Hồng Nguyệt thật đúng là ma nữ bách biến, lúc này là người đoan trang, làm sao nhìn ra được nàng từng một chưởng đánh nát một mặt trời?
Nàng cẩn thận bắt đầu giảng giải phân bố tinh tú, đây là một bộ phân bố tinh tú Thiên Cơ Viện vừa mới thôi diễn ra, đạt tới 5937 tinh, nhưng kết cấu có ổn định hay không, lại cần để cho người ta tu luyện mới có thể biết.
Tuy rằng mỗi người đều là bị mị lực của Hồng Nguyệt hấp dẫn, làm ê hoặc, nhưng quy củ của học phủ vẫn là cực nghiêm, không ai dám lớn tiếng ồn ào vào lúc này, nhưng nửa ngày trời sau, đi vào phân đoạn đặt câu hỏi, toàn trường lập tức sôi trào.
Mỗi người đều là tranh nhau đặt vấn đề, ngay từ đầu còn hỏi rất bình thường, liên quan tới phân bố tinh tú, sắp xếp Thiên Hà, nhưng tiếp sau liền không bình thường, có vài người hỏi Hồng Nguyệt đã xuất giá chưa, có một ít người thì rõ ràng cầu hôn nàng ngay tại chỗ.
Ngay từ đầu Hồng Nguyệt trực tiếp xem nhẹ mấy vấn đề này, một bộ lãnh lãnh băng băng, tuy rằng lúc này nàng là học giả có thực lực "thấp kém", nhưng tấm chiêu bài này của Thiên Cơ Viện vẫn là rất lóe sáng, cũng không có ai dám làm càn đối với nàng.
Tôn sư trọng đạom đây là lễ tiết cơ bản nhấtm nếu là ngay cả cái này cũng không tuân thủ được, còn trông cậy ngươi ra sức vì nước thế nào? Không phải ngay cả Hoàng đế bệ hạ cũng có thể phản bội sao?
Nhưng ma nữ chính là ma nữ, khoảnh khắc gần đến giờ kết thúc, nàng đột nhiên cười khúc khích, nói:
- Các ngươi thật muốn theo đuổi bổn cô nương, cũng không phải là không thể được! Tuy nhiên, bổn cô nương đã gả cho người khác, các ngươi trước hết phải để cho vị hôn phu của bổn cô nương giải trừ hôn ước mới được!
Nghe được nàng nói như vậy, toàn trường lập tức sôi trào, nhao nhao kêu Hồng Nguyệt nói ra danh tự của người đó.
- Chu tiểu tử, bổn tọa đột nhiên có loại dự cảm không lành!
Con lừa đen thì thào nói.
- Còn cần ngươi nói!
Chu Hằng hữu khí vô lực nói. Ma nữ này là tính toán đùa chết hắn sao?
Hồng Nguyệt mỉm cười mê người, cánh tay ngọc nhẹ giơ lên. Một ngón tay ngọc đã là chỉ tới phương hướng Chu Hằng ngồi.
Một ngón tay này bởi vì khoảng cách xa, thực ra chỉ vào một mảng lớn người, nhưng mình không phải người kia, trong lòng mỗi người đều có cân nhắc a, người che ở trước mặt tự nhiên nhao nhao tránh ra, đồng thời quay đầu nhìn lại phía sau.
Chu Hằng cũng muốn né tránh, nhưng một cỗ lực lượng kì dị lại là cố định hắn chặt chẽ!
Đây nhất định là Hồng Nguyệt động tay chân, nhưng biết thì có ích lợi gì, cho dù hắn lớn tiếng nói ra cũng chỉ sẽ chứng thực quan hệ của hắn cùng với Hồng Nguyệt.
Nếu tránh không khỏi, vậy thì thản nhiên đối mặt a.
Chu Hằng mặt lộ vẻ mỉm cười, đối mặt với mấy vạn ánh mắt tràn đầy địch ý.
Thiên phu sở chỉ (xúc phạm nhiều người nổi giận), vô tật mà chấm dứt a!!
Đại bộ phận mọi người nơi này là Vương giả trong võ, thậm chí còn có bá chủ Vương giả trong võ, cũng có cường giả Thiên Hà Cảnh! Những người này người nào đặt vào Độ Dương Tinh cũng có thể quét ngang thiên tài siêu cấp cùng cảnh giới, những người này cùng nhau hình thành áp lực chính là Tuệ Tinh Vương cũng đều phải run rẩy!
