- Nói đủ rồi nhanh lấy máu! Tuy rằng Chu Hằng quen con lừa đen vô sỉ thấp hèn, nhưng dù sao đang xếp hàng trắc linh, hắn cũng không muốn đợi ở chỗ này để người ta họp thành đội vây xem.
- Phi, ngươi cho là đang giết heo sao? Con lừa đen trừng mắt nhìn Chu Hằng một cái, lúc này mới xuất ra tiểu đao cắt một chút ở chân mình, da còn không cắt, nó đã nhíu mặt hét thảm lên.
Thật vất vả mới thốt ra một giọt máu tươi, con lừa đen này dường như cha mẹ chết, nói với Chu Hằng: - Chu tiểu tử, bổn tọa đại thương nguyên khí, nhanh lấy chút đan dược cho bổn tọa ha ha! .
- Hóa Huyết Đan muốn hay không? Chu Hằng trừng mắt một cái.
Con lừa đen tuy rằng không biết Hóa Huyết Đan là gì, nhưng nghe tên không giống như là thứ tốt, vội vàng lắc đầu, dù sao nó căn bản không sợ bị người ta chế giễu.
Mọi người xung quanh đều khổ, muốn cười, nhưng Chu Hằng là Dược sư tam tinh, bọn họ dám cười như thế nào? Cái gọi là đánh chó cũng phải nhìn chủ nhân, không nhìn mặt tăng xem mặt phật, con lừa đen này không có gì giỏi, nhưng Chu Hằng lại rất giỏi!
Không đắc tội nổi!
Đồ Cương đưa giọt máu tươi vào một cái bình ngọc, nhẹ nhàng nhoáng lên một cái, bình ngọc lập tức tản phát ra thanh quang dịu dàng.
- 1300 tuổi! Hắn lập tức nói.
Con lừa đen tuy rằng là tồn tại tám chín vạn năm trước, tuy nhiên nó đã ngủ say ở trong Thời Gian Nguyên Dịch, trong khoảng thời gian này sinh mạng của nó đình trệ , bởi vậy mới có thể trắc ra 1300 tuổi.
- Con lừa, nguyên lai ngươi già như vậy! Chu Hằng lập tức nói.
- Phi, bổn tọa phong nhã hào hoa, làm sao già được?
Con lừa đen không phục nói.
- Được rồi, ngươi giỏi. Đến ta! Chu Hằng đi ra phía trước, lấy ra hắc kiếm cắt ngón tay của mình - cũng chỉ có hắc kiếm phối hợp lực lượng của hắn mới có thể dễ dàng cắt qua da tay của hắn, nếu dùng binh khí tầm thường, sẽ chỉ vỡ nát.
Hắn bài trừ một giọt máu tươi, lập tức bị Đồ Cương thu vào trong bình ngọc.
Tuy rằng trước hắn đã bài trừ một giọt máu tươi nhưng đã dùng để chế minh bài thân phận của hắn. Máu tươi tiên nhân quý báu, ẩn chứa tinh khí bản thân, mỗi một giọt đều có thể dùng để luyện dược, thiếu một giọt tuy rằng không đến mức thương gân động cốt, nhưng tổn thất một chút cũng là một điểm.
Tuy nhiên so sánh cùng cơ duyên trong Tinh Phong Thí Luyện, tổn thất một giọt huyết dịch này lại không coi vào đâu.
Đồ Cương lay động bình ngọc. Rất nhanh có hào quang màu trắng chớp động.
- A! .
Tiếng động ngạc nhiên thán phục nổi lên bốn phía.
Người tới nơi này phần lớn đã tham gia vài lần Tinh Phong Thí Luyện, đối với linh trắc nghiệm tự nhiên rất quen thuộc, thanh quang đại biểu cho 1000 đến 3000 tuổi, từ trình độ nồng đậm quyết định cụ thể hơn mấy tuổi.
Nói như vậy, có thể chính xác đến trăm tuổi. Đối với cao tới 5000, 1 vạn mà nói, mấy thập niên khác biệt cũng không việc gì.
Mà ánh sáng trắng thì đại biểu cho không vượt qua 500 tuổi. Là màu sắc đại biểu cho tuổi trẻ nhất!
Chu Hằng... nhiều nhất sẽ không vượt qua 500 tuổi!
Mặc dù mọi người cảm ứng được hắn tràn đầy khí huyết có thể biết được rất trẻ, nhưng một người không tới 500 tuổi không ngờ đã đạt đến Nguyệt Minh Hoàng, hơn nữa có được 11 vầng trăng, lại Dược sư tam tinh!
Những vầng sáng rực rỡ này làm sao có thể đồng thời ở trên thân một thanh niên chưa tới 500 tuổi?
Trên đời này thực sự có yêu nghiệt như vậy?
- Không đủ trăm tuổi! Đồ Cương run giọng nói, da mặt run rẩy, trong lòng kích động tột đỉnh!
