Khuynh Thành Lạc Cửu Tiêu

Chương 67

Quách Tiêu Nhiên của Cái Bang trong lòng thầm suy tính trước sau. Nhớ lại những lời thị phi mấy ngày gần đây, nghĩ đến người trước mặt cùng Huyết Ma Y có lẽ có quan hệ gì đó, lại càng không dám khinh thường, thanh danh của Thiên Cơ Các Đàn Y công tử vốn đã rất hiển hách, hơn nữa có thể làm cho Huyết Ma Y kính trọng vài phần thì Đàn Y công tử cũng không phải kẻ đầu đường xó chợ.

“Tại hạ Quách Tiêu Nhiên.” Ra hiệu cho đệ tử Cái Bang ở phía sau dừng khua gậy, Quách Tiêu Nhiên chắp tay ôm quyền.

“Trưởng lão Cái Bang, thiết chưởng vô địch, Đàn Y đương nhiên sẽ không thể không nhìn ra.” Hách Thiên Thần gật đầu, ánh mắt đảo qua, nơi đây đa phần là người của Quách Tiêu Nhiên dẫn đến, thế cục như vậy đương nhiên cũng là Quách Tiêu Nhiên một tay tạo thành, trưởng lão Cái Bang trúng độc, việc bọn họ không thể cam chịu đã nằm bên trong dự đoán.

Hách Thiên Thần đến đây thì Quách Tiêu Nhiên liền lệnh cho đệ tử Cái Bang dừng tay, không khí nhất thời bất đồng, tuy rằng vẫn căng thẳng nhưng không còn nằm trong thế giương cung bạt kiếm như trước, Cái Bang là đại bang phái, vẫn chưa ngu xuẩn đến mức đối địch với Thiên Cơ Các.

Lúc này Tần Chiến mới có sức lực thở ra không khí bị tắt nghẹn bên trong lồng ngực, hắn đứng trước mặt mọi người rồi ôm quyền nói, “Các vị giang hồ đồng đạo, lão phu thỉnh Đàn Y công tử đến đây chính là vì muốn Thiên Cơ Các điều tra rõ việc này, thứ nhất là để trả lại sự trong sạch cho lão phu, thứ hai là bắt kẻ nham hiểm ác độc để đòi lại công đạo cho các vị. Việc này quả thật không quan hệ đến lão phu.”

Nói đến câu cuối cùng, vẻ mặt của Tần Chiến vô cùng tức giận, lời nói hết sức thành khẩn. Quách Tiêu Nhiên dẫn người đến chất vấn nhưng cũng không phải hoàn toàn cho rằng Tần Chiến là kẻ hạ độc, vốn là muốn tìm ra manh mối nên bọn họ mới cứng rắn như vậy, nhưng khi Hách Thiên Thần vừa đến thì thái độ của Quách Tiêu Nhiên cũng có một chút lắng dịu, “Thái độ đối nhân xử thế của Tần Trang chủ thì mọi người đã rất rõ ràng, nếu không phải việc này quá mức nghiêm trọng, hôm nay chúng ta cũng sẽ không tùy tiện đến đây, bây giờ thỉnh Tần Trang chủ đem ngọn nguồn sự tình nói ra minh bạch.”

Mềm nắn rắn buông, mượn gió bẻ măng, vốn là bản chất của con người. Hách Thiên Thần đứng ở một bên, khóe miệng khẽ nhếch, ý cười dưới đáy mắt lại nhạt nhẽo đến cực điểm, thản nhiên nói, “Việc đã đến nước này, nếu Trang chủ vẫn không nói thì khó tránh khỏi làm cho người đời nghĩ rằng ngươi đang giấu diếm, việc này quan hệ trọng đại, liên lụy rất lớn, mặc kệ chuyện này tạo thành như thế nào, có lẽ nói ra thì mới là biện pháp tốt nhất.”

Tần Chiến gật đầu, hắn không nói vốn là có lý do của hắn, nhưng nay cũng không thể không nói, vì thế hắn vuốt râu rồi trầm ngâm lên tiếng, “Mọi người đều biết Tần mỗ yêu thích thu thập kỳ trân dị bảo, năm đó quả thật đoạt được một kiện dị bảo tên là Hồng Nhan Huyết, người đời tưởng rằng đó là tên của một loại rượu, nhưng không ai biết thực ra nó là kỳ độc.”

Nghe hắn nói như vậy, tất cả mọi người đều ngừng thở, Hồng Nhan lợi hại như thế nào thì không ai lại không biết.

