Kiếm Thần Trọng Sinh Đấu La Đại Lục

Chương 322

Tử Anh cùng La Hổ là hai đại nhân vật đứng đầu liên minh hồn thú và tà hồn sư tại Lưỡi Quỷ đại đạo, tuy nói là liên minh nhưng hai bên cũng rất đề phòng lẫn nhau. Đối với La Hổ câu hỏi thẳng thắn này, Tử Anh chỉ cười nhạt đáp:

“Ta luôn một lòng hướng quý tổ chức làm ra vô tư cống hiến, thế nhưng quả thực lần này không tránh khỏi có chút tư tâm, hy vọng La Hổ ngươi không để ý mà thành toàn cho ta.”

La Hổ nghe vậy, gương mặt vẫn bình tĩnh nói: “Chỉ cần không quá phận, La Hổ ta cam đoan có thể giúp Tử Anh ngươi.”

Tử Anh vẻ mặt ôn hòa, nói: “Có lẽ ngươi cũng biết ta vừa đột phá bình cảnh hai mươi vạn năm. Đối với hồn thú chúng ta mà nói, khó nhất cũng chính là cánh cửa này. Có thể vượt qua nó chúng ta mới có sự biến hóa về chất, trực tiếp đề thăng đến cấp độ hung thú. Bất quá, ta thân lfa tinh thần hệ hồn thú, thân thể so với mấy gia hỏa kia không đâu vào đâu. Tuy rằng đột phá thành công nhưng căn cơ còn chưa vững, thân thể cần tẩm bổ một chút. Nếu như có thể đem phần lực lượng mới này nắm giữ, trong tương lai đối với liên minh của hai bên chúng ta, tuyệt đối trăm lợi mà không có một hại a.”

Tử Anh nếu là nhân loại, tuyệt đối là một tên có học vị cao nhân loại. Lời của hắn rất chau chuốt, tỉ mỉ không một khe hở. Làm cho người khác nghe phải gật đầu tán thành với lý do của hắn.

La Hổ cũng không có gấp gáp, hắn quá quen thuộc miệng lưỡi của Tử Anh, cho nên đối phương nói càng nhiều, hắn càng phải thật tập trung mới được.

“Không biết ngươi cần loại thiên tài địa bảo nào, ta có thể hướng tổ chức ban xuống cho ngươi.”

Tử Anh hai tay giơ lên, có phần cung kính nói:

“Là loại có khả năng đề thăng tà hồn lực phẩm chất, Tà Hồn Đan.”

La Hổ đến lúc này minh bạch, thì ra Tử Anh này là muốn đem tên tiểu tử kia tới để đổi lấy một viên Tà Hồn Đan.

Tà Hồn Đan là đan dược chỉ có thể luyện chế ở bên chỗ sâu nhất bên trong Thú Vực. Gom góp toàn bộ ác niệm trong thiên địa, lại thông qua hắc viêm luyện ngục nung đốt thì mới có thể chế tạo được loại kỳ dị đan phẩm này. Hiệu quả mà Tà Hồn Đan mang lại chỉ có một, đó là chính là giúp cho tà hồn sư có thể đề thăng tà hồn lực phẩm chất của mình.

Phải biết tà hồn sư nắm giữ lực lượng cường đại có thể thể quật khởi được là do tà hồn lực mang đến. Cho nên bọn chúng ngoại trừ tu luyện tu vi ra, còn đặc biệt cân nhắc chiếu cố tăng lên tự thân tà hồn lực phẩm chất.

Tà hồn lực còn có phân chia phẩm chất?

Vân Chính Thiên thiếu chút nữa há hốc cả mồm, hắn vẻ mặt trở nên thập phần nghiêm túc, tập trung toàn bộ tinh lực lắng nghe. Những thứ mà hai tên đầu lĩnh này vừa nói, bình thường sẽ không dễ dàng mà biết được. Chỉ có chân chính tiến vào sâu trong cái thế giới tà ác này mới có cơ hội tiếp cận.

La Hổ cười nói: “Thì ra la Tà Hồn Đan, ta vẫn có thể xuất ra được. Không biết Tử Anh ngươi cần là loại cấp mấy?”

Tử Anh không có nữa điểm do dự, giơ cao bàn tay, xòe ra năm ngón tay trắng như bạch ngọc, vẻ mặt tươi cười đáp:

“Ngũ phẩm.”

Vừa nghe đáp án từ đối phương, La Hổ vẻ mặt tươi cười lập tức thu liễm lại, hắn gõ tay ‘cốc cốc’ trên mặt bàn, trầm giọng nói:

“Ngũ phẩm Tà Hồn Đan? Điều kiện này có phần hơi quá rồi, tuy rằng tên tiểu tử bên cạnh ngươi thiên tư không tệ, nhưng so với ngũ phẩm Tà Hồn Đan vẫn chẳng là cái gì cả.”

Tà Hồn Đan phân cấp từ nhất phẩm đến ngũ phẩm. Mà ngũ phẩm Tà Hồn Đan tự nhiên là hàng cao cấp nhất. Chỉ có tà hồn sư làm ra trác việt cống hiến, mới có thể được cấp trên cân nhắc ban thưởng cho Tà Hồn Đan, mà ngũ phẩm Tà Hồn Đan, cho dù là La Hổ vẫn chưa lần nào nhìn thấy.

