Tinh Xà ở sau lưng, đệ tứ hồn hoàn sáng lóng lánh. Trong nháy mắt Huyết Xà cự ảnh rít lên một tiếng lập tức hóa thành vô số điểm sáng truyền lại vào ngươi Tinh Xà. Tinh Xà thân thể trong nháy mắt hóa to lớn, một cái đuôi rắn từ phía sau mọc ra, trên thân thể một tầng vảy rắn xuất hiện, cùng một tông màu huyết, Huyết Xà Phụ Thể.
Gương mặt gầy guộc của Tinh Xà vốn kì dì, nay lại thêm Huyết Xà Phụ Thể khiến hắn càng trở nên kinh tởm, nhưng cũng không thể phủ nhận rằng khí tức của Tinh Xà tăng lên rất nhiều. Thật không hổ là Hồn Vương Tà hồn sư.
Trong thiên địa tràn ngập mênh mông tà khí khiến Vân Chính Thiên hô hấp cũng trở nên gấp gáp. Băng Đế Kiếm trên tay cũng khẽ rùng mình, tu vi đối thủ thực vượt hắn quá xa, nếu như hắn đạt tới bốn hoàn Hồn Tông sẽ không kiêng kỵ Tinh Xà này, bất quá đó chỉ là nếu như mà thôi, tình hình trước mắt đã vượt xa khả năng Vân Chính Thiên có thể thừa nhận.
Lật tay một cái, Băng Đế Kiếm tiêu thất, Quang Minh Thánh Kiếm lần nữa hiện lên. Quang Minh khí tức lập tức theo hơi thở Vân Chính Thiên mà khuếch tán ra chung quanh, đối chọi gay gắt với Tà hồn lực. Không khí trở nên căng thẳng, Vân Chính Thiên hai mắt lộ vẻ kiên định, cho dù tên này có mạnh mẽ cỡ nào, muốn bước vào trong thôn lình phải đi qua xác của ta.
Động rồi.
Người phát động thế công là Tinh Xà, hắn hữu chưởng giơ ra vỗ thẳng vào Vân Chính Thiên trước lồng ngực, Vân Chính Thiên phản xạ không chậm, Thánh Kiếm chậm rãi đưa lên trước người, đón lấy một chưởng của đối phương.
Mà ngay khi hữu chưởng của Tinh Xà tiếp xúc với Quang Minh Thánh Kiếm, một cảm giác tê dại dâng lên trong người hắn. Trong lòng không khỏi thầm than lên.
“Quang Minh khí tức của tiểu tử này quá thuần khiết, thật xui xẻo đụng với tên khó chơi này”
Tinh Xà trong lòng lúc này xuất hiện một tia dao động, vốn dĩ lúc nhìn thấy hai tên nhóc này đi chung cứ nghĩ rằng dễ dàng đắc thủ, bây giờ bị vây ở trong này thực sự khó chịu, vạn nhất trở về quá trễ làm lỡ hết kế hoạch cả bọn thì khó sống.
Cho nên Tinh Xà lúc này hiển lộ toàn bộ uy lực, muốn nhanh chóng đem Vân Chính Thiên chém giết.
Vân Chính Thiên bị một chưởng của Tinh Xà đánh văng ra sau hơn chục bước mới miễn cưỡng ổn định lại. Mắt thấy Tinh Xà hơi khựng lại vì nồng độ quang minh thuần khiết, hắn lập tức nắm bắt cơ hội này. Một cước đánh mạnh đem cả người cùng kiếm phóng tới, Quang Minh Thánh Kiếm từ phía dưới chém lên, một cỗ quang minh khí tức hóa thành một đầu Phượng Hoàng bắn thẳng đến Tinh Xà.
Tinh Xà trong phút bất cẩn bị Vân Chính Thiên công kích, không khỏi cắn răng đem đệ tam hồn hoàn lần nữa phóng thích, tấm vải đen ngưng tụ, bất quá ngay khi Quang Minh Phượng Hoàng đánh thẳng vào tấm vải này, lại không có xảy ra tình trạng linh hồn bốc hơi như trước mà trái lại có một tầng quang sắc ngưng tụ ở trên đây, đem linh hồn bên trong phát sáng toàn bộ.
