Lôi hệ hồn thú đạt tới năm vạn năm cấp bậc, trí tuệ đã có sự phát triển vượt bậc. Nó một trảo vừa rồi tuy đánh bay đối thủ, nhưng nó không hề vì vậy mà tiếp tục gấp công.
Đầu hồn thú này nhận thức được đối thủ của nó chỉ vì bất ngờ cho nên mới thoái lui, chứ không phải vì bản thân nó mạnh đến mức áp chế được hắn. Chính vì vậy trông thấy Vân Chính Thiên nghiêm mặt, nó lang nhãn cũng vì vậy thận trọng đến cực điểm.
Đối mặt với thông minh như vậy hồn thú, Vân Chính Thiên không dám khinh xuất. Bên trong cơ thể hắn, hồn hạch, kim sắc vòng xoáy nhấc lên một trận bạo động kịch liệt. U, u, u! Ba động năng lượng toả ra đem lôi hệ hồn thú bên kia tận tình áp chế.
Tốt xấu gì hồn thú này đã sinh sống bên trong Thú Vực từ rất lâu, cho nên dù có sở hữu lôi thuộc tính đi chăng nữa thì nó vẫn bị tà hồn lực xâm nhiễm. Chỉ cần liên quan đến tà hồn lực, liên quan đến hắc ám lực lượng. Vân Chính Thiên đều có cách làm cho đối thủ không thể phát huy năng lực đến mức cao nhất.
Hồn lực cùng thần thánh khí tức mau chóng thả ra đã trực tiếp ảnh hưởng đến lôi hệ hồn thú. Chỉ thấy nó trên người lôi quang rơi xuống ảm đạm, kim lân trên người cũng không còn lấp lánh.
Thay vào đó Vân Chính Thiên khí tức bắt đậu bào phát tăng lên. Trên tay Hắc Kiếm hoá thành hư vô, kế tục một thanh tựa như diệt thế ma thần chi lợi khí xuất hiện. Thôn Thiên Phệ Ma Kiếm xuất hiện lúc, Vân Chính Thiên xung quanh hé ra mấy cái hư vô hắc động. Những cái này hắc động không chút khách khí đem bốn phía thiên địa nguyên lực cắn nuốt.
Đạt tới Linh Vực cảnh tầng thứ tinh thần lực, Vân Chính Thiên có thể cảm nhận rõ ràng từng nguyên tố phần tử trong không khí. Mà những nguyên tố này sau khi bị hư vô hắc động cắn nuốt. Đột nhiên tách ra mấy loại nguyên tố trực tiếp đối với hắn cơ thể dung nhập vào.
Thuỷ nguyên tố.
Hoả nguyên tố.
Quang minh nguyên tố.
Hắc ám nguyên tố.
Tứ đại nguyên tố đối với hắn mang tới một loại cảm giác không hề khác so với khi tu luyện trong Nguyên Tố Phòng tại Truyền Linh Tháp. Điều này mang tới ý nghĩa gì? Đó là Vân Chính Thiên có thể thông qua thôn phệ chi lực tiến hành hấp thụ nguyên tố trong thiên địa để tu luyện chính mình cấp bậc nguyên tố tinh thuần.
Chấn động!
Phải biết muốn nâng lên nguyên tố cấp bậc tinh thuần cần phải tiến vaod trạng thái minh tưởng sau mới có thể làm được, tuy nhiên tốc độ cũng rất chậm. Nếu không trên thế giới này Cực Hạn thuộc tính hồn sư sẽ không hiếm thấy như thế.
Truyền Linh Tháp vĩ đại nhất nghiên cứu chính là hệ thống hồn linh nhân tạo không cần bàn cãi. Bất quá đó chỉ là kết quả của một vạn năm trước. Hiện tại muốn tiếp tục nghiên cứu lên mười vạn năm hồn linh đã gặp bình cảnh không thể vượt qua, chính vì thế nghiên cứu xây dựng nguyên tố phòng đã được thông qua.
Cho nên ngày nay hồn sư mới có thể thông qua nguyên tố phòng mà đề thăng cấp bậc nguyên tố của mình.
Bởi vì Vân Chính Thiên là Bao Lão đệ tử, cho nên hắn có thể tuỳ tiện sử dụng nguyên tố phòng một cách thoải mái mà không cần đóng tiền. Thế nhưng hắn vẫn biết muốn tu luyện trong những căn phòng này trong một ngày thì số tiền còn cao hơn đi mua ngàn năm hồn linh nữa.
