Tại thời điểm Hắc Vân đấu la không chịu nổi tiêu hao do Thôn Phệ Thiên Hà mang đến, chủ động đem chính mình Hắc Vân Đại Trận hồn kỹ giải trừ, Vân Chính Thiên cũng nhanh như chớp thúc dục Hồn Kiếm võ hồn đệ tứ hồn kỹ Hắc Giới Lĩnh Vực lập tức thay vào. Một mảnh u minh đen tối thế giới nhanh chóng bao trùm toàn bộ phương vị, đem hai vị Siêu Cấp đấu la tà hồn sư nhốt vào bên trong.
Đại Sơn đấu la tư cảm thấy mình như sa vào một vũng bùn lầy rộng lớn, hồn lực trong cơ thể vận chuyển chậm chạp, các năng lực giác quan cũng trên diện rộng giảm xuống, hành động cũng không linh hoạt như ban đầu, tại trong nội tâm dâng lên một cỗ khó chịu day dứt không cách nào hình dung được. Ở gần đó Hắc Vân đấu la cũng có tương đương cảm nhận, hơn nữa với việc giải từ Hắc Vân Đại Trận, hắn đối với Vân Chính Thiên vị trí không còn nắm trong tay, cho nên lúc này rơi vào Hắc Giới Lĩnh Vực, hắn chỉ thấy được một cỗ tối đen như mực thế giới tồn tại, ngoài ra không còn cái gì khác.
Vân Chính Thiên ở trong bóng tối quan sát toàn trường, khuôn mặt hiện lên hung tợn dáng vẻ. Có thể thấy lúc này, thợ săn cùng con mồi địa vị đã hoán đổi cho nhau, lúc này Vân Chính Thiên trông giống như một tay thợ săn lão luyện đang tìm cơ hội kết liễu con mồi của mình. Sự thay đổi nhanh đến chống mặt làm cho người ngoài cuộc cảm thấy một trận choáng váng.
Huyết Đế ở trên không trung sắc mặt đã trở nên phi thường trầm trọng, không rõ là vì Vân Chính Thiên ương ngạnh phản kháng hay là vì thuộc hạ của hắn vô tích sự.
“Không thể kéo dài thời gian thêm nữa, các ngươi toàn bộ xông vào đi, đem bọn chúng lôi ra đây.” Huyết Đế trầm giọng nói.
Oanh ——!
Chúng tà hồn sư chỉ vừa nhận lệnh, còn chưa kịp hành động thì bên dưới đã phát sinh một trận biến hóa.
Hắc Giới Lĩnh Vực kết giới đột nhiên ầm ầm vỡ nát, hắc quyển bốc lên từng vòng tròn thật lớn, tại trong không trung nổ tan tành Tại trong đó thình lình có thể thấy rõ bốn đạo thân ảnh, phân biệt là Hắc Vân đấu la cùng Đại Sơn đấu la ở một bên, Vân Chính Thiên cùng Ân Minh Tuyết ở một bên.
Đáng nói là Vân Chính Thiên lúc này bắt đầu hiển lộ chân diện mục, sau lưng tám cái màu hồn hoàn ở sau lưng không chút giấu giếm hiện ra, làm cho mấy vị tà hồn sư không khỏi nội tâm chấn động một màn. Bốn cái màu đen, bốn cái màu cam, màu sắc hồn hoàn thế nhưng rung động đến tận tâm can. Một khắc sau, đứng ở cuối cùng đệ bát hồn hoàn trực tiếp phát ra ánh sáng.
Từ khi đột phá tới bát hoàn Hồn Đấu La trình tự, Vân Chính Thiên Hồn Kiếm võ hồn cũng tăng thêm một cái hồn hoàn, này hồn hoàn dĩ nhiên đến từ Tử Anh Tinh Vương Thú hồn linh. Tử Anh vốn là cấp bậc hung thú, cho nên nó mang lại là màu cam hồn hoàn, so với màu đỏ hồn hoàn còn hiếm thấy hơn rất nhiều, uy lực cũng so với phía trước cường đại hơn.
Sau khi thúc dục đệ bát hồn kỹ, từ trên người Vân Chính Thiên mãnh liệt bay ra một tầng màu xám khí lưu, liền sau đó một cái màu xám nhạt cự thủ ngang nhiên xuất hiện ở trên đầu tất cả mọi người. Nhàn nhạt màu xám khí lưu bao bọc lấy cự thủ, vì nó mà cung phụng, lại mang theo một tia chấn nhiếp linh hồn thủ đoạn, khiến cho những người có mặt ở đây đều cảm thấy một cỗ rét lạnh từ bên trong người truyền ra.
