Lý gia là một gia tộc rất cao, nói về số lượng, chất lượng cao thủ của gia tộc đều đủ để đứng vào tốp ba của Tiên vực, mà lão tổ Lý gia lại là một trong 5 Sáng Thế Vương ít ỏi của Tiên vực.
Gia tộc khổng lồ như vậy, quả thực khiến người ta kính sợ!
Đại gia tộc như thế trải qua vô số năm phát triển sinh sôi nảy nở, tự nhiên thế lực xâm nhập đến mỗi một góc của Tiên vực, mà quyền lực hạch tâm của Lý gia lại chưa từng biến đổi, vẫn luôn là tổ địa.
Lý gia phát tích từ một cái trấn nhỏ, tuy nhiên trấn nhỏ này cũng không có bởi vì Lý gia quật khởi mà phát sinh biến hóa bao nhiêu, vẫn như cũ hạ thấp, cộng thêm Lý gia cố ý giấu giếm, người ngoài không có mấy người biết chỗ này chính là quyền lực hạch tâm của Lý gia.
Sau khi Lý Nguyên Tinh tách ra với Chu Hằng, trước tiên hắn chạy về tổ địa, cầu kiến mấy vị Thái thượng trưởng lão gia tộc.
Những Thái thượng trưởng lão này cũng không phải Sáng Thế Vương, nhưng mỗi người đều là Thăng Hoa Đế, ở thế giới trình tự võ đạo tương đối thấp này, đây đã là lực lượng bố trí có thể hù chết người.
- Nguyên Tinh! Khẩn cấp triệu tập chúng ta có việc gì trọng yếu sao? Một Thái thượng trưởng lão lên tiếng hỏi.
- Sáu vị trưởng lão! Quả thật Nguyên Tinh có chuyện trọng yếu cần bẩm báo, thậm chí có thể phải xuất động lão tổ tông!
Lý Nguyên Tinh trước thi lễ một cái, sau đó cung kính nói.
"Cái gì!" Sáu Thái thượng trưởng lão của Lý gia, mặc dù không có bật thốt ra hai chữ này, nhưng mỗi người đều là khuôn mặt kích động, ở trước mặt người trong nhà bọn họ không cần quá mức khống chế cảm xúc, nhưng đến tầng thứ này của bọn họ cũng ít có chuyện gì có thể làm cho bọn họ biến sắc.
Thế nhưng chuyện gì muốn kinh động tới lão tổ tông? Điều này có phải có điểm khoa trương hay không?
- Nguyên Tinh! Đến tột cùng là chuyện gì xảy ra?
Lý Nguyên Tinh hít vào một hơi thật sâu, rồi nói:
- Bẩm sáu vị trưởng lão! Nguyên Tinh có mười phần nắm chắc phát hiện một người không phải trong thế giới này!
- Cái gì! Cuối cùng sáu vị Thái thượng trưởng lão cũng cả kinh kêu lên thành tiếng, mỗi người đêu lông mi trắng dựng thẳng đứng.
- Ngươi căn cứ vào đâu có thể xác định?
- Đúng! Ngươi dựa vào đâu có nắm chắc như vậy?
Bọn họ nhao nhao truy hỏi.
Lý Nguyên Tinh trước đơn giản nói một lần về tình huống của Chu Hằng, sau đó nói: - Người này tuổi thật tuyệt đối không vượt qua 500 tuổi, nhưng tu vi đã đạt đến Thăng Hoa Hoàng, hơn nữa, hắn hình như là từ hư không nhô ra, trước kia hoàn toàn không có bất kỳ ghi chép gì về hắn!
- Nhưng cứ như vậy kết luận hắn là người của thế giới bên ngoài, có phải có hơi bị kích động hay không? Một Thái thượng trưởng lão trầm ngâm, rồi nói. Tuy rằng hắn đã có vài phần tin tưởng.
- Nguyên Tinh từng thử qua nhiều lần, Chu Hằng này hành vi cử chỉ hoàn toàn khác với mọi người, cùng với hoàn cảnh cũng có điều không thích hợp. Tuy rằng hắn đã làm ra một ít sửa đổi! Lý Nguyên Tinh dừng một chút, nói tiếp:
- Nguyên Tinh còn hỏi hắn một câu, nếu ngoài nơi đây còn có thế giới khác thì như thế nào, sáu vị trưởng lão thử đoán xem hắn trả lời như thế nào?