Hắn không quan tâm Chu Hằng có thành tựu gì ở võ đạo, hắn biết Chu Hằng ít nhất có được tiêu chuẩn Dược sư tam tinh! Không đủ trăm tuổi có thành tựu như vậy. Không phải Dược Tôn chuyển thế, trên đời còn có người có thể lấy được thành tựu đáng sợ như vậy sao?
- Không có khả năng! .
- Có phải sai lầm hay không? .
Mọi người nhao nhao kêu lên, tuy rằng mọi người đều biết Chu Hằng là Dược sư tam tinh tuyệt không thể đắc tội, nhưng không đủ trăm tuổi lấy được thành tựu như vậy cũng quá kinh người!
Hoàn toàn làm cho người ta không cách nào tin nổi!
Nhưng bọn hắn cũng chỉ dám nhỏ giọng lẩm bẩm một chút, cho dù là Đồ Cương đang giúp Chu Hằng gian dối ai lại dám yết lộ ra? Lại nói Chu Hằng quả thật cực kỳ trẻ tuổi, điểm ấy từ khí huyết có thể nhìn ra được.
Người ta cho dù vượt qua trăm tuổi nhưng cũng tuyệt đối ở dưới 500 tuổi, cho dù làm lớn sự tình cũng không có khả năng đưa tới Tuyệt Tiên Thành quái trách!
Chu Hằng mỉm cười đi qua một bên, hiện tại chỉ còn lại có Hoặc Thiên .
- Đưa hắc kiếm cho ta! Hoặc Thiên nói với Chu Hằng.
Nàng dọc theo đường đi căn bản không nói chuyện nhiều, lúc này lời vàng ngọc truyền vang, lập tức khiến mọi người đều phát lên một loại cảm giác mộng huyễn mê vựng. Chỉ cảm thấy tuy rằng bộ dạng nàng không tính là tuyệt sắc tươi đẹp, nhưng thanh âm này lại cực kỳ mê người, càng có một loại khiến người ta phát lên kính sợ từ trong thâm tâm, cam tâm dâng hết thảy.
Phàm là mọi người có kiếm đều không tự chủ lấy ra từ không gian đan điền, hoặc là rút ra từ bên hông, trên lưng. Ngây ngốc vươn tay đưa về phía Hoặc Thiên.
Thẳng qua ít nhất 10 giây bọn họ mới phản ứng được, sắc mặt mỗi một người đều đại biến!
Đây quả thực tà âm!
Nếu vừa rồi Hoặc Thiên trực tiếp lên tiếng đối với bọn họ, để cho bọn họ tự sát... Bọn họ có thể làm theo hay không?
Sắc mặt của mọi người đều cực kỳ khó coi, bọn họ nghĩ tới kết quả đáng sợ nhất, đó chính là cho dù Hoặc Thiên bảo bọn hắn đi tìm chết chỉ sợ bọn họ cũng sẽ không phản kháng!
Nữ nhân này tu cái yêu pháp gì, không ngờ có thể trực tiếp ảnh hưởng thần thức!
Nếu Hoặc Thiên chỉ lẻ loi một mình, như vậy bọn họ khẳng định sẽ quần công, hoặc là bắt giữ Hoặc Thiên thu ình sử dụng, hoặc là đơn giản giết chết nàng, tiêu diệt mối họa trước thời hạn!
Đáng tiếc, Hoặc Thiên đi cùng Chu Hằng!
Dược sư tam tinh ai cũng không thể trêu vào!
Chu Hằng đưa hắc kiếm cho Hoặc Thiên, trong lòng có chút khó hiểu, chẳng lẽ thiên nữ tuyệt thế cũng da dày thịt chắc như hắn, không phải hắc kiếm không thể phá?
Hoặc Thiên tay phải cầm hắc kiếm, đưa tay trái tới trước ngực, vươn một ngón tay ngọc nhỏ và dài, hắc kiếm ấn vào, nhẹ nhàng xẹt qua, một đạo máu tươi lập tức trán ra!
Chu Hằng lập tức đau xót trong lòng, tuy rằng hắn biết đây căn bản không coi là cái gì, nhưng khi nhìn đến nữ nhân yêu mến đổ máu, thế nào cũng không nhịn được trong lòng hiện lên đau đến.
Uỳnh uỳnh!
Một đạo sấm sét đột nhiên vang lên. Uỳnh uỳnh, uỳnh uỳnh, uỳnh uỳnh, từng đạo lại từng đạo, vang dội toàn bộ 49 Tiên Thành. Mỗi một khối đại lục đều đang run rẩy, dường như phải đang chịu áp lực vô tận.
Uỳnh uỳnh! Uỳnh uỳnh! Uỳnh uỳnh! Uỳnh uỳnh! Uỳnh uỳnh!
Sấm sét thẳng vào lòng người, cho dù tiên nhân có thể phong bế ngũ thức, nhưng sấm sét này lại trực tiếp vang lên trong thức hải bọn họ!
Phốc! Phốc! Phốc!
Mọi người ai cũng nôn ra máu liên tục, không ai ngoại lệ, toàn bộ phòng lớn lập tức thành chỗ trào máu. Mọi người phun ra liên tục, như thế nào cũng không áp chế được!