Huyết Đế liếc mắt nhìn lên trên cao màu xám nhạt cự thủ vị trí, trong mắt cũng thoáng nhảy lên một tia kiêng kỵ. Ngay khi màu xám khí lưu hoàn toàn biến mất, đại lượng cự thủ cứ như vậy lần lượt hiện ra.
Mười cái... hai mươi cái... một trăm cái... hai trăm cái... Rốt cuộc đếm không hết số lượng cự thủ, cứ như vậy đều đặn hiện lên, mười mấy lần hôn hấp sau đã mơ hồ che lấp cả một vùng trời.
Ngập trời chấn nhiếp linh hồn cự thủ như một tòa đại trận không gian cứ vậy xuất thế, không chỉ đứng gần nhất như Hắc Vân đấu la, Đại Sơn đấu la cảm thấy cùng cực uy hiếp phủ xuống, mà cho đến cấp bậc Cực Hạn đấu la như Ma Long đấu la, Huyết Đế cũng không thể kiềm chế nội tâm khiếp sợ.
Thực lực tiểu tử này có chút không đúng. Không, phải nói sai quá sai. Làm sao một cái bát hoàn Hồn Đấu La lại có thể sở hữu sức mạnh làm Cực Hạn đấu la phải run sợ. Điều này vô cùng không hợp lý.
Đấu La Tinh lịch sử ghi chép không hề thiếu ví dụ vượt cấp khiên chiến hồn sư điển hình, nhưng đó chỉ bao quát sơ kỳ trình tự tu luyện thời điểm mà thôi, đến hậu kỳ trình tự như bát hoàn cùng cửu hoàn chênh lệch liền không thể cùng với nhị hoàn so với tam hoàn, tứ hoàn đánh đồng được.
Bát hoàn Hồn Đấu La mỗi một cấp tăng lên cần đại lượng hồn lực tích lũy nhiều vô cùng, cho đến Phong Hào đấu la hồn lực mỗi một cấp đều gấp mấy lần so với hồn lực trước đó một cấp. Cho nên một cái Phong Hào đấu la chín mươi mốt cấp có thể nghiền ép mấy vị bát hoàn Hồn Đấu La cũng không phải một kiện bất ngờ sự tình. Cũng giống như Siêu Cấp đấu la có thể cùng với mấy vị Phong Hào đấu la đồng thời chống lại.
Vân Chính Thiên tuổi tác không lớn, có được tám mươi lăm cấp bát hoàn Hồn Đấu La đã vô cùng kinh người, Huyết Đế cũng nhận thức được điểm đó nên mới cho phép hai vị Siêu Cấp đấu la dưới trướng đồng thời ra tay khống chế, hành động này có hai cái mục tiêu. Thứ nhất là để tránh Vân Chính Thiên năm người ương ngạnh bất khuất, không chịu hàng phục mà chó cùng dứt dậu, vứt bỏ tính mạng của mình, thứ hai là để đảm bảo không có bất kỳ sơ suất nhỏ nào xuất hiện phá hỏng cục diện.
Nhưng từ nãy đến giờ Vân Chính Thiên biểu hiện là như thế nào đây? Cùng Hắc Vân đấu la đấu cứng, lại đùa giỡn Đại Sơn đấu la. Đây là biểu hiện của một kẻ đang bị ép vào đường cùng hay sao. Không! Đây là bực nào tự tin tư thái mới có thể làm ra được. Cho dù là Huyết Đế cũng không nghĩ tới ngoài dự liệu phát sinh như vậy tình huống. Bị gần mười vị đỉnh cấp tà hồn sư đồng thời vây giết, mặc dù chưa có toàn lực ra tay nhưng Vân Chính Thiên lại không có rơi vào khủng hoảng tâm trạng, trái lại còn bày ra thật kinh người chiến lực. Loại người như thế này nếu để thuận lợi trưởng thành đứng lên, chỉ sợ đối với Tà Hồn Điện sẽ là một hồi hủy diệt nhân họa.
“Ngươi hôm nay không thể không chết!” Huyết Đế trầm giọng, thanh âm ẩn chứa một cỗ nồng đậm sát ý.
Ngay lập tức, ngoại trừ Ám Tháp đấu la ra, tất cả Siêu Cấp đấu la tà hồn sư đều hóa thành mấy đạo lưu quang, trực tiếp bắn tới Vân Chính Thiên vị trí. Vân Chính Thiên thấy vậy càng lộ ra hung tợn tiếu ý, song thủ duỗi ra, làm một cái ép xuống đất động tác, tức thì đại lượng màu xám nhạt cự thủ ở trên không trung cũng bắt đầu dịch chuyển.
Hồn Kiếm đệ bát hồn kỹ, Đại Thiên Ma Chưởng.
