Không Nói Mà Dụ

Chương 36

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


Trước khi đi xem căn phòng thô thứ nhất, Thẩm Kỳ tiện đường dẫn hai người tham quan một căn nhà mới ở bên cạnh.

Lan Hinh Uyển tuy rằng đều đã bán xong nhưng thời hạn giao nhà vẫn còn hai tháng nữa, Hiện giờ đang tu chỉnh* lần cuối cùng.

Mà căn nhà mới Thẩm Kỳ dẫn hai người đi xem đã trang hoàng xong xuôi cả rồi.
(*tu bổ cùng chỉnh sửa)
Tất cả phòng ở nơi này tuy rằng thống nhất một cách thiết kế nhưng phong cách trang hoàng mỗi căn đều khác nhau, nếu chủ nhà muốn đem phòng sơn thành một màu sắc đối lập hoàn toàn với toàn bộ khu nhà đều được cho phép.

Bất quá sau khi tham khảo ý kiến khách hàng, đa số chủ nhà đều lựa chọn trực tiếp vào ở, bọn họ cùng lắm chỉ mua thêm một ít nội thất mới theo sở thích cá nhân của mình thôi chứ không có ai muốn tự mình trang hoàng phòng thô.

Bởi vậy căn nhà mới mà Thẩm Kỳ cho Thẩm Hi cùng Chu Ngôn Dụ xem chính là kiểu mẫu của đa số phòng ở Lan Hinh Uyển.
Mỗi căn nhà ở Lan Hinh Uyển đều có ba tầng lầu thêm một cái tầng hầm ngầm, còn có hai cái sân một lớn một nhỏ.

Sân nhỏ ở trước cửa chính, xung quanh được vây bởi hàng rào thấp, chính giữa có đường mòn dẫn từ cổng lớn đến cửa chính.

Trước cửa có ba bậc thang, hai bên tay vịn hợp với cột trụ.

phía trên bậc thang chính là mái hiên, mở hai cánh cửa bên trong phòng rộng rãi sáng ngời.

Vào cửa là huyền quan** rộng lớn, bên phải đặt tủ giày cùng với ghế thay giày dựa sát vào vách tường.
(**Khu vực sảnh ngay gần cửa ra vào nơi bước vào phòng khách, ngăn cách giữa phòng khách và cửa chính)
Lúc này đương nhiên không cần thay giày, từ huyền quan đến phòng khách lại có một bậc thang, bên phải bậc thang là ngăn cách, lướt qua ngăn cách liền nhìn thấy phòng khách.

Đây đúng là phong cách phục cổ thêm nông thôn, tường là từng khối đá kiểu nối lại với nhau***, sàn nhà bằng gỗ, đối diện chính là cửa sổ sát đất.

Ánh mặt trời chiếu vào làm toàn bộ phòng khách đều trở nên sáng sủa, dù cho trời có đầy mây cũng sẽ không u ám.

***Tường đá kiểu:

Từ cửa sổ sát đất nhìn ra chính là sân lớn, xung quanh được vây bởi các bức tường, thông ra sân lớn bằng cửa sau.

Phòng khách trước mắt trang hoàng theo đúng tiêu chuẩn có sô pha, bàn trà, tủ âm tường cùng TV lớn treo trên tường.

Trần nhà lầu một rất cao, ngẩng đầu có thể thấy hành lang lầu hai.

Cầu thang dựa vào bên phải cửa sổ sát đất, mặt trên bày biện một ít đồ vật trang trí.

Đối với bày trí của Lan Hinh Uyển, Thẩm Hi vô cùng vừa lòng.

Bởi vậy hắn một bên xem cách trang hoàng căn nhà mới này một bên suy nghĩ phương án thiết kế cho nhà của mình.

Toilet lầu một không có phòng tắm, gian ngoài là bồn rửa tay gian trong là bồn cầu tự hoại****.

Phòng bếp nằm ở bên trái, Thẩm Hi hỏi Thẩm Kỳ có thể thông tường phòng bếp và phòng khách được không, Thẩm Kỳ liền nói hoàn toàn không thành vấn đề sau đó nói với Thẩm Hi.
(****Là một bể chứa lớn, đặt dưới khu vực vệ sinh, nơi chứa các chất thải dạng đặc mà chúng ta thải xuống bồn cầu.

