Không phúc hậu a không phúc hậu, sao lại khi dễ người như vậy chứ!
Đám người Xà Bộ Hành đều đồng tình với Tào Minh Quang, trong lòng càng khinh bỉ Chu Hằng.
Chỉ là huyết mạch hạ vị, chỉ biết ỷ vào bối phận cao, đúng là dọa người à!
Bọn họ nghĩ như vậy cũng bình thường, bởi vì từ lúc bắt đầu bọn họ đã đối lập với Chu Hằng, muốn khi dễ Chu Hằng, không phải chỉ là một huyết mạch hạ vị sao? Kết quả thì sao, đầu tiên là Quy Vô Thọ, sau là Tào Minh Quang, khiến cho thân phận Chu Hằng tăng mạnh.
Đối với những thanh niên có thể xưng là thiên tài này mà nói, Chu Hằng chỉ có thân phận à thôi, thực lực bản thân chẳng là cái rắm gì.
Ở trong mắt mọi người, Chu Hằng vẫn chỉ là một huyết mạch hạ đẳng mà thôi, không biết gặp cái vận cứt chó gì, lại trở thành sư đệ của Đế Khuyết! Hâm mộ ghen tị, ta hận!
Rõ ràng Chu Hằng còn không bằng mình, sao hắn lại có thân phận cao như vậy chứ? Để kiều nữ Chu Tước tộc ân cần chiêu đãi, để thiên tài Huyền Vũ tộc lấy lễ hạ giao, càng làm cho truyền nhân Kim Dương nhất mạch cúi đầu!
Như vậy chẳng khác nào một tên ăn mày nhặt được cục vàng trở thành cự phú, những người chung quanh tuyệt không vì vậy mà để mắt hắn, chỉ nói hắn gặp vận cứt chó mà thôi!
Không phục thì thế nào?
Không thấy ngay cả Tào Minh Quang đều cúi đầu sao? Chu Hằng với Huyền Phượng Vũ, Quy Vô Thọ chuyện trò vui vẻ, căn bản không để những người khác vào mắt, các ngươi ngạo mạn thì ta càng cuồng hơn.
Thái độ không thèm để ý này khiến đám người Xà Bộ Hành càng bất mãn, nhưng có Huyền Phượng Vũ, Quy Vô Thọ tọa trấn, cộng thêm nơi này là Cực Đạo Các, chẳng lẽ bọn họ còn ra tay được sao? Nhịn!
Chỉ cần tiến vào hắc động, nhất định nghĩ biện pháp giết tên kia, tin rằng Tào Minh Quang chẳng những không trách tội, ngược lại còn cảm kích.
Có cơ hội quan hệ tốt với đồ đệ một vị Thánh nhân, đều là đại sự của bốn đại thần thú.
Chuyện như vậy, mọi người đều ăn không ngon, miệng nhạt như nước ốc, thật vất vả mới đợi được tan cuộc, đợi sau khi Chu Hằng, Huyền Phượng Vũ, Quy Vô Thọ đều rời đi. Đám người Xà Bộ Hành lại vọt tới trước mặt Tào Minh Quang.
- Tào huynh, tên kia thật là kiêu ngạo!
- Đúng, không phải chỉ là gặp may sao?
- Chúng ta tìm cơ hội giáo huấn hắn một trận.
Bọn họ vuốt mông ngựa, Tào Minh Quang lại chỉ mỉm cười, hắn cũng không vạch trần Chu Hằng không phải người của Kim Dương nhất mạch, mà là sư đệ của Hoặc Thiên, nếu thực sự nói ra, đoán rằng đám này sẽ không nói nghĩa khí nữa.
Nói đùa, Hoặc Thiên là ai? Là đối tượng đầu tiên tất cả thần thú công nhận không thể trêu chọc, hiện tại lại thành Thánh, ai dám động vào sư đệ của đệ nhất Thánh nhân đây?
Muốn chết hay sao?
Tào Minh Quang vừa ứng phó mọi người, lời nói một giọt nước cũng không lọt. Lại gợi ý chỉ cần các ngươi giúp ta giải quyết phiền toái thì chính là bạn tốt của Tào Minh Quang ta, đám người Xà Bộ Hành tinh thần đại chấn.
Một là sư đệ tiện nghi của Đế Khuyết, một lại là đồ đệ trọng điểm bồi dưỡng của hắn, người nào quan trọng hơn liếc mắt một cái là biết. ... Lần này tới đều là thế hệ trẻ, đương nhiên trẻ tuổi là so với thọ mệnh dài dằng dặc của Hắc Động Cảnh mà thôi, phần lớn bọn họ đều 10 vạn tuổi trở lên. Nhưng mà trước đó phần lớn đều khổ tu, cũng có thể xem như ra đời chưa lâu, còn có kích động của người trẻ tuổi.
