TA từ trong phòng bước ra với bộ đồ dài thòng lòng ấy,tóc được búi cao lên,đội một cái nón che đi,trông nó bây giờ cũng thật giống con trai.
Tiếu Dương Phong thấy Thục Anh hơi sững lại vài giây nhưng mau lấy lại tinh thần. Quả thật trông nó cải trang thành nam nhân nhìn đáng yêu hơn so với nữ nhi rách rưới ban nãy.
-"Được. Vậy ngươi sẽ làm người hầu của ta nhưng tên của ngươi là gì?"
TA gãi đầu gượng cười.
-"Tên của tôi là Thục Anh."
DP khẽ nhăn hai hàng lông mày lại với cái tên nghe lạ ấy. Thục Anh,tên rất hay. Nhưng đã là nam nhân thì làm sao có thể mang cái tên Thục Anh đấy được.
-"Ngươi lấy tên khác vậy. Đổi Thục thành Dương như ta nhé."-Anh cười nhẹ trông đẹp hẳn ra. Nó đỏ mặt nhận lấy nụ cười ấy.-"Sẽ là Dương Anh."
TA gật đầu nhận lấy. Từ nay họ và tên của nó sẽ là Tiếu Dương Anh. Nó chưa kịp biết việc tiếp theo của mình làm sẽ là gì thì một tên hầu chạy vào cúi đầu trước mặt anh lên tiếng.
-"Thưa Dương Phong công tử,có người bạn của người đến chơi ạ."
DP cau mày không biết là ai đã đến. Từ trước đến nay,anh chưa hề kết tình huynh đệ với một người nào. Chỉ biết loanh quẩn bên sách vở,cùng lắm là vẽ tranh,ngâm nghi trà nhã khói ngắm phong cảnh. Con người Tiếu Dương Phong khá điềm đạm.
-"Là ai vậy?"
-"Là Châu Bá Quyền ạ."-DP nghe tên hắn xong liền bật cười. Hắn nổi tiếng là công tử kiêu ngạo,giàu có và đặc biệt làm hám sắc. Hoàn toàn trái ngược với tính cách của anh.
-"Hôm nay rãnh rỗi đến đây vậy sao?"-Anh định quay sang bảo nó cất sách để ra tiếp khách thì không thấy bóng dáng nó đâu,đành đi vào phòng tự cất. Ai ngờ,nó chui rúc trong phòng anh làm giật mình,la lên.-"Cô....ngươi bị làm sao thế hả?"
TA gượng cười đành nói cho DP rắc rối mình gặp ở kỉ viện.
-"Thật ra người làm tôi chạy xông vào kêu người giúp là cái tên Bá Quyền đó. Nếu để hắn ta bắt tôi,chắc tôi xuống âm tào địa phủ quá."
-"Ơ...."-DP thoát ngạc nhiên. BQ là hắn ta sao?-"Thôi được rồi,ngươi cứ ở trong phòng này."-Nói rồi anh đóng sập cánh cửa lại.
Vừa kịp lúc,BQ đi đến với chiếc quạt trên tay,đội chiếc mũ với bộ đồ quý tộc có làn da trắng nõn ấy,vẻ mặt kiêu ngạo nhìn anh chào hỏi.
-"Chào huynh đệ tốt."
DP quay sang tao nhã nhìn BQ phía dưới.
-"Hôm nay có cả thời gian rãnh rỗi đến tìm ta sao?"
-"Không tôi rất bận."-BQ xòe quạt ra quạt rất nhẹ nhàng trông như một vị thẩm quan lớn nhà quý tộc có tiếng. -"Chẳng qua đi ngang qua đây tranh thủ tạt vào vì nghe đâu một Tiếu Dương Phong trước giờ không màn sắc đã....."-BQ nham hiểm.-"Che giấu một nữ nhi trong phòng sao?"
DP nghe xong không khỏi tức giận. BQ đúng là người đinh thiên đế đảo,không biết ý tứ. Có lẽ đã đụng đến người con gái của hắn ta chăng?
