“ Vụt”
“ Nhìn kìa “
“ Cái gì thế “
“ Hình như là xe đạp nhỏ, trên xe có một đứa bé trai với một đứa bé gái “
“ Không thể tin được, mới tí tuổi đầu mà đã đạp nhanh như thế rồi sao? “
Mọi người đang chạy xe kinh ngạc nhìn chiếc xe đạp nhỏ xíu đang chạy vun vút trên đường, không tin được là một đứa bé khoảng chừng 3,4 tuổi nhưng lại có thể chạy bằng một người lớn đạp xe, có thể xem như là một chuyện lạ, có nhiều người định lấy điện thoại trong túi ra quay video thì chiếc xe nhỏ đó đã chạy đi mất rồi
“ Hahaha, nữa, nhanh nữa lên ca ca, vui quá đi “
Hoàng Thường rồi phía sau thích thú với cảm giác kì lạ này, lần đầu tiên cô có thể không tự nhờ sức đôi chân mình mà vẫn có thể chạy trên đường, đã vậy còn rất nhanh nữa chứ khiến cho cô rất vui vẻ và phấn khích không ngừng la lên bảo Hoàng Thiên nhanh lên.
Hoàng Thiên nghe vậy, đạp càng lúc càng hăng, kích phát hết tu vi luyện nhục tam cảnh, cắm đầu cắm cúi chạy, dù vậy hắn cũng không quên nhìn hai bên đường, kiếm nơi hắn muốn đến.
15 phút sau ~
“ Hộc hộc, đâu rồi ta, mình nhớ là nó ở đâu đây mà “
Hoàng Thiên thở hồng hộc, hắn lúc này đã dùng nỏ mạnh hết đà, đang gắng sức đạp xe, đôi mắt tìm kiếm xung quanh rồi dừng lại trước mặt tòa nhà rất lớn
“A….tới…nơi rồi,….Hoàng Thường, em xuống đi “ Hoàng Thiên thở từng hơi nói
Hoàng Thường thì lúc này mặt treo vui vẻ, hai chân nhảy xuống, con mắt láo liếc nhìn xung quanh như một chú mèo đang tò mò rồi nhìn lên tòa nhà to lớn, mắt to ngạc nhiên nói
“ Woaaaaaa, Căn nhà này to lớn quá, ở đây có thể cho hàng nghìn người sống! “
Tòa nhà này diện tích khoảng 500m2, tòa nhìn cao khoảng 100m, thiết kết bên ngoài là lắp vật liệu sắp bóng xen lẫn các cửa kính, hình dáng như là hai cột được nối liền bằng một cây vắt ngang dài tạo thành hình chữ “H”, Tên của tòa nhà này là siêu thị NowZune.
Hoàng Thiên thở hồng hộc khoảng một hay phút sau đó hít một hơi thật sâu, bình tĩnh lại, sau đó nắm tay em gái tò mò của mình đi đến cánh cửa. Cánh cửa tự động mở ra, Hoàng Thường lại một lần nữa kinh ngạc.
“ OA cánh cửa sao lại có thể không dùng tay mà mở ra vậy ca ca “
“ Oa khung cảnh bên trong thật là đẹp, Ồ đây là gì đây….. sao ta lại không thể cầm được đồ vật ở trên đấy, Hể, hình như bên ngoài nó có cái gì trong suốt bao quanh đồ vật ấy thì phải…… A, mùi gì thơm thế, ca ca, ta muốn ăn, muốn ăn “
“ Oa, ta đang dần lên cao, ồ mọi người ở dưới nhìn thật nhỏ”
“ ca ca, nhìn kìa, cái kia, cái này nữa….. “
Suốt từ lúc bước vào cho đến lúc đi lên thang máy, Hoàng Thường cười nói liên tục không ngừng nghỉ, nhìn vào em ấy Hoàng Thiên hạnh phúc trong lòng, lần đầu tiên hắn thấy em mình vui vẻ cười nói như vậy, Hoàng Thiên biết, sống ở đồng cỏ xung quanh không có một ai để chơi cùng, chỉ có hắn với cha mẹ, thật sự rất buồn chán.
Cũng may là trong tay hắn “ Thanh kiếm Khóa” lại có thể xuyên không đến Trái Đất, nếu không thì tuổi thơ của Hoàng Thường sẽ bị lủng một lổ trong cuộc đời.
“ Ca ca “ Hoàng Thường nắm lấy tay áo của Hoàng Thiên làm hắn ngừng suy nghĩ
“ Chuyện gì vậy muội? “
“ Ta muốn ăn cái đó! “ Hoàng Thường chỉ vào bàn của một gia đình kia, trên bàn là một món ăn màu vàng đậm, lúc đứa bé xé ra thì bên trong lại là màu trắng săn chắc, mùi thơm lan tỏa kích thích cái mũi nhỏ nhắn của Hoàng Thường.
