Đôi tay anh chóng bên người cô, quan sát nét mặt tiều tụy của cô rất đau lòng, lúc trước vì bệnh máu trắng cô đã gầy gò rồi giờ mang thai càng thêm gầy, giờ tới cảm cô đã gầy thêm làm cho anh rất thương cô, cuối người hôn lên trán cô, lấy ngón tay vuốt nhẹ lên gò má trắng vì bệnh của cô: " Không bận.
"
Nghe vậy, Lê Anh Thi liền nhích người vào trong, dùng ánh mắt tỏa ý với anh, muốn anh ngủ cùng cô.
Đường nét căng thẳng của anh từ trưa đến giờ cũng đã trở nên nhu hòa hơn, nghiên người nằm xuống, nhẹ nhàng ôm lấy cô vợ nhỏ vào lòng.
Sự ỷ lại lộ liễu của Lê Anh Thi lúc này chính là liều thuốc tốt nhất đối với anh.
Như thế anh mới an tâm rằng cô luôn ở ngay bên cạnh anh mọi lúc.
- ---------------
Tám giờ rưỡi tối, Lê Anh Thi lúc này cũng đã hạ sốt, những đốm đỏ dị ứng trên người cô cũng đã lặn hết, cô mặc áo sơ mi đen của Trương Gia Huy cho thoải mái rời khỏi phòng ngủ chính, vào phòng ăn uống từng ngụm cháo trắng kèm với thịt chà bông và rau xanh.
Điện thoại bật loa ngoài, thỉnh thoảng còn nghe thấy tiếng gõ bàn phím.
"Anh Anh, rốt cuộc cái tên Ngọc Song Tử này ở đâu ra vậy? " Bên trong là giọng nói đầy khó hiểu của phụ nữ, cô vừa gõ bàn phím vừa ngậm điếu thuốc phà khói: " Trong hệ thống ở Los Angeles thật sự không có người thông tin của người này? Còn nhân vật liên quan đến nhà họ Trương thì chị đã đều tra thì mới biết đây là gia đình chú bác của Huy Gia nhà em đó.
Cũng là con gái ông ta đã thuê sát thủ để thử tiêu em khi đó.
Anh Anh, em nói cho chị biết có phải cô ta đã làm gì em không? "
Lê Anh Thi nghe xong liền cau mày, nhướng mắt nhìn biểu hiện của anh, chỉ thấy anh bình thường liền thở vào, cô liền trả lời bằng giọng mũi: " Chị Tiên Nhi, em không sao cả.
Chuyện này em tự biết cách sắp xếp.
Đúng rồi chuyện chị thầm mến anh Hai em chị thật sự không tính thổ lộ ra sao? "
Bị hỏi quá bất ngờ, Hồ Tiên Nhi có chút đỏ mặt bất quá cô yêu thầm Lê Anh Quân cũng đã gần mười năm rồi, khi còn bé cô thường đi theo ba mẹ luôi tới Lê Gia vì giao tình với bà ngoại cô, vả lại Hồ Tiên Nhi gặp được anh lúc đó chỉ mới 12 tuổi đã trúng tiếng sét ái tình ngay từ lần đầu gặp mặt.
Khi đó Lê Anh Quân sống với ba mẹ ruột còn Lê Anh Dũng thì sống với ngoại, dù là anh em ruột nhưng tính cách trái ngược hoàn toàn.
Lúc đó anh vẫn nhàn hạ đọc sách ở ngoài vườn vì lúc trường cho nghỉ đông, anh lại là một con người ích nói luôn lạnh nhạt với mọi thứ, cho đến khi anh hai mươi mẹ anh đã mang thai được bác sĩ cho biết giới tính của bé con trong bụng là bé gái, anh và cả nhà đều rất vui.
