Kiếm Động Cửu Thiên

Chương 340 - Trời Nứt Ra

Nhìn Mai Di Hương xấu hổ chạy trốn, Chu Hằng không khỏi cười ha ha, không có việc gì trêu chọc tiểu cô nương cũng có một loại thú vị a!

- Đại sắc lang! Thanh âm ngọt trong lại tràn đầy cao quý vang lên, làm cho lòng người như muốn say, chỉ muốn phủ phục ở dưới chân của nàng, dâng lên trung thành.

Có thể chỉ một giọng nói sinh ra hiệu quả như thế , trên đời này trừ bỏ Hoặc Thiên ra không có người thứ hai.

Chu Hằng quay đầu nhìn lại, chỉ thấy quả nhiên là thiên nữ tuyệt thế, hai chân trần dịu dàng đi tới, đầu đầy tóc đen phất phơ trong gió nhẹ, quần trắng tinh khiết, đúng như cửu thiên tiên tử hạ phàm trần, giống như cưỡi gió mà đi.

Tuyệt đỉnh mỹ nữ thật làm cho người ta trăm lần nhìn không chán!

Trong lòng Chu Hằng dâng lên một cỗ rung động mãnh liệt, muốn ôm nàng vào trong ngực, cái tạp niệm gì cũng không có. Hắn thu nhiếp tâm thần, cười nói: - Như thế nào, ghen tị? .

- Xuy! Hoặc Thiên lộ ra một chút khinh thường - Bổn cung đẹp tuyệt thiên hạ, bất kỳ nam nhân nào đều không xứng với Bổn cung! Ghen ngươi?! .

Chu Hằng cười ha ha, vỗ vỗ boong tàu bên người, nói: - Ngồi! .

- Tại sao bổn cung phải nghe lời ngươi? Hoặc Thiên hừ một tiếng, vô cùng kiêu ngạo.

Chu Hằng phất tay, thân thể Hoặc Thiên mềm mại không tự chủ được lại đây, bị hắn ấn ngồi xuống.

- Khốn nạn, ngươi dám vô lễ với Bổn cung? Hoặc Thiên vội vàng tránh, uy thế Nữ Vương tràn đầy, đủ để cho bất luận kẻ nào đều hết sức lo sợ, bái phục sát đất.

- Ngoan, nếu không ta đánh cái mông của ngươi! Chu Hằng không có hảo ý nói. Hắn ngược là phi thường hoài niệm cái mông Hoặc Thiên đầy đặn nhiều xúc cảm, nếu có thể lấy cớ, hắn thật sự không ngại đánh một phen.

- Ngươi dám! Hoặc Thiên căng thẳng, uy thế kinh khủng lập tức tăng lên với luỹ thừa cấp, khiến Chu Hằng hoài nghi dù Thiên Tôn Hóa Thần Cảnh xuất hiện cũng căn bản không thể chống cự lại!

Chu Hằng cười ha ha, nói: - Cứ không thừa nhận, ta biết ngươi cũng thật thích ! .

Thích ngươi cái quỷ a!

Khí thế Hoặc Thiên yếu dần, nói: - Vì cái gì Bổn cung có thể uy phục mọi người thiên hạ, như thế nào không có hiệu quả đối với ngươi? .

- Đó là ta nhất định là nam nhân của ngươi! Nam nhân là bầu trời của nữ nhân, ngươi nghĩ phản trời được sao? Chu Hằng cười nói.

- Phi. Muốn làm nam nhân Bổn cung, ngươi đừng mơ tưởng! Hoặc Thiên lập tức trở nên kiêu ngạo - Bổn cung tức là Hoặc Thiên, thiên địa cũng có thể mê hoặc, phản thiên thì thế nào? .

Thời điểm nói đến câu nói này, cả người nàng đột nhiên toát ra hào quang chói mắt, toàn bộ thiên địa đều trở nên ảm đạm không ánh sáng. Chỉ còn lại có hào quang vạn trượng của nàng, dường như thành trung tâm vũ trụ.

