Chu Hằng lại ly khai Đại Hà Học Phủ, vận chuyển linh lực biến đổi tướng mạo chính mình một chút, với Ngũ Hành Phù Văn che lấp khí tức, hắn đi tới một gian Phòng đấu giá lớn nhất Đại Hà Thành.
Có thể ở Đại Hà Thành mở Phòng đấu giá tự nhiên có bối cảnh cường đại, huống chi mở Phòng đấu giá lớn nhất, không nói gì khác, chỉ là cửa bày tám gã Tinh Thần Vương thủ vệ hình chữ nhất làm cho người ta một loại cảm giác cao lớn vô thượng.
Chu Hằng chỉ nói có bảo vật bán ra, cần gặp người Phòng đấu giá làm được quyết định, ở dưới ánh mắt hoài nghi của một tên sai vặt, hắn ngồi ngay ngắn không nhúc nhích, đợi chủ nhân lại đây.
Cũng không lâu lắm, một lão gia chậm rãi đi đến, tu vi không tính là cao, cũng chính là Tinh Thần Đế, đặt ở Đại Hà Học Phủ thật sự không tính mạnh. Nhưng làm Giám định sư Phòng đấu giá, hắn quả thật cũng không cần thực lực quá mạnh mẽ, nhãn lực tốt là được.
- Các hạ, ngươi muốn bán ra cái gì? Lão gia hỏi.
Hình tượng Chu Hằng bây giờ là một đại hán chừng ba mươi tuổi, hắn mỉm cười, lấy ra một cái gói nhỏ, đặt ở trên bàn, sau đó nhẹ nhàng đẩy, đổ gói to lên trước mặt đối phương.
Lão già cũng cười, biến thành thần thần bí bí như vậy, thật đúng là bảo bối gì sao. Hắn mở túi vải ra, đổ ra một hòn đá nhỏ, nhìn qua không có một chút khác cùng đá vụn ven đường.
Tên này đang hồ lộng chính mình sao?
Chờ một chút!
Lão già vừa định tức giận, lại đột nhiên nghĩ đến cái gì, không khỏi vừa cẩn thận quan sát, cùng sử dụng lực sờ, hòn đá không nhúc nhích tí nào.
Thiên Huyền Linh Tinh!
Lão già tỉnh ngộ lại, nhất định chính là Thiên Huyền Linh Tinh!
Hắn không kịp phản ứng, chính là vì loại bảo vật này quá mức hiếm thấy, hắn căn bản chưa từng thấy qua, chỉ nghe nói loại bảo vật này không thể phá vỡ thôi! Đương nhiên chỉ là không thể phá vỡ cũng không thể chứng minh chính là Thiên Huyền Linh Tinh, dù sao có thật nhiều phương pháp có thể làm giả.
Nhưng rất đơn giản, chỉ cần rót thần thức vào trong đó, võ giả Tinh Thần Cảnh trở lên có thể lập tức nhìn thấy tinh quang rực rỡ, tinh tú dầy đặc, bất kỳ thủ đoạn nào đều không thể làm giả .
Nếu như có thể làm giả đến loại tình trạng này. Thiên Huyền Linh Tinh đã sớm không đáng giá.
Hắn không kịp chờ đợi rót thần thức vào hòn đá nhỏ trong tay, vừa là xem xét, lại có thể để hắn nhận được ưu đãi, nói không chừng có thể hiểu thiên địa ảo diệu, để tu vi hắn đã sớm trì trệ không tiến tăng lên tiếp.
Thiên Huyền Linh Tinh không thể phá vỡ, nhưng rót tinh thần vào trong đó. Rút ra tinh tú phân bố trong đó lại sẽ làm nó dần dần giải thể, thẳng đến tinh lực hao hết hoàn toàn hóa thành tro bụi. Tuy nhiên một khối Thiên Huyền Linh Tinh như vậy đủ để cho người nghiền ngẫm nửa năm trở lên mới có thể hao hết tinh lực, cũng không phải lão nhân này xem xét một hồi có thể tiêu hao hết .
Chút thời gian như vậy, lão già cũng không có khả năng nghiền ngẫm ra cái gì.
Một lúc sau, lão già mới lưu luyến không rời buông Thiên Huyền Linh Tinh. Hắn chỉ là Giám định sư Phòng đấu giá, không có tư cách hưởng dụng bảo vật như vậy a!
- Các hạ, ngươi muốn ủy thác bán đấu giá, hay là trực tiếp bán ra? Lão già đè xuống kích động trong lòng, nghiêm nghị nói hướng về Chu Hằng.
- Trực tiếp bán ra!
Chu Hằng nói.
Tuy rằng ủy thác bán đấu giá khả năng ra một cái giá cao, nhưng hắn cũng không có nhiều thời giờ như vậy đi chờ, vẫn trực tiếp lấy luôn tiền.
- Giá tiền này lão phu cũng không làm chủ được, để lão phu xin chỉ thị! Lão già nói một tiếng rồi rời khỏi phòng. Tuy nhiên ngay sau đó hắn cùng một nam nhân trung niên lại đi đến.
