"Xin chào mọi người, tôi là Lâm Lệ Thương, rất mong mọi người sẽ giúp đỡ" Cô mỉm cười
"A nữ thần của lớp, có nhớ mình không? " Cô gái có mái tóc uốn xoăn dịu dàng chạy đến ôm chầm lấy cô
" Tiểu Tô lâu rồi không gặp, không ngờ lại làm cùng một tập đoàn"
Cô cũng dành cho Thi Tô một cái ôm dịu dàng
"Tôi tưởng cô cứ mãi ngồi trên tầng 32 chứ? Không ngờ lại bị đuổi nhanh thế, đúng là lọ lem mãi vẫn là lọ lem, chỉ có chị tôi mới xứng ngồi vị trí đó thôi" Mạc Trinh khinh khỉnh
"Haha, vị trí đó dù sao tôi cũng ngồi qua bây giờ tôi bỏ đi thì chị cô lại chạy tới, vừa hay lại hợp đấy hơn nữa cô có được ngồi lên đó không mà đắc ý thế với lại cô không muốn tôi đuổi việc cô vì xúc phạm cấp trên thì ngoan ngoãn mà làm việc đi" Lệ Thương nói đủ cho cả phòng nghe làm Mạc Trinh á khẩu, đúng là chị nào em ấy
"Cô.. Cô dám" Mạc Trinh tức nghẹn họng
"Sao tôi lại không dám? Cô là ai? Là mẹ tôi sao? " Lệ Thương nhướng mày
"Cô.. " Mạc Trinh đỏ ửng mặt dậm chân quay về chỗ ngồi
Tất cả phòng đều đắc ý và thầm tháng phục cô Trưởng phòng thiết kế này đã xả giận giúp mình.
Ngoại trừ chuyện vừa xảy ra thì mọi người đều rất tập trung làm việc, cô cũng vào phòng của mình xem hồ sơ nhân viên rồi sắp xếp công việc ổn thỏa.
Reng... Reng..
"Tổng giám đốc Lý? "
"Lệ Thương à, dự án Rada lần này là một bước chuyển mình của tập đoàn, vươn ra thế giới. Tôi đã gửi vào email của cô, cô xem cho kĩ bản dự án lần này sẽ do cô phụ trách tôi tin vào năng lực của cô. " Tổng giám đốc Lý ôn tồn nói
"Được" Lệ Thương cúp máy mở email ra xem.
Dự án Rada lần này có rất nhiều tập đoàn quan tâm, mà tập đoàn hợp tác là Queensland lớn nhất Châu Âu, không tránh khỏi những tập đoàn bị tiêu diệt, thủ đoạn vô biên, yêu cầu của tập đoàn này rất cao, dự án lại liên quan đến trang phục bảo hộ cho người công nhân, độ khó cực cao...
Cốc.. Cốc
"Trưởng phòng, chủ.. Chủ tịch cho gọi cô" Chị phó trưởng phòng sợ hãi nói, chưa bao giờ chủ tịch lại gọi vào máy bàn của phòng thiết kế cả
"Cảm ơn chị" Cô mỉm cười tắt máy tính, dùng thang máy lên tầng 32
Thang máy vừa mở cô đã cảm nhận được một ánh mắt sắc lẹm lườm mình, không ai khác là cô thư ký xinh đẹp kia
Cô lướt qua bàn thư ký gõ cửa phòng chủ tịch
"Vào đi"
"Anh tìm em có chuyện gì? " Cô quan sát gương mặt anh, lâu rồi mới gặp gỡ, chiếc cằm cương nghị kia đã thêm vài cọng râu mọc lún phún, quầng thâm rõ rệt hơn
"Ngồi xuống đi" Anh nhắm mắt tựa người vào ghế sofa xoa trán, khi cảm nhận được ghế bên cạnh lún xuống anh nói tiếp" Em thấy dự án Rada thế nào? "
