này không mãnh liệt, tựa như ngữ khí của Adrian vậy, chỉ là nó vẫn có thật. Vẻ mặt y không mấy biến hoá, bình tĩnh gật đầu: “Nên vậy. Ngủ ngon.”

Ba ngày sau, Bạch Thuẫn tinh.

Intron đi xuống cầu thang của phi thuyền, tò mò nhìn tinh cầu truyền kỳ này. Vệ binh tiếp đón hắn mời hắn ngồi lên ghế phụ của xe cho khách, bản thân thì ngồi vào vị trí lái, cũng dùng ánh mắt tò mò đánh giá ngược lại người thanh niên này.

Intron có một mái đầu xoăn màu hạt dẻ, đeo kính mắt, nhìn qua thuần lương vô hại, nhưng vệ binh hiểu rõ, thân phận của thanh niên này tuyệt đối không đơn giản chỉ là một trợ thủ của Thượng nghị sĩ.

Vì anh ta cũng là thân vệ binh của tổng chỉ huy quân đội Navi.

Người mà thanh niên giờ phút này muốn gặp, ngày hôm nay cũng đã bí mật đến Bạch Thuẫn tinh, lãnh đạo của tinh khu Navi – Adrian Yate.

“Intron Gines?” Ghế sau bỗng truyền tới thanh âm của người thứ ba.

Intron hơi giật mình, cậu ta ngẩng đầu nhìn thoáng qua kính chiếu hậu. Có một người đàn ông ngồi phía sau, trong bóng tối, mặt mũi người nọ trở nên mơ hồ không rõ, nhưng ánh sáng từ tròng mắt màu bạc lại cực kỳ sáng.

Intron nhanh chóng phản ứng lại, kính trọng nói: “Tổng chỉ huy Yate, chào ngài.”

“Chào cậu, cậu Gines.” Adrian nói, “Đi đường vất vả.”

“Đâu có.” Intron khách khí một câu, lập tức nghi vấn nói, “Chúng ta đây là… đang đi đâu?”

“Không đâu cả, trợ thủ đắc lực nhất của Nghị viên Chung Yến từ Thủ đô tinh lặn lội đường xa đến, chúng tôi đã an bài cho cậu ngắm cảnh hóng mát ở Bạch Thuẫn tinh, đi một vòng sẽ trở về phi thuyền của cậu.”

Intron hiểu rõ, đây chính là ý muốn nói chuyện trên xe. Quả vậy, cố ý đưa cậu ta tới nơi nào cũng đều rất khả nghi, đạo sinh tồn của Tiêu bản chính là cẩn thận khiêm tốn như vậy. Intron cảm kích nói: “Cảm ơn ngài đã hiểu, sắp xếp như vậy là tốt nhất. Như vậy chúng ta nắm chắc thời gian vào vấn đề chính luôn đi, lần này tôi tới chủ yếu có hai mục đích.”

Adrian nói: “Rửa tai lắng nghe.”

“Đầu tiên là tình báo mà nửa tháng trước quân đội Navi yêu cầu, có liên quan tới biến hóa của Điệp.” Intron mở thiết bị đầu cuối của mình, đẩy mắt kính, “Khi đó tôi đã nhanh chóng liên hệ với mạng lưới của chúng tôi để xác nhận lại, tin này chúng tôi đã trả lời lại với Navi, bao gồm cả năm sau… A, xin lỗi, đã là năm nay, bao gồm cả những tin tức liên quan tới Lệnh Vinh quang, đều là thật. Nhưng để truyền thông tin qua hệ thống thông tin của Navi thực sự quá khó khăn. Những tin tức nội bộ chi tiết chúng tôi thu thập được từ Thượng nghị viện không thể truyền tới được, vậy nên phải đích thân tới để báo. Trên đường tới đây tôi đã viết hết nội dung lên giấy, chờ lát nữa trở về phi thuyền, tôi sẽ tự mình giao cho ngài.”

Adrian đáp: “Được. Intron —— không ngại tôi gọi tên cậu chứ?”

Intron vội lắc đầu: “Vinh hạnh của tôi, thưa chỉ huy.”

“Tôi vẫn luôn có một số vấn đề riêng muốn hỏi cậu, nếu như động chạm tới quy tắc của tổ chức các cậu, cậu có thể không trả lời tôi.” Adrian chậm rãi nói, “Cậu đi theo Chung Yến… cũng hai năm rồi nhỉ?”

“Cũng gần vậy, thưa ngài.”

“Lựa chọn Chung Yến là ngẫu nhiên sao?”

Intron do dự hai giây, vẫn trả lời: “Không phải. Vị trí của anh ta đủ cao, tuổi lại không lớn, chỉ khi ở bên cạnh anh ta, tôi mới có thể tiến đến vị trí cao nhất có thể, tiếp xúc với càng nhiều tin tình báo hơn.”

Giọng Adrian mang ý thăm dò: “Không còn nguyên nhân khác nào nữa sao? Ví như… Cậu có biết, ngày cậu xuất phát, y có mở một cuộc trực tiếp.”

“Tôi biết, khi đó tôi vẫn còn tín hiệu nên đã xem. Về sau nửa đường đến khu phục vụ, tôi cũng xem được một số tin tức về sau. Ý ngài là?”

“Y dường như đã chuyển biến lập trường.” Adrian nói.

“Chúng tôi chưa từng làm bất cứ điều tra nào nhằm vào ngài Chung.” Intron cẩn thận nói, “Ngay cả cá nhân tôi, anh ta cũng chưa từng tiết lộ suy nghĩ của mình, cho nên tôi không thể phán đoán được lập trường của anh ta.”