- Ta tên là Kha Bảo Hòa, chủ nhân Phòng đấu giá! Trung niên này nói, - Các hạ có còn Thiên Huyền Linh Tinh hay không, ta muốn toàn bộ! .
Tên này khẩu vị thật lớn, chỉ là một viên Thiên Huyền Linh Tinh có thể bán ra con số thiên văn, hắn lại còn muốn nuốt sạch !
Chu Hằng không khỏi cười: - Kha chưởng quỹ, ngươi cảm thấy Thiên Huyền Linh Tinh còn có thể xuất ra một đống lớn sao? .
Kha Bảo Hòa nhìn Chu Hằng, thần tình nghiêm túc, nhưng một lát sau hắn nhoẻn miệng cười: - Vị huynh đệ này xưng hô như thế nào? .
- Hồ, Hồ Hữu Đạo! Chu Hằng thuận miệng nói, hắn tự nhiên sẽ không bộc lộ tính danh gây phiền toái ình - Kha chưởng quỹ, vẫn nhanh nói cái giá đi! .
- 1000 vạn Đại Hà tệ! Kha Bảo Hòa nghĩ nghĩ, báo ra một cái giá.
Chu Hằng thở dài, đứng lên đi ra ngoài.
- Chờ một chút, Hồ huynh đệ không vội vã đi, giá cả có thể thương lượng! Kha Bảo Hòa vội vàng ngăn Chu Hằng lại, thực ra hắn rất muốn diệt khẩu Chu Hằng, nuốt viên Thiên Huyền Linh Tinh này, nhưng chỉ cần để lộ một chút xíu tiếng gió, Phòng đấu giá cũng không cần mở nữa.
Đối phương biết rõ bảo vật trong tay là Thiên Huyền Linh Tinh, còn dám một mình lại đây, khẳng định đã có an bài kín đáo.
Cái nguy hiểm này không thể mạo hiểm!
Kha Bảo Hòa cười ha ha một tiếng, nói: - Vừa rồi chỉ là đùa một chút, Hồ huynh đệ, 1 tỉ, 1 tỉ thế nào? .
Cừ thật, vừa lật chính là gấp trăm lần!
Giá cả Thiên Huyền Linh Tinh rất khó định, bởi vì rất hiếm thấy lại quá trân quý, thực ra cơ hội lấy ra bán đấu giá không nhiều lắm. Bởi vậy mọi người đều biết Thiên Huyền Linh Tinh quý báu, nhưng đến tột cùng quý báu tới trình độ nào cũng rất khó có một con số cụ thể để diễn tả.
1 tỉ Đại Hà tệ, cũng không tính ít.
Chu Hằng nghĩ nghĩ, liền đáp ứng, nói: - Đồng ý giao dịch! .
- Thống khoái! Kha Bảo Hòa cười ha ha, vỗ vỗ vai Chu Hằng - Đến đây, cạn một chén cho sự hợp tác của chúng ta, về sau Hồ huynh đệ còn có thứ tốt như vậy, cứ đến! .
Chu Hằng khoát tay, nói: - Uống rượu thì không cần, đưa tiền đi! .
Kha Bảo Hòa không khỏi lộ ra một chút vẻ lúng túng, nói: - Không dối gạt Hồ huynh đệ, hiện tại ta không có biện pháp lập tức xuất ra 1 tỉ tiền mặt, dù sao ta làm ăn chuyến này có chút lớn! Hiện tại ta chỉ có thể cho ngươi hai ức Đại Hà tệ, yên tâm, ngươi yên tâm, chỉ cần một tháng sau hội đấu giá chấm dứt, ta khẳng định có thể kết toán phần còn lại! .
Chu Hằng đồng ý, hai ức Đại Hà tệ cũng cũng đủ hắn càn quét linh dược, dù sao số lượng linh dược rất có hạn. Hơn nữa, Phòng đấu giá cũng không thiếu linh dược, hắn lấy thuốc gán nợ, thu linh dược giá trị ít nhất ba ức Đại Hà tệ.
Rời đi Phòng đấu giá, Chu Hằng lại đi tiệm thuốc tiến hành thu mua, sau đó đi lòng vòng ở trong thành, đi hết vòng thứ tám, hắn đã bỏ rơi tất cả theo dõi.
Nhanh chóng khôi phục hinh dáng cũ, Chu Hằng nghênh ngang quay lại Đại Hà Học Phủ, ai cũng không biết 1 người phía trước ra tay một viên Thiên Huyền Linh Tinh chính là hắn đường xa mà đến.
- Bếp lò, làm việc! Chu Hằng nói, hắn phải luyện Phi Tinh Đan, bởi vì hắn chỉ cần tích lũy linh lực, cái gì tinh tú dầy đặc, lĩnh ngộ cảnh giới đối với hắn mà nói vậy là chút chuyện nhỏ.
