Khuyển Ảnh Đế Giới Giải Trí

Chương 31

Edit: 笑顔Egao.

Khi độ hot của lễ trao giải đang dần dần giảm xuống, có một ngày, một scandal đột nhiên phô thiên cái địa trên internet, mục đích rõ ràng nhắm vào Chu Cẩn Sơ.

Scandal này bắt nguồi từ một topic tên 《( Vạch trần sự thật) 818* về nhân phẩm kém không thể tả của Chu Cẩn Sơ》. (*một dạng lập topic để tám nhảm trên các forum)

Topic được tạo thành từ năm bức ảnh, mỗi bức ảnh đều kèm theo tiêu đề nhỏ. Phần đầu tiên là “Không coi trọng pháp luật, coi thường mạng người”, phía dưới là một đoạn văn kèm theo link video. Bấm vào link sẽ phát hiện đây là một video phỏng vấn Chu Cẩn Sơ khi mới xuất đạo. Trong video đầu tiên, Chu Cẩn Sơ nói: “Chưa từng đua xe quả thực rất khó chịu, kiểu gì cũng phải thử qua cảm giác nhanh như chớp một lần, đi với tốc độ cao chắc chắn rất sảng khoái.”  Trong video thứ hai, Chu Cẩn Sơ nói: “…mỗi tối đều phải tự mình thử một lần, có đôi khi còn làm thêm vòng hai…”

Bức ảnh thứ hai ghi tiêu đề “Nói dối thành tính”, bên dưới vẫn kèm theo một video. Trong video, MC hỏi về một bộ phim nào đó có sử dụng đóng thế hay không, Chu Cẩn Sơ nói “Không có đóng thế”, phía dưới đính kèm một loạt ảnh cho thấy bộ phim này tuyệt đối có cảnh đóng thế, hơn nữa còn không chỉ một lần.

Bức ảnh thứ ba ghi “Vong ân phụ nghĩa”. Topic viết một đạo diễn có ơn tri ngộ với Chu Cẩn Sơ từng tổ chức một hoạt động, nhờ mọi người cùng đến một công ty kêu gọi họ dừng hành vi xâm phạm bản quyền điện ảnh của người này, nhưng Chu Cẩn Sơ vì đi lưu diễn kiếm tiền không hề để ý đến đạo diễn, khiến vị đạo diễn này vô cùng khổ sở, nhiều năm qua vẫn luôn canh cánh trong lòng, trong topic còn kèm theo ảnh chụp từng từ từng chữ trên weibo của đạo diễn kia.

Tiêu đề thứ tư là “Thẳng nam mãn kinh*”, bên cạnh còn chèn vài link video, đều là video các show truyền trình nhỏ. Trong video, Chu Cẩn Sơ nói: “Cô ấy sa đọa khiến người khác phải thở dài… Cô ấy không hề lựa chọn người đối tốt với mình, mà lại chọn một người đàn ông có tiền …” Còn thêm vào video nữa.(*từ gốc là 直男癌, word by word là“thẳng nam ung thư”, là ngôn ngữ mạng TQ chỉ những thẳng nam luôn sống trong thế giới quan, giá trị quan, thẩm mỹ quan của bản thân, áp đặt nó lên người khác đểđánh giávà lúc nào cũng cảm thấy không hài lòng, nhất là tiêu chuẩn với phụ nữ. Nói tóm lại đây là loại người luôn tự cho mình làđúng vàcoi thường phụ nữ.)

Phía dưới topic còn có cả bức ảnh thứ năm và thứ sáu, thiếu chút nữa là thành cửu cung* trên weibo luôn rồi. (cửu cung: một loại thuật phong thủy, giống như trận đồ bát quái cũng là một dạng tính toán phong thủy, các bạn có thể search GG để tìm hiểu thêm:3)

Topic vừa đăng lên đã nhanh chóng chiếm vị trí đầu trên các trang mạng xã hội.

Sau đó lại xuất hiện thêm vài vị “thần chân tướng”, đại khái chính là một số người dùng internet tám với nhau ra được nhiều chứng cứ hơn.

“Chuyện gì thế này?!” Cung Bình luôn luôn điềm tĩnh cũng nổi điên luôn rồi, rống to trước mặt Chu Cẩn Sơ: “Trước kia cậu đã từng phát ngôn mấy câu ngu xuẩn này?!” (nhắc lại đề phòng mọi người quên, Cung Bình là người đại diện của Chu Cẩn Sơ nha)

“Tôi cũng không nói như vậy, tất cả video đều là cắt câu lấy nghĩa.” Chu Cẩn Sơ dùng khuôn mặt không có quá nhiều biểu tình nói: “Bức ảnh đầu tiên là phát biểu của tôi trong một hoạt động về lái xe an toàn. Tôi không nhớ rõ nguyên văn, hẳn là ‘Chưa từng đua xe quả thực rất khó chịu, kiểu gì cũng phải thử qua cảm giác nhanh như chớp một lần, đi với tốc độ cao chắc chắn rất sảng khoái… sau đó hối hận không kịp’ đi, nói chung thái độ của tôi là phủ định, nói không nên nghĩ như vậy, câu sau cũng thế, có lẽ vì vậy mới cắt thành hai đoạn, che giấu phần giữa.”