Cho nên có thể nói, đối với Tử Anh đưa ra yêu cầu này, hắn không ngay lập tức nổi giận đã là vô cùng nể mặt đối phương.

Tử Anh đã đoán trước đối phương sẽ khước từ, hắn cũng không thúc ép, bình thường nói:

“Ngươi làm sao biết hắn không xứng với ngũ phẩm Tà Hồn Đan? Ta nói cho La Hổ ngươi biết, hắn một mình đem năm đầu vạn năm hồn thú dưới trướng của ta giết chết, mỗi đứa bọn chúng lực lượng đều có thể so sánh với Hồn đấu la nhân loại các ngươi, và ngươi biết hắn tu vi bao nhiêu không? Chỉ có bốn hoàn Hồn Tông. Còn không phải tên Kiệt Quỷ lúc nãy sáu hoàn, cũng không chịu nổi hắn một quyền hay sao? Ngươi tìm ở đâu được một cái tiềm năng tiểu tử này được.”

La Hổ nhất thời trầm mặc, hắn dĩ nhiên biết Vân Chính Thiên không tầm thường, có thể trong tương lai tăng lên Phong Hào đấu la tà hồn sư có lực chiến cực kỳ khủng bố. Hắn làm sao không muốn thu nhận Vân Chính Thiên về dưới trướng, chỉ là ngũ phẩm Tà Hồn Đan loại kỳ dị đan dược này, không phải hắn có thể tùy tiền xuất ra được. Mà cũng không có để mà xuất ra a.

“Hừm, Tử Anh ngươi mồm mép, ta không nói lại ngươi. Nhưng ngũ phẩm Tà Hồn Đan kỳ thực ta không cách nào cho ngươi được. Ngươi tìm đến tổng bộ của bọn ta, tìm gặp chủ thượng của ta mà đòi.”

La Hổ buồn bực nói.

Tử Anh vẻ mặt cũng ngưng lại, dĩ nhiên không nghĩ tới ngũ phẩm Tà Hồn Đan đối với đám đọa lạc nhân loại này lại trân quý đến như thế. La Hổ đột nhiên mở miệng:

“Ngũ phẩm không thể cho, nhưng tam phẩm thì sao? Ta có thể cho ngươi.”

Tam phẩm? Tử Anh khóe miệng co giựt. Mặc dù tam phẩm Tà Hồn Đan đã tương đối không tệ, nhưng đối với hai mươi vạn năm tu vi hung thú như hắn vẫn có chút không đủ.

“Tứ phẩm không được sao? Ngươi cũng biết tam phẩm Tà Hồn Đan đem cho tên Kiệt Quỷ kia còn có giá trị, chứ ta phục dụng trước sau cũng không khác nhau là mấy.”

“Tứ phẩm ta cũng không có, chỉ có huyết cấp trở lên mới có thể mỗi năm lĩnh một khỏa. Ta bản thân chỉ là hắc cấp, ngươi không thể đòi hỏi nhiều hơn được a. Nếu còn không chịu, vậy thì hết cách. Ngươi đành phải vác theo hắn tìm đến tổng bộ của chúng ta, rồi tìm mấy tên huyết cấp mà thương lượng.”

Tà Hồn Điện đẳng cấp chính là lấy màu sắc phân chia, từ hoàng cấp, lam, bạch, hắc, huyết và cuối cùng tử cấp.

La Hổ này, chính là một vị huyết cấp trong tổ chức, địa vị tương đối không thấp, là thuộc tầng lớp lãnh đạo. Hiện tại đem cấp bậc này ra ép giá Tử Anh chính là lựa chọn sáng suốt. Dù sao Tử Anh cũng không cách nào rời khỏi Lưỡi Quỷ đại đạo quá lâu được, La Hổ biết rõ như vậy mới đem vấn đề này ra bàn cãi.

“Ngũ phẩm không được ta không nói, ngay cả tứ phẩm cũng không xong. Hừm, vậy thì giá chót mười viên tam phẩm, nếu không ta đem hắn về, tự mình dạy dỗ cũng được, không phiền đến La Hổ ngươi nữa.”

Tử Anh kiên quyết nói. Tuy rằng mười viên đan phẩm so với một viên tứ phẩm vẫn như thiên soa địa viễn, nhưng miễn cưỡng cũng có thể lấy số lượng bù khuyết. Dù sao La Hổ này bản tính không thích vòng vo, cho nên hắn không xuất được cao cấp đan dược, liền thật sự không xuất được.

La Hổ nghe vậy, cũng làm mặt trầm ngâm vài giây, sau đó gật đầu đồng ý. Vân Chính Thiên đối với bọn họ mà nói, không khác gì một món hàng, rốt cuộc được bán với giá mười viên tam phẩm Tà Hồn Đan. Ai biểu mạng của Vân Chính Thiên là do Tử Anh tha cho, vì vậy hắn đem Vân Chính Thiên bán đi cũng hợp tình hợp lý.

