Kim Hoán Nhật rất có kiên nhẫn, dường như cũng rất hưởng thụ khoái cảm tra tấn kẻ khác.
Hắn rất nhiều trò, Chu Hằng tuyệt đối tin lời hắn nói lúc trước, hành hạ người kia ba ngày, cuối cùng người kia chẳng những giao ra thứ hắn cần, còn cầu xin được chết!
Nếu không phải trong lòng Chu Hằng còn có hy vọng, cùng với chấp niệm mãnh liệt, chỉ sợ hắn cũng sẽ có cách nghĩ như thế, dù là chết cũng tốt hơn là như bây giờ!
Hắn khống chế linh lực khôi phục ở trong đan điền, có hắc kiếm trấn áp, ít nhất Tinh Thần Vương không nhìn thấu! Hắn đang tích tụ lực lượng, bởi vì tay chân bị phế, trong nháy mắt hắn bùng nổ phải khôi phục năng lực hành động của tay chân.
Nhưn nếu như thế, Kim Hoán Nhật sẽ có chuẩn bị!
Không thể không nói, người này quả thật quá cận thận, dù là đối mắt với Chu Hằng chỉ là Minh Tiên cũng không hề sơ sẩy. Đương nhiên, đó cũng là bởi hắn nhìn thấy Chu Hằng chém giết một Tinh Thần Vương, mới lựa chọn xử lý an toàn.
- Chu sư đệ, trước kia ta chỉ là Minh Tiên, nhưng bây giờ trở thành Tinh Thần Vương, chẳng những lực lượng tăng mạnh, hơn nữa khống chế lực lượng càng thêm tinh vi. Hiện tại ta có lòng tin có thể làm cho tên quỷ xui xẻo kiên trì được ba ngày kia chỉ cần 3 giờ là phải khuất phục! Kim Hoán Nhật cười lạnh nói.
Chu Hằng không nói, chỉ làm bộ như vô cùng đau đớn kêu thảm.
Trên thực tế, quả thật hắn rất đau, hắn không phải người đá, chỉ là trước kia hắn trải qua không biết bao nhiêu đau khổ, trình độ đau đớn này hoàn toàn có thể nhịn được!
- Chu sư đệ, khai vị đã xong, bây giờ chuẩn bị vào món chính! Tiểu huynh dự tính đánh vỡ xương cốt toàn thân ngươi, rồi cắt bỏ từng miếng thịt, yên tâm, tiểu huynh sẽ cắt thật chậm! Kim Hoán Nhật vẻ mặt tàn nhẫn nói.
- Yên tâm cmm! Chu Hằng đột nhiên quát lớn, nháy mắt bùng phát toàn bộ linh lực!
Không thể chờ tiếp nữa, bằng không bị đánh nát xương cốt toàn thân, dù là hắn khôi phục linh lực đến trạng thái hoàn toàn cũng đã mất đi năng lực thoát thân!
Oong!
Tế ra Hỗn Độn Thiên Kinh, đồng thời vận chuyển Ngũ Hành Phù Văn, phù văn trị liệu nhất loạt chảy về phía vai phải, nhanh chóng khôi phục xương gãy.
- Hả? Kim Hoán Nhật kỳ quái hừ một tiếng, khiếp sợ vì Chu Hằng còn có sức chống trả! Hắn vẫn rất cẩn thận, sợ Chu Hằng lại tế ra một kiếm kinh thiên động địa kia, thân mình nháy mắt lùi lại. Đồng thời đánh ra một chưởng, lực lượng Tinh Thần Vương lập tức tuôn trào như thủy triều.
Ầm!
Chu Hằng bại mạnh mẽ đánh bay, chỉ là một tầng Ngũ Hành Phù Văn hoàn toàn không đủ để ngăn cản Tinh Thần Vương bắn phá, dù cho Tinh Thần Vương này rất kém!
- Oa... Chu Hằng lại phun một ngụm máu, hắn đưa toàn bộ linh lực vừa khôi phục để thúc đẩy phù văn trị liệu điều trị xương gãy, tự nhiên lực phòng ngự kém đi nhiều.