- Hả? Sáu lão nhân nhao nhao nhìn về hướng Lý Nguyên Tinh chờ đợi.
- Hắn nói, thế giới bên ngoài khẳng định càng thêm rộng lớn! Lý Nguyên Tinh nói ra từng chữ từng chữ.
- Hắn... hắn... thực sự trả lời như thế ư? Sáu trưởng lão đều kinh sợ đến ngây người.
- Chính xác như thế! Nguyên Tinh không dám có mảy may nói dối! Lý Nguyên Tinh nói với vẻ mặt thận trọng.
- Người ở giới này, tuyệt đối không thể biết chuyện của thế giới bên ngoài!
- Nếu không phải lão tổ năm đó tiến vào Thánh sơn, trong cơ duyên xảo hợp lúc đó tìm hiểu được chúng ta chỉ là một đám ếch ngồi đáy giếng, chúng ta cũng còn chưa hay biết gì!
- Nếu không thể rời thế giới này, Thăng Hoa Đế chính là chung điểm, hiếm có cơ hội nhận được thánh dược đặc thù có thể tiến vào Sáng Thế Cảnh!
- Chỉ có đi tới thế giới rộng lớn hơn, chúng ta mới có thể đánh vỡ số mệnh, chẳng những có thể trở thành Sáng Thế Đế, thậm chí tiến hơn một bước, trở thành Chân Thần!
Sáu Thái thượng trưởng lão ngươi một lời ta một câu, càng nói càng hưng phấn, sắc mặt đều sáng đỏ, dường như máu nóng đều sắp từ ót vọt ra.
Đối với bọn họ mà nói, đây đúng là một tin tức quá tốt.
Khi biết được vị trí thế giới của mình thực ra chỉ là một lồng giam. Bất luận kẻ nào đều sẽ sinh ra ý tưởng rời đi, huống chi bọn họ là cường giả cao cao tại thượng như vậy? Thế nhưng mặc cho bọn họ tìm kiếm bao năm, thủy chung không tìm thấy biện pháp rời đi, làm cho bọn họ đều tuyệt vọng.
Hiện tại lại chạy ra một người của thế giới bên ngoài còn sống sờ sờ... Điều này đối với bọn họ là ngạc nhiên vui mừng đến mức nào?
Nếu có thể đi vào thì cũng phải có đường đi ra ngoài!
Hơn nữa Chu Hằng cũng chỉ là Thăng Hoa Hoàng, ngay cả hắn đều có thể đi vào, Thăng Hoa Đế thì càng thêm dễ dàng đi ra ngoài!
Nghĩ tới cảnh tượng thịnh vượng ở thế giới bên ngoài, sáu lão già đều là mặt mày đỏ bừng.
Ở thế giới bên ngoài, không đến 500 năm đã tu luyện thành Thăng Hoa Hoàng, điều này đại biểu cho thứ gì chứ? Ở giới bên ngoài linh khí vô cùng dồi dào, có vô số thánh dược đếm không hết!
Thực dễ dàng tưởng tượng thôi, nơi này là ngục giam, trong ngục giam có năng lực có thứ gì tốt?
Bọn họ thật ra là nghĩ đến quá cực đoan, xem mỗi người ở giới bên ngoài đều yêu nghiệt như Chu Hằng, ai bảo người chạy vào đây là Chu Hằng, chỉ có hắn mới có thể giữ được trí nhớ không bị tẩy não?
Thiên hạ tuy rằng có rất nhiều chuyện trùng hợp, nhưng tuyệt đối cũng có tính tất yếu.
- Lập tức bắt giữ người này, ép hỏi ra phương pháp rời đi! Một Thái thượng trưởng lão lập tức la ầm lên. Tuy rằng Thăng Hoa Hoàng quả thật bất phàm, nhưng Lý gia chỉ riêng Thăng Hoa Đế đã có 6 người!
