Đường đường một đại Minh Tiên, không ngờ lại chết dưới tay Thăng Hoa Đế, đây là loại bi ai cỡ nào?
Lão tổ Thái gia, ba người Phương Di Dung đều dùng ánh mắt như xem quái vật nhìn Chu Hằng, Minh Tiên chính là tồn tại chí cao vô thượng ở thế giới này! Sau khi trở thành Minh Tiên, không nói vô địch tuyệt đối, nhưng nếu không muốn chết, vậy thì không ai có thể giết được, luôn sẽ có cách trốn thoát được đường sống.
Nếu không tử chiến, vậy thì Minh Tiên cũng không thể xử lý Minh Tiên, huống chi chỉ mới là Thăng Hoa Đế?
Nhưng bây giờ ở hoàn cảnh đặc thù, đường đường Minh Tiên chính là chết trong tay Thăng Hoa Đế, sỉ nhục tận cùng, làm sao cam lòng nhắm mắt được?
Đánh một trận công bằng, lão tổ Mã gia có thể dễ dàng nghiền chết Chu Hằng cả trăm, cả ngàn, cả vạn lần, nhưng bây giờ lại thành vong hồn dưới kiếm của Chu Hằng!
Gặp ánh mắt lạnh lùng của Chu Hằng quét tới, lão tổ Thái gia không khỏi lùi bước!
Hành trình Thất Tinh Quả lần này, hắn biết có phiêu lưu, nhưng Minh Tiên muốn chết cũng khó, tối đa là hắn chỉ trả giá vài bộ thần tướng, tuyệt đối không thể ngờ tới lại gặp nguy hiểm đến tính mạng!
Nhưng bây giờ, uy hiếp tử vong như cây đao gác lên cổ hắn, làm hắn phải cân nhắc hậu quả đáng sợ đó.
- Ta thích ở một mình! Chu Hằng cũng không đại khai sát giới, chỉ là bình thản nói.
Lão tổ Thái gia cùng ba người Phương Di Dung tự nhiên đều hiểu được ý của lời này, Chu Hằng đang ra lệnh đuổi khách. Đáng ghét, là bọn họ đến chỗ này trước, tại sao phải nhường lại cho Chu Hằng?
Nhưng có cách nào chứ, thi thể lão tổ Mã gia còn chưa lạnh, ai muốn làm bạn với hắn?
Ba người Phương Di Dung còn may, vốn đã không phải đối thủ của Chu Hằng, nhưng trong lòng lão tổ Thái gia sắp giận nổ tung, quả thật là hổ lạc đồng bằng mà, chỉ là một tên Thăng Hoa Đế lại dám cưỡi lên đầu hắn làm càn!
Chỉ cần rời khỏi đây!
Trong lòng lão tổ Thái gia thầm nhủ, hắn sợ bị Chu Hằng nhìn ra sát khí trong ánh mắt, vội xoay người đi, nháy mắt dẫn ba người đi ra thật xa.
Lúc này, con lừa đen mới chạy te te tới, liếc thi thể lão tổ Mã gia, nó hưng phấn nói: - Chu tiểu tử, chúng ta đừng vội phá giải trận pháp, bây giờ ngươi vô địch tuyệt đối, chúng ta đi đánh cướp!
- Đánh cướp con muội ngươi! Chu Hằng trợn trắng liếc con lừa tham lam không muốn mạng này. - Còn kéo thời gian tiếp, chúng ta sẽ bị luyện hóa thành vũng máu, ngươi muốn chết, ta không có hứng thú theo ngươi!
- Ôi, đùa ngươi một chút thôi, ngươi thật coi bổn tọa là loại con lừa tham lam ngu xuẩn hay sao?
- Ta thấy rất giống!
- Gâu! Bổn tọa muốn cắn người!