Nhưng hộc máu thì hộc máu, hiện tại quan trọng nhất là khôi phục năng lực hành động!
- Chu sư đệ thật làm người ta kinh hãi, nhưng cũng đến đây thôi! Kim Hoán Nhật ánh mắt nghiêm nghị, đánh ra một quyền, 26 tinh tú xoay chuyển, nhưng vẫn không dám công kích gần người.
Một kiếm kia quả thật dọa hắn sợ!
Ầm!
Lực lượng mạnh mẽ chấn động Chu Hằng lại bị đánh bay mấy chục trượng. Ầm ầm ầm! Hắn một đường đụng gãy mười mấy gốc cây to chọc trời, phun máu nhuộm đỏ cả ngực.
Tiểu tử này, có phải đã đến nỏ mạnh hết đà, bản thân mình có cẩn thận quá rồi không?
Kim Hoán Nhật thầm nghĩ, chiến lực mạnh nhất của võ giả tự nhiên chỉ có cận chiến mới có thể phát huy hoàn toàn, công kích tầm xa an toàn thì an toàn, nhưng cũng chỉ có dưới tình huống hoàn toàn nghiền ép mới tạo thành hiệu quả rõ ràng.
Nguyên bản, Tinh Thần Vương đấu với Minh Tiên quả thật có được lực lượng nghiền áp, nhưng ai bảo món bảo vật đó quá lợi hại, hào quang ngũ sắc phủ xuống lại có thể đánh tan phân nửa lực lượng của hắn!
Nhưng lỡ như Chu Hằng đang cố ý yếu thế, tới gần người liền cho hắn một kiếm kinh diễm cửu thiên đó thì làm sao đây?
Kim Hoán Nhật thật là quá mức cẩn thận, bằng không chỉ cần hắn có chuẩn bị, dù cho sử dụng Lăng Thiên Cứu Thức có thể làm hắn bị thương nặng, nhưng tuyệt đối không thể giết được hắn! Dù sao chênh lệch giữa Tinh Thần Vương và Minh Tiên thật sự quá lớn.
Chính là cẩn thận như thế, lại cho Chu Hằng có cơ hội!
Xương gãy của hắn dưới tác dụng của phù văn trị liệu đang nhanh chóng khôi phục, tay phải khôi phục năng lực hành động trước tiên, sau đó đặt trọng tâm vào hai chân, muốn tiến hành chạy đường dài, kéo theo hai cái chân gãy là không được!
Kim Hoán Nhật đánh ra chừng trăm đạo công kích thăm dò, đánh cho Chu Hằng không ngừng hộc máu, nhưng vẫn không nhìn ra được Chu Hằng có bất cứ năng lực chống trả gì.
Hắn cẩn thận thì cẩn thận, nhưng tuyệt đối có giới hạn.
Trải qua nhiều lần công kích thăm dò, hắn tin rằng Chu Hằng chỉ là bùng nổ nhất thời, khôi phục lực lượng có hạn!
Bắt hắn lại!
Lần này nhất định phải đánh vỡ xương cốt toàn thân hắn, rồi chầm chậm tra tấn!
Kim Hoán Nhật nhảy vọt tới, phát động công kích gần người Chu Hằng, lực tinh tú lưu chuyển, làm hắn nổi bật như thiên thần.
Xẹt!
Ánh sáng màu tím bỗng nhiên lóe lên, như tia chớp trong trời đất, chém rách vòm trời, cắt qua không gian!
- A... Kim Hoán Nhật hét thảm, thân mình mạnh mẽ lui lại, một mảnh máu tươi rải xuống.
Chuyện gì thế này!
Sắc mặt hắn hung dữ như lệ quỷ!
Bắt đầu từ chân trời, kéo qua bụng, mãi cho đến vai trái!
Tại sao lại thế này?
Bằng lực lượng hiện tại của tiểu tử này, tuyệt đối không thể đánh ra được một kiếm uy thế lúc trước, nhưng làm sao vẫn chém hắn làm hai khúc? Không đúng, đó không phải một kiếm vừa nãy, bằng không hiện tại hắn đã chết!