Trong nháy mắt quang minh chi lực thẩm thấu vào sâu bên trong, đem từng tia linh hồn từ từ tinh lọc. Biết rằng có chuyện không ổn, Tinh Xà hoảng sợ thu hồi đệ tam hồn hoàn, ngay khi tấm vải đen từ từ biến mất, một tiếng nổ vang lên bên trong lồng ngực của Tinh Xà.
“Á” Tinh Xà không nhịn được mà phun ra một ngụm máu tươi. Xem ra đã bị thương không nhẹ.
Hai mắt âm độc nhìn Vân Chính Thiên, Tinh Xà không khỏi rét lạnh, tiểu tử trước mắt thật quá giảo hoạt, tâm địa của hắn e rằng còn khó lường hơn vô số Tà hồn sư.
Một khắc vừa rồi khi quang minh chi lực tiếp xúc đệ tam hồn kỹ đã xâm nhập vào bên trong đồng thời đem các tia linh hồn trinh nữ tinh lọc một phần. Mà ngay khi những tia linh hồn này bị hút ngược trở lại cơ thể Tinh Xà tất nhiên bọn hắn không đồng ý, trực tiếp tự bạo linh hồn, đem Tinh Xà bên trong nội tạng trực tiếp tổn thương.
Bên ngoài nhìn vào chỉ thấy hắn muốn giúp đỡ các linh hồn kia nhưng thực ra là lợi dụng họ, trao cho họ một phần năng lượng đủ để chống cự lại Tinh Xà, biến họ thành một quả bom bên trong cơ thể hắn.
Khả năng chiến đấu linh hoạt như vậy, Tinh Xà hổ thẹn tự nhận không bằng.
Lại rít lên một tiếng thê lương, Tà hồn lực lần nữa mạnh mẽ tràn ra bên ngoài, đem toàn bộ thuộc tính trong cơ thể hắn tăng cường đến mức giới hạn. Cũng lúc này, đệ ngũ hồn hoàn lóe lên, hồn kỹ mạnh nhất được triển khai.
Cảm thụ đầu tiên của Vân Chính Thiên chính là, cả cơ thể như đang chìm vào tromg một vũng bùn lầy lội, hoàn toàn không thể tiếp tục di chuyển được nữa.
Lại là hồn kỹ có khả năng khống chế.
Lục Mâu Huyết Xà võ hồn thật quỉ dị, mặc dù không có hồn kỹ tấn công cường đại nhưng bù lại nó có khả năng tăng phúc về mọi mặt cùng với khả năng khống chế này, chẳng trách Tinh Xà có thể thoái mái làm những gì hắn thích với vô số nữ nhân.
Dựa theo phỏng đoán của Vân Chính Thiên, đệ ngũ hồn kỹ này chỉ sợ uy lực đã tiếp cận vạn năm hồn kỹ. Cũng chính vì vậy với tu vi của hắn không thể nào thoát ra được.
Hữu chưởng lần nữa đánh tới, hung hăng nện trúng vào lồng ngực Vân Chính Thiên, hắn rên lên một tiếng đau đớn sau đó toàn thân cấp tốc bắn ngược lại, đến khi va chạm vào một gốc cây mói dừng.
Chật vật đứng lên, trên miệng đã xuất hiện tia máu, ngay tại chỗ bị hữu chưởng đánh vào, một vết đem ngòm vòng xoáy đang từ từ ăn sâu vào trong cơ thể hắn. Vân Chính Thiên cả kinh lập tức thôi động quang minh nguyên tố trấn áp và khu trừ Tà hồn lực này.
May mắn rằng Tinh Xà bản thân vốn đã bị thương, chưởng lực cũng bị hạn chế, nếu không tuyệt đối không dễ chịu như thế này. Mắt thấy Vân Chính Thiên vẫn còn đứng lên được. Tinh Xà nghiến răng liên tục thôi động tà hồn lực trong không khí, từng bước nặng nề tiến tới Vân Chính Thiên, hai mắt tràn ngập sát khí. Mỗi bước hắn giẫm xuống, thiên địa cũng khẽ run lên, Tà hồn lực theo đó nồng đậm hơn mấy phần.