- Bổn tọa bao nhiêu tuổi rồi, ngươi không thể kính lão tôn hiền một chút, để bổn tọa ngủ thêm một lát? Hỏa Thần Lô thở dài, tuy rằng mỗi lần nó đều không tránh được phải lao động, nhưng luôn không chịu đàng hoàng đi vào khuôn khổ, không đùa giỡn một chút sẽ không chịu được
Một bên lẩm bẩm , vừa lái bếp lò luyện đan, đan thành là lúc con lừa đen sớm chạy tới, thời điểm có chỗ tốt luôn không thể thiếu của nó.
Bây giờ con lừa đen nghiễm nhiên có được chiến lực cường đại, Tiểu Hỏa chính là thần thú thiên địa, lại không thể coi thường, Chu Hằng liền chia đều Phi Tinh Đan ra 3 phần, hy vọng con lừa đen cùng Tiểu Hỏa có thể sớm phá vỡ mà vào Tinh Thần Hoàng một chút.
Cho dù chỉ có một phần ba, mỗi người phân cũng đạt 60 viên Phi Tinh Đan, phỏng chừng Tiểu Hỏa cùng con lừa đen đều có thể đột phá Tinh Thần Hoàng .
Sau khi lấy đan dược lập tức chạy, mỗi lần nó đều như thế này, dường như sợ có người sẽ đoạt, quả nhiên sau khi làm kẻ trộm, bản thân cũng sẽ trở nên đặc biệt dáo dác.
Tiểu Hỏa cũng như cũ, phần phật phần phật vài hớp nuốt xuống toàn bộ 60 viên thuốc, dù sao nó là thần thú, thể chất mạnh mẽ, không sợ bị phồng chết.
Chu Hằng đồng dạng bắt đầu luyện hóa dược lực, 60 viên đan dược tổng cộng 13 ngày mới luyện hóa xong toàn bộ, một hơi đẩy mạnh tu vi đến 19 viên tinh tú.
Chỉ là những tinh tú này toàn bộ là dựa vào dược lực chồng chất lên, ở khi vận dụng có chút mới lạ, trong khoảng thời gian ngắn thật sự không nên tăng lên tu vi nữa, nếu cơ sở không đủ vững chắc, lâu đài vạn trượng sẽ lật úp, tạo thành hậu quả đáng sợ .
Hơn nữa thuốc còn ba phần độc, càng là dược vật hiệu lực cường đại, đan độc ẩn chứa trong đó cũng càng nhiều, tuy nhiên theo thời gian sẽ tống ra bên ngoài cơ thể, hiện tại trong cơ thể Chu Hằng tràn đầy đan độc, ăn linh đan nữa rất là có khả năng xảy ra chuyện xấu.
Đây là kháng dược tính, trong khoảng thời gian ngắn phục dụng đại lượng thuốc sẽ xuất hiện di chứng, chỉ có thể dựa vào thời gian điều tiết.
Hắn nhanh một bước so với con lừa đen cùng Tiểu Hỏa, khi hắn đi ra khỏi phòng ở, con lừa đen bắt chước người ngồi xếp bằng, quanh thân có tinh lực mênh mông cuồn cuộn, đúng là thời điểm mấu chốt đột phá, mà Tiểu Hỏa thì chổng vó, đang ngáy o o.
Thần thú chính là thần thú, phương thức đột phá đều không giống người thường.
Chu Hằng ra tiểu viện của mình, mới phát hiện nơi này lại có thêm vài người không nhận biết, Mai Lập Bình cùng Phác Viễn đứng ở một bên, nghe bọn hắn nói chuyện, nguyên lai những người này đều là người ngưỡng mộ Cảnh Tâm Nặc.
Từ khi bọn họ vào nơi này, mỗi ngày đều có thật nhiều người đến vì Cảnh Tâm Nặc, để hai người bọn họ rất khó chịu - rõ ràng kiều hoa Đại Nguyên Học Phủ, làm sao có thể để nhà khác đoạt lấy?
Tới nơi này theo đuổi Cảnh Tâm Nặc , cũng không chỉ là những học sinh học phủ tới tham gia cuộc tranh tài, còn có học sinh Đại Hà Học Phủ, những người này rõ ràng kiêu ngạo hơn nhiều, rõ ràng chỉ là vài cái Tinh Thần Đế lại đều không cung kính đối với hai đại Thiên Hà Vương Vu Tư Trần, Mao Tử Tinh.
- Chu sư đệ, giúp ta cùng nhau đi dạo phố được không? Đúng lúc này, Cảnh Tâm Nặc nhẹ nhàng mà tới, một thân váy dài màu đỏ nhạt, không keo kiệt lộ ra nụ cười mê người.
Mai Lập Bình cùng Phác Viễn đều biết Cảnh Tâm Nặc cố ý tìm Chu Hằng làm lá chắn, mục đích là đuổi đi những người theo đuổi, nhưng vì cái gì không tìm hai người bọn họ mà tìm Chu Hằng? Chẳng lẽ bọn họ không phải là nam nhân?
Bởi vậy, hai người bọn họ giống cùng nam nhân khác, đều dùng ánh mắt ghen ghét nhìn về phía Chu Hằng.