Kiếm Thần Trọng Sinh Đấu La Đại Lục

Chương 424

Đó là một mảnh u ám không gian, huyết sắc dãy núi bao phủ hết thảy phiến thiên địa này, ngay cả xa xa phía chân trời đều là một mảnh đỏ như máu cầu vòng ẩn hiện trong lớp mây mù dầy đặc. Quay đầu nhìn lại chẳng khác gì một thế giới bị máu tươi xâm chiếm, dấy lên từng hồi thảm liệt chi sắc.

Tại huyết sắc không trung bên trong, có vài ngàn đạo ma ảnh lăng không mà đứng. Những ma ảnh này giáp trụ chỉnh tề, gương mặt dữ tợn, đang phô thiên cái địa kinh khủng ma uy của mình.

Vân Chính Thiên toàn bộ cảnh tượng trước mắt, là đang nhìn qua đôi mắt của một tên ma nhân trong đội quân đó. Ma nhân này thân mặc huyết sắc chiến giáp, trên tay cầm một thanh hắc sắc trường thương, tóc dài tung bay sau gáy, đôi mắt tựa như xuyên thấu của thời không.

Bằng một lý do vi diệu gì đó, Vân Chính Thiên biết được ma nhân này chính là chủ nhân của bộ hài cốt Ma Thần kia, hiển nhiên bây giờ hắn lại vẫn đang còn sống.

Đây chính là ký ức của hắn!

Đây chính là Thần - Ma chi chiến khung cảnh thực tế thông qua ký ức của hài cốt Ma Thần khắc họa lại!

Hài cốt Ma Thần kia sau khi hóa thành hắc quang dung nhập vào Vân Chính Thiên cơ thể, không ngờ lại mang tới cho hắn cơ hội nhìn thấy trận chiến trong truyền thuyết đã diễn ra mấy ngàn năm trước.

Cái này huyết sắc thế giới, cũng chính là Ma Giới.

Nhân loại biết đến sự tồn tại của Thần - Ma chi chiến đại khái dựa theo những dị tượng xuất thiện trên không gian. Sau đó cũng chính cuộc chiến này mang lại cho Đấu La Tinh ảnh hưởng trầm trọng.

Theo điển tịch ghi chép lại, đã không ít nhân loại đã tao ngộ Thần Cách cùng Ma Hoàng cuộc chiến diễn ra tại Đấu La Đại Lục. Tuy rằng phần lớn đều phóng đại tin tức mà lên, nhưng quả thực đã có người tận mắt nhìn thấy trận chiến đó trong quá khứ.

Nhân loại kiến thức giới hạn ở sự nhận thức Thần Giới và Ma Giới đích thực xảy ra chiến tranh, Thần Cách và Ma Hoàng rơi xuống Đấu La Đại Lục vẫn lạc, hóa thành Thần Vực cùng Cấm Vực. Nhưng không có một ai biết được chính xác trong trận chiến đó khốc liệt dường nào, vì sao mà chiến, kết quả làm sao.

Mà bây giờ những câu hỏi lớn đó, hiện tại Vân Chính Thiên là kẻ duy nhất có thể quan sát được, thông qua đôi mắt của Ma Thần vẫn lạc kia.

Ma Thần vẫn lạc để lại bộ hài cốt, lúc này dưới góc nhìn của hắn, Vân Chính Thiên có thể cảm nhận được rõ ràng thực lực của ma nhân này lúc sinh thời. Hắn cùng với ma nhân từng tấn công Vong Linh Bán Vị Diện là cùng một cấp độ. Đều là một trong sáu mươi tư vị Ma Hoàng, thực lực thông thiên.

Hôm nay Ma Giới ra trận, là lấy năm vị Ma Đế, mười sáu vị Ma Hoàng, cùng bốn mươi tám vị Ma Vương dẫn đầu. Sau lưng bọn chúng là ngàn vạn ma nhân. Đây chính là kinh khủng nhất đội hình kể từ khi đại chiến diễn ra đến giờ.

Ma Quân chiến ý cường thịnh, điên cuồng ma lực gào hét mà ra, đem toàn cõi thiên địa nhấn chìm vào trong huyết sắc. Bọn chúng toàn bộ ánh mắt, đều là chăm chú nhìn lên ức vạn trượng không trung trên kia, nơi một khối tinh cầu tỏa ra nhu hòa lục sắc hào quang, trong miệng không ngừng phát ra hung sát thanh âm.

