Chộp đan dược trong tay lại nghe Quang phó Các chủ lời nói, Hùng Hà trong lòng không khỏi phốc đông nhảy rộn, gương mặt tràn đầy kích động run giọng nói
- Thật… thật sự?
Bấy lâu nay đi làm công thì lâu lâu chỉ được vài cọng đan dược và mấy trăm lượng bạc nuôi sống gia đình, giờ tự dưng lại được một trong ba vị Đan Sư nổi tiếng nhất Vân Huyền huyện tặng đan dược có thể đột phá cảnh giới mà bản thân đã bị kẹt lại 5 năm trời, đầu óc hắn bắt đầu có dấu hiệu không thể giữ được bình tĩnh. - Tất nhiên, ngươi ăn nhanh đi, ngay tại đây.
- Vâng!
Ngay lập tức, Hùng Hà không nghi ngờ bất cứ điều gì vì người trao tặng cho hắn đan dược là người có quyền cao chức trọng, tu vi thâm sâu khó lường tỏng Vân Huyền huyện mà ngay cả Phủ Huyện chủ nhìn vào cũng phải nể nang mặt mũi. Hắn bỏ viên đan dược vào họng nuốt xuống bụng, bản thân thì cũng ngồi xuống khoang chân tập trung tiêu thụ dược lực.
Đan dược vào bụng liền tan chảy, dược lực bên trong nhanh chóng bộc phát như một cơn thủy triều to lớn ập về muốn phá tan thành trì kiên cố bằng da thịt.
“Thật mãnh mẽ, cơ thể của ta như muốn nổ tung ra thành từng mảnh, aaaa, không được” Cảm thụ được cái nguồn lực lượng đậm đặc đang thấm nhuần vào bắp thịt như ngàn vạn con ong muốn phá tổ bay ra ngoài, nâng cao sức mạnh cơ bắp, tăng lên tu vi bản thân, Hùng Hà hoảng sợ trong đau đớn, hắn cắn chặc răng cùng gồng người chịu đựng, cố gắng áp chế cơn “sắp nổ tung” hết sức có thể. - Dược lực thật mạnh, hầu như là gấp năm lần Khí Đan đem lại.
Nhìn cơ thể Hùng Hà đang phập phồng to lớn như bị phỏng rộp, quần áo thì rách toạc chỗ còn chỗ không, các vị Các chủ mở to mắt vừa đánh giá vừa cảm thấy bị kinh động. Khí thế cuốn động, gió thổi thông qua các khe cửa nhỏ mạnh bạo, xung quanh thân thể Hùng Hà xuất hiện một thứ lực lượng đó mà nó phát tán ra những làn sống xung kích lan ra tứ phía. - Khí thế này… hắn thật sự đang đột phát!
Cảm nhận được các làn sóng xung kích chỉ như bị kiến cắn, lại nhìn dưới chân Hùng Hà hiện lên những vết nứt gạch đá, ba người lão giả lộ ra sự khó có thể tin chuyện đang xảy ra trước mắt đồng loạt bật thốt lên. “Có chuyện gì xảy ra vậy nhỉ?” Mạc Lâm Tích đứng một bên không hề biết chuyện gì xảy ra, chỉ là một viên đan dược đột phá từ tầng 11 đỉnh lên tầng 12 thì có gì mà ba vị sư phụ đều kinh ngạc, cái đó không phải Đột phá Đan dành cho Luyện khí cảnh sao?
Làn sóng càng lúc càng mạnh, đất đá nền của tầng bốn Dược Các bắt đầu rung động, vài vết nứt dần sinh ra những mãnh đá nhỏ bay bay lên không, cách mặt sàn vài cm. “Khà khà, kẹo kẹo… không không, cái con bò ngươi tên dâm tặc… ta muốn kẹo, ta muốn kẹo…” Họa nhân cơ hội ai cũng chú ý đến Hùng Hà, hắn cứ thế chăm chú nhìn dáng điệu, nhìn khuôn mặt, nhìn cái đôi môi hồng nhuận của Mạc Lâm Tích mà lúc cười lúc bình tĩnh. - Khà khà…
Hắn bất giác cười gian tà lên thành tiếng nhỏ.
Vù vù!
Bỗng chốc ngay tại lúc này, luồng sóng xung kích đột phá đến từ Hùng Hà đạt đến đỉnh điểm, khí thế kéo lên cuồn cuộn khiến đất đá nhỏ thoát ra từ các vết nứt bay đi tứ tung. Vèo.