- Không ổn! Lý Nguyên Tinh mới vừa định nói, nhưng lập tức có một lão tổ phất tay áo, nói: - Người này đã là Thăng Hoa Hoàng, tuy rằng chính diện giao chiến cũng không phải đối thủ của chúng ta, nhưng nếu hắn ở lỳ trong Thánh Tiên Điện không xa ngoài, hắn vẫn có cơ hội rất lớn đi trở về!
- Một khi đi vào Thánh Tiên Điện, chúng ta không được phép ra tay!
- Không sai! Thánh Tiên Điện đại biểu cho lực lượng chúng ta tạm thời còn không thể trêu vào, trừ phi...
- Lão tổ có thể chấm dứt bế tử quan, thành công đột phá 8 tướng!
Sáu vị lão tổ đều hai mặt nhìn nhau, rồi cùng gật gật đầu: bọn họ đều đồng ý chuyện đối phó với Chu Hằng không thể nóng vội.
- Nguyên Tinh, ngươi nghĩ biện pháp dẫn tiểu tử kia ra ngoài Thánh Tiên Điện, sáu người chúng ta đều xuất hiện, một lần hành động đánh bắt hắn!
- Dạ!
...
Chu Hằng dồn lực chú ý vào chỗ núi cao ở trên Thánh Tiên Điện, nơi này được xưng là Thánh sơn, là nơi cư ngụ của vị Thần Linh vô thượng trong truyền thuyết kia.
Nhưng hắn rất nhanh thì bất hạnh phát hiện, hắn căn bản không lên núi được!
Con đường ở ngay dưới chân, nhưng hắn nhảy không qua, có một lực lượng vô hình trói buộc hắn không đi tới được.
Chu Hằng lấy ra hắc kiếm chém qua, kiếm khí màu đen tràn đầy lực phá hoại, một kiếm chém xuống quả nhiên chém ra một cái khe hở, nhưng đúng là chỉ một khe hở, hơn nữa khép lại cực nhanh, nếu như hắn cậy mạnh chen vào thì kết quả cũng chỉ bị đè ép chết toi!
Vậy phải làm sao bây giờ?
Chu Hằng vòng quanh núi một vòng, trên cơ bản mỗi một địa phương đều chém thử mấy kiếm, muốn tìm xem có chỗ nào phòng ngự yếu hay không, nhưng kết quả khiến hắn rất là thất vọng.
Hắn có chín phần nắm chắc, thông đạo rời đi nơi này chính là ở trên tòa Thánh sơn này, mảnh vỡ của hắc kiếm cũng nhất định ở phía trên đó, nhưng không thể đi lên thì làm sao bây giờ?
Trong nỗi thất vọng, Chu Hằng về lại chỗ ở của mình, nhưng rất nhanh hắn nhận được một tin tức tốt.
Tin tức này là Lỗ Đông Vân mang tới, lão nói cho Chu Hằng biết, tiếp qua hai tháng chính là ngày sinh nhật của Thần Linh chí cao, mà lần này lại gặp kỳ hạn ngàn năm, sẽ cử hành cả thế gian cùng khánh chúc.
Hàng năm thời điểm sinh nhật của Thần Linh chí cao, đều sẽ mở ra thần tượng của Thánh Tiên Điện, để cho người cúng bái, mà cách mỗi ngàn năm sẽ cử hành lễ mừng long trọng, còn phụ thêm vào một nghi thức, chính là đi Thánh sơn lấy nước thánh cung phụng.
Lấy nước thánh chính là một sự kiện vô cùng vinh quang, cũng không phải ai muốn đi là có thể đi. Bởi vậy Thánh Tiên Điện sẽ tiến hành một cuộc tranh tài, chọn ra một người mạnh nhất để nhận vinh dự đi lấy nước thánh này.
Vì để công bình, mỗi người trong đời cũng chỉ có mười lần cơ hội tham chiến, không thể ỷ vào sống lâu thì có thể ức hiếp tiểu bối, tương đối mà nói vẫn rất công bình.
Chu Hằng sẽ không đặt nặng trong lòng cái gọi là quang vinh kia, mục đích của hắn là chiến thắng để có tư cách đi lên Thánh sơn!
Bởi vậy, khi Lỗ Đông Vân hỏi hắn có tham gia chọn người cạnh tranh làm Thánh Thủy Sứ Giả hay không, đương nhiên hắn không chút nghĩ ngợi liền gật đầu.