Trái ngược với huyết sắc tinh cầu Ma Giới, lục sắc tinh cầu trên kia, cảnh vật hoàn toàn trái ngược. Đó là một mảnh trù phú thảm thực vật tràn ngập sinh cơ, khung cảnh chắc khác nào tiên cảnh. Mà bên đây đồng dạng cũng có một chi đội ngũ huyền phù giữa trời, giáp trụ chỉnh tề, ánh mắt cũng trừng trừng nhìn về Ma Giới bên trên.

Cái này lục sắc tinh cầu, chính là Thần Giới!

Vân Chính Thiên lấy Ma Hoàng nhãn lực, tự nhiên nhìn thấy từng cái khuôn mặt của chi đội ngũ đang đối nghịch với mình. Trong đó hắn bất giác nhìn thấy một gương mặt có chút quen thuộc. Người này hắn chưa từng gặp, bất quá diện mạo lại có khắc sâu ấn tượng không cách nào phai được.

Người mà hắn đã nghĩ tới trong đầu lúc này đó chính là Linh băng Đấu La Hoắc Vũ Hạo.

Thân là Truyền Linh Tháp một phần tử, Vân Chính Thiên đối với Hoắc Vũ Hạo bức họa tất nhiên có xem qua. Đây chính là vị đại năng đã sáng lập nên cái tổ chức này a. Năm đó hắn dẫn dắt một đời Sử Lai Khắc Thất Quái tung hoành thiên hạ, có công lớn trong việc tái khởi đông phong Đường Môn truyền kỳ.

Vân Chính Thiên một kiếp này, trong lòng khắc sâu nhất ấn tượng tiền nhân cũng chỉ có ba người. Đường Môn tổ tiên Đường Tam, Linh Băng Đấu La Hoắc Vũ Hạo cùng Long Thần Đường Vũ Lân.

Mà bây giờ, thanh niên tuấn lãng bên kia tướng mạo cùng Hoắc Vũ Hạo bức họa giống nhau như đúc. Một đầu tóc đen bồng bềnh, kim sắc song đồng, ngoài ra còn có một con mắt dọc mở ra giữa trán.

Người... Người đó thật đúng là Linh Băng Đấu La, Hoắc Vũ Hạo.

Vân Chính Thiên trong lòng chấn động, tận mắt nhìn thấy vị đại năng trong truyền thuyết, cho dù là hắn tâm tính vững vàng cách mấy cũng phải rúng động đôi chút.

Cái này, mới xứng đáng với cái thế cường giả danh xưng a.

Không nhịn được sự háo hức, Vân Chính Thiên lập tức quay sang những vị Thần Cách đứng song song với Hoắc Vũ Hạo. Bất quá bọn họ toàn bộ gương mặt quá lạ lẫm, đều là những người hắn chưa nhìn thấy bao giờ. Thế nhưng trên người những vị Thần Cách này truyền lại, là hùng hồn thần lực không hề so với Hoắc Vũ Hạo kém một chút nào.

Tất cả đều là Thần chi cấp một!

Chi đội ngũ này, lấy năm vị Thần chi cấp một dẫn đầu, sau lưng đều là Thần chi cấp hai và cấp ba. Ngay cả Thần quan cũng được điều động để đối mặt với Ma Giới chi đội quân kia. Xem ra đây là một trận chiến cực kỳ quan trọng của cả hai bên.

Hai bên hò hét một trận, rốt cuộc cũng động thủ.

Khốc liệt nhất một màn xảy ra ngay trước mắt, Vân Chính Thiên không dám bỏ lỡ bất kỳ khoảnh khắc quan trọng nào. Đây chính là đỉnh cấp chiến đấu, vượt xa hoàn toàn nhận thức của hắn hiện tại. Bản thân đang ở trong ký ức của Ma Hoàng vẫn lạc, hắn có thể cảm thụ sâu sắc nhất loại này tầng thứ chiến đấu, đối với năng lực thực chiến của hắn cũng có tác dụng tăng lên không nhỏ.

Ngập trời phong mang, tiếng la hét chói tai liên tục vang lên. Thần Cách cùng Ma Thần cuộc chiến dĩ nhiên đạt tới khốc liệt trạng thái như vậy.