Và không may thay, ngay tại lúc Họa đang cười cười hở miệng thì một viên đá nhỏ bay thẳng vào miệng hắn.
- Khục khục…
Hắn ho gấp liên tục, đôi mắt dần chuyển sang màu đỏ lòm.
“Khốn nạn thật” mắng thầm một tiếng, hắn há to miệng, một đoàn linh lực xuất ra nhanh chóng ném viên đá nhỏ ra ngoài. Xong việc, hắn liền thở phì phò như vừa chạy bộ vài trăm km mà không nghỉ ngơi. - A A A…
Thét dài một tiếng, Hùng Hà đứng bật hẳn người dậy, quần áo nổ tung bay đi khắp nơi. Khí thế dần tiêu tán.
Nhìn từng khối cơ bắp trên bản thân như được lột xác, lại cảm nhận luồng khí lực lớn lao đã đạt hơn 5300 cần, Hùng Hà mặc cho thân thể không mảnh vải che thân mà cực độ mừng rỡ quỳ xuống với ba vị Các chủ. - Cảm tạ ba vị Các chủ ban thưởng cho tiểu nhân.
- Đây là một đan dược rất thần kì, ba vị Các chủ quả là Đan Sư manh mẽ nhất huyện, tiểu nhân vạn phần cảm kích.
Sự vui sướng của hắn, nó không thể diễn tả thành lời.
Không quan tâm đến hành động của Hùng Hà, ba vị Các chủ nghiêm mặt trao đổi với nhau vài thông tin.
- Ngươi lui ra đi.
- Vâng.
Lạnh Nhạt đuổi Hùng Hà rời đi, ba người quay sang nhìn Họa còn đang phun nước bọt ra sàn nhà liên tục.
Ba người lúc này đều không biết nói gì với hắn, một thiếu niên 16, 17 tuổi đã có tu vi Nhập Linh sơ kỳ cùng Hỏa hệ thuộc tính, sở hữu chức danh Đan Sư có thể trên cấp 1 dù chưa qua kiểm nghiệm, chế tạo ra một loại đan dược mới lạ mà dược lực và hiệu quả mang lại cực kì khủng bố.
Hắn đã hoàn toàn làm ba vị Ngưng Linh cảnh hậu kỳ bị phá nát kinh nghiệm đường đời khiến họ im lặng.
- Tên biến thái, ngươi dám phun thứ dơ bẩn lên phòng luyện đan của Sư Tôn, ngươi thật to gan!
Lâm Mạc Tích vừa mở mắt ra sau khi tránh né hình ảnh trần chuồng của Hùng Hà thì thấy hành động của Họa liền quát lên giận dữ.
- Sư Tôn, các người hãy để Tích nhi xử lý hắn.
Nàng quay sang nói với ba vị Các chủ chỉ đang nhìn Họa mà không biết suy nghĩ gì đầy vẻ cầu khẩn, có lẽ ngay từ lúc thấy hình ảnh khoe hàng của Họa, nàng đã rất muốn xử hắn ngay lập tức nhưng vì thấy xấu hổ nên không ra tay, giờ chính là cơ hội khó có của nàng. - Ừm, tùy ngươi.
Quái lạ thay, ba vị Các chủ không những không ngăn lại mà còn gật đầu đồng ý để Mạc Lâm Tích, người đã có hai năm được dạy dỗ, đào tạo tại Vân Ly Tông tấn công Họa, một thiên tài về cả tu luyện lẫn chức danh Đan Sư.
Thử nghĩ một Nhập Linh cảnh đã được nơi có Tọa Vị cảnh ẩn núp dạy dỗ đánh với một Nhập Linh cảnh tự lực leo lên thì chuyện gì sẽ xảy ra. Kết quả hẳn là rất rõ, người thắng đơn nhiên là kẻ cao tay hơn (ha há) và nó được cấu thành từ rất nhiều yếu tố. - Vâng thưa sư tôn.
Như là chấp thuận mệnh lệnh, Mạc Lâm Tích dùng đôi mắt chứa đầy hàn quang nhìn Họa đang cảm thấy ngớ người vì bị cuộc trò chuyện của bốn người, Hỏa linh lực của nàng mạnh mẽ khởi động trong cơ thể. “Tên biến thái này cũng là Nhập Linh sơ kì sở hữu hệ Hỏa giống ta, đánh hắn bằng phương pháp bình thường thì chắc chắn là không được, ta sẽ dùng thuật pháp cơ bản vừa học được không lâu đánh hắn. Hừ hừ, nếu hắn không phải có gia thế to lớn cùng công pháp diệu kỳ thì hắn không thể né được” Dựa vào thông tin tra được từ Hùng Hà lúc đứng bên ngoài, Mạc Lâm Tích hơi suy tính liền xuất đòn đánh về hướng Họa chỉ cách nàng không đến 15m. - Hỏa Cầu thuật.