Vừa đưa cô ra khỏi phòng sinh Lê Anh Quân đã ôm bé con của mình một cách nâng niu và chìu chuộng, vừa về nhà anh liền phi như bay vào phòng chơi với em gái, cả sữa và tả lót đều một tay anh chăm sóc cho cô, lúc bấy giờ Hồ Tiên Nhi cũng đã đến chơi với với bé con liền nhìn thấy một mặt ôn nhu liền nghĩ đến chuyện tương lai của cô và Anh Quân.
Ba mẹ hai bên đều nhận thấy được tình cảm của Hồ Tiên Nhi liền nghỉ đến việc cho Lê Anh Quân và Hồ Tiên Nhi tiếp xúc về lâu về dài anh liền nhíu mày nói là phải đi du học đến tận 5 năm sau.
Kể từ lúc đó Hồ Tiên Nhi cũng đã theo gia đình đến Los Angeles để định cư và phát triển sự nghiệp.
" Bé con, em cũng thấy đó.
Anh em chính là tảng băng di động mà.
Chị đã thổ lộ rồi mà anh của em đã không từ mà biệt đến Anh suốt 5 năm rồi còn gì.
" Hồ Tiên Nhi tức giận nhíu mày.
Lê Anh Thi mỉm cười nhìn anh, cũng vừa hay cô đã ăn hết chén cháo do anh đưa đến.
Trương Gia Huy hôn nhẹ lên chóp mũi của rồi ôm cô ra ngoài phòng khách, nghe thấy vậy không khỏi buồn cười khi biết anh vợ vì tình mà đi Anh suốt 5 năm với anh.
" Chị đã biết vậy sao không nhanh chóng tóm anh em về đi.
Thả rông như thế chị không sợ anh Hai em bị người khác cõm mất à.
"
Hồ Tiên Nhi mỉm cười, nhìn khung ảnh trước mắt: " Bé con, yên tâm chị sẽ không để cho kẻ khác có ý đồ ra tay với em và anh ấy đâu.
Chị sẽ là chị dâu của em cũng sẽ bảo hộ hộ em dưới đôi cánh của chị.
"
Lê Anh Thi rúc cả khuôn mặt nhỏ vào ngực của anh khẽ trêu chọc: " Vâng, chị phải nhanh lên đó.
Đừng để tới lúc con của em và anh ấy biết nói chị chưa thành chị dâu của em.
"
Đầu dây bên kia giận đến bật cười nói: " Bé con, do Huy Gia nhà em một phát ăn ngay nếu không chị đã là chị dâu của em trước đó.
"
Cả hai trò chuyện thêm đôi câu nữa liền cúp máy, cô gái nhỏ cũng đã ngước mắt nhìn anh cảm thấy lời của chị ấy rất đúng nha.
Cảm nhận được ánh mắt quá nóng bỏng của cô gái nhỏ, anh cuối đầu hôn nhẹ lên trán cô khẽ cười: " Nhìn anh làm gì? "
" Ông xã, những lời khi nãy anh không được nói với anh Hai em.
" Lê Anh Thi nhìn anh khẽ làm nũng.
||||| Truyện đề cử: Chiến Thần Thánh Y/Huyền Thoại Thánh Y |||||
Trương Gia Huy buồn cười nhìn hành động của cô vợ nhỏ, nâng tay nắm lấy khuôn cằm của cô mổ nhẹ lên môi gật đầu: " Bảo bối, em đây là lo anh Hai em độc đáo thân quá lâu à.
"
" … " Lê Anh Thi im lặng từ chối đưa ra ý kiến.
…
Chín giờ tối, anh ôm cô trở về phòng ngủ, đặc cô lên giường cẩn thận ghém chăn cho cô, liền đi vào phòng tắm rửa, rất nhanh anh trở lại ôm cô vào lòng nhỏ giọng nói: " Bảo bối nhỏ ở Hắc Long anh cũng có bộ phận nhận tin tức rất tốt mà.
"
Biết ngay mà.
Lê Anh Thi nằm trong lòng anh rất thoải mái trả lời: " Được, lần sau em sẽ dùng bộ phận thu nhập tin tức của anh..