Nhưng Chu Hằng bình tĩnh không một gợn sóng, bản thân hắn đã có ý chí như sắt, huống chi còn có hắc kiếm hóa giải áp lực trên tinh thần.
- Hắn tên là Chu Hằng. Chính là vị hôn phu của bổn cô nương!
Hồng Nguyệt mặt không đỏ, tai không đỏ nói, còn cười khúc khích với Chu Hằng.
Kháo, yêu nữ a!
Chỉ là nói mấy câu mà thôi, Chu Hằng đã thành công địch của tất cả học sinh Ngọ Dương Học Phủ, giống với Hoặc Thiên, mị lực của Hồng Nguyệt cũng là thông sát không phân biệt nam nữ! Đương nhiên cũng có một bộ phận nữ nhân rất ít lại lộ ra vẻ ghen ghét đối với nàng.
Đây là thủ đoạn để nàng ma luyện mình sao?
- Tốt lắm, khóa hôm nay liền tới đây! Giải tán!
Hồng Nguyệt nói, người lại là đi tới chỗ Chu Hằng, mị lực của nàng quá lớn, để mỗi người ở trước mặt nàng tự biết xấu hổ, cho dù ai cũng không dám chắn ở trước mặt của nàng, nhao nhao cúi đầu nhường đường.
Hồng Nguyệt đi đến bên cạnh Chu Hằng, ngồi xuống kề bên hắn, làn gió thơm phiêu đãng, thấm vào ruột gan.
- Ngươi chơi như vậy rất thú vị sao?
Chu Hằng giận dữ nói.
- Đương nhiên là có ý tứ!
Hồng Nguyệt khanh khách cười duyên.
Chu Hằng nhìn không ra nàng có ý gì, ma nữ này thực lực mạnh mẽ đến nông nỗi một chưởng có thể diệt mặt trời, muốn quét ngang toàn bộ Bách Long Tinh đều là dễ như trở bàn tay, cố tình giả bộ, thật sự là xấu xa!
Tuy nhiên cường giả giống như nàng, tu luyện nữa cũng không có ý nghĩa, bởi vì Thánh nhân là quả vị mà không phải cảnh giới, chỉ có thể do thiên địa ban cho, cố gắng nữa cũng không thể đạt tới.
Nếu tu luyện đã đến đỉnh, cũng chỉ có du hí phong trần đùa giỡn người khác.
Nhìn thấy hai người bộ dáng "ân ái" sánh đôi, sắc mặt mọi người đều tái xanh, trong mắt phóng hỏa, dễ dàng liền bị Hồng Nguyệt làm cho nổi lên ghen ghét, coi Chu Hằng là cái đinh trong mắt.
- Nếu ta tráng niên mất sớm, hết thảy đều là bị ngươi làm hại!
Chu Hằng giận dữ nói, lại là nắm lấy vai Hồng Nguyệt, để Hồng Nguyệt tựa vào trên vai của hắn.
Nếu ngươi muốn chơi, vậy thì ta chơi với ngươi, xem ai không chơi nổi!
Thân thể mềm mại của Hồng Nguyệt khẽ run lên, nàng chưa từng có bị người nam nhân nào thân cận như thế, trong nháy mắt thiếu chút nữa nhịn không được dùng một bàn tay tát vào mặt Chu Hằng, trực tiếp đánh cho tên to gan lớn mật này thành thịt nát!
Nhưng nghĩ tới Hoặc Thiên, nàng đành phải nhịn xuống, cắn răng nói:
- Xú tiểu tử, ngươi thật to gan!
- Ngươi đã hại ta trở thành công địch của toàn dân, ta thu chút lợi tức cũng là nên!
Chu Hằng không sợ chết nói, dù sao Hồng Nguyệt muốn giết hắn thì đã sớm giết, hơn nữa lần trước ngay cả "ngực" cũng đã sờ soạng.
Nhìn thấy Chu Hằng lại dám dùng chân chó ôm Nữ thần, mọi người đều là sát khí rét lạnh, hận không thể lập tức xông lên xử lý Chu Hằng, nhưng bọn hắn có lý do gì để ra tay?
