Hai tay siếc chặc lại với nhau như làm ra quyết định lập giao ước với quỷ dữ, hắn cắn răng nói
- Ta muốn thay đổi số phận.
Kẻ yếu sẽ chết rất nhanh, quy luật thế giới vốn đã như thế. Hắn cho dù có bị không chế, bị mất tấm thân trong trắng hay là gì gì thì ít nhất, hắn cũng muốn một lần sở hữu sức mạnh “dời non lấp biển” như trong các truyện hắn đọc, chưa đạt được sức mạnh đó, chưa từng “dời non lấp biển” thử, hắn làm sao cam tâm chết. Vả lại, biết đâu Vũ Phong thật sự chẳng cần thứ gì từ hắn, đây là cơ hội duy nhất và cuối cùng của hắn, bỏ qua, buông tha cho sự chỉ bảo của một lão quái vật thì chỉ có kẻ ngu mới làm điều đó, và hắn không phải kẻ ngu đó.
Sợ chết là một chuyện, khát khao lại là chuyện khác, giữa sợ chết và khát khao, hắn muốn khát khao.
- Làm gì phải căng thẳng, một tấm thân phế phẩm như ngươi ta nào cần thứ gì từ nó. Nhìn ra vài phần tâm tư của Nhật Thanh, Vũ Phong lắc đầu cười khổ, hắn muốn làm người tốt cũng thật không dễ dàng, toàn là bị người nghi ngờ. - Được, nếu ngươi đã chọn lựa thay đổi cuộc đời thì ngươi phải nên chuẩn bị tâm lý cho sự gian khổ đang chờ phía trước.
Đứng lên duỗi lưng, Vũ Phong ngáp dài một cái, hắn hỏi
- Ngươi hiện là muốn bắt đầu luyện tập ngay hay là từ từ tính?
- Chắc chắn là luyện tập ngay, hai từ phế vật ta đã mang đủ lâu rồi. Nhật Thanh tức khắc dùng ánh mắt kiên định nói ra, cơ thể hắn hiện tại đang phừng phừng ngọn lửa hư ảo của nhiệt huyết mà bấy lâu đã lụi tàn. Mọi tâm tình, cảm xúc nhút nhát của hắn đã tan biến, hắn giờ chỉ còn lại một cái tâm đang dần trở nên sắt đá hơn.
Đứng giữa hai con đường, ai cũng có cái lo lắng riêng nhưng nếu một khi đã quyết tâm chọn một con đường để đi thì họ sẽ không quay đầu, mọi thứ lo lắng dường như bị bỏ lại phía sau. Nhật Thanh chính là đã bước chân lên một trong hai con đường, thế nên tâm tình hắn đã phải thay đổi. - Ừm, từ giờ ta và ngươi xem như huynh đệ, ta sẽ gọi ngươi là Thanh đệ, ngươi nên xưng ta một tiếng Phong ca.
- Vâng, Phong ca.
Nhật Thanh quả thật như là biến hình, trở thành một người khác hoàn toàn, điều này khiến Vũ Phong âm thầm gật đầu, xem ra tiểu tử này có một cái tâm trí tốt.
Lần nữa nhìn bầu trời có trăng sao lấp lánh, Vũ Phong nói
- Thanh đệ, đệ biết gì về tu luyện ở thế giới này nào?
Nhật Thanh nhanh chóng trả lời
- Tu luyện chính là việc hấp thụ linh khí tồn tại trong tự nhiên nhằm tăng lên sức mạnh vật lý cho cơ thể.
- Tu luyện gồm hai cảnh giới: Luyện khí cảnh gồm 12 tầng và Linh sư cảnh. Luyện khí cảnh trong trấn nhiều vô kể, Linh Sư cảnh thì đệ không biết tồn tại hay không, vì gia chủ cũng chỉ là Luyện khí tầng 12. - Về phương diện chiến đầu thì cần võ kĩ, võ kĩ rất khó hiểu nhưng nếu đã hiểu thì khi đánh nhau với người cùng cấp không có võ kĩ, tất thắng.
- Đệ chỉ biết bấy nhiêu đây.
Với năng lực và độ tuổi của hắn, hắn chỉ biết thông tin đến thế.
- Ừm. Vậy không nói đến cái khác, đệ thường ngày tu tăng lên tu vi như thế nào?
Rời khỏi bầu trời đêm huyền ảo, Vũ Phong quay hướng đối diện với Nhật Thanh.