Cho nên tận mắt nhìn thấy bản thân có thể thông qua thôn phệ chi lực trực tiếp tu luyện nguyên tố độ tinh thuần, chính hắn cũng tự cảm thấy hoảng sợ chính mình năng lực.
Trong năm loại thuộc tính mà Vân Chính Thiên thì đã có bốn loại trực tiếp bị hắn dùng thôn phệ chi lực cường hoành hấp thu. Thế nhưng những nguyên tố còn lại không phải bị hắn bỏ qua mà là do hắn hiện tại không có sở hữu gốc nguyên tố này trong cơ thể, cho nên không thể ngang nhiên hấp thu để dung hợp được, mà chỉ có thể đem vào hư vô hắc động tiến hành đồng hóa.
Tỷ như lôi hệ hồn thú trước mặt, Vân Chính Thiên không có lôi thuộc tính nhưng vẫn đang điên cuồng cắn nuốt nguyên tố năng lượng trên người nó, làm cho lôi quang ảm đạm rơi xuống.
Nếu như Vân Chính Thiên sở hữu lôi thuộc tính như Lương Thế Nhân, trận chiến này có lẽ sẽ kết thúc chỉ trong một đòn. Bất quá, như vậy cũng đủ để hồn thú kia biết được, lần này nó đã đá trúng thiết bản rồi.
Lôi hệ hồn thú cảm nhận được trước mặt mình nhân loại thả ra năng lực có tính uy hiếp cực lớn, nó ngửa mặt lên trời tru vang một tiếng. Ngân giác trên đầu bỗng nhiên thay đổi màu sắc.
Nguyên bản ngân sắc độc giác đã hóa thành ám sắc, nương theo tiếng tru vang vọng của nó càng phóng ra vô số lôi điện không khác nào lôi xà, chỉ có điều, lôi xà này mang theo chính là ám kim chi sắc.
Vân Chính Thiên thấy một màn này, hai mắt chợt bừng tỉnh, hắn nhoẻn miệng cười một cái, lại nói:
“Rốt cuộc cũng biết ngươi danh tính. Thiếu chút nữa thì quên.”
Nhiều năm về trước, Vân Chính Thiên cùng Lương Thế Nhân lần đầu đi tới Truyền Linh Tháp để mua hồn linh, trong lúc lựa chọn hồn linh cho Thế Nhân, hắn đã từng thấy qua hình dạng này một lần.
Là Lôi Lang chủng loại, bất quá trước mắt Vân Chính Thiên cũng không phải Lôi Lang thuần chủng, mà là đã trải qua biến dị trong huyết mạch.
“Phải gọi ngươi là Ám Ngân Lôi Lang Vương.”
Vượt quá vạn năm cấp bậc hồn thú đều có thể lấy vương chi danh xưng. Đầu Lôi Lang biến dị này am hiểu chính là ám hệ, lôi hệ cùng không gian chi lực. Chính vì thế nó được gọi là Ám Ngân Lôi Lang.
Khi nãy Ngân sắc hào quang bắn ra, cũng chính là nó một trong những hồn kỹ sở hữu không gian chi lực. Năng lực hồn kỹ vừa rồi có thể dùng hoán đổi vị trí kỹ năng để hình dung.
Bất quá mấu chốt nhất, vẫn là ám hệ cùng lôi hệ kia.
Vân Chính Thiên bị năng lực hoán đổi của Ám Ngân Lôi Lang Vương làm bất ngờ một lần, tự nhiên sẽ không có lần thứ hai. Nếu như nó vẫn giữ suy nghĩ sử dụng thủ đoạn như vậy, trận này nó nắm chắc thất bại. Chỉ có điều Ám Ngân Lôi Lang Vương thông minh hơn vẻ bề ngoài, nó trong đầu đã tự lập cho mình một cái kế hoạch khả thi hơn, trong đó hoán đổi vị trí hồn kỹ chỉ dành sử dụng trong trường hợp cần tháo chạy mà thôi.
Ám Ngân Lôi Lang Vương bị đối phương nói trúng tên, nó tức giận giậm mạnh bốn chân, đầu cũng hơi hướng xuống. Tức thì ám giác bộc phát ra một cỗ cường hoành lôi điện bắn thẳng tới Vân Chính Thiên vị trí.
Xoẹt——!
Lôi điện mang một màu đen đặc trưng, chính là hắc ám cùng lôi thuộc tính dung hợp lại mà thành.
Vân Chính Thiên ánh mắt không chút mảy may kinh động. Mặc dù ám lôi công kích vô cùng cường đại, nhưng chân chính so với Thần Quyền của Hình Lâm Phong lúc trước, quả thực vẫn có chênh lệch không nhỏ.