Chu Hằng đứng trước cột sáng màu đen, thời gian trôi qua, hoàn cảnh chỗ này áp bách hắn càng thêm mạnh. Ngũ Hành Phù Văn đã tự động vận hành, chống lại áp lực này, nhưng hiệu quả cũng không rõ ràng.
Từ trình tự Thiên Kinh mà nói, Hỗn Độn Thiên Kinh chính là dung hợp tất cả Thiên Kinh hiện tại ở Tiên giới, đạt tới mức ngũ hành đại viên mãn, trên trình tự có thể sánh với Thiên Kinh Minh giới!
Lẽ ra, Ngũ Hành Phù Văn phải có thể vững vàng áp đảo phù văn nơi này. Nhưng ai bảo Chu Hằng còn chưa tính là chân chính nắm giữ Ngũ Hành Phù Văn, ngay cả một cái phù văn nhỏ cũng không tạo thành, làm sao chống nổi phù văn lớn gộp từ mấy trăm cái phù văn nhỏ, trở nên tương đối hoàn chỉnh?
Năng lực chống chịu của hắn khẳng định mạnh hơn người khác một chút, nhưng cũng chỉ một chút mà thôi, sớm muộn gì cũng sẽ bị đại trận kia hóa thành tinh hoa máu thịt, tẩm bổ cho gốc Thất Tinh Quả kia!
-- Hắn tới cướp thánh dược, không phải đi làm chất dinh dưỡng cho thánh dược!
HIện tại lại không thể kết nối được với Hồng Nguyệt, mọi chuyện chỉ có thể tự dựa vào bản thân!
Chu Hằng toát ra mỉm cười tự tin, hắn là thiên tài trên ngộ tình, hắn nhất định làm được!
Hắn đưa tay phải ra, ấn lên cột sáng màu đen.
Oong! Một cỗ cảm giác huyền diệu lập tức tràn ngập cả người Chu Hằng, làm tư tưởng của hắn nháy mắt bay xa, hoàn toàn mất đi năng lực suy nghĩ.
Con lừa đen ban đầu còn không để ý, nhưng một ngày sau mà Chu Hằng vẫn giữ nguyên tư thế, ngay cả ngọn lửa sinh mệnh cũng bắt đầu trở nên không ổn định, cuối cùng nó nóng nảy, hung hăng cắn mông Chu Hằng.
Ầm!
Hiện tại ý thức của Chu Hằng trống rỗng, làm sao còn thu liễm lực lượng bản thân, linh lực hộ thể phát ra, lập tức chấn nát cả cái miệng của con lừa đen, làm con lừa đau đến chảy cả nước mắt.
Nhưng thân thể Chu Hằng chỉ là khẽ run lên, cũng không tỉnh lại.
- Má lừa ơi, thế này còn không lấy mạng bổn tọa! Con lừa đen rên rỉ một tiếng, lại không chút do dự tung vó đạp mông Chu Hằng.
Rắc!
Lực lượng phản chấn, cái chân của con lừa liền vỡ vụn hết xương cốt, nhưng Chu Hằng vẫn không có dấu hiệu tỉnh lại.
- Tiểu tử thối, ngươi thiếu bổn tọa nhiều lắm! Con lừa đen tru lên, lại phát động công kích.
Ý thức bay xa của Chu Hằng cuối cùng khẽ động, mơ hồ cảm giác như có thứ gì đang đụng vào mình, hiện giờ phản ứng của hắn chậm quá mức, thẳng đến hồi lâu mới ý thức đến, miễn cưỡng mở mắt ra.
Một con lừa toàn thân đẫm máu đang như nổi điên đụng vào hắn, như một người phàm xung phong đụng vào ngọn núi lớn, không khác gì tự sát.
Chu Hằng liền vội vàng vươn tay ra, khống chế từ xa ngăn con lừa đụng tới, nói: - Con lừa, không cần đụng nữa, ta tỉnh rồi!
- Má lừa ơi, nếu ngươi còn không tỉnh lại, bổn tọa thật sự phải chết mất!