“Nó là thứ hy hữu trên thế gian, lão phu thuận tiện cất giấu như một vật báu, cho tới bây giờ vẫn chưa từng sử dụng, thiếu chút nữa đã quên thứ này.” Cũng chỉ có Thập Toàn Trang chủ mới có thể đem bảo bối tùy tay cất giữ, thậm chí còn quên cả sự tồn tại của nó. Tần Chiến nói lên việc này, hắn cảm thấy đây là chuyện đương nhiên, bảo vật trong trang của hắn rất nhiều, quả thật không thể nhớ rõ từng thứ một. (NXB lậu = thiếu Iốt)

“Sau đó ai đã phát hiện nó không cánh mà bay? Ngươi có biết khi nào thì không còn nhìn thấy hay không?” Lý Tiếu Thiên truy vấn kỹ càng, thời tiết đầu hạ, hắn vẫn mặc trang phục lúc đi đến Tuyền Cơ phường, mặc dù đã được giặt sạch nhưng vẫn có một chút sa sút và hơi lỗi thời, xem ra việc này đối với hắn là một đả kích rất lớn.

“Đó là lúc lão phu nghe được tin đồn trong giang hồ.” Tần Chiến vẫn còn nhớ lúc ấy hắn đã khiếp sợ như thế nào, bây giờ vẫn còn cảm thấy có một chút chênh vênh như đang trong mộng, “Nghe nói đến những đặc thù của loại độc này, ta liền đi tìm nơi đã để nó lúc trước, thì mới phát hiện nó đã biến mất, sau đó định thần thì mới nghĩ ra…”

“Là lúc tiệc rượu.” Hách Thiên Thần chậm rãi nói ra vài chữ.

Hỷ yến Thập Toàn Trang.

Đám người bỗng nhiên xôn xao, chỉ thấy Tần Chiến nhìn Đàn Y công tử rồi không ngừng thán phục, gật gật đầu, “Lão phu suy nghĩ nhiều ngày mới nghĩ ra được một chút, không ngờ công tử vừa mới nghe ta nói vài câu liền có thể nhìn thấu sự việc.”

Những người khác vẫn không hiểu lý do, thanh y phất qua một màu xanh lam, Hách Thiên Thần thản nhiên đi vài bước, nhớ lại cảnh tượng ngày đó, “Tên quái nhân muốn dẫn đi sự chú ý của mọi người, làm cho những người ở đây vào lúc đó không thể bận tâm đến việc khác, kẻ trộm độc nhất định cũng là một trong những khách nhân của Tần Trang chủ, thậm chi có khả năng thực tâm hủ cốt cũng là do hắn giao cho quái nhân kia, xúi giục hạ độc để trả thù, vô luận thành công hay không cũng sẽ dẫn đến một trận hỗn loạn, mục đích của hắn liền có thể đạt được, trong lúc hỗn loạn, thần không hay quỷ không biết thì hắn đã lẻn vào nội viện.”

“Không sai! Ta cũng nghĩ như vậy!” Tần Chiến vừa phẫn nộ lại vừa hối hận, “Đáng tiếc ngày đó ta không hề phát hiện.”

Lúc ấy thủ hạ của Tần Chiến tất cả đều đang trông chừng Cửu Chuyển Trân Bảo Lâu, Hách Thiên Thần thản nhiên thu hồi ánh mắt. Bên trong Thập Toàn Trang không chỉ cất giấu một bí mật, Tần Chiến cố ý mượn hơi của Hách Thiên Thần, còn có lời thỉnh cầu của Tần Kha Vũ….

Nghĩ đến đây, hắn lại nhớ đến việc hôn nhân mà trước kia hắn đã đáp ứng. Hắn và Tần Kha Vũ. Bỗng nhiên trước hết hắn lại nghĩ đến chính là Hách Cửu Tiêu, chuyện này vẫn chưa lan truyền ra ngoài, nếu Hách Cửu Tiêu biết được thì sẽ phản ứng như thế nào?

“Khá lắm đồ giảo hoạt! Đúng là đã sớm thăm dò tường tận, tính kế rất tốt, quả thực là mưu mô xảo quyệt!” Quách Tiêu Nhiên hét lớn một tiếng, đệ tử Cái Bang ở phía sau giận dữ khua gậy liên tục, nhất thời kích động quần hào, những tiếng thóa mạ ầm ầm vang dội.

Không người nào lại không biết hỷ yến của Thập Toàn Trang trước kia đã xảy ra chuyện, nhưng không ai nghĩ đến trong lúc đó cư nhiên có người trà trộn vào đám đông để trộm kì độc!