Không chỉ là bọn họ, toàn bộ Dã Mã Thành, toàn bộ Tây Hợi Thành, toàn bộ 49 Tiên Thành không ngoại lệ!
Mọi người đều hộc máu, càng có một loại bi thống không thể nói dâng lên ở trong lòng, dường như chính mình phạm vào cái tội ác gì không thể tha thứ, hận không thể chết tạ tội!
Sao lại thế này!
Tại sao phải như vậy?
Đây là trời phạt sao?
Không phải mọi người đều hộc máu. Còn có hai người ngoại lệ, một là Hoặc Thiên, một người ... khác thì là Chu Hằng.
Chu Hằng căn bản không biết, hết thảy phát sinh định là bởi vì Hoặc Thiên!
Thiên nữ tuyệt thế ban đầu tu luyện ở Phàm giới thiếu chút nữa hút khô toàn bộ Huyền Càn Tinh, một cái phù văn làm một tồn tại ít nhất Sáng Thế Vương vỡ nát, bản thân nàng đại biểu ột loại cực hạn trong thiên địa!
Để cho nàng lấy máu, chính là thiên địa đều tức giận, mọi người đều phải hộc máu theo!
Nàng lưu một giọt máu. Người khác lại ói ra 3 lít không ngừng!
Rất lợi hại a!
Đồ đệ đều như vậy , nguyên chủ nhân hắc kiếm năm đó lại cường đại đến mức nào? Cùng hắn là địch, thậm chí có thể đánh giết hắn, lại là tồn tại như thế nào?
Uỳnh uỳnh! Uỳnh uỳnh! Uỳnh uỳnh!
Sấm sét vang lên 49 lần, lúc này mới hơi ngừng, mọi người đều dừng hộc máu trong cùng một lúc, nhưng một cỗ khí tức áp lực vẫn còn quay quanh ở trong lòng bọn họ, không lái đi được.
Xoạt!
Mưa màu đỏ giáng xuống từ trên trời, dường như trời cháy máu.
- 49 lần sấm sét! .
- Trời giáng mưa máu! .
- Đây là điềm bất tường hiện ra a! .
Mỗi một góc Tiên Thành đều vang lên than nhẹ như vậy. Dù là những đại năng không thế ra ở Tuyệt Tiên Thành thì như thế nào, vẫn như cũ hộc máu ở dưới sấm sét nhiễm đỏ vạt áo, nguyên khí đại thương.
- Tiên sử có ghi, trăm vạn năm trước Tiên giới gần như băng diệt, cũng từng có sấm sét vang liên tục. Phát sinh trời giáng mưa máu! .
- Chẳng lẽ... sắp có một trường hạo kiếp phủ xuống? .
- Có phải cái ma đầu kia lại tới nữa hay không ? .
- Mưa máu bay tán loạn, có thể là người kia đã trở lại! .
- Xuất động thiên tuần đội, tra rõ việc này! .
- Gần đây thật sự bận rộn, người có được 21 vầng trăng còn không tìm được, hiện tại thiên địa lại xảy ra dị tượng, hy vọng có thể ngăn cản đúng lúc! .
Mưa máu rơi chừng nửa tiếng mới ngừng lại, trong sắc trời, diễm dương phất chiếu, dường như chưa xảy ra chuyện gì.
Lúc này áp lực quay quanh ở trong lòng mọi người mới biến mất, bọn họ hai mặt nhìn nhau, ai cũng không biết vừa mới xảy ra chuyện gì - vì cái gì bọn họ hộc máu, tại sao sấm sét đột nhiên vang lên, tại sao đột nhiên nổi lên mưa máu.
Duy chỉ có 2 người bình yên vô sự chính là Chu Hằng cùng Hoặc Thiên, có thể nói hai người bọn họ có quan hệ cùng thiên địa biến cố như vậy, nhưng dù giết bọn họ cũng không tin.
Một cái Nguyệt Minh Hoàng, một Nguyệt Minh Vương, chỉ là tiểu nhân vật giữa thiên địa, làm sao có thể bởi vì bọn họ mới dẫn tới thiên thương địa buồn?
Có lẽ trên người bọn họ có bảo vật gì có thể hộ thân đi!
Nếu bọn họ biết cho dù là đại năng Tuyệt Tiên Thành đều đồng dạng không thoát khỏi hộc máu, vậy tuyệt sẽ không nghĩ như vậy !
- Đồ Cương, tiếp tục đi! Chu Hằng đã nhận lấy giọt máu tươi của Hoặc Thiên, chưởng khống nơi tay, khiến hắn kỳ quái là, giọt máu không hề có khối lượng!
Quả thực khó tin!
Đừng nói tiên nhân, dù là tiến vào nửa bước tiên nhân, huyết dịch cũng nặng như núi cao, một khi một giọt thoát khỏi thân thể có thể dễ dàng trấn chết một võ giả Linh Hải Cảnh!
Hoặc Thiên đã đi vào Nguyệt Minh Vương, theo lý thuyết máu của nàng không thể nào nhẹ như vậy!
- - - - - - - - - - oOo- - - - - - - - - -