Chu Hằng đột nhiên phát lên một loại cảm giác, thiên nữ tuyệt thế này dường như có thể mê hoặc thiên địa!

Ầm ầm, thiên địa run rẩy dữ dội, dường như bị Hoặc Thiên làm động!

Ba, ba ba, ba ba ba!

Trên bầu trời đen kịt, dường như một miếng vải đen đột nhiên xé rách, chớp động ra hào quang chói mắt bên trong.

- Đó là cái gì! Chu Hằng đứng lên.

Lần này Hoặc Thiên cũng không tu luyện a, tại sao lại đưa tới biến động? Thiên nữ tuyệt thế quả thực chính là một cái thùng thuốc nổ, bất cứ lúc nào cũng có thể không khống chế được gặp phải sự tình!

Mọi người đều ngửa đầu nhìn trời!

Không chỉ là Thiên Môn Quan, mà là phạm vi phụ cận ít nhất mấy ức dặm. Bởi vì một góc trên bầu trời thật sự quá lớn!

Chu Hằng hít một hơi lạnh: - Miệng ngươi thật đen a! .

- Hừ, dù nó sập xuống, Bổn cung cũng có thể ra lệnh cho nó bổ trở về! Hoặc Thiên nói, phóng thích hoàn toàn khí tràng Nữ Vương ra ngoài.

- Phu quân! .

- Chu Hằng! .

Chúng nữ cũng đi ra từ trong khoang thuyền, nhao nhao đi tới trên boong thuyền, đồng dạng còn có thật nhiều binh sĩ, nhao nhao ngẩng đầu nhìn trời, rất nhiều người đã quỳ xuống đất dập đầu, tại trước mặt hiện tượng thiên văn không thể giải thích, phàm nhân chỉ có thể kính bái.

- Này, cái lỗ thủng cũng không nhỏ a! Chu Hằng lấy cánh tay gõ Hoặc Thiên.

- Không được hàm oan uổng ta, đây chỉ là đúng dịp! Hoặc Thiên cả giận nói.

Oanh! Oanh! Oanh!

Cái khe trên bầu trời còn đang không ngừng lớn, giống một tờ giấy đang xé mở, một đạo bạch quang trong khe vô cùng chói mắt.

- Dường như có cái gì đi ra! Phong Liên Tình chỉ vào bầu trời nói, nàng vốn không sợ trời không sợ đất, thậm chí e sợ cho thiên hạ bất loạn, giờ phút này hưng phấn mặt đều đỏ.

Quả thật, dường như có cái gì muốn đi ra từ trong khe sáng, chỉ là ánh sáng trắng chói mắt, cũng nhìn không thấy cái gì, chỉ là một mảnh trắng lóa.

- Không tốt! .

Chu Hằng đột nhiên biến sắc, chỉ thấy một đạo sóng xung kích bắt đầu khởi động ra từ trong khe, lan ra bốn phương tám hướng. doc truyen tai . Tuy rằng còn không đến gần, nhưng chỉ cần nhìn lại chỗ sóng xung kích trào lên, ngay cả hư không đều bị chấn nát cũng biết, thứ kia đến tột cùng có uy lực khủng bố cỡ nào!

- Đều tiến trong tháp! Chu Hằng vội vàng gọi Cửu Huyền Thí Luyện Tháp, trong nháy mắt trừ bỏ Hoặc Thiên ra mọi người đều đi vào, nhưng những binh sĩ trên boong thuyền hắn đành phải vậy, căn bản không có nhiều thời giờ như vậy lưu cho hắn!

Sóng xung kích đã đánh úp lại!

Chu Hằng vội vàng ôm lấy Hoặc Thiên vào trong ngực, thân thể vừa chuyển, với lưng của mình nghênh chắn năng lượng dao động.