Chất thải sau khi xuống bồn sẽ được phân hủy thành dạng lỏng hoặc theo đường ống thoát ra ngoài)
"Hết thảy đều có thể thay đổi theo nhu cầu của em".
Anh cả hi vọng Thẩm Hi có thể phát huy hết ưu điểm của một căn phòng thuần thô, cũng nghĩa là tất cả các chi tiết đều yêu cầu Thẩm Hi tự mình xem xét cùng chế tạo.
"Vậy thì quá tốt".
Thẩm Hi muốn chính là sự tự do này.

Phòng bếp ở đây cũng chỉ là phòng bếp kiểu thông thường, Thẩm Hi nhìn thoáng qua rồi liền đi theo Thẩm Kỳ lên lầu.

"Em cảm thấy thế nào?".
Lời này là hỏi Chu Ngôn Dụ.
"Em cảm thấy anh hẳn là có thể vừa lòng".
Chu Ngôn Dụ không nói ra cảm nhận của mình, anh chỉ nói đến Thẩm Hi.
"Đúng vậy, vị trí tốt, có thể tự do trang hoàng, khoảng cách giữa các biệt thự hợp lý, sẽ không quá thân cận với nhà khác.

Nếu hôm nay chọn được phòng, trở về anh liền bắt đầu vẽ".
Thẩm Hi nói.
"Ba căn đều là phòng thô, anh giúp anh cả thiết kế đơn giản hai căn phòng kia luôn".
Đương nhiên, đây mới là mục đích chính Thẩm Kỳ tích cực giới thiệu Thẩm Hi xem phòng.

Kỳ thật nếu không phải Thẩm Hi gọi điện hỏi Thẩm Kỳ phòng ở thì trước kỳ giao nhà anh cả cũng sẽ dẫn Thẩm Hi đến đây nhìn xem.

Hiện tại bọn họ nghĩ muốn ở cùng nhau nên thời gian liền sớm hơn một chút.
"Được, anh cả muốn phong cách như thế nào?".
Thẩm Hi thuận miệng hỏi.
"Không vội, anh biết hai đứa muốn đi La Mã, chuyện này chờ hai đứa trở về bàn cũng chưa muộn, phong cách cũng tùy em quyết định".
Thẩm Hi vừa nghe liền hiểu rõ, hắn đối Thẩm Kỳ nói.
"Cứ giao cho em".
"Được, bất quá chú ý một chút không cần khiến bản thân quá mệt mỏi".
Thẩm Kỳ dặn dò.
"Em biết mà".
Thẩm Hi nói.


Sau khi ba người đem lầu hai và lầu ba đều dạo qua một vòng liền đi xem ba căn phòng thô mà Thẩm Kỳ giữ lại.

Căn thứ nhất ở tận cùng bên trong cách hồ nước xa nhất, xung quanh cây cối san sát thoạt nhìn như phòng nhỏ trong rừng*****.

Cũng bởi vì thảm thực vật phong phú nên đây cũng là căn phòng có khoảng cách xa nhất với các căn phòng khác.
Hai căn còn lại vị trí giống nhau, đều nằm giữa hai căn biệt thự khác.

Nhưng căn thứ hai có tầm nhìn rất tốt, đối diện hồ nước có vài biệt thự nhưng chỉ duy nhất căn thứ hai là có thể vừa nhìn thấy hồ nước vừa ngắm được toàn bộ đình đài xung quanh.

Còn căn thứ ba dù không có tầm nhìn quá ưu thế nhưng ba tầng lầu cùng với gác mái đều làm toàn bộ bằng pha lê******, lấy ánh sáng mặt trời làm chủ yếu.

Cho nên căn thứ ba này có tầm nhìn sáng nhất, hơn nữa còn được xây tương đối cao nên có thể quan sát toàn bộ Lan Hinh Uyển.
là phòng có bốn bức tường ở bốn phía được ốp bằng pha lê)
"Ba căn phòng này đúng là mỗi nơi một vẻ!".
Sau khi xem xong cả ba căn phòng, ba người ngồi lại phòng pha lê tiếp tục bàn bạc, Thẩm Kỳ gọi người đưa cà phê cùng trà tới.
"Mấy căn này nếu em không chọn anh cũng sẽ không bán ra, về sau dùng làm nhà ăn, tiệm trà hoặc quán cà phê cũng tốt".
Thẩm Kỳ nói ra dự định của mình.
"Vậy cũng không tồi".
Thẩm Hi vô cùng đồng tình với ý kiến của anh cả.
"Em cũng cảm thấy tốt đúng không?".
Thẩm Kỳ hỏi han.
"Đúng vậy, em kỳ thật rất thích mấy căn nhà này.