Muốn trở thành một người duy nhất có thể đi vào Thánh sơn, nói ra cũng rất đơn giản, chỉ cần đánh bại tất cả đối thủ là được, nhưng điều này cần phải có thực lực cường đại. Chu Hằng không dám sơ suất, liền hỏi thăm Lỗ Đông Vân về các nhân vật quan trọng dự thi lần này.
May mà, 5 Sáng Thế Vương đã là nhân vật không biết là bao nhiêu năm trước rồi, bọn họ từ lúc còn trẻ đã tham gia mười lần tranh đoạt, thậm chí có vài người từng đoạt được 5, 6 lần quang vinh đi lên Thánh sơn.
Còn hiện tại được nhiều tiếng hoan hô cao nhất cộng có tất cả ba người, ngàn năm trước đều là Thăng Hoa Hoàng, sau đó đã đi xa lịch lãm chưa về. Ba người này là hai nam một nữ, theo thứ tự là Nghiêm Cẩm Thụy, Tôn Trác Lập và Kiều Thanh Thanh.
Trước đây bọn họ đều đã tham gia vài lần tranh doạt chọn người đi lấy nước thánh, đều có thắng có bại. Nghiêm Cẩm Thụy thì cường đại hơn một chút, tổng cộng hai lần giành được tư cách; còn Tôn Trác Lập và Kiều Thanh Thanh thì mỗi người chỉ có một lần.
Có lời đồn đãi nói: ba người này từ mấy trăm năm trước đã tiến vào Thăng Hoa Đế, hiện giờ lại đánh vỡ cực hạn, thành tựu Thăng Hoa Đế 8 tướng thậm chí còn cao hơn, chiến lực không thể đo lường.
Với Chu Hằng bây giờ đối với nắm giữ Ngũ Hành Phù Văn, hắn tự tin là vô địch dưới Sáng Thế Vương, chỉ cần ba người này không phải Sáng Thế Vương là được.
Nhưng nếu như đã đột phá Sáng Thế Vương?
Ở nơi thế giới vô cùng khó khăn này, không chỉ riêng về vấn đề lĩnh ngộ cảnh giới, mà trọng yếu là linh khí không đủ dồi dào, không thể duy trì để đột phá Sáng Thế Vương! Mà thánh dược thì đâu có nhiều như vậy!
Một vị Sáng Thế Vương đột phá lần trước đã là chuyện tám vạn năm về trước!
Ngày tranh tài còn có thời gian không đến một tháng.
- Chu huynh! Có một việc muốn thương lượng với huynh! Vài ngày sau, Lý Nguyên Tinh tìm tới Chu Hằng, thần thần bí bí kéo hắn đến một gian phòng vắng vẻ, mới đầu làm cho Chu Hằng toát mồ hôi lạnh, nghĩ rằng đối phương có sở thích yêu đặc thù gì chăng?!.
- Này! Có chuyện gì vậy? Chu Hằng thuận miệng nói.
- Ta phát hiện một gốc thánh dược, nhưng có một con yêu thú Thăng Hoa Đế thủ hộ, ta không thể thu lấy! Vì thế muốn mời Chu huynh hợp tác, chúng ta liên thủ đi lấy thánh dược, ưu đãi chia đều như thế nào? Lý Nguyên Tinh ném ra một dụ hoặc thật lớn.
Chu Hằng mỉm cười, nói: - Trong gia tộc Lý huynh cao thủ nhiều như mây, cần gì tìm tới ta?
- Chu huynh có chỗ không biết! Ôi! Nhà quyền thế nào bên trong không phải là tranh quyền đoạt thế, nếu như ta nói ra tin tức thánh dược cho người nhà biết, cam đoan đến lúc đó có bốn năm nhóm người cùng đi tranh đoạt! Lý Nguyên Tinh lắc đầu liên tục, nói tiếp: - Ta xuất thân nhất mạch này cũng không phải mạnh nhất trong gia tộc, đến lúc đó tất nhiên phải tay không mà về!
Lý do này thật ra nói nghe rất xuôi tai, nhưng vì sao phải tìm tới người mới quen như hắn chứ? Lý Nguyên Tinh dễ dàng tin tưởng người khác như vậy sao?
- - - - - oOo- - - - -