Edit: Sóc Là Ta -
Vương công công nhìn dáng vẻ của hoàng đế thì thở dài: "Bệ hạ vất vả về việc triều chính, nếu hoàng thượng có thể trường sinh bất lão thì tất nhiên bằng mọi giá người phải có được nó."
Hoàng Đế cười ha ha: "Nếu không phải do đạo trưởng bí mật xâm nhập vào hoàng cung đến tìm ta nói về thuốc trường sinh bất lão thì ta chắc cũng không thể làm gì được."
"Do bệ hạ hồng phúc tề thiên." Vương công công đứng bên cạnh vuốt mông ngựa (ý nói nịnh bợ).
Hoàng đế cười thoả mãn: "Đi! Trẫm cũng muốn đi xem điều chế thuốc."
"Tuân lệnh! Bãi giá Vũ Dương điện! "
...........................
Hoàng hậu nhìn hoàng thượng rời đi, cả người giống như quả cầu da xì hơi, ngồi tê liệt trên ghế hồi lâu.
"Nhược Phương, lại đây giúp ta xoa đầu. Bổn cung cảm thấy đầu óc mình như đang muốn nổ tung."
"Nương nương, người sao vậy?" Nhược Phương lo lắng bỏ khay đang cầm trên tay nói.
"Chờ chút! Ngươi xem tay người kìa!" Hoàng hậu chỉ vào tay Nhược Phương lo lắng nói.
Nhược Phương cúi đầu nhìn tay mình, phát hiện trên bàn tay có màu tím nhợt nhạt.
Nhược Phương cúi đầu suy nghĩ một chút, mở rương trang điểm của hoàng hậu ra thì thấy bên trong có muôn hình các loại bình bình lon lon.
"Vừa nãy nô tỳ giúp hoàng thượng thử ngân châm trong dược nên trên tay cũng nhiễm một chút. Ngoài ra, nô tỳ cũng bưng một chén canh cho nương nương, còn lại, còn lại,… À đúng rồi, còn cầm vòng tay bích tỳ này nữa." Nhược Phương nói.
"Mau lấy đồ vật kia tới đây."
"Tuân lệnh, hoàng hậu nương nương, Hội Xuân, ngươi đi lấy tới đây. "
"Vâng, thưa cô cô."
"Hoàng hậu nương nương, hoàng thượng chắc không đến nỗi làm thế chứ."
"Hừ, cũng khó nói, tâm tư hoàng đế ai biết trước được?"
"Tâm tư hoàng đế không dễ đoán nhưng bệ hạ cũng không thể trắng trợn đưa đồ vật có độc cho hoàng hậu như vậy. Vừa nãy hoàng thượng lại trực tiếp đưa nữa." Nhược Phương bên cạnh phân tích nói.
"Vậy phải xem là độc gì, nếu là độc bình thường thì ta thấy hoàng đế cũng không cần thiết làm vậy. Ta thấy tám phần là do ngày lâm bồn sắp đến gần nên hắn muốn giết nhi tử của ta đây."
"Hoàng hậu nương nương, đồ vật đã được lấy tới."
Nhược Phương cầm chuỗi hạt châu kia dâng lên cho hoàng hậu.
Hoàng hậu cầm khăn bịt miệng mình, còn Nhược Phương cũng cầm khăn ôm hết chuỗi vòng ngọc kia.
"Cô cô, cái này trông không giống những hạt châu nhỏ." Hội Xuân chỉ vào hạt châu nói.
Nhược Phương nhìn một chút nói: "Vậy rốt cuộc bên trong chứa thứ gì?"
"Người đâu, sai Tiểu Đức tử lặng lẽ mời Tuyết Nhi đến xem."
"Tuân lệnh nương nương."
"Hoàng hậu nương nương, dược này là do lễ bộ mang đến. Hoàng hậu nương nương có muốn xem một chút hay không?"
"Hãy trải nó ra đây, trông nó cũng chẳng đẹp đẽ gì."
"Tâu Hoàng hậu nương nương, Lễ bộ nói họ muốn hôm nay đem sính lễ tới."
Hoàng hậu vỗ lên bàn: "Hừ, Nhược Phương mau lấy đồ cưới của Bổn cung ra đây, ngược lại ta muốn xem Hoàng Đế muốn nói gì?"
"Tâu nương nương, lấy cái nào?"
"Ngươi chọn đi, ánh mắt ngươi rất tốt. Hiện tại các ngươi hãy phái mấy người theo ta đi đến lễ bộ thôi. Nhược Phương ngươi đỡ ta."
"Tâu Hoàng hậu nương nương, nếu không người để nô tỳ đi thôi, người mang thai đi theo cũng không tiện."
"Hoàng hậu nương nương, người ngồi đi, nô tỳ đọc sính lễ cho người nghe."
"Ừm, ngươi đọc đi. Ta thấy đêm qua ngươi cũng ngủ không được ngon giấc, chắc là không phải vì hôm qua phải thu dọn những thứ đồ này chứ?" Hoàng hậu nhìn Nhược Phương cầm một quyển sổ con nói.
"Nô tỳ chẳng qua là cảm thấy Hoàng hậu nương nương yêu mến Tuyết Nhi nên nghĩ rằng người cũng muốn đem đồ cưới của mình thật tâm tặng cho công chúa làm thiêm trang."
"Vẫn là ngươi tỉ mỉ nhất, hãy đọc cho Bổn cung nghe một chút."
"Vâng, thưa Hoàng hậu nương nương."