Ma Hoàng đã vẫn lạc này sinh thời thực lực so với Thần chi cấp một thì không bằng, nhưng cùng Thần chi cấp hai giao đấu thì vẫn chiếm một chút thượng phong. Ngắn ngủi vài giây, trọng thương dưới tay hắn Thần Cách đã đếm không hết. Sự ngang tàn của hắn, rốt cuộc dẫn đến Hoắc Vũ Hạo chú mục.

Hoắc Vũ Hạo trực tiếp chỉ thị một vị Thần chi cấp hai, chuyên môn sử dụng kiếm cùng với Ma Hoàng này triển khai một trận đại chiến. Mà khi nhìn thấy vị Thần Cách này bày ra năng lực, Vân Chính Thiên ánh mắt hội trở nên ngây ngốc.

Dồn dập bảy loại màu sắc ở trước mắt hắn như hóa thành thực thể. Cái này bảy màu, chính là đại diện cho bảy loại nguyên tố tự nhiên trong trời đất. Thủy, hỏa, thổ, phong, lôi, quang minh, hắc ám thất đại thuộc tính đều được vị Thần Cách này vận dụng một cách thuần thục. Mỗi một lần hắn biến đổi thuộc tính, kiếm thể trên tay cũng biến hóa theo.

Cái này, cái này thì có khác gì Thất Diện Kiếm võ hồn của mình đâu?

Thần Cách này đại chiến với Ma Hoàng vài trăm hiệp, rốt cuộc cũng áp đảo, chiếm lấy thượng phong. Thế nhưng trong lúc sát chiêu chuẩn bị bổ xuống đầu Ma Hoàng, thì bất thình lình một đạo màu đen ma ảnh từ phía sau vọt tới, trên tay hắn nắm lấy hắc sắc trường kiếm, đã đâm xuyên ngực vị Thần Cách kia.

“A.” Mọi thứ xảy ra quá nhanh, làm cho Vân Chính Thiên cũng rùng mình một cái. Chiến trường Thần - Ma khốc liệt, sinh mệnh tựa như sợi chỉ mỏng manh. Chỉ cần sơ ý một chút liền đánh đổi bằng cả mạng sống.

Đạt tới cấp số này cường giả, đều không phải yếu kém chi nhân. Thần Cách kia mặc dù bị đánh lén trọng thương, thế nhưng sát chiêu của hắn không vì vậy mà biến mất, họa chăng chỉ là thay đổi từ Ma Hoàng sang kẻ đánh lén kia thôi.

Kim sắc trường kiếm trở ngược đầu, đem màu đen ma ảnh vừa đánh lén kia lồng ngực đồng dạng xuyên thủng. Hình thành cục diện đồng vu quy tận.

Vân Chính Thiên dưới con mắt của Ma Hoàng rõ ràng nhìn thấy, hai đạo thân ảnh một trắng một đen, trúng lẫn nhau kiếm chiêu đều đi đến cuối sinh mệnh chi lộ của mình. Ma Hoàng cầm hắc sắc trường kiếm kia tựa như không chấp nhận kết cục như vậy, hắn vận lực đem kiếm của mình cắm vào sâu hơn trong thân thể Thần Cách, mà vị Thần Cách này cũng làm ra tương tự hành động.

Nhất thời cả hai người, cứ như thế dính chặt vào, tựa như đôi tình lữ quyến luyễn lẫn nhau, thần lực ma lực hỗn loạn giao thoa bạo phát ra kinh khủng sóng năng lượng. Thế nhưng cuối cùng bọn họ thân ảnh vẫn hóa thành hắc bạch song sắc lưu quang, phóng lên tận trời, sau đó phân tách thành hai phương hướng riêng biệt mà bay đi.

Hắc bạch song sắc lưu quang này, rõ ràng là thần vị cùng ma thần vị bởi vì Thần Cách cùng Ma Thần tử vong mà xuất hiện.

Bình thường mà nói, một khi Thần Cách trong chiến đấu chết đi, thần vị sẽ trở nên vô chủ, lập tức trở về tinh cầu của mình, chờ đợi kế tục giả. Bất quá tình huống vừa xảy ra kia, rõ ràng thần vị cùng ma thần vị không có lưu lại tinh cầu cũ, mà trực tiếp thoát ly ràng buộc, phân tán tới chỗ khác.

Ma Hoàng vừa kinh hiểm thoát chết còn không kịp hiểu nguyên nhân, thì một cái cự đại bàn tay đã hướng hắn lồng ngực đập xuống.