Người ta là vị hôn phu vị hôn thê, chính là buổi tối ngủ ở cùng nhau cũng không phải chuyện của bọn họ a!
Nhất định phải để cho Chu Hằng giải trừ hôn ước!
Mỗi người đều là bốc lên ý chí chiến đấu mãnh liệt, bọn họ thật đúng là thiên tài trong thiên tài, cũng có vô số người chính là Vương giả trong võ, oán khí của oán khí liên hợp cùng nhau, tạo thành một cỗ chấp niệm đáng sợ!
Chu Hằng đối với những người này thật ra không sao cả, nhưng sự nhẫn nại của ma nữ trong lòng ngực dường như đã đến cực hạn, thân thể mềm mại đa hơi phát run, một khi nàng bộc phát ra, phỏng chừng Bách Long Tinh cũng phải xong đời!
Hắn không muốn bởi vì liên quan đến mình, làm hại mấy chục tỉ người tử vong không duyên không cớ, liền vội vàng buông ra.
Không thể không nói, ma nữ này thật sự là khó phân cao thấp với Hoặc Thiên, nếu hắn gặp phải Hồng Nguyệt trước mà không phải là Hoặc Thiên, chỉ sợ sẽ thích Hồng Nguyệt mà không phải Hoặc Thiên?
- Thế nào, có phải thích ta hay không? Đáng tiếc nha. Ước định của chúng ta là phải để ta thích ngươi, nếu không ngươi vẫn không thể đi tìm Hoặc Thiên!
Tay Chu Hằng rời đi, Hồng Nguyệt cũng lập tức khôi phục bình thường, dù sao nàng không biết đã chuyển thế sống bao nhiêu năm tháng, dùng ánh mắt xinh đẹp mỵ nhìn Chu Hằng, mặt ngọc hơi hơi nhuộm một ráng mây đỏ, minh diễm ướt át.
Trong lòng Chu Hằng rung động, thiếu chút nữa nhịn không được mà nhảy lên áp nàng, cũng may hắn vẫn còn có chút định lực, đứng lên nói:
- Rời nơi này đi, đừng trêu hoa ghẹo nguyệt nữa!
Không đi nữa, hắn thực sự sẽ bị vây!
Hồng Nguyệt cười khúc khích, sóng vai rời đi cùng Chu Hằng, rõ ràng lôi kéo cừu hận cho Chu Hằng.
Con lừa đen cũng nắm Tiểu Hỏa lên, theo thật sát, cái gọi là yêu ai yêu cả đường đi, vạn nhất nó đi chậm bị đánh một trận thì làm sao bây giờ? Đó thật sự là oan uổng a!
Trở lại chỗ ở, một đạo Huyết Nguyệt hiện lên, Hồng Nguyệt khinh phiêu phiêu ngồi ở trên Huyết Nguyệt, nói:
- Hai ngày nữa sẽ có một hoạt động thám hiểm, ngươi chuẩn bị một chút, không nên chết ở trong đấy!
- Hoạt động thám hiểm gì?
Chu Hằng hỏi.
- Có một chỗ bế quan của Hắc Động Vương khi còn sống đột phá Hắc Động Cảnh bị phát hiện, có ít chỗ tốt đối với ngươi, liền xem ngươi có cơ hội chiếm được hay không!
Hồng Nguyệt nhàn nhạt nói, cho dù là cường giả Hắc Động Cảnh ở trong mắt nàng cũng là bé nhỏ không đáng kể.
- Ngươi sẽ không xuất thủ giúp ta?
Chu Hằng hỏi, tuy rằng hắn cũng không có quá mong đợi.
- Sẽ không!
Hồng Nguyệt lắc đầu, sau đó cười khúc khích:
- Bất quá ta sẽ cùng theo ngươi, nhưng dù ngươi bị làm thịt thành 17, 18 đoạn. Ta cũng sẽ không giúp ngươi!
Da mặt Chu Hằng khẽ động, ma nữ này biết rất rõ ràng nàng là mầm tai hoạ đến cỡ nào, còn muốn đi theo hắn, không phải đang kéo cừu hận cho hắn sao? Ở trong học phủ không người nào dám tùy ý ra tay, nhưng tiến vào loại địa phương như di phủ, người chết không phải rất bình thường sao?
