Hàn Diệc Dao thật sự không cách nào hình dung tâm tình của mình. Hình tượng của Chu Hằng ở trong lòng của nàng có thể nói là thiên biến vạn hóa, nàng cũng không biết người nào mới thật sự là Chu Hằng. Khi thì vô lại hạ lưu, khi thì lại kiên nghị dũng cảm tiến tới.
Hắn và Ứng Thừa Ân là loại hình hoàn toàn bất đồng.
Ứng Thừa Ân ở bất cứ lúc nào đều là hời hợt bâng quơ, dường như sẽ không tức giận, sẽ không kích động, vĩnh viễn đều là bộ dạng vô cùng bình tĩnh. Nam nhân như vậy cố nhiên mang đến cho người cảm giác đáng tin, nhưng quá tỉnh táo, bình tĩnh đến dường như không phải người!
Là người nên có hỉ nộ ái ố!
Hàn Diệc Dao lập tức lắc đầu, chính mình miên man suy nghĩ những gì thế!
Chu Hằng đột nhiên mở mắt, hai tay rung lên, cảm thụ lực lượng vô cùng đáng sợ trong cơ thể.
Lực lượng cơ thể của hắn đã vượt qua linh lực!
Điều này không kỳ quái. Cường độ thân thể của hắn đã đạt đến Sơn Hà Cảnh, tuy rằng chỉ là phòng ngự cấp bậc Sơn Hà Cảnh, nhưng về mặt lực lượng vẫn có đề cao kinh khủng, hoàn toàn có thể sánh với Sơn Hà Cảnh bình thường!
Đương nhiên, lực lượng cơ thể cũng sẽ không bởi vì cảnh giới tăng lên mà lại có gia tăng, nói cách khác, khi linh lực tu vi của hắn tăng lên đến Sơn Hà Cảnh, linh lực sẽ vượt ngược lại lực lượng cơ thể.
Rất bình thường. Lực lượng cơ thể người có hạn, mà lực lượng của trời đất vô cùng, luyện hóa linh khí chính là đoạt tạo hóa của trời đất, tự nhiên là càng thêm mạnh mẽ. Tuy nhiên, lực lượng cơ thể tương đối với linh lực mà nói cho dù chỉ là tăng lên một phần cũng đủ đáng sợ. Điều này ở trong chiến đấu thế quân lực địch có thể tạo nên tác dụng mang tính quyết định.
Huống chi, tăng lên thể chất đơn giản hơn xa so với cảnh giới. Bây giờ còn có mấy miếng mảnh vỡ huyết kiếm chưa luyện hóa, khi hắn toàn bộ hoàn thành, nói không chừng có thể đem cường độ thân thể một hơi đẩy tới Linh Hải Cảnh!
Cho dù không đạt tới cũng sẽ không kém bao nhiêu, cùng lắm đi kiếm chút kim loại bậc cao cắn nuốt là được rồi.
Đến lúc đó, hắn liền có được lực lượng thân thể cấp bậc Linh Hải Cảnh, ngay cả Sơn Hà Cảnh đều có thể dễ dàng trấn áp. Cộng thêm lực phòng ngự càng thêm khủng bố, cường giả Linh Hải Cảnh đều chỉ có thể đối với hắn trơ mắt nhìn!
Chu Hằng trong lòng kích động. Phệ Kim tộc thật sự là chủng tộc vô cùng mạnh mẽ, nhưng là một chủng tộc đáng sợ như vậy vì sao ở trên đại lục thanh danh không hiển hách?
Chẳng lẽ đã bị diệt tộc rồi!
Nếu không, chỉ cần có đủ kim loại để cắn nuốt, chủng tộc này có thể nào mỗi người thân thể thành tiên hay không còn tồn tại nghi vấn, nhưng đạt tới Hóa Thần Cảnh lại là tuyệt đối có thể! Như vậy, trên đời này có cường giả nào có thể trấn giết Phệ Kim tộc nhân tương đương pháp khí cấp bậc Hóa Thần Cảnh?
Nhưng Phệ Kim tộc nếu như bị diệt tộc, lại là ai làm?
...Tiên trên chín tầng trời sao?
Theo thực lực tăng lên, ánh mắt Chu Hằng càng ngày càng trống trải. Nhưng biết càng nhiều, nghi vấn của hắn cũng càng nhiều!