"Thực sự là một thách thức lớn với phòng thiết kế nhưng anh yên tâm em sẽ lo chuyện này, hơn nữa ra 5000 đơn hàng cho bên họ thì tập đoàn trên dưới đều phải tăng ca, chúng ta cần hơn 30 xưởng lớn mới đáp ứng đủ, đối với tập đoàn chúng ta cần thêm 10 xưởng nữa mới đủ, đồng thời tuyển thêm người, địa điểm phải hợp lý tránh sự cố không đáng có xảy ra, các xe tải để vận chuyển hàng hóa cần phải có chất lượng và đáng tin cậy, tốt nhất là thuê người biết võ, công ty cần bảo mật nghiêm ngặt nhất là phòng thiết kế cả ngày lẫn đêm không được lơ là dì chỉ một giây, đồng thời lắp đặt camera an ninh, việc ký kết hợp đồng lại không thể chậm trễ, anh nhanh chóng liên lạc với tập đoàn của họ mời họ đến công ty tham quan là tốt nhất" Cô nói xong cũng đứt hơi
"Được, anh sẽ liên lạc với bên họ " Mặc Thần mỉm cười, ý của cô cũng giống với anh
"Này, anh... Còn giận em sao? " Cô gặng hỏi
"Không còn chuyện gì em ra ngoài đi, đây là nơi làm việc" Cứ nghĩ đến chuyện đó anh lại tức điên lên
Lệ Thương bĩu môi đi ra ngoài, vài phút sau cô không gõ cửa mà cứ thế đi vào, tay còn cầm một cốc cafe thơm lừng, anh vẫn duy trì bộ dạng ban nãy nhưng hơi thở có vẻ đều hơn, anh đã ngủ say rồi sao?. Công việc nhiều vậy sao
"Em vào đây làm gì? "
Cô giật mình "hết hồn, anh chưa ngủ sao? Dậy uống cafe đi nhìn anh kìa, xấu trai muốn chết"
"Không uống"
"Đừng giận nữa, em cũng đâu có cố ý nói như thế, từ mai à không từ hôm nay trở đi ai hỏi em em đều nói đã có bạn trai được chưa? Hơn nữa bạn trai của em còn rất đẹp trai, rất giỏi nữa được chưa? " Cô lay lay cánh tay anh
Mặc Thần dựt tay ra "Nếu anh cũng làm như thế em sẽ thế nào? Em không tôn trọng anh"
" Không phải vậy, em là sợ anh giống như mấy vị tổng tài kia, chơi xong rồi thì đá đi, nên em mới như thế, nếu như... " Cô gấp gáp
"Không có nếu như" Anh gằn giọng, cô nghĩ anh giống mấy người đàn ông kia sao?
"Em nghĩ tình cảm của anh đến quá sớm, em sợ anh ngộ nhận, nhỡ đâu anh chỉ là một thoáng rung động lúc đó em phải làm sao? "
Mặc Thần thở dài "anh yêu em và anh chắc chắn điều đó, đừng có mà suy đoán lung tung hơn nữa anh trước giờ chưa từng phạm một sai lầm nào"
"Anh... " Cô vừa nghe anh nói gì thế này, đỏ cả mặt rồi
"Lệ Thương, nhìn anh" Anh bắt cô ngẩng đầu nhìn vào mắt cô anh nói tiếp "anh chưa vừa ý người phụ nữ nào cũng chỉ vì muốn chờ đợi em, anh muốn dành những điều ngọt ngào nhất của anh cho em vì thế hãy an tâm ở bên anh để anh được chăm sóc cho em, lo lắng cho em, yêu em được không? "
" Ừm " Lệ Thương ngượng ngùng gật đầu
Mặc Thần cúi xuống hôn lên bờ môi ngọt ngào mà đã lâu anh chưa được thưởng thức, càng ngày càng ngọt rồi, hai người môi lưỡi quấn quýt một hồi, càng ngày càng mãnh liệt và cuồng bạo, mãnh liệt bao nhiêu lại gấp gáp bấy nhiêu. Anh bế cô ngồi lên đùi mình, cô cũng phối hợp vắt tay qua cổ anh để thân thể hai người dân vào nhau chặt hơn, cô cũng rất nhớ anh.