“ Ồ là món gà KFC à? dù sao chúng ta đi nhiều rồi, cũng đói bụng, chúng ta đi “ Hoàng Thiên nắm tay Hoàng Thường dẫn đến quán KFC
“ Cho em 2 phần gà KFC ạ! “
“ Hả? giọng nói phát ra từ đâu thế “ anh nhân viên nhìn xung quanh không thấy ai gọi bỗng thấy kì lạ
“ Ở đây này “ Hoàng Thiên giơ tay lên
Chỗ kêu đồ ăn nó cao đến 80cm mà trong khi hắn cao có 60cm, vì vậy mà cái bàn che hết người hắn làm nhân viên không thấy.
Nhân viên sững sờ nhìn xuống hắn 2 đứa bé.
“ Cho em 2 phần gà KFC ạ “ Hoàng Thiên nói lại lần nữa
“ Aaaaa, ngon quá à ca ca ơi “ Hoàng Thường miệng nhỏ nhắn lúc này há to ra cắn một miếng lớn thịt gà, vị béo ngậy cùng săn chắc của thịt hòa quyện vào miệng của Hoàng Thường
“ Em chấm thêm cái nước sốt này nó sẽ ngon hơn đấy “ HOàng Thiên mỉm cười nói
“ Dạ……. A chấm vào ăn vị nó ngon hơn hẳn “
Hoàng Thiên nhìn Hoàng Thường sau đó mở miệng cũng cắn một cái
“ Ừm, Vị vẫn ngon như hồi xưa nhỉ? “
2 đứa bé một trai, một gái nói chuyện gây nên sự chú ý của mọi người xung quanh, sự chú ý này không phải là do cả hai bàn tán, mà là do ……. Cả hai đều rất dễ thương. Đúng vậy, là siêu dễ thương, đứa bé gái mũi cao, lông mày lá liễu, mái tóc đen óng mượt, mắt to lóng lanh, mũi nhỏ hình trái tim, khuôn mặt trắng trẻo, mịn màng không một tì vết, nhìn như một chú thỏ trắng vậy.
Còn đứa bé trai thì cằm V-line, mắt to, lông mày dày một chút, khuôn mặt tuấn tú, khí chất toát ra như khiến ai cũng phải “quy phục”, theo như ở tuổi nhỏ của hắn gọi là “gặp đâu cũng mến “ “ nói ra điều gì ai cũng sẽ làm theo”.
Cả hai thật sự là quá nổi bật, khiến cho mọi người xung quanh ai nhìn vào cũng muốn dừng lại, vào quán chỉ để nhìn 2 đứa bé này, càng ngắm càng thấy thích.
“ woa nhìn 2 đứa bé kìa, dễ thương quá đi “ một cô gái cất tiếng nói
“ nhìn cô bé ấy kia đi, y như một búp bê sống vậy, xem đôi má ấy kìa, thiệt là muốn bay vào vẹo má, đùa nghịch thôi”
“ AAAA ta muốn ôm cậu bé trai kia, thật là một soái ca “nhỏ” mà “
“ 2 đứa bé này giống như lão thiên chiếu cố mà ban xuống vậy “
“AAAa ta không chịu đựng, ta muốn nhận chúng làm con nuôi “
(Nguyên nhân bởi vì hắn vào Hoàng Thường đều sống trong một thế giới đầy nguyên khí và có thể tu luyện để cải thiện thân thể, chính vì vậy mà vẻ đẹp của cả 2 đều đã phát triển một cách gần hoàn hảo nhờ vào việc hấp thu nguyên khí, không giống như ở Trái Đất)
Càng lúc, càng nhiêu người vào quán KFC, khiến cho quán bắt đầu hơi chật chỗ,
“ Sao hôm nay quán mình lại đông thế nhỉ? “ Nhân viên nhìn thấy nhiều người vào quán mình kì lạ hỏi
Các nhân viên không thấy được 2 đứa bé vì bị đám đông che lấp, ngỡ ngàng không hiểu tại sao quán mình lại đông như vậy.
Ngày hôm đó là ngày quán kiếm được nhiều tiền nhất trong năm, nhân viên ở quầy được quản lý tăng thêm hoa hồng vì làm việc rất tốt.