Thôi, mặc kệ nhiều như vậy, đề cao thực lực của mình trọng yếu nhất!
Chu Hằng lại lấy ra một miếng mảnh vỡ huyết kiếm bao bọc trong da thịt luyện hóa, người thì giống như tượng gỗ đi theo Hàn Diệc Dao, im lặng không nói một lời, tĩnh mịch khiến người không được tự nhiên!
Hai người ở trong khu vực đầm lầy lại đi chừng mười ngày, Hàn Diệc Dao dừng lại thoáng nghỉ ngơi hồi phục, Chu Hằng thì hai mắt vô thần đứng ở một bên, lại thêm Ẩn Tức Phù che lấp khí tức, nhìn hắn thế nào đều không giống là một người sống.
Vút vút!!! Bốn luồng kình phong đảo qua, chỉ thấy bốn bóng người cũng bay vụt mà đến. Lại là bốn nam nhân mặc kình trang, mỗi người đều có khí bất phàm, hiển nhiên thực lực không tầm thường.
- Hai người các ngươi, ồ...
Ánh mắt của bốn người đồng thời ngưng ở trên người Hàn Diệc Dao, biểu tình hung dữ trên mặt lập tức trở nên nhu hòa.
Trên đời này không thiếu mỹ nữ, nhưng đạt tới loại trình độ như Hàn Diệc Dao tuyệt đối là chọn một trong một tỷ! Mà mỹ nữ như vậy còn là một võ giả, vậy thì lại càng thêm thưa thớt. Khả năng toàn bộ thế giới chỉ có một người!
Bởi vậy, bốn người kia tuy rằng cũng là tộc nhân của một đại gia tộc nào đó, bình thường nhìn quen mỹ nữ, nhưng khi nhìn thấy bộ dáng thanh lệ tuyệt thế kia của Hàn Diệc Dao vẫn kinh diễm đến hai mắt trợn trừng.
Hàn Diệc Dao mày liễu khẽ nhíu, nàng ghét nhất loại bộ dạng mất hồn mất vía này của nam nhân!
Còn không sánh bằng tên vô lại kia!
Nàng không nhịn được nghĩ tới Chu Hằng, kẻ này thật sự là vô cùng kỳ quái. Lúc trước đối với nàng vô cùng nhiệt tình, nhưng hiện tại lại lạnh nhạt đến dọa người, thật sự không rõ làm sao lại phát sinh biến hóa như vậy.
- Cô nương, chúng ta là Văn gia tứ kiệt, ta tên là Văn Chương Thành!
- Ta tên Văn Chương Vũ!
Bốn người tranh nhau tự giới thiệu với Hàn Diệc Dao, giống như khổng tước tranh đoạt bạn tình, tranh nhau xòe đuôi. Nếu Hàn Diệc Dao lúc này đối với người nào cười một cái, nói không chừng liền có thể khiến bốn người tự giết lẫn nhau.
Hàn Diệc Dao chỉ nói mình họ Hàn, tên gì lại không nhắc đến, bốn người kia cũng không dám đường đột giai nhân, đều không dám truy hỏi.
- Hàn cô nương, phía trước trăm dặm phát hiện một con Quỷ Nhãn Thiềm Thừ, mọi người sau khi được tin đều đang chạy tới đó, không bằng cùng đi thử vận may!
Bốn người tha thiết hướng Hàn Diệc Dao phát ra lời mời.
Hàn Diệc Dao lập tức lộ ra vẻ ý động.
Quỷ Nhãn Thiềm Thừ trưởng thành có thể đạt tới cảnh giới Sơn Hà Cảnh, toàn thân là độc, bất kể cường giả Sơn Hà Cảnh nào đều sẽ đau đầu! Tuy nhiên túi chứa độc của Quỷ Nhãn Thiềm Thừ nếu là giao cho Đan sư luyện chế, lại có thể thành linh dược đỉnh cấp đề cao tu vi!