Con lừa đen kêu thảm, cả người nghiêng qua lăn ra đất, thở hổn hển, máu chảy đầy đất.
- Con lừa, giữa chúng ta không cần nói cám ơn! Chu Hằng gật đầu, lại đưa tay ra.
- Chu tiểu tử, lần này ngươi phải chống đỡ, bổn tọa không còn sức đâu mà kéo ngươi hồi hồn! Con lừa đen uể oải nói, lần này quả thật nó bị thương thảm. Dù là nó đụng Chu Hằng, nhưng thực tế cũng không khác gì đánh một trận với Thăng Hoa Đế.
Chu Hằng gật đầu, một người một lừa đều biết, bọn họ nhất định phải phá giải trận pháp này, bằng không bọn họ sẽ khó mà trốn khỏi vận mệnh bị hóa thành vũng máu!
Điên cuồng vận chuyển Ngũ Hành Phù Văn, Chu Hằng lại đặt tay lên cột sáng màu đen.
Ầm!
Trong đầu của hắn lập tức giống như tinh tú vũ trụ bùng nổ, tràn ảnh một mảnh áng sáng hoa lệ, một cái phù văn siêu cấp lớn hiện ra, trấn xuống đầu óc hắn, muốn hủy diệt thần hồn hắn, khiến hắn biến thành cái xác sống!
Đó là một cái phù văn tương đối hoàn chỉnh!
Như là Huyết Hà Thiên Kinh, Thanh Mộc Thiên Kinh đều có 100 cái tiểu phù văn, những tiểu phù văn này còn có thể tổ hợp lại, hình thành đại phù văn tương đối hoàn chỉnh.
Chính là cái mà hiện tại Chu Hằng đang đối mặt!
Đây là một đại phù văn gồm 100 cái tiểu phù văn, một bộ Thiên Kinh hóa thành, có tổng cộng 36.000 mảnh vụn phù văn.
Còn Chu Hằng thì sao, hiện tại hắn nắm giữ tiểu phù văn chẳng qua là do 327 mảnh vụn phù văn tạo thành, ngũ hành hợp nhất cũng chỉ có hơn 1600 mảnh vụn phù văn, làm sao chống đỡ nổi siêu cấp đại phù văn gồm 36.000 mảnh vụn phù văn?
Hắn có thể lập tức rút tay về, như vậy công kích phù văn này cũng tự nhiên tiêu tan, nhưng làm như thế, hắn làm sao còn phá giải đại trận này?
Không có đường lui!
Nếu lùi lại, cũng chỉ là chết chậm hơn một chút thôi!
Liều mạng!
Chu Hằng nổi cơn cứng đầu, tổ chức Ngũ Hành Phù Văn nghênh đón cái đại phù văn kia. Đây là chiến đấu trên mặt ý thức, hắc kiếm, Hỏa Thần Lô đều không thể tham dự, còn Hỗn Độn Thiên Kinh thì hiện tại chưa bị Chu Hằng nắm giữ, cũng đành bất lực.
Mọi chuyện chỉ còn dựa vào chính bản thân Chu Hằng!
Nhưng thực lực chênh lệch quá nhiều, cũng như số lượng lính hai phe chênh lệch cách xa, đại phù văn một đường nghiền nát, hoàn toàn không thể ngăn cản!
Thần thức của Chu Hằng hóa hình, cau mày lại.
Nói trình tự Thiên Kinh, Ngũ Hành Phù Văn có thể sánh với một thanh khai sơn đao, còn phù văn kia chẳng qua là một cái chủy thủy, vốn hai bên đánh trực diện thì không có gì phải nghĩ, khai sơn đao giáng xuống là chủy thủ gãy ngay.
Nhưng tình huống hiện tại, là Ngũ Hành Phù Văn không hoàn chỉnh, làm cho cây khai sơn đao này biến thành trăm ngàn lỗ thủng, giống như mảnh gỗ mục nát, vậy thì tự nhiên chỉ còn nước bị chủy thủ nhẹ nhàng cắt phá!
