Kiếm Động Cửu Thiên

Chương 905 - Đùa Ngươi

Két! Tây Môn Động mạnh mẽ ngừng lại, linh lực trong người điên cuồng chấn động, mặt hắn đỏ bừng, cổ cũng trương lên, hắn hét lớn: - Ngươi lại muốn làm gì?

- Đừng nóng vội, ta phải khởi động một chút. Chu Hằng cũng không quản Tây Môn Động có đáp ứng hay không, tự nhiên duỗi duỗi chân, bẻ bẻ tay, nhưng động tác rất chậm, dường như lão già 70, 80 tuổi vậy.

- Ha ha ha! Khán giả cười ầm lên, nhất là Khương Tử Sương, tiểu nha đầu cười chảy cả nước mắt ra.

Tây Môn Động mặc dù càng ngày càng hận Chu Hằng, nhưng nếu như hiện tại hắn xuất thủ đả bại đối thủ còn đang chuẩn bị, như vậy thắng cũng không phục chúng.

Đúng rồi, đây là âm mưu của Chu Hằng!

Tên này rõ ràng bị thương nặng, cho nên biết không phải đối thủ của hắn, bởi vậy mới cố ý sử dụng tiểu xảo này, mình giận quá đánh mất lý trí, như vậy cho dù đánh bại tiểu tử này, đối phương cũng có thể nói là thua vì hắn quá đê tiện, sau đó có thể yêu cầu đấu lại!

Hừ hừ hừ, tiểu tử này đúng là đê tiện!

Tây Môn Động tự cho rằng nhìn rõ âm mưu của Chu Hằng, không khỏi cười lạnh, được, ngươi muốn chơi, ta liền chơi với ngươi, đùa chết ngươi! Vừa nghĩ như thế, hắn cũng không vội, khoanh tay trước ngực chờ đợi Chu Hằng.

Hắn không vội, những người khác lại nóng nảy a, hai người này làm cái chuyện gì vậy, không phải quyết đấu sao, sao đấu võ lại biến thành gánh xiếc thế kia?

Nhưng mà nhìn thấy dáng vẻ lười nhác của Chu Hằng, biết rõ đối phương đang cố ý chọc giận mình, trong lòng Tây Môn Động vẫn không nhịn được giận dữ, hận không thể lập tức bóp chết Chu Hằng!

Lại qua mười mấy phút, Chu Hằng mới dừng lại, hắng một câu nói: - Đã hoạt động gân cốt xong.

- Chết!

Tây Môn Động đã sớm không nhịn được. Nghe vậy lập tức nhào ra, 92 viên tinh tú tái hiện, toàn lực tấn công, hắn phải một kích đánh chết Chu Hằng, không để cho đối phương có bất cứ cơ hội nào!

- Chậm đã... Đúng lúc này. Chu Hằng lại quát to một tiếng. Con bà nó! Thình thịch! Tây Môn Động lần này toàn lực ứng phó, làm sao dừng dễ dàng được, miễn cưỡng khựng người lại, nhưng theo quán tính vẫn đập người vào lôi đài. Trên lôi đài có trận pháp bảo hộ, hoàn toàn có thể chịu được công kích cấp bậc Tinh Thần Đế, hắn va chạm vào nó chẳng khác nào lấy trứng chọi đá.

Khi hắn lúc bò dậy, mặt đã dính đầy máu tươi, nhìn qua vô cùng dữ tợn.

Hắn lành lạnh nhìn Chu Hằng, gằn từng chữ một: - Ngươi còn muốn làm gì?

- Để ta nghĩ cái đã. Chu Hằng vuốt cằm trầm tư.

- Con mẹ nó ngươi đang giỡn mặt với ta sao! Tây Môn Động rống to, ánh mắt giận dữ như sắp phun lửa.

- Thông minh, đã bị ngươi đoán đúng! Ôi, như vậy cũng không dễ chơi nữa rồi! Chu Hằng chọc chọc hai tay.

- Ta, ta muốn giết ngươi! Tây Môn Động hoàn toàn phẫn nộ. Trong nháy mắt hắn quên mất hết thảy, chỉ muốn giết chết Chu Hằng, đây là ý niệm duy nhất của hắn.

Khán giả đã cười tới đau bụng, một trận quyết đấu đang yên đang lành lại bị Chu Hằng biến thành một gánh xiếc. Tuy nhiên, hiện tại chiến đấu chân chính rốt cục bắt đầu rồi, ai là đệ nhất cao thủ Tinh Vương Viện cũng sắp hiện rồi!

Chu Hằng triển khai Tiêu Diêu Bộ, thân hình linh động tự nhiên né tránh công kích của Tây Môn Động. Lại không quên hô hoán một chút: - Chưa đủ nhanh! Quá chậm! Ngươi chưa ăn sáng sao? Nhanh hơn chút đi, sắp chạm được vào ta rồi.

Nhưng mà lần này, Tây Môn Động lại trở nên bình tĩnh, đối phương không phải bị đánh tan tinh tú sao, sao còn triển khai được thân pháp nhanh như vậy?