"Một con Kim địch điểu, mười chín viên khảm nát tiểu chính châu, một cái kim nạm thanh hoa đào, tám viên khảm sắc thất kinh văn tiểu chính châu, một trăm tám mươi viên xuyên sắc thất kinh văn tiểu chính châu, ba cái san hô rơi giác, một mũ trước kim Phật, hai viên khảm nhị đẳng băng châu. Hai mũ Hậu Kim hoa, hai viên khảm cấp năm băng châu. Một viên kim nạm san hô, bảy viên khảm nhị đẳng băng châu, một cái kim nạm thanh kim Phương Thắng, hai mươi bốn viên khảm sắc thất kinh văn tiểu chính châu, hai trăm bốn mươi chín viên thủ nát tiểu chính châu, ba cái san hô rơi giác, một vi kim nạm san hô đỉnh quyển, hai viên băng châu khảm nhị đẳng. Một bức song chính châu, sáu viên kế đại chính châu, sáu viên nhị đẳng chính châu, sáu viên nát tiểu chính châu. Bốn đôi vòng tay kim cương, một đôi kim liên hoa bồn cảnh trâm, một viên khảm hồ châu, sáu viên băng châu đen, mười hai khối Hồng Bảo Thạch, một khối quả tử, một đôi trâm kim Tùng linh Chúc thọ. Hai mươi mâm mảnh kim, hai mươi mâm mãng đoạn, ba mâm đại quyển thiểm, ba mươi hai mâm tiểu quyển thiểm đoạn, ba mươi quyển dương nhung, ba mươi mâm trang đoạn, hai mâm kim thọ Tự đoạn, một trăm sáu mươi bốn mâm đại quyển tám tia đoạn. Sáu mâm gấm thượng hạng, hai mươi lăm mâm đại quyển cung du, hai mươi hai mâm đại quyển sa, một trăm sáu mươi mâm đại quyển năm tia đoạn. Bảy mươi lăm mâm tiểu quyển năm tia đoạn, tám mươi mâm lộ du, hai mươi mâm cung sa, một trăm mâm lụa mỏng, một trăm mâm tơ tằm, hai song nạm ngọc thảo, hai hộp thương ngân đàm, một đôi bột bạc trang, một đôi ngân chấp ấm. một đôi ngân ấm trà, hai cáo bồn ngân, một đôi đĩa nhỏ thương ngân, hai hộp mạ vàng, bàn cúp bạc, bốn cái ngân ấm, tám cái chén ngọc.
Mười hộp lược gỗ ngà voi, hai mươi hộp lược gỗ hoàng dương, mười hai hộp lược bí, hai mươi hộp đại mân, một hộp dịch xoạt, mười hai hộp xoát nha quát thiệt (kem đánh răng). Ô vuông bãi tử đàn, một ống đựng bút Đa Bảo cách thanh Hán ngọc, một tử đàn toà, một, die,n; da.nlze.qu;ydo/nn..Thanh Ngọc cang đầu đồng, một cái Thanh Ngọc chấp ấm, một cái Hán ngọc tiên sơn. Toà cây mun thương tia, một cái ngọc nga, thiện tử tất án, một Hán ngọc bích khánh, một cái tử đàn giá theo ngọc bán bích, một cái Hán ngọc nửa bên, một cái tử đàn Hán ngọc bích. Một bình Thanh Ngọc, trác Bãi sơn Nghiễn, giá bút Hán ngọc, một Hán ngọc thủy thịnh, hai toà tử đàn họa pha lê ngũ bình phong giản trang. Mười hộp Hồng trổ sơn trường thế, sáu hộp điêu tử đàn hình chữ nhật, bốn hộp hồng điền tất hoa cúc.
Đại hồng trướng mạn, trướng câu trướng cần, vải bông rèm cửa, thải thêu băng, song ngư may mắn, Văn cư trang Đài, hoà thuận song toàn, thải Sứ dầu hộp, thải sứ chi vại, cống hoa thành đôi món ăn đồng hoa thuyên, điểm tích thọ thuyên, điểm tích phấn va. Mười hai muỗng cà phê, đồ trang sức Lưu Ly Khổng Tước, trân châu Hồng Diệp, trâm cài tóc châu liên kim liên hoa, phượng bào màu xanh lam, sườn xám phú quý Mẫu Đan màu đỏ, áo khoác tơ lụa tay áo lớn xanh nhạt. Quần tử Kim lụa mỏng một bên thùy có thêu bách hoa, quần Tử Hà xẻ tà. Hai đuôi áo có San hô bạch ngọc Châu Thất Tinh Dạ Minh Châu, trâm gài tóc bằng vàng kim kết hợp cánh phượng kim diệp ngạch, thiếp hồng nhạt tế châu hoa, trang sức hồng châu tiểu Kim hoàn.
“Tâu Hoàng hậu nương nương, lần trước người sai làm một bộ trang sức ngọc bích rất hợp với công chúa."
"Cứ như vậy thêm vào những sính lễ của Lễ bộ, những thứ này cứ đưa cho Dự vương. Buổi chiều sẽ cùng nhau đi đến phủ Bàng Quốc Công."
"Vâng, thưa hoàng hậu nương nương."
Nhược Phương nhìn hoàng hậu nương nương cười híp mắt thì quay về phía nha hoàn vẫy tay, quỳ xuống hành lễ nói: "Chúc mừng nương nương, Chúc mừng nương nương, Chúc mừng Dự vương điện hạ."
"Đứng lên đi, các ngươi cũng cực khổ rồi, ta sẽ thưởng ba tháng coi như khích lệ vì các ngươi hầu hạ tốt."
"Đa tạ Hoàng hậu nương nương."
Hết chương 321.