Không Ngờ Thầy Giáo Là Chồng Em

Chương 187


" Ừ, còn gì nữa không? " Trương Gia Huy cưng chiều nhìn hành động của cô lên tiếng hỏi lại anh.
Mã Trường Bắc " Win " nghe vậy cũng gật đầu lên tiếng, nói về tình trạng của người bà con xa của anh hiện tại rất chật vật rất có thể sẽ đến nước Hoa để nương tựa anh và hy vọng anh sẽ thương tình ra tay giúp họ trả món nợ khổng lồ kia.
Lê Anh Thi ngồi trong lòng anh nghe mọi người kể lại đôi mắt nai của cô thoáng chốc đã trở nên rét lạnh, dù cô không lên tiếng nhưng Trương Gia Huy vẫn luôn để ý đến cô dù chỉ là một cử động nhỏ xíu.
- ---------------
Trương Gia Huy ôm cô vào lòng, để cho nằm trong lòng mình khẽ nói: " Yên tâm, dù gia đình của cô ấy có đến cũng không thể tiếp cận mình đâu.

"
Lê Anh Quân, Lê Anh Dũng và Mã Trường Bắc nghe anh nói cũng chỉ gật đầu họ biết người anh em của mình sẽ không vì những người bà con xa mà vung tiền hoang phí đâu.

Cop‎ q????a‎ cop‎ lại,‎ ????????ở‎ lại‎ ????????ang‎ chính‎ ﹛‎ ????????????????????????‎ ????yện.????n‎ ﹜
Rất nhanh, mới đó đã sắp cuối năm, mọi người đều tấp nập dọn dẹp nhà cửa để đón Tết.
Tháng Mười Hai, mọi nhà đều đã chuẩn bị rất nhiều lễ hội trong tháng, cũng như đã mở buổi tiệc nhỏ chúc mừng cô đã an toàn bước qua tháng thứ tư của thai kỳ.
Mặc dù ba tháng đầu của cô rất vất vả nhưng có anh và mọi người ở cạnh nên cô rất hạnh phúc.

Ở biệt quyển Vũ gia, Lê Anh Thi (Vũ Ánh Tuyết) đã được hai vị baba đón về dinh thự để chuẩn bị cho hôn lễ, anh em nhà họ Quân đã có mặc từ rất sớm đến chơi với cô.
Quân Uyển Đình ( em của Quân Thiên) ngồi ở trên ghế sofa nhìn cô với vẻ mặt khó tin oai oán mở lời: " Vũ Ánh Tuyết, em thành thật khai báo cho chị biết, em và cái tên mặt lạnh ( ý nói Trương Gia Huy) kia đã lén lút bao lâu rồi? Còn nữa chúng ta gặp hắn chưa đến nửa năm mà em đã đồng ý cưới hắn vậy? "
Vũ Ánh Tuyết (Lê Anh Thi) nhìn Quân Uyển Đình không biết nên khóc hay nên cười nghĩ thầm: Em và ấy không có lén lút, với lại tụi em đã quan minh chính đại ở chung với nhau được ba năm, còn nữa là anh ấy chăm sóc cho em nha.
" Đúng vậy, đúng vậy.

Em phải suy nghĩ cho kỹ về cuộc sống sao hôn nhân có biết không? Anh đã điều tra được không ít thông tin về người mà em sắp cưới đó, cậu ta từng yêu thương cô con gái út nhà họ Lê.

Đến giờ cô ấy mất tích thì em lại dính vào tên đó, đợi đến khi cô ấy quay lại em bị gắn mác thành tiểu tam đó biết không? " Quân Thiên ( bạn của Vũ Ánh Tuyết ở Pháp) thật sự lo lắng cho cô mà tận tâm khuyên bảo.
Lê Anh Thi (Vũ Ánh Tuyết) nhìn hai người kiểu: "...!"
Em chính là Lê Anh Thi được không, một người hai thân phận.