Không chỉ như vậy, mật của Quỷ Nhãn Thiềm Thừ có công hiệu hóa giải độc tố, ít nhất có thể không sợ độc dược cấp bậc Sơn Hà Cảnh. Cuối cùng thì là yêu hạch, yêu hạch của bất kỳ yêu thú đều là kết tinh linh khí trời đất, có khắc dấu ấn trời đất, có thể so với linh thạch thượng phẩm, có công hiệu ngộ thông cảnh giới!
Chỉ là yêu thú càng là bậc cao lại càng khó giết, yêu thú Sơn Hà Cảnh nhất là loại yêu thú toàn thân là độc như Quỷ Nhãn Thiềm Thừ này, nếu là không xuất động cao thủ Linh Hải Cảnh, như vậy không biết cần bao nhiêu cường giả Sơn Hà Cảnh mới có thể đánh hạ.
Nhìn xem lại không sao!
Huống chi, bên cạnh sào huyệt yêu thú bậc cao luôn có linh thảo bạn sinh, đặc biệt loại độc vật Quỷ Nhãn Thiềm Thừ này, linh thảo bạn sinh với nó khẳng định sẽ không kém so với Sơn Hà Cảnh!
Lúc khác cho dù mọi người đều biết trong đầm lầy Dã Hỏa có loại yêu thú cấp bậc này cũng sẽ không tới tìm kiếm. Nơi này hoàn cảnh ác liệt, động một cái có thể khiến cho cường giả Linh Hải Cảnh ngã xuống!
Linh Hải Cảnh không vào, một hai Sơn Hà Cảnh lại không xử lý được, tới một đống lại mật ít ruồi nhiều, phân phối như thế nào là một vấn đề khó khăn không nhỏ. Bởi vậy trên đời rõ ràng có rất nhiều yêu thú bậc cao lại có thể sống yên lành.
Hiện tại bất đồng, bởi vì pháp khí tuyệt thế mà hấp dẫn tới vô số người, trong đó càng không thiếu cường giả Sơn Hà Cảnh. Những lực lượng này hợp lại cùng một chỗ hoàn toàn có thể trấn giết Quỷ Nhãn Thiềm Thừ, về phần phân phối như thế nào, đơn giản chỉ một chữ - Cướp!
Hàn Diệc Dao không có quá nhiều lo lắng, rất nhanh liền quyết định đi một chuyến.
Sáu người lập tức lên đường xuất phát hướng mục đích, Chu Hằng vẫn bộ dạng thần hồn xuất khiếu, như xác không hồn!
Điều này làm cho bốn người Văn gia nhìn mà trong lòng phát lạnh, lại không tiện hỏi Hàn Diệc Dao, lập tức cảm giác nữ nhân này có phải là tu luyện tà thuật gì, có thể đem người sống sờ sờ luyện hóa thành thi ngẫu!
Nếu là Hàn Diệc Dao biết được suy nghĩ lúc này của bọn họ, tuyệt đối sẽ giận phát điên!
Thi ngẫu?
Nàng cho dù thật sự yêu tà như vậy cũng sẽ không chọn Chu Hằng làm thi ngẫu, nhìn liền phiền, còn mọi lúc mang theo bên người? Nếu không có Đồng Tâm Kết chết tiệt, nàng đều
Quãng đường trăm dặm thoạt nhìn rất ngắn, cho dù là tiểu võ giả Tụ Linh Cảnh muốn chạy qua đều không mất thời gian bao lâu. Nhưng đầm lầy Dã Hỏa hết sức nguy hiểm, không chỉ có hung thú, bản thân môi trường cũng là giết người trong vô hình!
Cho dù là Hàn Diệc Dao phóng ra khí tức Sơn Hà Cảnh chấn nhiếp yêu thú, dọc theo đường đi tránh cho rất nhiều chiến đấu vô vị, nhưng vòng vo ngừng nghỉ, bọn họ không ngờ vào hai ngày sau mới đi tới chỗ của Quỷ Nhãn Thiềm Thừ.
Bốn người Văn gia cũng chỉ là Sơ Phân Cảnh mà thôi, sau khi biết được tu vi cảnh giới của Hàn Diệc Dao hơn xa bọn họ, nào còn dám có nửa phần ái mộ, đều là cung kính xưng tiền bối, trong lòng lại càng thêm hoảng hốt sợ hãi.
Chu Hằng kia sẽ không phải là đắc tội vị tiền bối này mới bị luyện hóa thành xác không hồn chứ?