Nhưng mà có một điểm giống nhau, đó chính là người đủ tư cách tới nơi này chia một chén súp ít nhất phải là cấp Hắc Động, nếu không ngay cả tư cách tham dự cũng không có!
Cái hắc động này sắp chết. Bởi vì mỗi một thế lực lớn đều có bí pháp tăng tốc quá trình tử vong của tinh cầu, thiên hạ, tuệ tinh, hắc động. Bởi vậy ngày sau, khi cái hắc động này ẩn ẩn hiện ra ở trong tinh không, mọi người đều xuất phát tiến vào trong hắc động.
Lúc bình thường tiến vào trong hắc động, đương nhiên là một chuyện vô cùng nguy hiểm, bởi vì hắc động thiên địa hình thành tương đương với cấp bậc 5 động, xâm nhập vào cho dù Chân Quân 5 động cũng bị vây hãm!
Ngay cả Chân Quân 5 động đều như thế. Huống chi là Hắc Động thông thường.
Nhưng bây giờ lại khác, cái hắc động này sắp chết, chỉ cần Tinh Hạch vừa thành, tất cả lực lượng của hắc động đều tập trung vào Tinh Hạch, như vậy hắc động cũng không còn tồn tại nữa, cho dù bị vây khốn trong đó nhiều nhất cũng chỉ vài ngày mấy tháng.
So với thu hoạch có được thì không đáng nhắc tới.
- Chu tiểu tử, chúng ta cũng lên đường đi! Con lừa đen thúc giục.
Đám người Huyền Phượng Vũ, Quy Vô Thọ cũng không mời Chu Hằng đồng hành, bởi vì bọn họ cũng rất muốn chiếm được Tinh Hạch, nếu cùng đi với Chu Hằng, phân phối sẽ rất khó, như vậy sẽ đều khó ọi người.
Cho nên, mạnh ai nấy đi thì hơn.
Lại nói bọn họ đều là thiên tài trong thiên tài, đều rất tự tin với mình, căn bản không cần liên thủ.
- Ừ, xuất phát! Chu Hằng gật gật đầu, cùng con lừa đen rời khỏi tinh thuyền tiến về hắc động.
Hắc động vốn là trạng thái vô hình, chí có thể phán đoán từ ánh sáng vặn vẹo gần đó thôi, nhưng bây giờ cái hắc động này đã sắp chết, lúc căn nuốt ánh sáng còn xuyên qua được, khiến nó hiện ra hình dạng.
Giống như một ngọn núi lửa sống lại, không ngừng sôi sục, mỗi một lần đều phun ra vô số ánh sáng nhìn rất đẹp.
Khi Chu Hằng đến gần, một cổ lực hút cường đại kéo bọn họ vào trong, càng đến gần lực lượng này càng lớn. Chu Hằng và con lừa đen cũng không cố ý chống cự, hưu, đều tiến vào trong hắc động.
Cảnh tượng lập tức biến đổi, đây là một mảnh thế giới hư vô, không có một tia ánh sáng, rộng lớn vô hạn!
Hắc động khi còn sống là tinh thể lớn vô cùng, lần đầu tiên chết sẽ ngưng tụ thành một điểm, bên trong tạo thành một thế giới rộng mênh mông.
Bên trong thế giới này có lực hút cực mạnh, tồn tại dưới 5 động đều không thể thoát khỏi, cho dù Chân Quân 5 động cũng bị lạc trong mảnh hư vô này, vĩnh viễn không thể thoát thân!
May mà, cái hắc động này đã sắp chết, bởi vậy thỉnh thoảng có ánh sáng vụt lên để mảnh hư vô này có thêm chút sinh khí. Buồn cười là, đây cũng là chuyện phát sinh ở thời kỳ cuối của hắc động.
- Dựa vào kinh nghiệm đào bảo mấy ngàn năm của bổn tọa, chúng ta nên đi hướng đi! Con lừa đen chỉ vào một hướng nói.
- Ta sao cảm giác ngươi không đáng tin, nếu ngươi nói là hướng thì ta đi hướng ngược lại mới chính xác! Chu Hằng cười nói.
- Be, Chu tiểu tử, ngươi ba ngày không bị cắn, ngứa ngáy phải không? Con lừa đen bất mãn nói.
- Vậy ngươi nói xem, ngươi đáng tin hồi nào vậy? Chu Hằng vuốt tay.
- Vậy chúng ta đi hướng ngược lại đi! Cuối cùng ngay cả con lừa đen không thừa nhận cũng không được, mình quả thật không đáng tin.
Bọn họ bắt đầu tiến lên, thế giới trong hắc động này tràn đầy lực lượng cổ quái, không có phương hướng, một hồi tiến về trước, một hồi kéo về sau, một hồi sang trái, một hồi sang phải, rất dễ bị loạn hướng.