Còn nữa tụi em đã đăng ký kết hôn rồi, lãnh chứng cũng có luôn giờ tổ chức hôn lễ cho có hình thức thôi không được sao?
Vũ Khải Phong từ cầu thang đi xuống nghe thấy những lời khuyên nhủ của đám nhóc kia cảm thấy đau đầu rồi, anh không biết bé con của mình đã chịu tra tấn bao lâu rồi.
" Tuyết Nhi, có phải tên nhóc đó đến trễ rồi phải không? " Vũ Khải Phong đi đến chỗ cô, vừa ngồi xuống xoa đầu cô hỏi.
Vũ Ánh Tuyết gật đầu, nhìn đồng hồ trả lời: " Dạ phải, anh ấy còn có chút việc ở công ty nên sẽ tới đón con trễ một chút ạ.

Đúng lúc ba mẹ anh ấy vẫn còn ở đây nên đưa con về ra mắt gia đình anh ấy ạ.

"
Vũ Khải Phong gật đầu, anh biết bụng bé con đang lớn dần nên tên đó mới có ý định tổ chức hôn lễ sớm một chút, nếu để bụng nhô ra hơn thì phải dời đến hai năm sau.

Quay lại một tháng trước khi đó Trương Gia Huy đưa cô về Vũ gia để dự tiệc tối, đến khi buổi tiệc kết thúc anh và Vũ Khải Phong đi lên thư phòng để bàn chuyện.
" Vũ tổng, tôi hy vọng được anh chấp thuận cho tôi và cô ấy tổ chức hôn lễ.


" Trương Gia Huy ngồi ở ghế lên tiếng ngay, anh không vòng vo liền vô thẳng vấn đề.
Vũ Khải Phong vừa uống ngụm trà nghe anh nói liền nhíu mày, đặt mạnh ly trà lên bàn vung tung tóe vài giọt ra ngoài, anh tức giận nói lớn: " Cậu nghỉ gì mà đồi tổ chức hôn lễ ngay lúc này hả? Như vậy sẽ rất nguy hiểm đến bé con đó.

"
Trương Gia Huy hiểu chứ, anh cũng biết an toàn của cô là trên hết, nếu giờ anh không tổ chức hôn lễ sẽ có rất nhiều người muốn cõm vợ anh đi mất.
" Tôi tự biết tính toán.

" Trương Gia Huy lạnh nhạt đáp.
Vũ Khải Phong tức giận nhìn anh: " Cậu đừng mơ, con bé sẽ ở đây do tôi làm chủ, còn kẻ thù trong bóng tối vẫn còn đang nhìn chăm chăm vào con bé đều do cậu đem đến.

Hy vọng cậu lập tức tránh khỏi bé con nhà tôi đi.

"
Vừa dứt lời, Vũ Khải Phong tức giận đùng đùng bước ra khỏi thư phòng, đi xuống tầng anh đã thấy bé con vẫn tươi cười trò chuyện với ba nhỏ.
Anh vừa nhìn thấy liền nhanh chóng che giấu cảm xúc dưới đáy mắt, anh đi đến xoa đầu cô: " Bé con, con về phòng nghỉ ngơi đi.


Ba và ba nhỏ con còn có chuyện cần bàn.

"
Cô chưa kịp lên tiếng đã thấy thân ảnh quen thuộc của anh, cô định lên tiếng Trương Gia Huy mỉm cười nhìn cô: "Bảo bối, chúng ta về biệt quyển thôi để cho daddy và ba nhỏ em nghỉ ngơi.

"
Cô liền gật đầu, đứng dậy đi đến chỗ của anh gật đầu: " Vâng ạ.

"
Trương Gia Huy vừa nhìn thấy cô vợ nhỏ trước mắt mình, anh nhanh chóng vòng tay ôm chặt cô vào lòng khẽ gật đầu, nhướng mày khiu khích Vũ Khải Phong.
Rất nhanh anh đã ôm lấy cô ra ngoài đoàn xe đã chờ sẵn, chưa được bao lâu đoàn xe Lamborghini Aventador đã về đến biệt quyển.
Cô đã được anh ôm vào trong nhà, lên tầng anh đã giúp cô tắm rửa rồi trở về giường ôm lấy mèo con ngủ..

Bình Luận (0)
Comment