Kim Hoán Nhật nhìn chằm chằm một thanh đoản kiếm màu tím trong tay Chu Hằng, trên thân kiếm hiện đầy đường vân rắc rối, nói là binh khí, còn không bằng nói là pháp khí dùng để thờ cúng hiến tế, vừa đụng là vỡ.
- Cấm khí! Hắn cắn răng nghiến lợi nói.
- Tử Ngọc Chủy, người khác đưa cho! Chu Hằng mỉm cười, chậm rãi đứng lên, hai chân đã có được năng lực hoạt động.
Kim Hoán Nhật nhặt lại nửa đoạn thân thể, liều mạng gắn lại, dùng linh lực mạnh mẽ kết dính. Hắn là Tinh Thần Vương hùng mạnh, chỉ cần điều dưỡng thêm, nửa phần thân thể này có thể dung hợp hoàn mỹ với bản thể.
Nhưng bây giờ, chiến lực của hắn sụt giảm mạnh, chỉ là duy trì cho nửa bên người không rơi xuống cũng khó khăn.
Cấm khí, uy lực mạnh mẽ, hoàn toàn không có yêu cầu thực lực người sử dụng, khuyết điểm là chỉ có thể sử dụng giới hạn số lần hoặc là thời gian.
Nhưng biết rõ cấm khí có khuyết điểm như vậy, Kim Hoán Nhật lại không dám tiến lên.
Đó hẳn là gần đến lực lượng cực hạn của Tinh Thần Vương!
Hắn mới là Tinh Thần Vương 26 tinh, chọi cứng với Tinh Thần Vương 99 tinh còn không phải muốn chết hay sao? Tinh Thần Vương không giết được Tinh Thần Vương, đó là chỉ bên yếu thế phải chạy trốn, mới có thể không chết!
Chọi cứng? Không chết mới là lạ! Chết vì ngu!
Hiện tại hắn bị trọng thương, cũng cần vận chuyển linh lực khống chế thương thế, hiện tại cần nhất không phải là chiến đấu, mà là tìm chỗ an toàn, dùng linh đan để khôi phục thương thế.
Vì sao Chu Hằng rõ ràng có cấm khí đáng sợ như vậy, lại không sớm sử dụng chứ?
Lúc trước chiến đấu với Bành Ngao, rõ ràng hắn đã rơi vào hoàn cảnh vô cùng nguy hiểm, nhưng vẫn nhịn không dùng cấm khí, đây là lấy mạng ra liều mà!
Vì sao?
Đương nhiên Kim Hoán Nhật không hiểu, ở trong lý niệm của Chu Hằng, có thể một chiêu đánh chết đối phương thì tuyệt đối sẽ không chừa hậu họa!
Hai người đều bị thương nặng, không ai dám tùy tiện ra tay.
Chu Hằng nắm giữ cấm khí, còn cảnh giới của Kim Hoán Nhật rất cao, cho dù là Tinh Thần Vương bị trọng thương, cũng đủ để bóp chết Minh Tiên mấy trăm lần!
- Kim sư huynh, sao lại không ra tay nữa? Chu Hằng lau vết máu bên khóe miệng, đến giờ hắn có thể không chút băn khoăn hấp thu tinh khí sinh mệnh trong hắc kiếm, thương thế toàn thân lập tức khôi phục thấy được bằng mắt thường.
Đây chính là tinh khí sinh mệnh, vốn là tràn đầy sức sống hừng hực, dùng để trị liệu sẽ có hiệu quả mạnh nhất.
Sắc mặt Kim Hoán Nhật khó coi, hắn có thể cảm ứng được trong cơ thể Chu Hằng vận chuyển linh lực hùng hồn, ngọn lửa sinh mệnh bừng bừng như lò lửa sôi trào, khôi phục lại như cũ là có thể dự kiến trước!
Đáng ghét!