Chẳng lẽ, hắn cũng không bị thương?

Không có khả năng!

Tây Môn Sơn nếu đã nói đánh nát tinh tú của Chu Hằng, vậy là chắc chắn. Ca ca hắn chính là Tinh Thần Đế, ngay cả chuyện ấy cũng nhìn lầm sao? Mà ca ca hắn lại lừa hắn sao? Không có khả năng! Tình cảm bọn họ thâm hậu cỡ nào?

Đây là do Chu Hằng cố gắng tỏ ra cứng rắn, dùng bí pháp nào đó kích phát linh lực, mới có thể miễn cưỡng vận chuyển thân pháp. Bằng không hắn sao lại không phản kích chứ?

Bởi vì hắn căn bản không làm được!

Nghĩ đến đây, Tây Môn Động lập tức cười lạnh, nói: - Chu sư đệ, ngươi cứ mãi trốn tránh như vậy, không cảm thấy nhát gan sao? Dám đỡ ta mấy chiêu không? Hắn rít gào một tiếng. Toàn thân lại mọc ra một tầng lông đen dài, trong nháy mắt đã bao phủ toàn thân hắn.

Thân hình của hắn cũng kịch liệt bành trướng lên, thình thịch một tiếng, quần áo trên người hắn trong nháy mắt bị chấn nát, sau đó hiện ra một con khỉ lớn, chỉ còn khuôn mặt là nhìn ra hình dáng vốn có.

Hắn kích phát huyết mạch, hóa thân thành cự viên viễn cổ!

Đương nhiên, chút huyết mạch của hắn so với thần thú cự viên chân chính còn kém xa, nhưng thần thú nếu đã có chữ Thần thì tuyệt đối không thể khinh thị! Sau khi hóa thân cự viên, linh lực bắt đầu khởi động, tốc độ gia tăng gấp bội, mà man lực cũng tăng vọt!

Linh lực bắt đầu khởi động tốc độ tăng gấp bội, ý nghĩa một lần công kích hắn cũng đánh ra lực lượng gấp bội, tương đương gia tăng lực lượng lên gấp đôi! Mà cộng thêm man lực bản thân cự viên, lúc này lực lượng của hắn đã mạnh hơn trước gấp ba lần!

Nếu lại phối hợp với công pháp, chiến lực bộc phát ra sẽ tăng lên mức kinh khủng! Cho dù là công pháp ngũ tinh cũng có thể bộc phát ra ít nhất 15 lần lực lượng!

Hắn được xưng là quái vật khi ở Minh Tiên Viện, cũng chính vì huyết mạch lực đáng sợ này!

- Chu sư đệ, đến đây! Sau khi biến thân, thanh âm của Tây Môn Động cũng khàn khàn, hắn vỗ ngực vài cái, bật người lên, che phủ cả mặt trời, tạo thành một bóng râm lớn.

- Thật muốn ta ra tay? Chu Hằng cúi người trượt đi, trong nháy mắt thoát khỏi công kích của đối phương.

- Bớt lắm mồm đi, ngươi dám không? Tây Môn Động lại nhảy lên, lập tức chuyển hướng, tiếp tục truy kích Chu Hằng.

Hưu hưu hưu, hai người đều rất nhanh, liên tục xuyên qua xuyên lại trên lôi đài, Minh Tiên cũng không thể nắm giữ được thân ảnh bọn họ, cho dù Tinh Thần Vương bậc thấp cũng rất miễn cưỡng.

- Muốn ta xuất thủ, ngươi không hối hận chứ? Chu Hằng nghiêm túc nói.

- Không hối hận!

- Thật sự không hối hận? Chu Hằng muốn xác nhận một câu.

- Ngươi rốt cuộc có phải là nam nhân hay không, sao lề mề như vậy? Tây Môn Động giận điên lên, tên này sao giống đàn bà đến vậy?

- Nếu ngươi cứ cầu xin ta ra tay, nể mặt là đồng môn, ta cũng chỉ còn cách thỏa mãn nguyện vọng của ngươi! Chu Hằng mạnh mẽ chuyển người, chính diện nghênh đón công kích của Tây Môn Động. Rốt cục đối quyết sao?

Mọi người đều tràn đầy chờ mong, song hùng giao chiến, ai mới là đệ nhất cường giả trong Tinh Thần Vương, vô số người đều rất tò mò.

- Ha ha ha ha! Tây Môn Động cuồng tiếu, hắn rốt cục có thể đánh nát đầu của Chu Hằng rồi, đánh cho đối phương thần hồn câu diệt! Trong lúc cuồng tiếu, hắn lao thẳng tới, móng vuốt hiện ra, vô số đạo tinh quang lóe lên, tạo thành một vầng sáng trắng chói mắt.

Đi tìm chết đi! Hắn ngang nhiên chém ra công kích, đây chính là công pháp ngũ tinh, cộng thêm tăng phúc lực lượng của huyết mạch lực, tương đương với vận chuyển một môn công pháp 18 tinh! Mà bản thân hắn chính là Tinh Thần Vương 92 tinh, ba thứ cộng lại, hắn tuyệt đối nắm chắc đánh chết một Tinh Thần Vương bị chấn nát tinh tú!