Ngàn vạn ma chưởng vạn ảnh hung hăng nện xuống, cả bầu trời trong nháy mắt trở nên xám xịt, trong nháy mắt Vân Chính Thiên thân ảnh đã bị che khuất đằng sau tầng tầng lớp lớp ma chưởng.
Mồm Thối đấu la hừ lạnh, mục lóe hung quan, tức thì trong miệng phun ra một trận cuồng phong, mắt thấy chuẩn bị cùng ma chưởng đối bính. Ngay thời điểm song phương chuẩn bị va chạm, Mồm Thối đấu la động tác hơi ngưng lại, trong mắt tràn ngập khó tin được dáng vẻ.
“Tại sao? Làm sao có thể?”
“Có chuyện gì?” Ma Long đấu la liền hỏi.
Mồm Thối đấu la thanh âm hoảng sợ: “Hồn kỹ của ta mất linh.”
Nhất thời toàn trường chấn động, sau đó bọn hắn thay phiên nhau triển khai hồn kỹ, ngập trời đủ loại hình dáng hồn kỹ đánh ra, chân chính cùng với ma chưởng vạn ảnh va chạm.
Nhưng không có giống như trong tưởng tượng một trận giao phong kịch liệt, chỉ thấy ma chưởng vạn ảnh đi đến đâu, toàn bộ hồn kỹ đều biến mất. Quả thực đúng như Mồm Thối đấu la phán đoán, hồn kỹ bị mất linh.
Huyết Đế hừ lạnh, trên tay Huyết Kiếm bắn ra một trận kiếm mang, tại trong không trung cấp tốc hóa lớn. Huyết Đế việc nhân đức không nhường ai, khẳng khái một kiếm chém xuống, cuồn cuộn sát ý dung hợp với kiếm ý, vậy mà đem Đại Thiên Ma Chưởng hư ảnh đánh nát.
Huyết Đế cười lạnh: “Đáng gờm năng lực. Dùng bình thường hồn kỹ sẽ không ảnh hưởng được hắn thế công. Các ngươi dùng thuần túy lực lượng đi, lại đem tinh thần lực dung nhập vào.”
Vân Chính Thiên khóe miệng khẽ giật, Huyết Đế quả không hổ một đời Cực Hạn, vừa liếc mắt liền có thể nhìn ra Đại Thiên Ma Chưởng điểm mấu chốt.
Dưới sự chỉ điểm của Huyết Đế, Tà Hồn Điện cường giả lập tức triển khai tấn công, trong nháy mắt đem Đại Thiên Ma Chưởng thế trận chôn vùi.
Vân Chính Thiên hồn kỹ bị phá, nội thương tích súc, lập tức phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt thập phần tái nhợt.
Huyết Đế không có dừng lại, trực tiếp hạ lệnh: “Để hắn cho ta, các ngươi phân ra bắt giữ những người khác.”
“Tuân mệnh.” Hắc Vân, Đại Sơn, Mồm Thối cùng với Tứ Ma Thú đấu la lập tức xuyên qua Vân Chính Thiên vị trí, nhắm thẳng tới đằng xa xa cưỡi trên U Minh Bạch Hổ ba đạo thân ảnh.
Vân Chính Thiên sắc mặt kịch biến, đầu tóc tán loạn, hai mắt đỏ ngầu, liên tục chưởng khống hồn kỹ kiềm hãm gần mười vị đỉnh cấp tà hồn sư, hắn lúc này hồn lực lẫn ma lực đều tụt dốc không phanh, hầu như toàn bộ hồn kỹ có ích đều đem ra, thậm chí Đại Thiên Ma Chưởng con bài mới cũng triệt để lật lên.
Huyết Đế đối với Vân Chính Thiên cực kỳ xem trọng, dùng tốc độ thật nhanh lao xuống, trên tay Huyết Kiếm chứa đựng nồng đậm sát khí, làm cho Vân Chính Thiên cảm thấy hít thở không thông. Tử vong uy hiếp ở ngay trước mắt, hàm răng cắn chặt vào môi, mơ hồ thấy có máu tươi chảy ra. Mắt liếc nhìn về phía Ân Minh Tuyết luôn được che chắn ở phía sau, khẽ gật đầu.
Tức thì Ân Minh Tuyết lập tức nhào tới, đem Vân Chính Thiên phía sau gắt gao ôm lấy, cảm nhận từng nhịp đập trái tim, một cỗ ấm áp không thể diễn tả bằng lời hiện ra. Ngay tại thời điểm cả hai như hòa lại thành một, trước mắt cảnh quan đã tràn ngập ánh sáng.
Huyết Đế nhìn thấy một màn này, tốc độ cũng có điểm chậm lại, chỉ trong một lần hô hấp sau, Huyết Đế sắc mặt kịch biến, bỗng nhiên quát lớn:
“Tất cả trở lại đây! Thời Không chi tử ở chỗ này!”