Đến lúc đó nhìn thấy hai người cùng một chỗ, không biết sẽ có bao nhiêu người nổi lên ác ý, muốn sau khi giết hắn sẽ lấy Hồng Nguyệt làm của riêng!
Chu Hằng có biện pháp nào, chẳng lẽ lớn tiếng nói Hồng Nguyệt chính là cường giả Hỗn Độn Cảnh, nàng chỉ là đang chơi người mà thôi?
Trước mặc kệ có người tin tưởng hay không, nếu biết Hồng Nguyệt là Hỗn Độn Cảnh, chỉ sợ người vây quanh nàng sẽ nhiều hơn, vạn nhất có thể ăn được chén cơm mềm này, không phải vô địch thế gian sao!
Sau khi Hồng Nguyệt báo tin tức này cho Chu Hằng liền bay đi, với thực lực của nàng tự nhiên không phải Chu Hằng có thể ngăn cản.
- Chu tiểu tử, bổn tọa cảm giác bị ngươi gài bẫy!
Con lừa đen buồn bã thở dài.
- Vậy ngươi có thể chạy rất xa!
- Ngươi cho là bổn tọa không muốn sao? Tuy nhiên, trước phải lấy lại khoản mua bán lớn này!
- . . . Ngươi còn có thể đê tiện hơn một chút không?
Mấy ngày nay Chu Hằng căn bản ngay cả cửa cũng không ra, vừa mở cửa có thể nhìn thấy bên ngoài đầy người, mỗi một người đều là khiêu chiến với hắn, nhưng lại muốn đánh cuộc: nếu Chu Hằng thua, phải giải trừ hôn ước với Hồng Nguyệt.
Tinh Thần Đế hắn tự nhiên không sợ, nhưng trong những người này còn có Thiên Hà Vương, Thiên Hà Hoàng thậm chí là Thiên Hà Đế!
- Những tên không biết xấu hổ này, bị mê hoặc tới cha mẹ là ai cũng đã quên!
Con lừa đen xuyên thấu qua khe cửa nhìn xung quanh, nó vốn là nghĩ làm vài lần mua bán nhỏ trong mấy ngày nay, nhưng bị chặn ra không được a!
Mà phù văn thuấn di nó còn không có hoàn toàn nắm giữ, dùng một lần sẽ cần chừng mấy ngày để khôi phục, chỉ có thể bị vây khốn ở trong sân.
Chu Hằng nhàn nhạt cười, Hồng Nguyệt kéo tới cho hắn nhiều cừu hận như vậy nhưng thật ra không có đặt ở trong lòng của hắn, dù sao hắn cũng không phải đến kết giao bằng hữu. Tuy nhiên chiến một trận cùng cảnh giới hắn tất nhiên không sợ, nhưng bên ngoài lại có không ít Thiên Hà Cảnh, đây cũng không phải là người hiện tại hắn có thể lấy lực địch lại.
Lăng Thiên Cửu Thức vừa ra, vậy thì không chết không ngừng!
Hồng Nguyệt nói thám hiểm, cơ duyên, có thể tăng tu vi của hắn lên tới Thiên Hà Cảnh hay không?
Chỉ cần đạt tới Thiên Hà Cảnh, hắn liền không cần thúc thủ trói chân như vậy.
Lại là ba ngày sau đó, học phủ quả nhiên phát ra thông báo, nói có một động phủ do Hắc Động Vương thành đạo xuất thế, mỗi một học sinh đều có thể đi vào thử thời vận. Đây chỉ là địa phương đột phá của một Hắc Động Vương, rất không có khả năng lưu lại công pháp truyền thế gì, nhưng se có một thứ tên là Ngọc Đỉnh Bích gì đó.
Thời điểm võ giả đột phá Hắc Động Cảnh, bên ngoài cơ thể sẽ hút toàn bộ số lượng hắc động ẩn hình bất định, những hắc động này tự nhiên không thể so sánh nổi cùng hắc động trong tinh vũ, nhưng sau khi hấp thụ linh khí trong vô số năm, sẽ hình thành Ngọc Đỉnh Bích.
Đây đối với võ giả Tinh Thần Cảnh, Thiên Hà Cảnh mà nói đều là vật đại bổ khó có được, nhưng đối với võ giả Tuệ Tinh Cảnh cơ bản không hiệu quả gì.