Vân Chính Thiên, rốt cuộc lần đầu tiên trong đời cảm ngộ qua cái gì gọi là bán thân a. Cho dù là hắn tâm vững như bàn thạch, nghĩ tới khái niệm này cũng có chút rùng mình.

Ngã giá thành công, đàm phán thành toàn. La Hổ tay áo phất lên, tức thì một cái bình ngọc xuất hiện, trực tiếp rơi vào trên tay Tử Anh. Tử Anh mở nắp ra kiểm tra, xác nhận bên trong đủ mười viên tam phẩm Tà Hồn Đan, hắn cẩn thận cất vào trong người, sau đó ánh mắt có chút nghi hoặc nhìn về phía La Hổ.

“Làm sao ta cảm thấy bản thân buôn bán lần này bị lỗ vốn.”

Bởi vì La Hổ nhanh như vậy trả tiền, giống như muốn nhanh một chút đem Vân Chính Thiên đánh dấu quyền sở hữu, rốt cuộc bị Tử Anh ánh mắt sắc bén nhìn thấy.

La Hổ cười nói: “Ta trước giờ không thích vòng vo, cho nên làm cho xong mọi thứ để còn tập trung làm chuyện khác a. Tử Anh, nếu như đã xong ngươi có thể trở về, hôm sau sẽ đãi ngươi một bữa.”

Nói thì nói như vậy, thế nhưng mười viên tam phẩm kia đã là mười năm tích góp của La Hổ, nếu như Vân Chính Thiên không có bậc này bổn sự làm hắn để ý, cũng tuyệt không thể vì hắn trả cái giá lớn cỡ này. Phong Hào đấu la vẫn có Phong Hào đấu la nhãn lực cùng tầm nhìn, La Hổ có nắm chắc nhìn thấy được tiềm năng trên người Vân Chính Thiên. Tuy vậy, trong lòng La Hổ hiện tại, vẫn có chút tiếc nuối mười khỏa tam phẩm Tà Hồn Đan kia a.

“Hừm, không cần, ta cũng không thích đám đọa lạc nhân loại các ngươi.” Tử Anh nói, sau đó liền hòa thành một điểm lưu quang, vọt ra khỏi đại sảnh, mất tích ở đường chân trời.

La Hổ nhìn bóng dáng Tử Anh đi khuất, hắn mới thở ra một hơi nhẹ nhõm. Tuy rằng song phương ngang hàng với nhau, nhưng Tử Anh sắc bén ngữ điệu làm hắn có chút ngộp thở. Bất quá khi xoay lại nhìn Vân Chính Thiên, hắn gương mặt giãn ra mấy phần, cười nói:

“Tiểu tử, ngươi gọi Vân Chính Thiên?”

“Là ta.” Vân Chính Thiên vẫn giữ thái độ giống như căm ghét nhân loại, mục đích để La Hổ không cảm thấy lập trường của hắn thay đổi quá nhanh.

“Không cần sốt ruột, ta cũng giống như ngươi căm ghét con người. Bất quá ta đối với ngươi sẽ không giống như vậy, chúng ta chính là đồng loại của nhau.” La Hổ nói.

“Có gì khác nhau?” Vân Chính Thiên nghi hoặc hỏi.

“Ngươi từng nghe nói Tà Hồn Điện chưa, không sai chúng ta chính là tà hồn sư, là những kẻ từ khi sinh ra được chỉ định sẽ thống trị thế giới này. Gia nhập với chúng ta, chỉ cần ngươi muốn, đám người hà hiếp ngươi trước kia liền mặc ngươi giải trí, trả thù cho người thân của mình.”

La Hổ lên tiếng dụ hoặc.

Vân Chính Thiên trầm tư vài giây, sau đó cũng thoáng gật đầu.

“Ha ha, tốt, như vậy mới được.” Đối với La Hổ mà nói, Vân Chính Thiên vẫn giống như một đứa trẻ cứng đầu, nhiệm vụ của hắn sau khi mua lại đứa trẻ này chính là từ từ thuần dưỡng nó. Chỉ cần có thêm một trợ thủ đắc lực như Vân Chính Thiên, sau này địa vị của hắn ở trong Tà Hồn Điện rất có khả năng đề thăng lên huyết cấp.

Vân Chính Thiên thoáng nhìn liền biết dã tâm của La Hổ, nhưng thủy chung đóng giả một tên thiếu niên lòng đầy oán hận, rốt cuộc như bao kẻ khác gia nhập Tà Hồn Điện để thỏa mãn sự giết chóc của mình.

“La tiền bối, bây giờ ta phải làm gì?” Vân Chính Thiên hỏi.

La Hổ nói: “Sau này gọi ta La đại nhân, trong Tà Hồn Điện chúng ta cũng có tôn ti trật tự, sẽ dạy cho ngươi lúc rảnh. Còn bây giờ đi theo ta, chúng ta đi kiểm tra phẩm chất tà hồn lực của ngươi. Sau đó sẽ tiến hành đăng ký cho ngươi, nhận lấy cấp bậc trong tổ chức.”

...
Bình Luận (0)
Comment