Mới nãy còn do dự, bất quá nghe anh cả nói như vậy em ngược lại cảm thấy không cần chọn nữa".
"Được, căn thứ ba này tầm nhìn sáng sủa, lấy kinh doanh là tốt nhất".
Chu Ngôn Dụ hỏi Thẩm Hi.
"Nếu lầu ba sửa thành nhà ấm trồng hoa, như vậy phải dỡ một nửa nóc nhà xuống?".
Hắn đánh giá cửa kính pha lê trước mắt, nói.
"Anh rất thích gác mái nên có khả năng sẽ thay đổi kế hoạch một chút, hơn nữa xây nhà ấm trồng hoa cũng không nhất định một hai phải có cửa sổ".
Thẩm Kỳ không cảm thấy có vấn đề gì về việc phá đi nóc nhà, dù sao đối với phòng thô hết thảy đều có thể sửa lại chỉ cần Thẩm Hi thích là được, vì vậy Thẩm Kỳ nói.

"Nếu hai đứa muốn ánh mặt trời chiếu vào phòng, phòng pha lê này không cần suy xét đến nữa, hai căn kia có vẻ thích hợp hơn".
"Em thích căn nào hơn?".
Thẩm Hi đột nhiên hỏi Chu Ngôn Dụ.

Theo sở thích của Chu Ngôn Dụ mà nói, anh vừa ý căn phòng ở tận cùng bên trong nhưng anh lại cảm thấy Thẩm Hi sẽ thích căn đối diện hồ nước hơn, vì thế anh trả lời.
"Căn thứ hai".
Thẩm Hi nghe vậy, sờ sờ cằm không nói gì.

Thẩm Kỳ nhìn qua Chu Ngôn Dụ rồi lại nhìn Thẩm Hi, cuối cùng hỏi.
"Còn em?".
Thẩm Hi buông tay, nói
"Đúng là một lựa chọn khó khăn".
Con ngươi sau mắt kính của Chu Ngôn Dụ hơi lóe, sau một lúc lâu anh mở miệng nói.
"Vậy căn thứ nhất".
Thẩm Hi lúc này liền cười, nói.
"Được, căn thứ nhất".
Thẩm Kỳ nhìn qua bên này rồi lại nhìn qua bên kia, không biết hai người đang bàn bạc đến đâu rồi.

Bất quá từ nhỏ hai người đã ăn ý như vậy, Thẩm Kỳ cũng không nghĩ nhiều nữa, nói.
"Dù sao ba căn phòng thô này đều sẽ do em thiết kế, đợi anh xác định mô hình sử dụng phòng pha lê rồi sẽ cùng em bàn lại, hai căn còn lại có thể chờ em thiết kế xong rồi lại chọn".
Thẩm Hi lắc đầu, nói.
"Không cần phiền phức như vậy, liền chọn căn tận cùng bên trong kia đi".
Nói lại thì hắn thật ra càng thích căn thứ hai hơn một chút, nhưng dù sao cũng là nhà của hai người, đã trang hoàng theo sở thích của hắn rồi như vậy hắn liền hy vọng đem vị trí phòng ốc để lại cho Chu Ngôn Dụ quyết định.

Hơn nữa hai căn phòng này đều có ưu nhược điểm riêng, căn thứ nhất tuy xa hồ nước nhưng phong cảnh xung quanh cũng tốt không kém, có chút bí ẩn cùng sân rất lớn nên không cần rào chắn.

Cho nên trên thực tế, hắn thật đúng là bởi vì ưu nhược điểm của hai căn phòng này mà không thể lựa chọn.

Vì vậy lúc này đem quyền quyết định giao cho người đặc biệt lý trí có một không hai như Chu Ngôn Dụ là biện pháp tốt nhất cũng nhẹ nhàng nhất đối với hắn..

Bình Luận (0)
Comment