Hách Thiên Thần lấy lại tinh thần, lời giải thích của Tần Chiến xem như đã được chấp nhận, tất cả bất an và tức giận của mọi người đều trút xuống đầu của kẻ hạ độc ẩn thân trong bóng tối, mọi người nhao nhao tranh cãi phải bắt cho được kẻ hạ độc nham hiểm. Nói thì dễ nhưng muốn tìm được người này thì không phải chuyện đơn giản như vậy. Ngày đó Tần Chiến chiêu đãi yến tiệc đã mời quần hào khắp thiên hạ, trong chốn giang hồ có rất nhiều người tiến đến tham dự chung vui, ai có thể yêu cầu từng người trong lúc ấy chứng minh mình đang làm cái gì, có nhân chứng nào nhìn thấy hay không?

Không người nào làm được, cho dù có đi hỏi thì cũng không ai có khả năng nhớ rõ từng chi tiết.

Việc này cuối cùng không thể giải quyết, Quách Tiêu Nhiên dẫn người quay về tiếp tục điều tra nghe ngóng. Mặc dù Tần Chiến đã giải thích rõ ràng nhưng chuyện này một ngày không được giải quyết thì hắn vẫn bị hiềm nghi. Trước khi mọi người phân tán thì hắn tỏ vẻ nguyện ý xuất ra một lượng lớn ngân lượng để cung cấp cho việc điều tra, kêu gọi võ lâm hào hiệp cùng truy tìm manh mối. Cuối cùng mọi người nhất trí đồng ý đem toàn bộ tình hình tập trung cho Thiên Cơ Các để sớm ngày tra ra kết quả.

Hách Thiên Thần không ở lâu, khi hắn cáo từ thì Tần Chiến lại đứng trước mặt hắn, “Công tử, lúc trước chúng ta đã thương nghị, ngươi đồng ý hôn sự với tiểu nữ…”

Xá Kỷ và Vong Sinh ở sau lưng Hách Thiên Thần, nghe như thế thì đồng thời nghĩ đến hồng ấn một chút. Dấu vết ngay vạt sam y của Các chủ là ai lưu lại thì không cần phải suy đoán, nhưng hôn sự ước định cùng Thập Toàn Trang trước đây còn liên lụy đến thái độ của đám Các lão ở Thiên Cơ Các, Các chủ sẽ trả lời như thế nào?

“Nếu tính thời gian thì xem ra cũng sắp đến.” Tiếp nhận dây cương, Hách Thiên Thần xoay người lên yên ngựa, “Cứ cử hành đúng hẹn.”

Một lời vừa dứt, Tần Chiến vạn phần kinh hỉ, Xá Kỷ và Vong Sinh vô cùng kinh ngạc, Hách Thiên Thần đá bụng ngựa, “Quay về Thiên Cơ Các.”

Hách Thiên Thần giục ngựa mà đi, tả hữu sứ cũng leo lên yên ngựa rồi đuổi theo, trong lòng vẫn không hết kinh ngạc và nghi hoặc.

Các chủ thật sự muốn cùng Tần gia tiểu thư thành thân?!

Các chủ Thiên Cơ Các muốn thành hôn, việc này không phải chuyện nhỏ, thú thê là nữ nhi của Trang chủ Thập Toàn Trang, lần này lại làm cho võ lâm nổi lên một trận phong ba bão táp. Những lời chúc mừng không thiếu, người bảo rằng Thập Toàn Trang may mắn thì vô số kể, kẻ hoài nghi dụng tâm của Tần Chiến cũng không ít, còn có người bắt đầu lo lắng thái độ đối với sự kiện lần này của Thiên Cơ Các, giả như Thiên Cơ Các và Thập Toàn Trang trở thành thông gia, thì như vậy có liên lụy đến việc Thập Toàn Trang nhận được vài phần che chở hay không?

Đủ loại suy đoán nổi lên, trong Thiên Cơ Các cũng không thái bình, Liễu Phong Cố rốt cục tìm được lý do để phản đối hôn sự lần này, nhưng chung quy không thể kháng lại thái độ cứng rắn của Hách Thiên Thần. Muốn thành thân là hắn, Các chủ Thiên Cơ Các cũng là hắn, vài vị Các lão cho dù phản đối thì cũng không thay đổi được chuyện này, huống chi sự việc đã sớm được ước định, nếu lật lọng thì tất nhiên sẽ ảnh hưởng đến danh dự của Thiên Cơ Các.

Vì thế việc này cứ như vậy mà được quyết định qua loa. Khi ngày đính hôn được công bố ra ngoài, Thập Toàn Trang lại một lần nữa trở nên náo nhiệt, Các chủ Thiên Cơ Các đến đây rước dâu, đương nhiên không thể sơ suất chểnh mảng.

Hôm nay biến động bất ngờ trong chốn giang hồ, tin tức này đương nhiên sẽ không lan truyền quá chậm. Cái Bang sáng sớm biết được thì ngay lập tức truyền tin cho Vu Y Cốc.
Bình Luận (0)
Comment