-"Không biết ngươi nghe ở đâu nhưng thực sự không có."-Anh lạnh lùng.
-"Hôm qua ta nhắm được một cô nàng xinh như tiên nữ giáng trần. Muốn đem về làm thê tử,ai ngờ cô ta chạy thoát. Ta mong ngươi thấy có thể trả nàng ấy về làm thê thiếp của ta cũng được."
-"Đường đường là con của quan triều đình,mà cũng có lúc nhắm nương tử ỏe một kỉ viện sao? Ta e rằng phụ thân của người sẽ bất mãn đấy."-DP khẽ liếc sang BQ.
-"Phải. Trong phép tắc đâu cấm chọn thê tử ở kỉ viện đâu?!"-BQ cười nhẹ nhàng.-"Ta chỉ mong nàng ấy mau xuất hiện. Chứ lại la cà làm xiêu lòng biết bao người từ cái nhìn đầu tiên."
DP dành một giây liếc về phòng của mình,TA lắng tai nghe cuộc đối thoại khá gay gắt của hai thân phận người bên ngoài. BQ quả thật đáng sợ. Nó nuốt nước bọt cầu mong DP che giấu mình. Nguyện bên hầu hạ tạ ơn. Ở bên cạnh BQ,cái kiểu vuốt ve,ân cần đấy rất đáng phát khiếp. Nó là một cô chủ nhà họ Hoàng tập đoàn AL. Không thể chôn mình trong kỉ viện đầy người mua vui đó được.
.................................................
BQ đang chăm chú đọc sách tiếng anh từ vựng thì ML từ trong bếp chạy ra với đĩa bánh trên tay,mặt mũi lấm lem trông đáng yêu cực kì. BQ thấy bản mặt đó không khỏi nhịn cười phá lên.
-"Này cậu cười cái gì?"-Nhỏ gắt.
-"Cái mặt của mày.....trông....tếu vlerr."-Nói rồi BQ đến sát ML lay đi vết bẩn trên mặt một cách nhẹ nhàng. Đến cả TA trước đó mà BQ chưa làm thế,ML là ngườii đầu tiên.-"Bưac sau tao sẽ phụ mày. Đồ con trai ẻo lả."
ML với bản mặt (-_-) lườm hắn.
-"Thôi,không thèm."-Hấc tay BQ ra,tự ăn bánh mình làm.
-"Hahaa....hahaa..."-Hắn phút chốc phá cười lên.-"Giống hệt con nít. Để xe, bánh mày làm ngon không?"-BQ cho ngay chiếc bánh nhỏ nhắn vào mồm nhai nhẹ nhàng.-"Chàng trai ẻo lả làm bánh ngon phết."
ML nghe xong phá giận gắt lên.
-"Đừng có gọi tớ ẻo lả thế chứ?"
-"Sao vậy? Không ẻo lả mà thích hoa hồng,thích làm bánh,không mê gái à. Ôi chàng trai động vật quý hiếm."-Hắn híp mắt cười tủm tỉm.
ML hừ lạnh quay sang nơi khác không thèm nhìn mặt hắn. BQ thấy hành động đáng yêu đó khẽ cười nụ cười thích thú lại bỏ bánh vào mồm tiếp tục xem sách.
-"Này..."-Hắn hấc tay nhỏ. Nhỏ không quan tâm. Hắn xít đến gần nhỏ hơn,cười phì.-"Nếu số điểm mày cao. Tao sẽ dắt mày đi ăn và cả đi chơi nữa."
Nhỏ nghe xong liền bật dậy nhảy tung lên reo hò trong vui sướng và đây là điểm chốt hắn muốn ghẹo tên con trai ẻo lả này.
-"Nhưng......"-ML dừng hành động đông đá nhìn sang hắn.-"Nếu điểm số mày thua tao,thì mày phải làm ôsin cho tao 2 tháng."