Không Thể Thoát Khỏi Nhân Vật Phản Diện

Chương 78

“Các ngươi muốn đột nhập vào đây?”

“Không phải, thưa Công tước Leon. Sáng nay, Hoàng đế bệ hạ đã chính thức ra lệnh bắt giữ Valletta Delight. Ngoài ra còn có giấy phép với con dấu của Hoàng gia.”

Người hiệp sĩ vừa thông báo vừa nhanh chóng mở tờ giấy cuộn trong tay đưa cho Công tước Leon. Công tước nhíu mày nhìn kẻ hành quyết trước mặt. Anh khoanh tay đứng bảo vệ ở trước cửa và kiểm tra giấy phép.

“Rút kiếm sẵn sàng luôn rồi sao.”

Rõ ràng hắn có ý định muốn chặn lối ra. Những tin đồn lan truyền gần đây, Công tước Leon cũng như chính Valletta và Công tước Delphine đều biết. Những người hầu sau khi uống thuốc mà cô bé điều chế và phân phát cho họ đã chết sau khi bất ngờ bị mất ý thức.

Nếu bọn họ không uống thì không sớm thì muộn cũng mất mạng, người ta sẽ chỉ nghĩ là tình huống đang dần chuyển biến xấu đi. Tuy nhiên vấn đề nằm ở chỗ những người không dùng thuốc vẫn còn sống và thậm chí họ còn đứng ra làm nhân chứng. Từng người một đột nhiên chết đi, nôn ra số thuốc họ đã uống trong đêm.

Bên cạnh thi thể còn có chất lỏng trông y hệt như thuốc mà họ đã dùng. Không biết từ đâu, tin đồn về Valletta bắt đầu lan rộng, và gia đình nạn nhân không ngừng kích động vì phẫn nộ. Tin đồn ngày càng lớn dần. Kết quả là, Công tước Delphine không rời khỏi dinh thự dù chỉ vài ngày để canh giữ bên trong. Người dân kéo đến trước cửa và bắt đầu phản đối dữ dội. Tin đồn xen lẫn những lời bàn tán ác ý, câu chuyện ngày càng nhiều hơn.

Carlon Delphine đã chuyển đến một dinh thự khác ở thủ đô. Ông cũng đang dùng cách riêng của mình để điều tra, nhưng ông không thể ngăn chặn cho tin đồn truyền qua tai rất nhiều người.

“Lý do bắt giữ?”

Như đã quen với cách nói ngắn gọn của Công tước Leon, người đàn ông đứng đầu hàng nhã nhặn đáp lại.

“Cô ta sẽ bị bắt giữ vì tội giết người hàng loạt. Chúng tôi cũng tìm thấy bằng chứng cho thấy tiểu thư Delight đã tiến hành các thí nghiệm trên người sống ở dinh thự của Bá tước Delight.”

“Thí nghiệm?”

“Đúng vậy, nhiều dụng cụ thí nghiệm và chất kích thích được tìm thấy dưới tầng hầm nhà Bá tước, còn có thi thể của những người đã chết từ trước khi xảy ra thảm sát.”

“Còn Bá tước Delight? Con bé bị bạo hành.”

“Bá tước Delight được cho là kẻ chủ mưu. Còn Valletta Delight chính là đồng lõa trong các thí nghiệm trên người sống của Bá tước, và cô ta cũng là đồng lõa trong vụ thảm sát Bá tước. Và bây giờ còn một tội danh nữa là đã sử dụng thuốc độc.”

Công tước Leon im lặng. 

Thật vớ vẩn. Nhưng mọi thứ đều đã chắc chắn. Dư luận đang sục sôi, và nếu anh có mở lời cũng sẽ không có ai tin. Nhưng…

Đôi mắt anh từ từ hạ thấp.

Nếu có thể ngăn được, anh sẽ cố hết sức ngăn cản. Lấy địa vị Công tước ra để trấn áp dân chúng không phải là không thể. Nhưng vấn đề là hậu họa về sau.

“Vì những lý do trên, Valletta Delight sẽ bị tạm giam.”

“Xét xử ra sao?”

“Việc xét xử sẽ được Hoàng đế bệ hạ trực tiếp quyết định, và sẽ được công bố sau khi thẩm vấn.”

Công tước Leon đưa tay lên trán. Lần đầu tiên sau một thời gian dài anh thấy khó chịu như vậy. Vị Hoàng đế này đúng là khiến người ta kinh ngạc khi ông ta sở hữu trong tay biết bao quyền lực, danh tiếng và sức mạnh.

“Ta không cho phép.”

“Thưa ngài Chỉ huy, việc bảo vệ và bào chữa cho một tên tội phạm có đầy tội danh như vậy là trái với pháp luật.”

Bên kia kiên quyết lắc đầu. Người giữ chức phó chỉ huy đội hiệp sĩ là một người trung thực như Công tước Leon, đồng thời cũng rất ngốc nghếch.

“Ta không cho phép.”

“Tại sao lại không thể, thưa ngài Công tước?”

“Vào đi…”

Valletta mang một chiếc túi trên vai và nhìn trộm qua khe cửa.

Công tước nhíu mày đáp ngắn gọn, “Xin lỗi.” Valletta lờ đi anh và tiến lên. Trước đó cô đứng từ tầng trên nhìn xuống và nghe thấy tiếng nói chuyện, vì vậy cô đã tự hỏi có chuyện gì xảy ra, và quả đúng là như vậy. Bọn họ đến đây vì cô.

Tất cả đều nằm trong dự đoán của cô. Dù sao thì cô cũng sẽ thua trận đầu tiên. Cô đã chủ động tấn công trước, nhưng hóa ra đó lại là một sai lầm. Rơi vào thế thua cuộc nên không thể nào giải quyết vấn đề. Cô thản nhiên nhìn Phó chỉ huy đội hiệp sĩ.