Ăn xong Hoàng Thiên dẫn Hoàng Thường dẫn đi thêm vài vòng nữa rồi mới trỗn vào toilet mở cổng không gian trở về Thế Giới Thần Việt. Khi cả hai trở về nhà thì cũng đã xế chiều rồi, Hoàng Thường khuôn mặt vui vẻ đi ra miệng luôn luôn nói
“ Hôm nay là ngày hạnh phúc nhất đời muội đấy, có quá nhiều thứ thú vị và đồ ăn ngon, ngày mai ta lại đi tiếp nha ca……..” Hoàng Thường nói đến chữ “ca” quay đầu lại nhìn thì thấy Hoàng Thiên cả người như không có sức lực ngã xuống một chân quỳ thở hổn hển làm cho Hoàng Thường sợ hết hồn chạy đến đỡ hắn lên
“ Ca ca bị làm sao vậy “ Hoàng Thường hốt hoảng nói
“ Không có gì chỉ là dẫn muội đi chơi thật có chút tiêu hao quá nhiều năng lượng thôi, về nhà nghỉ ngơi là được” Hoàng Thiên thở hổn hển nói
Hoàng Thường đỡ Hoàng Thiên về đến nhà, Tiêu nữ thấy tình cảnh tượng như vậy vội vàng hỏi thắm
“ Anh con bị sao vậy?”
“ Dạ thưa mẹ, chuyện là……..”
“ Chỉ là con dẫn Hoàng Thường chơi quá sức thôi, không có gì đâu mẹ” HOàng Thường định nói nhưng bị Hoàng Thiên chặn lại
“ Vậy à, con ngồi ghế nghỉ ngơi đi, mẹ sắp làm xong cơm rồi đấy, xong thì mẹ gọi “
“ Dạ”
Cả hai cùng đáp lại, Hoàng Thường khuôn mặt nghi hoặc nhìn Hoàng Thiên đỡ hắn đến ghế ngồi.
Hắn hít thở hồi lâu, nhìn Hoàng Thường
“ Việc này ta muốn về sau mới tiết lộ cho cha mẹ biết nên muội giữ bí mật giùm ta nhé! nếu muội không giữ lời thì ta sẽ không dẫn muội đi chơi tiếp đâu “ Hoàng Thiên cười nói
“ Dạ ca ca....” Hoàng Thường gật gật đầu
……………
4 năm sau ~
Thời gian thấm thoát trôi qua, Sinh hoạt hắn cứ như vậy. Sáng đi chơi với Hoàng Thường đến trưa thì về nhà với gia đình, đến chiều thì bắt đầu tu luyện.
Sau ngày hôm đó, có lẽ vì Hoàng Thường sợ hắn tiêu hao quá sức nên cũng không có mở miệng đến Thế Giới Trái Đất và hắn cũng không nói nên 4 năm nay hắn không có dẫn Hoàng Thường chở lại chỗ đó.
Về phần thân thể thì hắn và Hoàng Thường một người cao 1m một người con 80cm, khuôn mặt vẫn như non nớt, không có gì thay đổi nhưng cơ thể đã có dấu hiệu phát dục rồi.
Còn về phần tu luyện thì……… hắn và Hoàng Thường mới là….. luyện nhục cảnh viên mãn.
3 năm trước cả hai đã bước vào Luyện nhục cảnh viên mãn nhưng sau đó thì không thể nào đột phá thành Luyện Thịt Cảnh, Hoàng Viêm thấy vậy, suy nghĩ rồi nói cho hắn rằng có lẽ là do cơ thể hắn vẫn chưa phát triển đầy đủ để có thể bước qua tầng kế tiếp hoặc là hắn cần một món vật để có thể đột phá trong độ tuổi này.
Cha hắn cũng chưa thấy ai 3 tuổi đã có thể tu luyện nên không thể nói rõ ràng cho hắn được nhưng hắn cũng vì thế thảnh thơi, lười biếng, hắn và Hoàng Thường vẫn tiếp tục tu luyện mặc dù không thể đột phá tu vi.
Thế nên trong 3 năm này, cả hai vẫn tiếp tục tu luyện, nguyên khí thẩm thấu dần dần vào cơ thể khiến căn cơ cả hai đều vững như bàn thạch, không những thế, một phần nguyên khí mặc dù không đột phá nhưng vẫn ngấm vào thịt, gân, toàn bộ cơ thể, khiến cho hắn đột phá tu vi sẽ dễ dàng hơn những người khác rất nhiều.
Ngoài ra về công pháp Kết Nối Chúng Sinh Vạn Vật, Tầng đầu tiên “Kết nối” hắn đã tu luyện đến viên mãn, hiện tại hắn hoàn toàn có thể hấp thu 100% người khác tu luyện một cách dễ dàng nên so với Hoàng Thường, căn cơ của hắn vững hơn rất nhiều, vì giờ đây hắn như được 2 người tu luyện vậy.
Ở Trong phòng, hắn vẫn nhắm tu luyện, giống như cảm ứng được cơ bắp, Thịt của hắn có chút giống như rạn nứt, như muốn phá tan vỏ ốc cũ vậy.
“ Đây là thứ mà bao năm qua mình mong mỏi chờ “
“ Rút cuộc cũng có thể đột phá rồi………”