Hơn ai hết hắn hiểu rõ một quyền như cự sơn đánh xuống lồng ngực lần đó, trực tiếp đem trái tim của hắn đánh cho tổn thương khó lòng phục hồi. Hiện tại cảm nhận uy áp từ Ám Ngân Lôi Lang Vương mang lại chẳng thấm vào đâu.
Oanh——!
Thôn Thiên Phệ Ma Kiếm ngang nhiên đưa tới, vào thời điểm ám lôi trúng vào người, thôn phệ vòng xoáy bình chứa bắt đầu đầy lên.
Một phần năm? Ít như vậy?
Vân Chính Thiên thầm oán hận. Hắn cường độ cơ thể sau khi dung hợp đệ thất hồn hoàn đã hoàn toàn biến đổi, nếu như bằng vào hắn mấy ngày trước đón lấy một kích này, chỉ sợ bình chứa sẽ đầy lên tới một phần ba tả hữu đi.
“Đã như vậy, liền lấy ngươi thử nghiệm một chút năng lực mới của ta.”
Để cho đối phương tấn công còn bản thân đứng im hấp thụ năng lượng cũng không phải là cách hay. Vân Chính Thiên quyết định dùng Ám Ngân Lôi Lang Vương đi thử nghiệm uy lực võ hồn chân thân của mình.
Sau lưng hắn, chỉ duy nhất một cái hồn hoàn nhảy lên, là đệ thất hồn hoàn mang theo kim ngân hào quang bắt đầu nở rộ.
Ngay tại đỉnh đầu của hắn, ngũ thải quang ảnh bỗng nhiên dựng đứng lên, để lộ ra một đạo nhân ảnh hình dáng. Dáng vẻ người này cùng Vân Chính Thiên giống nhau như đủ, chỉ khác là hắn ăn vận một bộ ngũ sắc trường bào thêu dệt nguyên tố hoa văn đồ án.
Thất Diện Kiếm trong trạng thái võ hồn chân thân, cũng không phải đem hắn biến thành một thanh kiếm, mà chính là đem hồn lực, tinh thần lực, kiếm hồn tất cả dung hòa thành một thể thống nhất.
Vận ngũ thải trường bào nam nhân quang ảnh xuất hiện lúc, Vân Chính Thiên khí tức trên người lâm vào một loại trạng thái trước đây chưa từng có. Có thể lấy thâm bất khả trắc cảm giác để dễ dàng hình dung ra.
Tứ phương tám hướng thiên địa nguyên lực bởi vì hắn thả ra võ hồn chân thân mà bạo động kịch liệt. Tựa như toàn bộ nguyên tố phần tử bị tróc ra không còn xót lại một chút nào.
Vào thời khắc này, toàn bộ nguyên tố trong thiên địa đều đối với Vân Chính Thiên cúi đầu qui phục, lại có thêm một loại hân hoan cảm giác ẩn nấp.
Sau lưng hắn, năm đạo kiếm linh lơ lững, nổi bậc nhất vẫn là băng, hỏa, quang minh, hắc ám tứ đại hào quang.
Quang Minh Thánh Kiếm không vì Vân Chính Thiên hấp thụ Thiên Sứ năng lượng mà tái thành lập, bất quá so với dĩ vãng quang minh lực lượng tỏa ra hào quang đã mạnh hơn rất nhiều. Chỉ cần tham gia tẩy rửa nghi lễ xong, hắn Quang Minh Thánh Kiếm lại có thể trùng xuất nhân gian được rồi.
Vân Chính Thiên trên tay hiện tại vẫn duy trì Thôn Thiên Phệ Ma Kiếm. Đột nhiên hắn thuận tay quét ra, tức thì một đạo ngũ sắc quang thải lấy cơ thể hắn làm vị trí bắt đầu, tiếp đó không ngừng lan truyền ra bên ngoài.
Xùy!
Ngay khi ngũ sắc quang thải bao phủ Ám Ngân Lôi Lang Vương thời điểm, trong mắt nó thế giới đã hóa thành một mảnh hỗn độn sắc giới.
Vân Chính Thiên một thức này, liền là tự thân hắn đạt được đệ thất hồn hoàn mà sinh ra lĩnh vực.
Đúng, chính là võ hồn thiên phú lĩnh vực. Gọi là Nguyên Tố Lĩnh Vực.
Nguyên Tố Lĩnh Vực phạm vi bao trùm rộng lớn đến đâu, tại bên trong đó Vân Chính Thiên chính là nguyên tố chúa tể giả. Toàn bộ nguyên tố đều phải đối với hắn dập đầu qui phục. Bất cứ sinh vật nào cũng đều chịu xuống nguyên tố tróc ra tình huống.