Hắn thầm mắng, tính cách vốn vô cùng cẩn thận của hắn thì làm sao chịu biết rõ nguy hiểm vẫn còn ở lại? Hắn hừ khẽ, nói: - Ta quả thật coi thường ngươi! Vậy để cho ngươi sống lâu mấy ngày, đợi sau khi ta khôi phục thương thế, lại tìm tới Chu sư đệ tính nợ rõ ràng!
Nói xong, hắn không dám ở lại, chân phải đạp ra, thân thể liền bay lên không.
Hiện tại hắn cần nhất là tìm chỗ chữa thương, bằng không thật sự sẽ xảy ra vấn đề lớn!
Dù sao Tử Ngọc Chủy chỉ là cấm khí, mà không phải hắc kiếm!
Chu Hằng thở dài, nếu vừa rồi là dùng hắc kiếm chém ra một đòn đó, khẳng định Kim Hoán Nhật đã chết thẳng cẳng! Đáng tiếc, cường độ linh lực của hắn hiện tại đã không còn đủ sức đánh ra Lăng Thiên Cửu Thức.
Hắn tung người lên, tìm kiếm chỗ trú an toàn, bởi vì hắn cũng cần tĩnh dưỡng.
Hai giờ sau, Chu Hằng đã cách thật xa chỗ cũ, hắn không chỉ phải đề phòng Kim Hoán Nhật, còn có Tinh Thần Vương của Trương gia kia, lúc này khẳng định đang tìm mình khắp chốn.
Hừ! Chỉ cần mình đột phá Tinh Thần Vương, chính là lúc phản kích toàn diện!
Chu Hằng tìm một hang động khô ráo, đóng kín cửa hang, tiếp tục luyện hóa tinh khí sinh mệnh trong hắc kiếm.
Nửa ngày sau, hắn đã khôi phục thương thế, lại thêm một ngày, hắn hoàn toàn luyện hóa tinh khí sinh mệnh trong hắc kiếm.
94 đạo thần tướng!
Không hề có vẻ đột phá!
Chu Hằng thở dài, nền móng của hắn quá vững chắc, làm uốn đột phá cũng trở nên vô cùng khó khăn!
Người khác nghĩ đủ mọi cách áp chế tu vi, cầu cho thần tướng lại đột phá, còn hắn thì sao? Căn bản không cần áp chế, muốn đột phá cũng không được, chỉ đành hy vọng đạt tới cực hạn Minh giới!
99 đạo thần tướng!
Vừa đột phá liền có thể trực tiếp nhảy vọt vào Tinh Thần Hoàng, vượt qua giai đoạn Tinh Thần Vương!
Đi tìm Đông Tinh Thảo!
Chu Hằng lập tức đưa ra quyết định, càng là nguy hiểm, hắn lại càng muốn tìm được Đông Tinh Thảo, luyện ra số Minh Vương Đan cuối cùng!
Chỉ cần đột phá Tinh Thần Cảnh, sẽ do hắn quyết định.
Kỳ Vân Sơn mênh mông, kéo dài không biết bao nhiêu vạn dặm, dãy núi phập phồng, muốn tìm được một người khó khăn cỡ nào?
Nhưng Chu Hằng lại gặp phải một vấn đề.
Thanh Phong Hạp ở đâu?
Chỉ có chỗ đó mới sản xuất Đông Tinh Thảo, bởi vì lúc trước học phủ thu vào Đông Tinh Thảo đều là phát hiện ở chỗ đó, nhưng như vậy cũng không thể đảm bảo đi tới đó liền nhất định tìm được Đông Tinh Thảo.
Linh thảo có kém cũng là linh thảo, số lượng tuyệt đối có hạn!
Hắn trèo đèo lội suối, nhưng không biết Thanh Phong Hạp ở đâu, tự nhiên hắn chỉ có chạy lung tung. Mà mục tiêu của Chu Hằng chỉ là mong gặp người giữa đường, hỏi thăm vị trí Thanh Phong Hạp.
Năm ngày sau, cuối cùng để hắn đụng đến một người hái thuốc.