Phốc!

Tu vi Chu Hằng bây giờ, thể chất mạnh mẽ, nhận được tấn công như vậy vẫn lập tức phun ra ngoài một búng máu, cả người bị đánh bay lên, nhưng hắn thủy chung ôm Hoặc Thiên thật chặt , không để cho nàng nhận được một chút tổn thương nào.

Nhìn khuôn mặt Chu Hằng kiên nghị gần trong gang tấc, trong lòng Hoặc Thiên dâng lên một cỗ rung động, nói không rõ là cảm thụ gì!

Thình thịch! Thình thịch! Thình thịch! Thình thịch! Thình thịch!

Sóng xung kích trào lên Không Hạm, chiếc cứ điểm không trung này quả thực giống tấm ván gỗ trong bùn lầy, trong nháy mắt hóa thành vô số mảnh vỡ! Năng lượng dáng sợ cuốn qua, trong nháy mắt võ giả dưới Linh Hải Cảnh bị nghiền thành bọt, hoàn toàn tiêu tán giữa thiên địa!

Sóng xung kích thật giống như sóng thần, nổ nát Không Hạm chỉ là lật ngược một chiếc thuyền nhỏ ở trên đường, làm sao có thể ngăn cản được bước chân nó đi tới? Dù chỉ ngăn trở chậm một cái cũng không có tư cách!

Oanh, sóng xung kích đã tấn công đến trên mặt đất, trong nháy mắt, núi cao biến thành đất bằng phẳng, toàn bộ thế giới trở nên thoáng đãng!

Thiên Môn Sơn không có, đại quân đóng quân không có! Đại quân dị tộc cũng mất!

Tại đây trước mặt lực lượng tính, hủy diệt cho dù là võ giả Linh Hải Cảnh cũng chỉ có thể giữ lại một cái thi thể toàn vẹn, chỉ có tồn tại hình thành Thần chích mới bảo vệ được tánh mạng!

- Oa Thân hình Chu Hằng rơi xuống đất, lại phun ra ngoài một ngụm máu tươi, hắn vì bảo hộ Hoặc Thiên, không thể không cứng rắn chịu vài lần tấn công, trừ phi thần cốt hắn cứng cỏi, lúc này đã cắt thành vài cái !

Nhưng hắn cũng không nghỉ tạm, lập tức triển khai Tấn Vân Lưu Quang Bộ, chạy gấp hướng về phương xa, rời xa nơi đây.

Trên bầu trời, cái khe kia càng ngày càng dài, một đạo tiếp một đạo sóng xung kích bắt đầu khởi động!

Chu Hằng hiểu, hắn chịu đựng hai lần sóng xung kích đáng sợ như vậy, tuyệt đối là đi đời nhà ma!

Hắn chạy như điên, mơ hồ có thể nhìn thấy xa xa đồng dạng có vài đạo thân hình đang chạy gấp, có dị tộc, cũng có Nhân tộc. Đối mặt với sóng xung kích đáng sợ như vậy, cho dù là Kết Thai Cảnh, cường giả Thần Anh Cảnh đều chỉ nhượng bộ lui binh!

Ngăn cản được đợt thứ nhất, ai có thể bảo đảm có thể đỡ đợt thứ hai? Đợt thứ ba?

Không cần thiết lấy tánh mạng của mình mạo hiểm!

Oanh!

Đạo sóng xung kích thứ hai đến đây, so với đạo thứ nhất càng thêm đáng sợ, tốc độ ít nhất nhanh hơn gấp ba!

Chu Hằng điên cuồng gào thét một tiếng, phát động Tấn Vân Lưu Quang Bộ đến mức tận cùng, liều mạng chạy như điên.

Nhưng đạo thứ hai sóng xung kích còn nhanh hơn so với tốc độ của hắn, rất nhanh đuổi tới phía sau hắn, khoảng cách hơn trăm trượng mà thôi.

