Ngày thứ năm, sau khi nhóm người thất đại tông môn tiến vào Đại Việt Bí cảnh, trung tâm vùng đất phía nam, lấy ngọn núi lửa làm trung tâm, từng dòng khí lưu xoay chuyển kéo theo mây đen cuồn cuộn, lôi điện từ từ hình thành giáng những tia sét trầm trọng xuống dưới. Hung thú sợ hãi tìm nơi ẩn nấp không dám xuất hiện, Thiên địa nơi đây rung chuyển dữ dội.
Diệp Thu đang nhắm mắt tịnh tâm đợi chờ chợt tĩnh dậy, năm ngày chờ đợi thời cơ của hắn cuối cùng cũng đã đến, đây chính là lúc Hoàng Mao Yêu Cầm độ kiếp Kim Đan Cảnh.
Bên Trong sơn động, Hung cầm ánh mắt trầm trọng mở ra, từ trong mắt nó tỏa ra ánh sáng chói lóa, ba chiếc lông vũ trên đầu nó tỏa ra linh khí màu vàng vô thượng, còn thân thể yêu cầm từ từ bành trướng tỏa ra khí thế uy nghiêm vô cùng vô tận. Hoàng Mao Yêu Cầm tỉnh dậy, vương đôi cánh của mình lên, nó bay quanh sơn động một vòng rồi hướng thẳng lên vòng xoáy đen kịt trên trời cao bay vút lên.
Một lúc sau, bầu trời phát ra những âm thanh như thần thánh ngâm chú, kèm theo là những luồng lôi điện khổng lồ. Diệp Thu không vội xuất hiện, hắn thông qua thông tin của Thần Long biết rõ rằng, Độ Kiếp Kim Đan Cảnh không dễ dàng gì, nhanh thì ba ngày, chậm thì chín ngày mới hoàn tất, tỉ lệ thành công lại vô cùng thấp.
Ngày kế tiếp, mây đen càng lúc càng dày đặc hơn, thiên địa nơi đây đã chìm trong màn đêm u tối, trên bầu trời thì sấm sét tỏa ra khi thì như lôi thần giáng thế, lúc thì như thần long xuất sơn. Diệp Thu lúc này nắm chắc thời gian bắt đầu hành động, Hắn dùng lực đánh vỡ vách ngăn thông đạo rồi nhanh chóng lao đến chổ bụi cỏ, hắc kiếm xuất ra nhẹ nhàng một kiếm gạt ngang cắt phăng bụi linh thảo kia. Diệp Thu nhăn như cắt thu kiếm lại, rồi dùng tay phải đưa thẳng bụi linh thảo vào miệng nhai nhồm nhoàng, rồi nuốt thẳng vào miệng, Việc vừa xong hắn không chậm trể chút nào lao về hướng thông đạo, Nhưng bất thình lình từ trong hồ dung nham trong sơn động một con yêu thú hình thù như tê tê, cao 5m, toàn thân lân giáp đỏ thẫm, tỏa ra nhiệt lượng kinh người lao đến chặn trước cửa sơn động. Diệp Thu chớp mắt chợt giật mình, đây là một con tam cấp yêu thú Nham Tê Long.
Hai hàng lông mày Diệp Thu nhíu lại, rất nhanh hắn lấy lại bình tĩnh. Hắc kiếm xuất hiện, tỏa ra ánh sáng nửa đen nữa bạc, còn bản thân hắn đã vận dụng Vân Long Quyết lên cảnh giới cao nhất, vân long ẩn hiên gào thét phía sau lưng hắn. Diệp Thu hiểu rõ, bay giờ nếu dây dưa ở đây một khi Hoàng Mao Yêu Cầm quay trở lại hắn chết là cái chắc.
Con Yêu thú Nham Tê Long, vẽ mặt trở nên hung ác, toàn thân lân giáp của nó phát ra ánh sáng đỏ, mắt nó lóe sáng, miệng phun ra một lường lửa khổng lồ về phía đối thủ. Diệp Thu cũng không hề chậm, khi lửa sắp đến gần, chân hắn đạp mạnh khiến cho mặt đất võ nát.
- Phân Thân Hóa Ảnh Bộ.
Một Hóa thành ba, hai thân ảnh chia hai hướng trái phải, còn thân ảnh còn lại từ phía trên hướng thẳng con Nham Tê Long đâm đến.
Keng Keng Keng.
Thanh âm trầm trọng của tiếng chém vào lớp lân giáp của con Nham Tê Long, để lại những vết sước nhỏ, máu bắt đầu tung tóe ra. Con yêu thú gấm thét vung chiếc đuôi dài hơi 3m của mình cùng lúc đánh về phía ba cái thân ảnh Diệp Thu.
Bụp Bụp.
Hai hư ảnh trái phải bị đánh tan thành từng bóng khói, chiếc đuôi dài tiếp tục đánh về phía Diệp Thu. hai mắt Diệp Thu nhìn lúc này dùng kiếm uốn cong hướng đi của chiếc đuôi rồi đạp mạnh vào lưng con yêu thú nhảy lên hướng thẳng về phía ba vết thương vừa rồi. Ánh mắt hắn khóa chặt một vết chém trên trán con yêu thú đang chảy máu. Diệp Thu duỗi thẳng người, rồi xoay tròn Phong Chuyễn Tàn Vân.