- Thì đệ tu luyện theo cách bình thường như bao người, ngồi xuống rồi thả lỏng cơ thể để linh khí nhập thể hóa thành lực lượng bản thân sử dụng.
Câu hỏi của Vũ Phong làm Nhật Thanh khó hiểu, con đường tu luyện tăng tu vi ai ai chẳng biết, tự nhiên hỏi hắn tu luyện tăng tu vi như thế nào là sao. Không lẽ… - Ra vậy. Được rồi, đêm nay ta sẽ giảng cho ngươi bài học đầu tiên, Tu luyện.
Gật gù vài cái với Nhật Thanh, Vũ Phong đứng ra khoảng đất trống sát cạnh, hắn hỏi
- Ngươi có biết vì sao người người đều gọi ta là phế vật?
- Vì huynh không muốn tu luyện hoặc có tu luyện nhưng linh khí không nhập thể khiến bản thân vẫn luôn là một Luyện khí tầng 1 sơ kỳ.
Nhật Thanh bình tĩnh đáp nhanh, tinh thần của hắn lúc này dâng lên rất cao bởi hắn biết, Vũ Phong hẳn là đang truyền đạt cho hắn thứ gì đó cần hắn phải tự hiểu. Cho nên mọi câu hỏi, mọi lời nói của Vũ Phong, từ bây giờ hắn sẽ không bỏ qua dù một chi tiết nhỏ. - Vậy, Thanh đệ nghĩ thế nào?
- Ta nghĩ, Phong ca không phải là không tu luyện hay phế vật, huynh có lẽ vẫn tu luyện hằng ngày nhưng cố tình che giấu tu vi.
Trong truyện có viết, mấy cường giả cao cường hoặc có bí pháp có thể thu liềm khí tức, giả mạo tu vi, hắn là dựa vào điều này suy đoán nói, hắn cũng không tin một lão quái vật lại phế vật. - Ha hả, khá lắm Thanh đệ, ngươi suy đoán rất tốt.
Khen Nhật Thanh một cái, Vũ Phong có khuôn mặt anh tuấn vốn luôn mỉm cười từ đầu đến cuối khi hai người trò chuyện chợt biến mất mà thay vào đó là sự nghiêm túc, bình đạm đến khó tin, hiện giờ nhìn vào hắn có vẻ tựa như lạnh lùng. - Ta ngay lúc sáng dạo bước, ta ngay lúc giảng sự cho ngươi, ta ngay lúc này đứng đây, tât cả đều là từng giây từng phút tu luyện, linh khí liên tục, không ngừng nhập thể. Tu vi của ta đích xác là được che dấu. - Làm sao có thể?
Dù biết điều Vũ Phong nói là thật nhưng Nhật Thanh vẫn không chịu nổi nghi hoặc đè nén mà kêu lên.
Tu luyện cần tĩnh tâm, thả lỏng cơ thể, Vũ Phong vừa nói chuyện, vừa cử động lại vẫn có thể tu luyện được? Nó là điều phi lý hoặc nếu suy nghĩ sâu hơn, lão quái này chắc là sử dụng bảo bối phụ trợ. - Không cần ngạc nhiên, ta tu luyện được đơn giản là vì cách tu luyện của ta mới là chính thống, còn cách tu luyện của các ngươi bất quá chỉ là kiểu “há miệng chờ sung” mà thôi. - Ngươi tốt nhất là chuẩn bị đầu óc mà ghi nhớ đi, bài giảng của ta sẽ chính thức bắt đầu và không lập lại một lần nào khác.
Dùng đôi mắt lành lạnh, Vũ Phong cho Nhật Thanh 10 giây để chấn chỉnh tinh thần, thoải mái đầu óc.
Hết 10 giây, Nhật Thanh dường như cũng đã nghiêm túc sẵn sàng, Vũ Phong liền bắt đầu bài giảng đầu tiên “Tu luyện”.
- Ngươi biết không, trong thế giới này mọi thứ đều có linh bao gồm cả linh khí, đất đá, cỏ, hoa,..
- Linh ở đây ngươi có thể hiểu đơn giản là linh trí giống con người đi.