Hiện tại tróc ra, chính là hắc ám cùng lôi nguyên tố trên người Ám Ngân Lôi Lang Vương.
Ám Ngân Lôi Lang Vương lúc này đã thực sự hoảng sợ, tại bên trong hỗn độn sắc giới này, nó căn bản không thể đem chính mình am hiểu nhất thuộc tính triển khai ra. Hiện tại nó đơn thuần, chỉ có thể sử dụng man lực để tiến hành chiến đấu.
Phốc!
Vân Chính Thiên trên mặt nở ra một đóa nham hiểu tiếu dung, thân thể khẽ động đã phóng tới bên cạnh Ám Ngân Lôi Lang Vương. Thôn Thiên Phệ Ma Kiếm trên tay vào lúc này không chút do dự quét ra.
KHANH ——!
Lưỡi kiếm mềm dẻo nhưng sắc bén chém vào kim lân trên người Ám Ngân Lôi Lang Vương, lập tức kim lân bị xé ra rơi xuống, màu tươi theo đó nhỏ giọt.
Ám Ngân Lôi Lang Vương phẫn nộ gầm lên, đơn thuần một trảo nén đau mà bổ xuống đầu Vân Chính Thiên.
Bất quá, trong nguyên tố thế giới, Vân Chính Thiên là chúa tể giả, chính vì vậy một trảo của Ám Ngân Lôi Lang Vương hiện tại chỉ có man lực tá trợ mà thôi.
Vân Chính Thiên đối với công kích loại này, chính là phi thường không sợ đấy.
Phừng!
Trên người hỏa nguyên tố đột nhiên nở rộ, đem cự trảo của Ám Ngân Lôi Lang Vương còn chưa kịp đánh xuống đã thắp sáng lên không khác nào một ngọn đuốc.
Rống——!
Hừng hực hỏa diễm lập tức đem kim lân một mảng lớn trên trảo của nó đốt cháy khét, để lộ ra lớp da thịt trần trụi ở bên trong.
Chính vào lúc này, Vân Chính Thiên một tay bỗng nhiên chụp tới, đem trảo của Ám Ngân Lôi Lang Vương giữ chặt. Trong mắt của hắn phun ra kim sắc hào quang, sau đó chỉ kịp nhìn thấy Ám Ngân Lôi Lang Vương trên người ám lôi dòng điện đã xuất hiện trở lại.
Chỉ có điều lôi điện lần này quá mức ôn hòa đi, lại đang hướng tới vị trí bàn tay Vân Chính Thiên chậm rãi di chuyển tới.
Thở dốc!
Ám Ngân Lôi Lang Vương lồng ngực nhấp nhô điên cuồng, hơi thở phà thẳng vào mặt Vân Chính Thiên. Bất quá nó hiện tại không giống như muốn chống cự, càng giống rơi vào một trạng thái mơ hồ, để mặc Vân Chính Thiên đối với lôi điện trên người nó dẫn dắt.
Lôi điện truyền vào bàn tay Vân Chính Thiên thời điểm, Thôn Thiên Phệ Ma Kiếm bên tay còn lại khẽ rung lên một chút. Bên trong thôn phệ bình chứa năng lượng lại bắt đầu đầy lên, chỉ có điều lần này màu sắc năng lượng vì ám kim song sắc.
Ngắn ngủi mấy giây thời gian, lôi điện lực lượng hoàn toàn truyền vào bên trong thôn phệ bình chứa, đến khi bình chứa đạt ngưỡng giới hạn thì lập tức nổ vang ‘đùng’ một tiếng lớn.
Cuồn cuộn lôi điện hào quang hóa thành một loại tương tự như chất lỏng, không ngừng rót vào Vân Chính Thiên thể nội. Lúc ám kim chất lỏng hoàn thành rót vào, sau lưng hắn xuất hiện biến hóa.
Nguyên bản sau lưng ngũ đạo kiếm linh, không rõ tại sao bây giờ đã hóa thành lục đạo.
Mà cuối cùng một đạo kiếm linh kia, chính là lấy lôi điện thuộc tính làm gốc. Nương theo nguyên tố phần tử bị hư vô hắc động cắn nuốt, đem lôi nguyên tố trong không khí dung nhập vào lôi điện kiếm linh.
Nhất thời lôi quang tỏa ra sáng chói, tuyệt đối không thua kém bất kỳ kiếm linh hào quang nào bên cạnh.
...
Banhbaothit