Diệp Thu dốc toàn lực vào một chiêu này, phong và vân ý cảnh cùng với bất diệt kiếm ý gia trì vào Phong Vân Kiếm Pháp khiến kiếm chiêu đạt được lực sát thương lớn nhất, Vân Long quyết cực hạn cảnh giới, toàn bộ cơ thể hắn kinh khí từ đan điền chảy dồn vào bát quái bàn rồi từ đó hóa thành dòng chảy hướng thẳng về mũi kiếm, Hắc Kiếm tỏa ra ánh sáng bạc cực thịnh, xung quanh nó vân long quanh quanh.
Xoẹt...
Mũi kiếm chính xác đâm vào vết rách vừa nãy còn lưu lại trên người con Nham Tê Long, rồi thuận lợi, xuyên ba cái đầu to bằng vại nước của nó, rất nhanh con yêu thú mất đi sự sống đổ gục xuống xuống mặt đất. Diệp Thu lập tức thu kiếm, lao thẳng vào trong thông đạo hướng phía bên ngoài chạy đi.
Trên bầu trời chợt phát ra thanh âm thê lương của con Hoàng Mao Yêu Bằng, mây trời từ từ tán đi, thiên lôi cũng giảm bớt, ánh sáng mặt trời từ từ xuyên phá qua màn mây chiếu rọi xuống toàn bộ vùng núi rừng. Trung Tâm vòng xoáy một con Hung Cầm to lớn, toàn thân cháy đen từ từ rơi xuống, xung quanh nó vẫn còn những tia lôi điện bắn ra xoẹt xoẹt. Hung cầm rơi vào miệng núi lửa, nó dùng hết sức vung cánh rồi ổn định thân hình, đáp xuống thạch động. Chân trước bên phải của nó co lên, toàn thân nó không đâu lành lặn, mùi vị thịt cháy bốc ra nồng nặc, lông tóc cũng hao mòn rất nhiều, ba chiếc lông màu vàng trên đầu nó giờ chỉ còn lại hai chiếc, ánh mắt của nó thập phần mệt mỏi. Con yêu cầm này đã độ kiếp thất bại, cũng may là nó mạng lớn, cũng không có bị thiên lôi đánh cho tan nát thần hồn.
Hoàng Mao Yêu bằng mắt nhìn về phía bụi linh thảo, nhưng nó phát hiện ra không còn, rồi lại nhìn về phía con Nham Tê Long chết trên mặt đất. Hai mắt nó hung quang một lần nữa tỏa ra, nó ngẩng đầu lên trời gầm vang, tiết kêu của nó làm chấn động của vùng đất khiến cho những con hung cầm yêu thú khác lập tức hướng về phía ngọn núi lửa trung tâm mà quì xuống, rồi đồng thanh gầm rú lên, như nhận lệnh từ hoàng giả của bọn nó. Đám yêu thú mắt tỏa hung quang đỏ thẩm chạy từ toán trong rừng tìm kiếm vật gì đó.
Diệp Thu lúc này đã thoát ra ngoài, đang chạy trên những cành cây, khi nghe tiếng gầm hắn thầm kêu khong ổn.
- Linh thảo vốn là con Hoàng Mao Yêu Bằng để dành cho việc độ kiếp thất bại, Thần Long có nói nếu Yêu Bằng ăn vào lập tức có thể lấy lại được một thân công lực giống như lúc chưa độ kiếp, đây chính là linh dược chí cao của tu tiên giả Trúc Cơ Cảnh. Xem ra ta đã chọc nó nổi giận, đám yêu thú trong rừng cũng đang lần theo dấu vết của ta.
Lấy Diệp Thu làm trung tâm, thần thức tỏa ra theo vòng tròn bán kính nữa km, hắn vô cùng cẩn thận, chỉ cần phát hiện có yêu thú gần đó hắn sẽ lập tức chọn vị trí khác lướt qua, tránh cho những con yêu thú này phát hiện. Một Canh giờ sau Diệp Thu phát hiện trong cơ thể mình có điều gì đó đang biến chuyển.
- Hả Linh thảo ngay lúc này lại đang phát huy dược tính.
Gốc linh thảo sau khi vào người Diệp Thu, thông qua hắn chiến đấu và vận hành chân khí đã từ từ bị hòa tan, tỏa ra khí lưu màu xanh, không ngớt đổ vào trong thân thể của hắn, khiến cho hắn toàn thân nóng bức tỏa ra những làn khói xám trắng. Bát quái bàn trong não hải của Diệp Thu lúc này cũng bắt đầu xoay tròn, hút lấy luồng linh khí này từ trong cơ thể hút ngược lên trên đầu, nói biết nó thành một dòng nước màu xanh lục chãy ngược về dung nhập vào trong mạch máu, não hải của hắn càng lúc càng rộng lớn, nếu trước đâu chỉ cở bằng một cái ao thì giờ đây lại giống như một cái hồ, mà cái hồ này lại càng lúc càng phát triển. Diệp Thu không dám di chuyển tiếp, liền tìm một hốc cây lao vào rồi khoanh chân đã tọa.
Ba canh giờ sau, linh khí trong linh thảo mới đình chỉ tuôn ra, não hải của hắn cũng đã hóa thành một vùng biển thật sự. giữa vùng biển này có một cái bát quái bàn, một thanh kiếm và một con rồng đang nằm ngủ. Hắn phun ra một ngụm trọc khí, rồi từ từ tỉnh lại.
- Liền đột phá một hơi đến Luyện Thể Cảnh tầng 10 viên mãn, khoảng cách Trúc Cơ thật sự không còn xa nữa.