“Chung Yến nằm trong mười hai Thượng nghị sĩ, thế mà các cậu lại chưa từng thu thập thông tin về lập trường của y sao?” Adrian hỏi, “Nếu như có thể kéo y về tay thì sao?”

“Nhà sáng lập và lãnh đạo của chúng tôi làm việc rất cẩn thận.” Intron trả lời, “Tùy tiện tiếp xúc một Thượng nghị sĩ là việc rất nguy hiểm. Về phần thu thập thông tin về ai, điều tra chuyện gì, điều khiển dư luận ra sao… Những điều này đều do lãnh đạo của chúng tôi quyết định. Trước khi nhận được nhiệm vụ, chúng tôi sẽ không tự tiện hành động thiếu suy nghĩ. Dù tôi thật sự sớm chiều ở chung với ngài Chung, thì một khi không có mệnh lệnh, tôi cũng sẽ không làm chuyện dư thừa.”

Adrian thở dài: “Khó trách cậu có thể che giấu tốt đến vậy. Hai năm, Thủ đô tinh thậm chí còn không biết đến sự tồn tại của các cậu sao?”

Intron nhìn vào kính chiếu hậu, vẻ mặt hơi đổi, nhưng không phản bác.

“Không chỉ hai năm?” Adrian mẫn cảm bắt được sắc mặt cậu ta biến hóa.

Intron lễ độ nở nụ cười, “Khoảng một tháng trước, cửa hàng tiêu bản ở Học viện tinh ngài từng tới, vào năm ba tôi từng làm việc ở đó. Xin lỗi, tôi không nên nhiều lời mới phải.”

“Là tôi hỏi nhiều rồi.” Adrian nói. Intron còn kém Chung Yến nhiều, nói cách khác, tổ chức Tiêu bản này, ngay từ năm thứ ba kể từ khi bọn họ tốt nghiệp đã bắt đầu được sáng lập, cho tới giờ đã tồn tại được hơn bốn năm.

Chưa tới năm năm, các thành viên đã có thể cài cắm được vào từng bộ phận cao tầng trọng yếu… Bản thân người sáng tạo tổ chức này, vị trí hẳn sẽ không thấp, hơn phân nửa cũng là một người có chức cao ở Thủ đô tinh.

Sẽ là một trong mười hai vị Thượng nghị sĩ sao? Chung Yến đã từng rất chắc chắn nói với hăn, người có thể trực tiếp tiếp xúc với Điệp chỉ có các Thượng nghị sĩ đời trước. Mà tin tức Intron mang tới, chính là tình báo bí mật có liên hệ với Điệp.

“Cấp bậc của cậu ở Thượng nghị viện… đã có thể tiếp xúc với những nội dung như Lệnh Vinh Quang này rồi ư?” Adrian hỏi.

“Đương nhiên không.” Intron bật cười, “Hiện giờ trong nội bộ Thượng nghị viện, những người có thể biết đại khái nội dung của Lệnh Vinh quang chỉ sợ không tới con số mười. Tôi nghi ngờ ngay cả ngài Chung cũng không biết chuyện này, dù sao anh ta cũng không phải là người cùng phe phái với ngài Pearson.”

Intron thế mà cho rằng Chung Yến không biết tới Lệnh Vinh quang? Trong lòng Adrian run lên, Bayer là tai mắt của Stalvern, Chung Yến bài xích ông ta, giấu diếm ông ta nhiều chuyện cũng có thể hiểu được, nhưng Intron chính là người đi theo Chung Yến, còn là trợ thủ đắc lực nhất do Chung Yến cất nhắc lên, theo lý thuyết hẳn là chỉ huy tất cả những người khác làm việc, bao gồm cả phương diện tình báo. Nói cách khác… nơi Chung Yến có được tình báo, không phải là nhân thủ của chính y tại Thượng nghị viện?

Hắn tạm thời đè nghi vấn này xuống, tiếp tục hỏi Intron: “Nói như vậy, thành viên của các cậu đã có người đi tới… vị trí Thượng nghị sĩ rồi?”

“Đây chính là mục đích thứ hai của tôi trong chuyến đi lần này.” Intron giải thích, “Không hẳn những người cung cấp tình báo trợ giúp cho chúng tôi đều là thành viên trong tổ chức. Điều này là không thể, cũng ví dụ như các giảng viên, giáo sư kia, bọn họ đều có chức vị chính, chỉ khi chúng tôi cần mới cung cấp một số tin tình báo cho chúng tôi, những người này đều nằm trong mạng lưới. Đương nhiên, cũng có thể là thành viên, nhưng nguyên tắc của tổ chức là trên mạng không hỏi đến thân phận của nhau. Giống như tôi ở ngoài đời cũng làm việc ở Thượng nghị viện, thuộc mạng lưới của Tiêu bản, nhưng thực ra tôi đã sớm trở thành thành viên.”

Adrian nói: “Vậy nên các cậu có một Thượng nghị sĩ làm mắt xích. Chí ít là thuộc mạng lưới.”

“Đúng vậy.’ Intron thừa nhận nói, “Mà người đó, muốn gặp ngài.”

Adrian nhíu mày nói: “Gặp thế nào?”

“Lúc này người đó đang ở tinh khu Navi.”

Trái tim Adrian bỗng đập mạnh. Một Thượng nghị sĩ đang ở tinh khu Navi? Nhưng vừa rồi Intron rõ ràng nói Chung Yến…

“Chỉ huy Yate.” Intron trầm giọng nói, “Nghị viên Vahl Cayman hiện đang ở ngay trên phi thuyền, hy vọng ngài có thể bớt chút thời giờ gặp mặt một chút.”

- Hết chương 45-
Bình Luận (0)
Comment