Chu Hằng bình ổn tâm tình, vừa tổ chức Ngũ Hành Phù Văn tiến hành chống cự giành lấy thời gian ình, vừa vận chuyển đầu óc đến cực hạn, thông qua chống đỡ phân tích kết cấu phù văn kia.
Oong!
Toàn thể đại phù văn tỏa ra ánh sáng màu đen, hẳn đó là một bộ Thiên Kinh thuộc tính kim, hào quang tràn đầy sát khí sắc bén, đâm cho thức hải của Chu Hằng đau đớn, như là cắm đầy kim lên đầu, làm hắn toát mồ hôi lạnh ào ào.
Ý chí của hắn đang trong thử thách to lớn, Thiên Kinh chính là công pháp mạnh nhất một giới, ngay cả Minh Tiên cũng không chịu nổi đả kích cỡ này, huống gì là Thăng Hoa Đế nho nhỏ như hắn?
May mắn, đây là về mặt ý thức, nếu là lực lượng công kích thực chất thì khẳng định bây giờ Chu Hằng đã hóa thành vũng máu!
Một đường tiến lên, ý thức của hắn đã trải qua không biết bao nhiêu dày vò, bao nhiêu thử thách, tuy rằng loại đau đớn này có thể làm cho Minh Tiên vừa đụng phải là sẽ ôn đầu rên xiết, nhưng Chu Hằng vẫn cứng cỏi kiên trì tiến tới.
Cả người hắn run rẩy, mỗi một khúc thần cốt đều rung lên keng két, làn da thẩm thấu ra máu tươi!
Ý thức chịu được đau đớn như thế, không có nghĩa là thân thể cũng chịu được!
Kinh mạch da thịt của hắn đang tan rã, oai lực Thiên Kinh nào phải tầm thường!
- Tiểu tử thối.... Con lừa đen ở bên cạnh kêu thảm, nó nhìn ra được thần trí của Chu Hằng hiện tại rất tỉnh táo, không cần nó liều mạng đánh thức, nhưng hiện tại tiểu tử này đang làm có khác gì tự sát chứ?
Nó muốn đụng, nhưng va đụng trước đó đã làm xương cốt toàn thân nó nát hết, một hơi tinh thần đã mất, nó còn đứng được?
Cả người Chu Hằng biến thành máu loãng, nhưng máu thịt rời thể, thần cốt toàn thân tỏa ra hào quang chói lọi, không có một chút khủng bố, trái lại tràn đầy khí thần thánh.
Đại phù văn một đường tiến thẳng trong đầu hắn, Chu Hằng ngăn cản hoàn toàn chỉ có tác dụng bé nhỏ bỏ qua, nhưng hắn vẫn phải ngăn cản đại phù văn. Trong quá trình đối đầu với đại phù văn, ngộ tính nghịch thiên của hắn nhìn thấu bí mật của Thiên Kinh!
Hoàn thành chân chính dung hợp 360 mảnh vỡ phù văn, từ đó xảy ra chất biến, ngũ hành hợp nhất, khi đó hắn sẽ một hơi có được đại phù văn tạo thành từ 180.000 mảnh vỡ phù văn, hoàn toàn nghiền nát đại phù văn trước mắt.
Đến lúc đó, thân phận đại ca và tiểu đệ sẽ đảo ngược nhau!
Nhưng đầu tiên là hắn phải hoàn toàn lĩnh ngộ được Hỗn Độn Thiên Kinh!
Khi bức ép đến đường cùng, lực lĩnh ngộ của Chu Hằng cũng như gà cắt tiết, vọt thẳng chân trời!
328 đạo, 329 đạo, 330 đạo!
Số lượng mảnh vỡ phù văn mà hắn nắm giữ đang nhanh chóng tăng lên!
----------oOo----------