Hỏa linh lực từ đan điền thoát ra bên ngoài liền tụ tập thành một quả cầu lửa có đường kính chừng 1m đầy đặm đặc và đang rực lên hỏa diễm đỏ đậm tựa như có thể thiêu rụi mọi thứ trên đường bay, nó hướng đến Họa với tốc độ không hề tưởng, hầu như là chỉ sau 1,5 giây sẽ đến đụng vào hắn, thiêu đốt hắn. “Kẹo, kẹo… bình thường, bình thường… kẹo…” đôi mắt nhìn quả cầu chứa đầy hỏa diễm đang chậm chạp như rùa bò tiến đến, trong đầu hắn vẫn đang cố trấn áp Họa “em bé”, hắn giơ một ngón tay lên ngưng tụ ra một ngọn lửa không mấy gì đặc sắc. - Trẻ ranh.
Như chỉ vừa sau hành động xuất hỏa cầu của thiếu nữ, Họa thốt nhẹ một tiếng kinh thường, ngón tay hắn búng một ngọn lửa nhỏ bay đến chạm vào hỏa cầu.
- …
Không hề có âm thanh gì kịch liệt, hỏa cầu đột ngột biến mất giữa không trung cùng với đốm lửa nhỏ của Họa trong các cặp mắt đầy ngỡ ngàng, quái dị chuyện lạ.
Hai Nhập Linh cảnh quyết đấu, khi tung đòn thì có hai dạng là tránh né cùng trực diện. Tránh né thì rất đơn giản nếu như phản ứng mau lẹ cùng sở hữu công pháp thuộc loại thân pháp. Về trực diện đối đầu giữa thuật và thuật, công pháp và công pháp thì có hai kết quả tượng trưng.
Một là người đối diện mạnh hơn, thuật hắn sẽ phá tan thuật ta nhưng cũng sẽ bị làm suy yếu đi tùy vào mức độ thuật ta gây nên. Và ngược lại.
Hai là cả hai bên bằng nhau, nó sẽ gây ra một vụ nổ, khuếch tán các dòng xung kích mạnh mẽ ra hai bên.
Thiếu niên cùng Mạc Lâm Tích có thể xem như là thuật đối thuật, thế thì tại sao cả hai thuật đều đồng loạt tan biến mà không phải là phát nổ hay cái này nổ mất còn lại duy nhất cái kia?. - Dám ra tay với ta?
Đứng đối diện, Họa bề ngoài lạnh lùng nhìn Mạc Lâm Tích như tức giận với hành động vừa rồi của nàng, bên trong lại là một bộ thèm nhỏ dãi không ngừng kêu vang “kẹo kẹo, ta muốn đôi môi ấy, không, không, ta là người bình thường”. Hắn cất bước tiến lại.
Như có phản xạ tự nhiên, Họa vừa cất bước, Mạc Lâm Tích liền nhảy lùi ra sau một đoạn, trong lòng âm thầm quát “là do tên biến thái ngươi ép ta, đừng trách ta mà hãy mau sám hối đi”.
Kế tiếp, Hỏa linh lực nàng xuất ra đang chuẩn bị hình thành nên một thứ gì đó dựa trên công pháp đã nghiên cứu hai năm.
- Đủ rồi, dừng lại.
- Tích nhi, ngươi thật quá đáng khi dám tấn công một vị Luyện Đan Sư nhất cấp thiên tài.
Ngay lúc này, ba vị Các chủ im lặng theo dõi hai người trao đổi chiêu thức bỗng đứng ra ngăn chặn cuộc chiến, không cho nó tiếp tục được xảy ra, đồng thời Bàng phó Các chủ dùng âm than to lớn quát mắng Mạc Lâm Tích khiến nàng trở nên biến sắc với vẻ không thể tin được, không phải lúc nãy chính họ đã đồng ý cho nàng động thủ? - Sư Tôn, các người…
Gương mặt xinh đẹp méo mó, đôi mắt to tròn lòn lanh nước mắt, Mạc Lâm Tích chỉ có thể nói được bao nhiêu đó liền rưng rưng quay người rời đi.