Rực rỡ hào quang thế giới hoàn toàn lấn át Thú Vực nguyên bản không gian, tại vạn trượng không trung trên kia, kim quang hội tụ rạch thành một vùng áng sáng ngang qua, kéo dài tới tận cùng, đem bầu trời đêm nhất thời làm cho sáng tỏ.
Thanh niên dáng người thon dài lặng lẽ trên cao huyền phù, thân thể năng lượng ba động lúc thì mãnh liệt như núi lửa phun trào, lúc thì tĩnh lặng như mặt hồ không chút gợn sóng. Hắn một thân trắng muốt trường bào phản phất nhìn thấy cửu thải hào quang quanh quẩn trên bề mặt, nồng nặc thần thánh hơi thở tựa như lĩnh vực hoạt động, kéo dài hào quang tới mấy trăm mét phạm vi.
Vân Chính Thiên giống như đã tiến nhập một cái thần diệu thế giới, hết thảy giác quan cảm giác so với dĩ vãng vô cùng khác biệt. Hắn có thể cảm nhận được chính là vạn vật khí tức, vạn vật năng lượng, vạn vật sinh mệnh.
Đúng lúc này, Vân Chính Thiên hai mắt khẽ mở ra, bên trong sáng lạn ánh sáng thẳng một hướng quét tới. Thình lình tại bên ngoài hai dặm, một chi đội ngũ hình ảnh lập tức xuất hiện trong hắn tròng mắt.
Này chi đội ngũ, trên người tràn ngập tà ác khí tức, bên ngoài quấn lấy áo trùm đen, hành quân rất có kỷ luật trận hình. Chỉ cần không phải mất ý thức người, liền nhận thức được chi đội ngũ này chính là một đám tà hồn sư đặc chủng.
Tổng cộng ba mươi tên, hai tên Phong Hào đấu la, năm Hồn đấu la, năm Hồn Thánh, còn lại đều là Hồn Đế, Hồn Vương các loại. Vân Chính Thiên ánh mắt hơi nheo lại, lập tức phán đoán được chỉnh thể thực lực của chi đội ngũ này.
Này đội ngũ thật cường đại, tùy tiện tấn công một cái thành thị cỡ nhỏ liền có thể dẫn tới gió tanh mưa máu, sinh linh đồ thán a. Bọn chúng vì mình bên này tu luyện phát ra mãnh liệt dao động mà tò mò tìm tới sao.
Rất có ý tứ, vậy thì lấy các ngươi tế cờ!
Vân Chính Thiên trên mặt thép ra một tia ngập trời sát ý, con ngươi bên trong vô tận sát niệm lặng lẽ luân chuyển, nguyên bản kim sắc đồng tử đã trở thành một mảnh hỗn độn chi sắc, không nhìn rõ được chân chính màu sắc.
Hắn sau lưng Thánh Phượng Dực lần nữa vươn ra, thình lình số lượng cánh lại tăng vọt.
Nương theo Tiểu Phượng thành công đánh vào Bát Dực trình độ, hắn Phượng Dực cái này ngoại phụ hồn cốt cũng phát sinh biến hóa.
Nguyên bản Phượng Dực mang tới cho Vân Chính Thiên hai cái nguyên tố tăng phúc hồn kỹ, chính là hỏa cùng quang minh nguyên tố, lấy Hỏa Phượng Dực cùng Thánh Phượng Dực hình thái phân chia.
Bất quá tiến tới sáu cánh cấp bậc, Vân Chính Thiên bất ngờ nhận ra mình không thể hoán đổi qua lại giữa hai hình thái được nữa, thêm vào đó Thánh Phượng Dực màu sắc trắng muốt cũng biến thành sáng lạn kim sắc. Này ba cặp mới mẻ phượng dực mang tới cho Vân Chính Thiên như cũ tăng phúc cả về hỏa lẫn quang minh nguyên tố. Nói một cách dễ hiểu, sau này Vân Chính Thiên không cần hoán đổi qua lại giữa hai hình thái này khi lựa chọn đặc thù nguyên tố chiến đấu.
Hơn nữa, cái này ngoại phụ hồn cốt dực loại, còn mang tới cho hắn một cái lĩnh vực.
Là thần thánh lĩnh vực!
Từ giờ gọi ngươi Kim Vũ Dực.
Vân Chính Thiên trên mặt toát ra vẻ hài lòng, Kim Vũ Dực sau lưng chụp động, phản phất có thể cảm nhận được thần thánh hơi thở hóa thành thực thể, lấy tốc độ cực nhanh lan truyền trong không khí. Mà Vân Chính Thiên mặt lưng, dĩ nhiên vào lúc này dựng lên một cái quang hoàn. Này quang hoàn có tới năm màu, kỳ dị đường vân, cùng với hắc sắc quang hoàn của Ân Minh Tuyết giống đến bảy tám phần.