Vừa nghĩ như thế, ánh mắt bọn họ nhìn về phía Hàn Diệc Dao càng tăng thêm kính sợ.
Đây là một thung lũng nhỏ, giữa thung lũng là một hồ nước màu đen, tỏa ra mùi tanh hôi vô cùng, ở trên mặt hồ hình thành một đám sương mù dày màu đen, trong đó có kịch độc. Chỉ cần dính vào một tia, võ giả Tụ Linh Cảnh trong nháy mắt sẽ hóa thành máu loãng!
Lúc này trong thung lũng đã tới hơn trăm người, trong đó không thiếu cao thủ, khí thế đáng sợ như ẩn như hiện.
Những người này vây quanh hồ mà đứng, nhưng không một ai ra tay.
Hàn Diệc Dao cũng không vội, sau khi thu liễm khí tức, dùng lụa trắng che dung nhan tuyệt thế, ở một bên nhẹ nhàng ngồi xuống, lẳng lặng quan sát.
Lục tục có người tới, có một ít trình tự rất thấp, có một ít lại là đại cao thủ không kém gì Hàn Diệc Dao, nhưng không có một người lỗ mãng nhảy xuống trong hồ đi tìm Quỷ Nhãn Thiềm Thừ, cả đám đều rất có kiên nhẫn.
Có thể tu luyện đến Sơn Hà Cảnh lại nào có ngu ngốc, người không có kiên nhẫn căn bản không đi đến một bước này.
Ngược lại là một số người trẻ tuổi cảnh giới thấp không nhịn được, nhặt đá bên cạnh ném sang hồ. Chỉ là tảng đá vừa mới xẹt qua sương mù trên hồ liền bị ăn mòn không còn một chút nào!
Cho dù thể tích lớn một chút còn có thể còn lại một khối nhỏ, nhưng sau khi rơi vào trong nước, tốc độ hòa tan chỉ có càng nhanh.
Nước độc tràn ngập tính ăn mòn như vậy, ai dám xuống dưới?
Mọi người thế mới biết lúc trước những người đó ngồi không nhúc nhích tự nhiên có đạo lý của bọn họ, cho dù cường giả Sơn Hà Cảnh có thể vận chuyển linh lực chống đỡ kịch độc như vậy, nhưng chiến lực còn có thể còn lại được mấy phần.
Ba ngày qua đi, người càng ngày càng nhiều.
- Các vị, không sai biệt lắm hả!
Một lão già áo xanh đột nhiên đứng lên, thanh âm sang sảng, rõ ràng truyền tới mỗi một góc thung lũng.
Hắn là cường giả Sơn Hà Cảnh, ở thế giới võ giả đẳng cấp sâm nghiêm, có thể tiếp lời hắn cũng chỉ có cường giả cùng là Sơn Hà Cảnh. Nơi này không có cường giả Linh Hải Cảnh, như vậy Sơn Hà Cảnh chính là vua!
- Lưu huynh, ngươi dẫn đầu đi!
Cách đó không xa, một lão ẩu ngồi vững vàng trong thái sư, hai mắt nửa khép nửa mở, có thần quang lóe lên.
Ghế thái sư này tự nhiên là từ trong pháp khí không gian lấy ra, mà pháp khí không gian là quý báu bậc nào, không gian bên trong phi thường có hạn, cũng không phải mỗi người đều có tiên vật giống như Cửu Huyền Thí Luyện Tháp, dùng để chứa một cái ghế thái sư không hề tác dụng. Trừ bỏ làm ra vẻ ra thật sự không biết còn có đạo lý gì khác.
- Người dưới Sơn Hà Cảnh, toàn bộ rời khỏi thung lũng!
Lại một gã nam nhân áo tím quát, thanh âm ầm ầm vang vọng trời đất.
Cường giả lên tiếng, ai dám không theo. Không bao lâu trong thung lũng cũng chỉ còn lại có 11 người.
- Ồ, tiểu tử, ngươi là Sơn Hà Cảnh?
Nam nhân áo tím kia nhìn về phía Chu Hằng. Trong thung lũng 11 người có 10 người đều phát ra khí tức Sơn Hà Cảnh, cũng chỉ có người này bình thường đến không hề khác biệt so với người thường.