Đây cũng là lý do vì sao ngay cả Chân Quân 5 động cũng có thể bị hãm ở trong.
Cũng may sau khi Chu Hằng dung hợp thủy tinh tím thần thức trở nên vô cùng cường đại, sau khi phong tỏa một phương hướng thì không bị lạc. Chỉ là con lừa đen không có cách nào sử dụng thuấn di, nếu dời mắt một cái khẳng định bị lạc hướng.
Hai ngày sau, cảnh tượng trước mắt bọn họ vẫn là không gian hư vô, nếu không có thần thức vô cùng cường đại của Chu Hằng, bọn họ sẽ nghi ngờ mình có luẩn quẩn trong này hay không, căn bản còn chưa đi đâu.
- Hả? Chu Hằng đột nhiên dừng lại.
- Gì vậy? Con lừa đen cũng ngừng lại.
- Phía sau có người đuổi theo! Chu Hằng nói.
- Là bạn hay là địch?
- Không biết, bốn người, bọn họ còn chưa phát hiện chúng ta, hẳn vừa vặn chọn hướng giống chúng ta! Tốc độ của bọn họ nhanh hơn chúng ta, chờ xem trước đã!
Chỉ chốc lát, chỉ thấy 4 đạo nhân ảnh dùng tốc độ cực nhanh bắn tới. Chu Hằng vừa thấy, không khỏi lộ ra vẻ kinh ngạc, bởi vì trong bốn người này có ba người xuất hiện ở tiệc rượu của Huyền Phượng Vũ, mà người còn lại cùng hắn phát sinh xung đột nhỏ, hắn chính là Thổ Hành Vận.
Tuy nhiên, trong ba người kia Chu Hằng chỉ biết tên một người - Xà Bộ Hành.
Khi Chu Hằng nhìn thấy bọn họ, bốn người này cũng nhìn thấy Chu Hằng và con lừa đen. Bọn họ không có thần thức cường đại như Chu Hằng nhưng mà không có ai có tu vi yếu hơn Chu Hằng, thị lực cũng không kém.
- Ha ha ha! Không nghĩ tới lại gặp được Chu huynh ở đây. Xà Bộ Hành cười to, bộ dạng rất vui sướng, nhưng mà trong mắt lại lưu động sát khí lạnh như băng:
- Hoặc là nói, chúng ta phải xưng Chu huynh một tiếng tiền bối hay là sư thúc đây?
Câu sau rõ ràng là trêu chọc, cười Chu Hằng chỉ biết ỷ vào thân phận ép người.
Chu Hằng không khỏi lắc đầu, lẩm bẩm: - Đúng là đần độn, bị người lợi dụng cũng không biết!
- Ngươi mắng ai là đần độn? Thổ Hành Vận lớn tiếng kêu lên, trong bốn người thì thực lực hắn yếu nhất, hắn là Hắc Động Vương. Nhưng mà so với Chu Hằng thì hắn còn mạnh hơn, bởi vì thể chất và linh lực của hắn đều là Hắc Động Vương, hơn nữa thuộc tính khác nhau, trên thực tế đã tạo thành hai cái hắc động, có Hắc chiến lực Động Hoàng!
Ở trong thần thú, Hắc Động Vương, Hắc Động Hoàng có được hai, ba cái, thậm chí bốn cái hắc động cũng không hiếm lạ, bởi vì 9 loại thuộc tính chọn trúng hai, ba bốn cũng có khả năng rất lớn không lặp lại, có nhiều hơn nữa cũng không kỳ quái.
Bởi vậy, 9 động là rất ít!
So ra thì cảnh giới của Chu Hằng quá yếu, mới chỉ có thể chất bước vào Hắc Động Vương, so với nhân loại thì không kém, nhưng so với thần thú thì ít nhất kém một tiểu cảnh giới!
Con lừa đen sặc cười nói: - Ai là đần độn còn phải nói sao, bổn tọa thấy bốn tên các ngươi chính là đần độn đấy.
- Con lừa đê tiện, ngươi muốn tìm chết! Thổ Hành Vận vốn ghi hận trong lòng với con lừa đen, chỉ là ở trên tinh thuyền không thể xuất thủ, lúc này còn gì phải cố kỵ, lập tức lóe lên, hai đấm lưu chuyển phù văn.
- Ngươi tưởng Lư đại gia ta sợ sao? Con lừa đen hừ một tiếng.
Phù văn giam cầm đánh ra, Thổ Hành Vận lập tức không thể nhúc nhích, chỉ có thể trơ mắt nhìn con lừa đen đá một cước. Bịch một tiếng, hắn trực tiếp bị đạp bay về, máu mũi chảy ròng.
Ba người Xà Bộ Hành đồng thời biến sắc! - - - - - oOo- - - - -