Bàn tay khẽ giơ lên trước mặt, năm ngón tay chụp lại, tức thì một thanh ngân sắc trọng kiếm rơi xuống. Trọng kiếm vừa xuất hiện, hết thảy xung quanh không gian như muốn băng liệt, thậm chí Vân Chính Thiên tóc tai cũng rối tung một mảnh.
Ngân sắc trọng kiếm lấy khủng bố nhất khí thế trình điện, kiếm dài một mét bảy, trầm ngưng, vĩ ngạn. Trên thân kiếm điêu khắc vô số hoa lệ đường vân, tất cả đều lóe lên ánh bạc rực rỡ. Đằng sau chuôi kiếm có khảm nạm một viên to lớn kim thạch, kim ngân quang mang nhu hòa uốn lượn xung quanh.
Đối với Quang Minh Thánh Kiếm phiên bản nâng cấp, Vân Chính Thiên hiện tại vì nó mệnh danh, Thiên Sứ Kiếm!
Kim Vũ Dực, Thiên Sứ Kiếm triển khai về sau, Vân Chính Thiên chẳng khác nào Thiên Sứ chi Thần chân chính hàng lâm, trên người hắn quang minh đã muốn chuyển hóa thành thần thánh thuộc tính. Thế nhưng không đơn thuần là thần thánh thuộc tính cao giai, mà là chân chính cực hạn.
Vân Chính Thiên mắt vừa nhắm lại, lập tức mở ra, thân thể đã hoàn toàn biến mất, thậm chí không khí còn chẳng buồn dao động lấy một lần.
Phía bên kia, dẫn đầu chi đội ngũ là hai tên trung niên nhân, lấy mũ trùm kín người nhất thời không nhìn rõ được hắn diện mạo. Dựa theo trên người hồn lực ba động, một trong hai tên rõ ràng vừa tấn thăng Phong Hào đấu la, tu vi đại khái rơi vào khoảng chín mươi cấp đỉnh phong. Còn có bên cạnh tên còn lại, tu vi cường hơn một chút, chín mươi ba cấp Phong Hào đấu la.
Sau lưng hai người bọn hắn là năm tên lực lưỡng hồn sư, tu vi đều không thấp hơn tám mươi lăm cấp Hồn đấu la. Năm tên Hồn Thánh tu vi càng là tiếp cận bát hoàn cảnh giới, còn chưa kể Hồn Đế Hồn Vương máu chiếu sát phạt, lạnh lùng tàn nhẫn trùng điệp theo sau.
“Nhị vị đại nhân, rốt cuộc là ai lại có thể tỏa ra khủng bố khí thế như vậy. Này khí thế vô luận là mấy lão Hắc cấp cũng chưa chắc có thể phóng xuất. Có thực chúng ta phải hướng tới tìm hiểu không?”
Đi ở đằng sau một trong năm tên Hồn đấu la sắc mặt có chút ái ngại nói.
Đừng nói hắn đạt tới bát hoàn tu vi, trong hồn sư giới đã là cao tầng tồn tại mà vẫn còn tỏ ra sợ hãi, thậm chi hai tên Phong Hào đấu la dẫn đội nghe hắn hỏi cũng không có lập tức trả lời. Rõ ràng đối với chủ nhân của khí tức khủng bố bên kia cũng vô cùng kiêng kỵ.
Này khí tức quả thực khiến người khác cảm thấy sợ hãi vô cùng.
Đi đầu Phong Hào đấu la nói:
“Ngươi nói, chúng ta thân phận Tà Hồn tuần tra giả, có hay không phải can thiệp vào cái này sự tình? Bên kia cho dù là kẻ nào, tại bên trong ta phạm vi quản lý ngang nhiên phóng thích khủng bố năng lượng như vậy, tự nhiên cần phải đến xem thử. Nếu ngươi sợ chết, có thể tự nhiên rời khỏi.”
Tên Hồn đấu la kia nghe vậy, lập tức hoảng hốt nói: “Trương đại nhân, ta không phải có ý này. Chỉ là muốn ngài cân nhắc lại không nên cứ thế xông vào. Vạn nhất gặp phải một cái Siêu cấp đấu la Nhân Vực, như vậy thật phiền toái ròi.”