Chu Hằng lộ ra nụ cười giễu cợt, ánh mắt hắn căn bản không có nhìn về phía Tây Môn Động, mà nhìn về một góc khán đài, nơi đó Tây Môn Sơn đang ngồi, ông, phía sau Chu Hằng trồi lên 3 viên tinh tú. Một lớn một trung bình một nhỏ!

Nói là nhỏ, nhưng mà cũng còn lớn gấp đối tinh tú bậc trung của Tinh Thần Cảnh, mà ngôi siêu sao kia thì càng kỳ quái hơn, ít nhất lớn gấp trăm lần tinh tú của Tinh Thần Cảnh bình thường!

Đây thật sự là Tinh Thần Vương sao?

Khó trách trong học phủ đồn rằng, sau khi Chu Hằng tiến vào Tinh Thần Cảnh chỉ tạo thành một viên tinh tú... Ai mà con bà nó biết ngôi sao này lại lớn như thế, một viên đã địch nổi trăm viên, nghịch thiên a!

Ta sát, tên này mới là quái vật a!

- Không tốt! Khi Tây Môn Sơn nhìn thấy Chu Hằng vẫn còn 3 viên tinh tú hoàn chỉnh, lập tức biết mình bị Chu Hằng lừa gạt! Hắn không biết Chu Hằng đã gạt mình như thế nào, nhưng lúc này không phải là lúc truy cứu, mà phải cứu đệ đệ của hắn ra.

Vù, hắn vọt người ra bắn về phía lôi đài.

Chu Hằng mặt vô tình, ánh mắt chuyển hướng Tây Môn Động, chỉ còn sát khí lạnh lẽo. Hắn vung ra một quyền, không có quang hoa chớp động gì, chỉ là nắm đấm đơn giản, một quyền phổ phổ thông thông nghênh đón Tây Môn Động.

- Không... Tây Môn Sơn lộ ra vẻ hoảng sợ, hắn biết rất rõ một quyền này của Chu Hằng khủng bố bao nhiêu, đủ để thuấn sát Tây Môn Động đấy. Thình thịch!

Hắn bay tới gần lôi đài, nhưng vì cam đoan công bình, bốn phía lôi đầu này đều bố trí trận pháp cấm chế, chẳng những công kích bên trong không truyền ra ngoài, mà người bên ngoài cũng đừng mơ cản thiệp vào.

Trừ phi có được thực lực Thiên Hà Cảnh!

Đáng tiếc, Tây Môn Sơn vẫn chỉ là Tinh Thần Đế, vẫn chưa bước ra một bước kia.

- A... Hắn kêu thảm một tiếng, bị lực lượng trận pháp mạnh mẽ đánh bật trở về, lực phản chấn đánh cho hắn cả người đẫm máu.

Trên lôi đài, Chu Hằng một quyền đấm tới móng vuốt của Tây Môn Động. Oanh!

Cũng là một tiếng nổ lớn, nhưng trong nháy mắt cả Chu Hằng và Tây Môn Động đều dừng lại, cũng không xuất hiện hình ảnh bị đánh bay như mọi người tưởng, hoặc là sau một kích lập tức tách ra, một lần nữa triền đấu.

Hai người cứ như vậy mà đứng, trảo đối quyền, vẫn không nhúc nhích.

Sau khi kích hoạt huyết mạch, Tây Môn Động cao khoảng hai trượng, đối lập, Chu Hằng lại nhỏ như một tiểu đồng, hai người một quyền, một trảo đụng nhau, có vẻ rất hài hước.

- Động a, tại sao bất động!

- Đánh tiếp đi!

Xung quanh vang lên tiếng bất mãn, đây là gì vậy, vừa mới bắt đầu còn đấu khẩu nửa ngày, thật vất vả mới đánh nhau, nhưng mà lại một người đuổi đánh, một người trốn, không hề có thành ý.

Hiện tại rốt cục đối kháng nhau, nhưng mà sao lại cứ đứng yên thế vậy?

Trong ánh mắt Tây Môn Sơn hiện lên vẻ hy vọng, mạnh mẽ nuốt xuống ngụm máu trong cổ họng, lớn tiếng nói: - Không đánh! Không đánh! Chúng ta nhận thua!

Nhận thua? Vì sao lại nhận thua?

Mọi người đều mờ mịt, huynh đệ các ngươi đều là khỉ mời chúng ta tới chơi đùa sao? Ông!

Một đạo ba động kỳ dị lan ra, trên lôi đài chỉ có quang hoa lóe lên, đó là cấm chế đang triệt hồi.

- Đệ! Tây Môn Sơn nhảy vọt lên lôi đài.

Chu Hằng tươi cười, lui về phía sau một bước, thu hồi nắm tay. Dị biến nổi lên, móng vuốt của Tây Môn Động bắt đầu vỡ nát, cũng nhanh chóng lan tới cánh tay hắn! - - - - - oOo- - - - -

Bình Luận (0)
Comment