90 trượng, 80 trượng, 70 trượng!

Càng ngày càng gần!

60 trượng, 50 trượng, 40 trượng!

- Ngươi tiến tháp đi, không cần phải xen vào Bổn cung! Hoặc Thiên kiêu ngạo mà nói:

- Bổn cung ngay cả thiên địa cũng có thể mê hoặc, cái này coi là cái gì! .

- Câm miệng, ta là nam nhân, chỉ cần ta có một hơi thở, đến phiên ngươi chắn ở phía trước sao? Chu Hằng giận dữ, vỗ bốp vào mông Hoặc Thiên, chọc cho nàng một chói tai tiếng thét, đá 2 chân lung tung.

30 trượng! 20 trượng! Mười trượng!

- Vậy ngươi chạy mau hơn chút nữa! Vì cái mông mình, Hoặc Thiên không dám kích thích Chu Hằng.

- Vô nghĩa, ta đang liều mạng ! Chu Hằng lại vỗ vào cái mông Hoặc Thiên, xúc cảm tuyệt đẹp truyền tới, hắn giống như gà hăng tiết, ngạnh sinh đẩy tốc độ tăng lên một đoạn, giữ vững ngang với tốc độ sóng xung kích.

Nhưng thịnh cực mà suy, Tấn Vân Lưu Quang Bộ vốn cực kỳ hao tổn linh lực, hắn vận chuyển toàn lực nhiều nhất duy trì năm phút đồng hồ, rất nhanh đạt tới cực hạn!

Chu Hằng không khỏi chảy mồ hôi lạnh ròng, nhưng vào lúc này, hắn phát hiện tốc độ sóng xung kích cũng chậm lại, khoảng cách cùng hắn càng ngày càng xa, rốt cục xa xa không đuổi kịp hắn.

Năng lượng sóng xung kích cuối cùng dùng hết !

Chu Hằng dừng bước lại, quay đầu nhìn nhau, chỉ thấy tất cả phía sau đều là một mảnh sương mù xám, đá vụn, bùn đất đầy trời, biến toàn bộ thiên địa đều thành một mảnh đục ngầu.

Mặt đất đang run, dường như không chịu nổi tấn công to lớn!

Vẫn chưa xong!

Chu Hằng vội vàng lấy Sí Thiên Phi Dực ra ngoài, cắm xuống thân, hưu, hắn bay lên trời, tiếp tục bay vút hướng về phương xa.

Một ngày, hai ngày, ba ngày!

Hắn suốt bay ba ngày ba đêm, linh thạch hao hết sạch liền bổ sung lập tức, không tạm dừng chút nào, ở dưới người của hắn, mặt đất sụp đổ, từng thành thị trầm luân, dường như tận thế buông xuống, không biết cắn nuốt bao nhiêu sinh linh.

Giống như nhật thực vĩnh viễn không chấm dứt, ba ngày nay toàn bộ thiên địa đều là một mảnh đen như mực, không phân rõ ngày sáng đêm tối, chỉ có một khe hở đang tản ra hào quang trắng sáng, càng ngày càng lệ!

Thanh âm ùng ùng bên tai không dứt, dường như trời tức giận, muốn phá hủy thế giới này.

Chu Hằng ngừng lại, khu vực sóng xung kích ảnh hưởng cuối cùng có cực hạn.

Hắn quay đầu nhìn trời, một vết rách kia gần như xé mở toàn bộ bầu trời, một khối nham thạch vô cùng lớn xuyên ra, nhưng dường như lực lượng không đủ, cũng không hoàn toàn chuyển tới.

Cái này đã không thể dùng nham thạch để hình dung, chỉ là bộ phận lộ ra ngoài đã vượt qua một thành trì!

Giống như một khối đại lục nhỏ!

- - - - - - - - - - oOo- - - - - - - - - -

Bình Luận (0)
Comment