Tên Phong Hào đấu la được gọi là Trương đại nhân kia, tên gọi là Trương Bất Hòa. Tên như tính cách, hắn là một cái nóng nảy người, hơn nữa còn là lỗ mãng, ích kỷ, để bụng, đa đoan. Chính vì vậy mặc dù thành tựu Phong Hào đấu la được gần mười năm, thế nhưng vẫn như cũ một cái dự bị Hắc cấp thân phận, vô pháp tiến lên.
Tỷ như trước mắt cái này tình huống. Phía trước bỗng dưng xuất hiện một luồng khí tức khủng bố, mà cái này càng mang theo vô cùng vô tận thần thánh thuộc tính, là khắc tinh của toàn bộ tà hồn sư.
Lấy một cái đầu bình tĩnh phân tích, có lẽ sẽ không nhấc chân lại gần như Trương Bất Hòa mệnh lệnh, mà càng nên làm chính là bí mật theo dõi, sau đó mật báo với tổng bộ.
Một cái Nhân Vực cường giả có thể ngang nhiên ở trong Thú Vực phô diễn thực lực, hắn tự nhiên không sợ bất cứ cái gì uy hiếp, này làm sao lại có thể tự tiện dẫn mọi người xâm nhập vào cơ chứ.
Trương Bất Hòa hồ đồ rồi!
Đại đa số tà hồn sư dưới trướng trong tâm đều không đồng ý với lệnh của hắn, bất quá hắn hiện tại tốt xấu gì cũng là chỉ huy, mặc dù miễn cưỡng cũng phải nghe theo.
Vẫn hướng tới trước mắt rực rỡ hào quang địa phương mà đi, Trương Bất Hòa hừ lạnh: “Ngươi cái này lá gan nhỏ như vậy, vẫn có thể tu luyện tới bát hoàn, ta thực sự hồ nghi ngươi bản lĩnh thật sự. Một lát trở về ta nhất định sẽ kh... “
Hắn còn chưa nói hết, đúng vào lúc này một cỗ lành lạnh đến từ sống lưng truyền thẳng lên, làm cho Trương Bất Hòa mặt mày đột nhiên biến sắc. Hắn gần như ngay lập tức gầm giọng quát lớn:
“Mọi người cẩn thận, có địch tập kích!”
Phong bạo gào thét không biết từ chỗ nào xuất phát, tàn sát bừa bãi bắn tới đám tà hồn sư đội ngũ. Trương Bất Hòa chỉ kịp nhìn thấy một đạo hàn quang lóe lên, chớp mắt đã hướng về hắn bổ nhào tới.
Này đối phương rốt cuộc là ai, lại có thể âm thầm tiếp cận, sau đó trực tiếp tàn độc ra tay như vậy, hắn tốc độ cũng thật nhanh đi. Trương Bất Hòa trong lòng thầm cả kinh. Bất quá hắn có thể trở thành đội trưởng chi đội ngũ này, tu vi lại là chín mươi ba cấp Phong Hào đấu la hàng thật giá thật tà hồn sư, tất nhiên cũng phải có chỗ hơn người.
Nhìn thấy hàn quang chẳng khác nào thiểm điện vọt tới, Trương Bất Hòa cổ tay khẽ lắc, tức thì một thanh chiến đao rơi vào lòng bàn tay, chiến đao cũng ngay lập tức lật lên, chém tới đón lấy đạo hàn quang kia.
Bàng bạc hồn lực trên người Trương Bất Hòa không chút do dự toàn lực xuất ra, đối mặt với sinh tử thời khắc, hắn tự nhiên không thể khinh suất được. Thế nhưng chuẩn bị va chạm thời khắc, Trương Bất Hòa ánh mắt chợt dâng lên một tia hoảng sợ. Này hoảng sợ ý tứ đúng là đến từ đối phương đang không ngừng truyền ra vương giả khí thế.
Không! Không chỉ có như thế, mà còn là áp chế về võ hồn.
Trương Bất Hòa trong nháy mắt biết mình đã đá trúng thiết bảng, trên người toàn bộ sở hữu khí lực đều quán chú vào thanh chiến đao, miễn cưỡng ổn định nó không bị run rẩy trước khí thế của người kia.
KHANH ——!
Giòn tan thanh âm va chạm vang lên, chỉ thấy Trương Bất Hòa cả người như bị một lực vô hình đạp văng ra ngoài, bay đi tới mấy chục mét. Đến khi hắn ổn định lại tâm tình, bất giác nhìn lên thì chỉ trông thấy một cảnh tượng hãi hùng.
Một chi đội ngũ của hắn ba mươi người, lúc này còn đứng cơ hồ còn chưa tới một nữa.
Từng cái thuộc hạ bị khủng bố kiếm ý quét qua, đầu lâu trực tiếp bắn lên không trung, kéo theo một dòng suối máu.
..............