- Con người tu luyện để tăng tu vi bình thường chủ yếu bằng hai cách. Một là dựa vào Linh Quyết nhằm tăng lên sức hút với linh khí, đẩy cao quá trình linh khí nhập thể, cách này chỉ có thể là Linh sư mới đủ điều kiện thực hiện được. Hai là nhập định, thả lỏng cơ thể để linh khí tự nhập vào thân thể, đây là cách tu luyện phổ biến nhất và cùi bắp nhất. - Ta sẽ không nói về cách một Linh Quyết, ta sẽ tập trung nói về cách hai.
- Tu luyện cơ bản như kiểu “há miệng chờ sung” và bị lệ thuộc vào thiên phú thể chất ngươi chắc là đã hiểu nên ta cũng không nói. Giờ ta sẽ đi luôn vào vấn đề chính.
Thấy Nhật Thanh không có ý kiến, Vũ Phong tiếp tục giảng giải
- Linh khí ví như nhiều cô gái to nhỏ khác nhau vì tu luyện lúc được lúc không, lúc ngắn lúc dài, thiên tài ví như kẻ tuấn tú, phế vật ví như con cóc ghẻ. - Thiên tài vì là kẻ tuấn tú nên các cô gái luôn vây quanh, còn cóc ghẻ thì khỏi nói cũng hiểu.
- Như ta đã nói, vạn vật có linh, linh khí cũng có linh. Và chính vì sự có linh đó mà cóc ghẻ hoàn toàn có thể cua được linh khí.
- Ngươi có thể liên tưởng rằng, cóc ghẻ và đẹp trai đứng trong 1000 đứa con gái, trong đó 1 đứa con gái ngốc thích cóc ghẻ, 500 đứa con gái thích tên đẹp trai, vậy 499 đứa vẫn không lựa chọn. Cóc ghẻ có thể cua được 499 đứa đó. - Tu luyện vốn không phải chỉ là ngồi một chỗ chờ sung rụng đến miệng, chính bản thân ngươi còn phải tự lôi kéo, buộc nó nhập vào cơ thể bằng cách khiến nó tự nguyện. - Ta đi đứng, ngồi, ngủ, nói chuyện, điêu khắc từng giờ từng phút mà vẫn đang trong tình trạng tu luyện, hiểu đơn giản là vì ta đã cua gái quá giỏi, hiện giờ danh tính ta lan xa, em nào gặp cũng ùa đến vào lòng dù cho ta không thả lỏng hay tĩnh tâm. Ta chính là minh chứng cho việc có thể khiến linh khí thuần phục. - Vậy làm sao để lôi kéo, khiến mấy em ấy thích con cóc ghẻ?
- Linh khí vốn không cần tiền nên để lôi kéo chỉ có thể dùng chính tình yêu chân chính làm cảm động hóa trái tim mấy nàng.
- Mà muốn cảm hóa một nàng thì ngươi phải biết nàng là người như thế nào, tính tình ra sao, rồi cách thức giao tiếp với nàng,…
- Tóm lại, ngươi phải cảm nhận được linh khí tồn tại, nghe được linh khí nói điều gì, cần gì, ngươi giao tiếp, giúp nó thỏa mãn, nó liền theo ngươi về nhà. Ừm, trong trường hợp bình thường, ngươi chỉ cần giao tiếp được là nó theo ngươi ngay. - Linh khí vốn không thể thấy bằng mắt thường, thậm chí ngay cả lúc nó đến gần ngươi, ngươi còn không biết, vậy thì phải làm sao để cảm nhận, nghe tiếng nói, giao tiếp? - Ta chỉ có một gợi ý duy nhất cho ngươi đó là tĩnh tọa một chỗ, khi đó duyên đến ắt sẽ đến, duyên không đến thì cả đời sẽ không đến.
- Bài giảng đầu tiên đến đây là kết thúc, ngươi có 1 tuần để có thể cua về lấy một đám linh khí to hoặc nhỏ đều được, nếu không hoàn thành, ngươi không cần theo ta nữa, ta và ngươi trở về quan hệ người dưng nước lã như trước.
Nhật Thanh còn chưa hiểu hết mấy thứ Vũ Phong nói thì Vũ Phong đã đi đến trước cửa phòng mở ra.
- Đêm đã gần khuya, Thanh đệ ngủ ngon.
Ngáp dài một cái, Vũ Phong bước vào phòng đóng cửa, hẳn là đi ngủ rồi.
P/S: Nhật Thanh là nvp quan trọng vì Tác sẽ thông qua Nhật Thanh để làm rõ lên quá trình tu luyện là gì, vì sao thằng này đánh ăn thằng kia.