“…” Cung Bình hai mắt trợn tròn.

Chu Cẩn Sơ nói tiếp: “Bức thứ hai cũng bị cắt xén, ở giữa còn có vài câu nữa. Sau khi MC hỏi câu kia, tôi đáp là có đóng thế. MC sau đó lại hỏi trong một cảnh diễn khó nào đó có dùng đóng thế hay không, tôi trả lời “Trong đoạn diễn này không có đóng thế”, trong video lại cắt nối hai vấn đề này lại với nhau. Câu nói trong bức ảnh thứ tư kia cũng là do tôi nói, lúc ấy tôi đang giảng giải về một bô phim, trong đó có một câu ‘sa đọa khiến người khác phải thở dài… Cô ấy không hề lựa chọn người đối tốt với mình, mà lại chọn một người đàn ông có tiền nhưng không yêu cô, chỉ coi cô là nơi phát tiết dục vọng, đồng thời còn lừa dối những người xung quanh cô.’. Tôi không cho rằng mình nói sai, bộ phim đó chính là như vậy, nói về một thiếu nữ thuần khiết sau khi trải qua rất nhiều chuyện đã từ bỏ giấc mơ của mình, trở nên sa đọa, vì tiền tài mà dần dần bán đi linh hồn của mình.”

“Không phải chứ…” Cung Bình khẽ lẩm bẩm.

“Còn về đạo diễn…” Chu Cẩn Sơ hiếm thấy lộ ra một chút do dự: “Lúc đó tôi ở nước ngoài, ông ấy không tìm được tôi, tôi căn bản không biết chuyện đòi lại bản quyền của họ… Sau đó tôi đã đến tận nhà xin lỗi, ông ấy cũng tỏ ra thông cảm… Tôi cũng không biết tại sao đến bây giờ lại phải vu oan tôi.” Vị đạo diễn kia bây giờ cũng không có sự nghiệp như ý, đã lâu rồi không ra tác phẩm mới.

“Ai.” Cung Bình thở dài. “Giở mấy trò hề này, mục đích vẫn là chỉnh chết cậu. Tung nhiều tin cùng một lúc như vậy kiểu gì cũng có một tin trở nên hot. Còn tìm thêm vài người giả làm người dùng internet bình thường cung cấp thêm chứng cứ chứng minh cậu là một tên nhân phẩm kém.” Chỉ có một tin chưa chắc sẽ hot, nhưng nhiều tin cùng một lúc lại là chuyện khác, có người ghét nói dối thành tính, cũng có người ghét thẳng nam mãn kinh, lại có người ghét n loại chuyện khác. Hành động này chứng tỏ người đứng sau muốn một lưới bắt hết cư dân mạng.

“Ừ.” Chu Cẩn Sơ nói: “Chỉ cần tìm được video hoàn chỉnh là có thể làm rõ chân tướng ngay lập tức.” Ở thời đại này, không ít dân mạng đều là nói sao tin vậy, nhưng cũng không có nghĩa là họ sẽ không xem xét lại các chứng cứ phản biện.

“Phải làm thế nào không cần cậu phải dạy, tôi so với cậu còn hiểu hơn.” Cung Bình nói.

Nhưng sự tình tựa hồ cũng không đơn giản như Chu Cẩn Sơ và Cung Bình nghĩ.

Vì video đều được quay từ rất lâu rồi, lúc ấy  vẫn còn là thời đại sử dụng TV chứ không phải internet, Cung Bình làm thế nào cũng không tìm được video âm bản. Hầu hết các đài truyền hình đều nói “Đây đã là chương trình từ bao nhiêu năm trước rồi… Cũng không phải nội dung gì quan trọng, tài liệu trong kho cũng xóa rồi, chúng tôi biết tìm ở đâu…” Còn có nơi trả lời “Cho dù có cũng không có cách nào phục chế riêng cho một mình anh…” Cũng không rõ là không làm được thật hay chỉ là lấy cớ.

Hơn nữa các cuộc phỏng vấn chỉ là một phần nhỏ trong chương trình, không có mấy người xem, lúc ấy Chu Cẩn Sơ vẫn chưa nổi tiếng, lại càng không gây được ấn tượng gì sâu sắc.

Nói tóm lại, việc tìm chứng cứ khó khăn chồng chất.

“Bọn họ tựa hồ đã ghi hình lại từ rất sớm, tích trữ rất nhiều chuyện liên quan đến cậu.” Cung Bình nói: “Không quản là video hay máy tính, mọi chuyện bây giờ đều hướng vào cậu.”