“Valletta Delight, cô bị bắt vì tội danh giết người hàng loạt. Mau cùng chúng tôi về Hoàng cung.”

“Ta sẽ đi nếu các ngươi có thể mang ta đi khỏi đây.”

Môi của phó chỉ huy hiệp sĩ khép lại trước lời nói của Valletta. Anh ta không ngờ cô lại có thể công khai nói ra những lời như vậy. Anh ta siết chặt tay với vẻ mặt cứng rắn. Người phụ nữ này trông có vẻ như không hề cảm thấy tội lỗi sau khi vừa giết người.

“Tùy anh thôi.”

“Dù sao ta đã thua trận này. Ta đã bị đánh bại. Tệ thật đấy, một chút thôi. Ta cứ đinh ninh rằng mình sẽ giành chiến thắng.”

“Valletta.”

“Sẽ không kết thúc sớm như vậy đâu, chúng ta cần chuẩn bị cho trò chơi tiếp theo.”

Valletta đã nghĩ đến điều này khi gặp Carlon Delphine, nhưng dường như tuổi tác và kinh nghiệm vẫn có lợi thế hơn.

Công tước Leon nhíu mày. Anh cố đưa tay ngăn lại nhưng Valletta khẽ lắc đầu.

“Tôi sẽ quay lại sau. Và nói với Carlon rằng tôi xin lỗi.”

“Ngài ấy sẽ giận.”

“Tôi muốn xem nguyên nhân tử vong của những người chết. Điều này cũng thật hổ thẹn.”

“Cô…!”

Phó chỉ huy rút kiếm trước âm thanh và giọng nói lạnh lùng, vô cảm của Valletta. Mũi kiếm run rẩy của anh chạm vào ngay dưới cổ Valletta.

“Ngươi là ai?”

“Tôi là Phó chỉ huy.”

“Ngươi đang quá vội vàng.”

Nhưng đúng là anh có chút khó chịu và bị kích động trước những lời cố tình của Valletta.

Valletta dịu dàng nhún vai trong im lặng. Cô ngoan ngoãn tiến lên một bước và khẽ thở dài.

“Có lẽ ta sẽ phải để mắt đến ngươi.”

“…”

Lời nói của cô thật không biết xấu hổ, khiến vị phó chỉ huy trong giây lát không nói nên lời. Anh ta gần như không che giấu cảm xúc trên gương mặt của mình.

“Được thôi.”

“Ta có thể mang túi theo không?”

“Theo nguyên tắc chung, động vật hay đồ vật đều phải bị tịch thu.”

“…Và nhiều thứ khác cũng vậy?”

Hơi rắc rối rồi đây. Có rất nhiều thông tin trong sổ ghi chép. Để tạo một câu thần chú cần có vòng tròn ma thuật và để hoàn thiện câu thần chú cũng cần vòng tròn ma thuật. Tất nhiên những thứ cần để phát triển nó sẽ khác nhau.

Valletta nghiêng đầu và thở dài.

“Ta để quên một số món đồ trong phòng, ta có thể quay lại lấy không?”

“Tôi sẽ đi lấy.”

“Được thôi. Cuốn sổ tay trên bàn trong căn phòng thứ tư ở tầng hai.”

Đôi mắt xanh lục của vị phó chỉ huy ánh lên vẻ khó chịu trong chốc lát. Tuy nhiên, với tư cách là một hiệp sĩ dày dặn kinh nghiệm, anh ta kiềm chế cảm xúc của mình, cúi đầu trước Công tước và tiến vào dinh thự. Trong khi những người theo dõi khác đến gần, Valletta lấy một cuốn sổ nhỏ từ túi của mình và dúi vào tay Công tước Leon. Anh lắc vai và hiền lành bỏ nó vào túi.

“…Con ổn chứ?”

“Vâng, tôi hơi mệt vì được bảo vệ.”

Valletta mệt mỏi trước sự bạo hành nhân danh sự bảo vệ kia. Cô đã đủ mạnh mẽ mà không cần ai bảo vệ. Cô có thể tự mình đứng vững, bước tiếp về phía trước. Cô có sức mạnh để làm cho tất cả biến mất.

“Đây cũng là một điều tốt khi mình không phô trương thực lực của bản thân như Reinhardt nói.”

Đây là điều cần phải cảm ơn anh. Nhờ anh mà cô có thêm ít nhất một con bài chưa bị lộ tẩy. 

Cuối cùng, cô đặt cuốn sổ nhàm chán vào tay vị phó chỉ huy và đi theo anh ta.

“Cảm ơn… Công tước.”

“Ta sẽ đến tìm con.”

Trước lời cảm ơn của cô, Công tước Leon thờ ơ đáp lại với một nụ cười nhạt trên môi. Valletta ngạc nhiên và nhanh chóng nhún vai.

Công tước Leon đứng lặng người rất lâu, từ lúc Valletta bước lên xe ngựa, cho đến khi khuất dạng trong tầm nhìn của ngài.

“Ngài không muốn nói lời tạm biệt?”

“Không sao. Đâu phải chúng ta sẽ không bao giờ gặp lại nữa.”

Carlon Delphine từ đầu đến cuối vẫn luôn trốn trong góc, bước ra và thở dài.

“Đó là thứ gì thế?”

Công tước Leon nhẹ nhàng nhìn vào cuốn sổ mà anh nhận được từ Valletta và đưa nó cho Carlon Delphine. Sau khi xem xét nội dung bên trong, Carlon Delphine lùi lại một bước và nhìn về phía chiếc xe ngựa đã biến mất, nhưng tất cả những gì ông thấy chỉ là khuôn viên rộng rãi của Công tước.
Bình Luận (0)
Comment