Kinh khủng băng hàn chi lực đem hắn ngũ tạng lục phủ đồng loạt bạo nổ, đồng thời kinh khủng thần niệm chui vào hắn ma thức hải, cường hoành lực lượng hoàn toàn gạt bỏ sinh mệnh của hắn. Dưới băng hàn khí tức, toàn thân Ma Thần đã bị đóng băng lại như một pho tượng đá, kết thúc sinh mệnh của một vị Ma Hoàng hung hãn.

Người vừa ra tay dứt khoát như vậy, chính là Hoắc Vũ Hạo. Hắn bởi vì Thần Cách cùng Ma Thần hai vị lựa chọn đồng vu quy tận mà chạy tới, đáng tiếc vẫn là trễ một bước.

Hoắc Vũ Hạo sau khi đánh chết Ma Hoàng, hắn lặng lẽ đứng đó ngẩng mặt lên trời vài giây ngắn ngủi. Vân Chính Thiên nhìn qua hốc mắt Ma Hoàng đã bị đóng băng, chỉ nghe được Hoắc Vũ Hạo lẩm bẩm một câu: “Kiếm huynh...”

Lời này còn chưa nói hết, bỗng nhiên Hoắc Vũ Hạo chuyển hướng nhìn về Ma Hoàng pho tượng, ánh mắt tràn ngập phẫn nộ chi sắc. Lại một chưởng băng hàn không nhân nhượng đánh ra. Trúng phải một chưởng này, cho dù Ma Hoàng thân thể cỡ nào cường đại cũng phải nát thây vạn mảnh, không biết chừng ma thần vị còn trực tiếp vỡ tan.

Bất quá, chưởng này của Hoắc Vũ Hạo còn chưa kịp đánh trúng Ma Hoàng, thì hắn đã bị cái khác Ma Hoàng tấn công làm lệch đi quĩ đạo. Nếu như để Hoắc Vũ Hạo thuận lợi đánh ra chưởng này, một trong sáu mươi tư cái ma thần vị Ma Hoàng sẽ khuyết một cái, đây là điều mà Ma Giới không mong muốn a.

Cho nên bọn chúng không tiếc bất cứ giá nào, đi ngăn cản Hoắc Vũ Hạo ý đồ này.

Oành——.

Vân Chính Thiên ở bên trong hốc mắt của Ma Hoàng rõ ràng cảm nhận được, cái này chưởng lực tuy không trúng đích, nhưng chấn lực vẫn còn rất lớn. Lực đẩy này cũng đủ để thân thể đóng băng của hắn bay vào không gian, rốt cuộc xảo hợp nhất một màn là lại rơi xuống Đấu La Tinh Cầu. Rơi xuống thành phố mà Hình gia tổ tiên đang cai quản.

Từ đó đến nay đã ngót nghét mấy ngàn năm, hài cốt Ma Hoàng đều lặng im xếp bằng ở nơi đây, chờ đợi một kẻ có thể vượt qua hắn khảo nghiệm để chứng kiến ký ức cuối cùng kia.

Vân Chính Thiên trước mắt cảnh tượng Thần - Ma chi chiến dần dần hư ảo rồi hoàn toàn biến mất. Dụi mắt nhìn lại, hắn vẫn đang ở trong căn nhà gỗ cùng hài cốt Ma Hoàng kia, chỉ có điều không gian đã lắng động, ma uy cũng chấm dứt. Xem ra hài cốt Ma Hoàng hóa thành hắc lưu quang chui vào người hắn, cũng chỉ là mộng cảnh mà thôi. Bất quá cái kia ký ức, rõ ràng rất chân thực.

Chứng kiến Ma Hoàng ký ức kia, hắn đặc biệt khắc sâu ấn tượng đối với vị Thần Cách có năng lực điều động thất đại nguyên tố. Trên tay hắn kim sắc trường kiếm cùng với Thất Diện Kiếm võ hồn năng lực rất giống nhau. Họa chăng có khác chỉ là loại thuộc tính nguyên tố bất đồng.

Còn nữa, đối với vị Ma Hoàng đánh lén Thần Cách kia, hắn đồng dạng cũng lưu lại khó phai chấn động. Bởi vì trên tay hắn hắc sắc trường kiếm, cùng với Linh Hồn Kiếm của mình, là giống nhau như đúc.

...

Banhbaothit
Bình Luận (0)
Comment