“…”

“Tôi nghi ngờ, có vài thứ chưa chắc đã được chiếu trên TV, nói không chừng chỉ tồn trong camera của phóng viên rồi bị lấy đi.”

“Ồ…” Chu Cẩn Sơ suy nghĩ một lát: “Ghét tôi đến vậy sao?” Đã chuẩn bị từ sớm, chỉ chờ đến lúc không có cách nào tìm được chân tướng thì lôi ra bôi đen mình?

“Đừng nghĩ ngợi nhiều.” Cung Bình nói: “Tôi trước tiên về tìm cách đối phó đã.”

—— không có bằng chứng không thể phản biện được

Chu Cẩn Sơ càng ngày càng bị chế giễu lợi hại, y nói mình bị vu oan, nhưng đến một chứng cứ cũng không bỏ ra được.

Suốt hai tuần lễ sau đó, y đến một lời mời cũng không nhận được.

Chu Cẩn Sơ nhà dột còn gặp mưa rào —— y phải trả cho một công ty nổi tiếng khoản phí bồi thường không nhỏ.

Khi hai bên ký hợp đồng, đối tác trả cho Chu Cẩn Sơ khoản phí đại diện rất lớn, bất quá trên hợp đồng có một điều khoản: trong quá trình thực hiện hợp đồng, nếu Chu Cẩn Sơ xuất hiện scandal xấu, cần phải bồi thường một khoản nhất định.

Kế hoạch quảng cáo lần này vốn đã được chuẩn bị đâu vào đấy, bỗng nhiên xảy ra chuyện này khiến quảng cáo không thể bắt đầu đúng hạn. Chu Cẩn Sơ lười cãi cọ với đối tác, trực tiếp bồi thường tiền mặt theo yêu cầu.

Bất quá, sau khi bồi thường hợp đồng, tiền mặt trong tay Chu Cẩn Sơ không còn nhiều.

Y vốn không nghĩ tới chuyện trữ nhiều tiền mặt, đến cả quản lý tài  sản cũng vậy… không có khả năng xoay vòng.

“…” Chu Cẩn Sơ vuốt ve Tiếu Lăng Tiêu: “Trung Khuyển, sắp hết tiền nuôi mày rồi.”

“…”

“Mày ăn ngon nhất dùng đồ tốt nhất, một tháng tốn hơn một vạn.”

“…” Tiếu Lăng Tiêu chỉ muốn nói, tui ăn gì dùng gì cũng được.

Chu Cẩn Sơ nghĩ nghĩ, lấy ra một tờ giấy, bắt đầu viết một vài cái tên.

Tiếu Lăng Tiêu: “…?”

Hắn nghĩ: đây là tên những người có thể giúp Chu Cẩn Sơ vượt qua cửa ải khó khăn này sao?!

Các đại nhân vật giới showbiz, các lão đại truyền thông… Chu Cẩn Sơ đây là định tung đại chiêu sao?!

Kết quả, cú điện thoại đầu tiên của Chu Cẩn Sơ là gọi cho tỷ tỷ.

“Chị,” Chu Cẩn Sơ nói: “Tiền năm ngoái chị mượn… có thể trả cho em không?”

Tiếu lăng Tiêu: “………….” =))))))))

Hóa ra đều là con nợ sao…

Hắn còn nghe thấy Chu Cẩn Sơ nói: “Em còn phải nuôi Trung Khuyển mà, không thể khiến nó thiệt thòi.”

Trong nháy mắt, hai mắt chó của Tiếu Lăng Tiêu rưng rưng.

Hắn nghĩ: Chu Cẩn Sơ đối xử với hắn quá tốt.

Sau khi tỷ tỷ tỏ vẻ sẽ giúp đỡ, Chu Cẩn Sơ cũng không gọi điện thoại nữa, xem ra có thể tạm thời chống đỡ.

Y đang nằm trên giường.

Từ khi không có công việc, Chu Cẩn Sơ thực sự sống ở trên giường. (này giống tui nè =)))))

“…” Tiếu Lăng Tiêu cũng chạy qua nằm, một lúc sau lại xuống đất liếm tai Chu Cẩn Sơ.

Hắn muốn an ủi đối phương, dù chỉ một chút.

Chu Cẩn Sơ vươn tay vuốt lông Tiếu Lăng Tiêu, cười khổ: “Trung Khuyển, nếu như mày là người thì tốt rồi.”

Tiếu Lăng Tiêu: “…”

“Như vậy là có thể nói chuyện với mày rồi, không hiểu tại sao, có những lời chỉ muốn lải nhải cho mày nghe, nhưng mày lại không hiểu.”

“…”

Tiếu Lăng Tiêu nhìn Chu Cẩn Sơ.

Sau gần hai năm biến thành chó, lần đầu tiên trong đầu hắn có ý nghĩ biến trở lại thành người.

Thật sự rất rất muốn… biến trở lại thành người.
Bình Luận (0)
Comment