Vân Chính Thiên vẫn vô cùng bình tĩnh, hắn một lần nữa đạp chân lên cao, Thánh Kiếm giơ thẳng lên bầu trời u ám.
Tịnh Hóa Chi Quang.
Quang Minh khí tức từ trên trời giáng thẳng xuống vị trí Tinh Xà đang đứng, trong nháy mắt Tà hồn lực như tróc ra tạo thành vô số vết thương trên thân thể của hắn. Cảm nhận đau đớn tột cùng, Tinh Xà gầm lên một tiếng, tay trái phất lên, tức thì đệ tam hồn hoàn lần nữa oáng ánh, tấm vải đen che chắn trên đỉnh đầu, ngăn cản hầu hết Tịnh Hoa Chi Quang uy lực.
“U... U...”
Theo đó toàn bộ linh hồn bị giam trong tấm vải đen đồng loạt sáng lên rồi biến mât, tựa như siêu thoát tình huống xảy ra. Hơn năm giây thời gian, Tịnh Hóa Chi Quang hoàn toàn mất đi tác dụng, mà tấm vải đen cũng biến thành vô số hắc điểm tan đi.
Vân Chính Thiên đáp xuống mặt đất thở hổn hển, Tịnh Hóa Chi Quang chính là cường đại nhất hồn kỹ trấn ma, nhưng đối mặt với tấm vải đen vốn dùng linh hồn trinh nữ làm lá chắn, hoàn toàn không thể đưa đến uy lực mạnh nhât, trái lại còn bị các linh hồn này cắn nuốt quang minh nguyên tố, vô tình giúp bọn họ siêu thoát thành công.
Về khía cạnh đạo đức, xem như Vân Chính Thiên làm phước, nhưng hiện tại hắn đang đấu sống đấu chết, Tịnh Hóa Chi Quang gần như rút kiệt hồn lực của Vân Chính Thiên.
“Xem ra ngươi như đèn cạn dầu, ta sẽ cho ngươi sống không bằng chết”
Tinh Xà lạnh rên nói. Mất đi hiệu quả linh hồn bảo vệ của đệ tam hồn hoàn, hắn bây giờ rất dễ bị tấn công, nhưng trước mắt Vân Chính Thiên đã không còn đáng lo ngại, chỉ cần tốc chiến tốc thắng.
“ẦM——” cự chưởng hung hăng vỗ tới, Vân Chính Thiên lóe lên một cái lập tức né tránh. Gốc cây đại thụ bị chưởng này đánh bật lên ngã ra phía sau, lập tức trở nên héo úa nhìn vô cùng kinh khủng.
Quan trọng nhất bây giờ chính là bảo lưu một chút hồn lực còn xót lại, Vân Chính Thiên lựa chọn lánh nặng tìm nhẹ, cố gắng tránh đi truy kích của Tinh Xà, đồng thời thôi động tinh thần lực quan sát điểm sơ hở của hắn. Có như vậy mới có thể giải quyết được Tà hồn sư này.
Mã Thiên Hoa bây giờ có lẽ đã an toàn trong tiệm của Bao Lão, chỉ cần nàng có cách liên lạc với Truyền Linh Thấp, mọi việc xem như thành công, nhưng Vân Chính Thiên có cầm cự tới lúc đó hay không còn chưa biết được.
“ẦM ——”
Thủ lâu tất bại, Tinh Xà một chưởng này vỗ trúng vào lưng Vân Chính Thiên, ngay lập tức một cỗ máu nóng dâng lên trong cổ họng, trực trào phun ra liền bị hắn hung hăng nuốt xuống. Sắc mặt thập phần khó coi, lúc này thế công của Tinh Xà càng đánh càng ảo diệu, Vân Chính Thiên thể lực đại suy giảm, đã có chút không theo kịp được tốc độ của hắn.
“Con mẹ nó”
Chấp niệm trong người Vân Chính Thiên sục sôi lên, một cỗ hỏa diễm điên cuồng từ bên trong cơ thể truyền ra bên ngoài. Hỏa nguyên tố đối với Tà hồn lực tác dụng không nhiều, Tinh Xà trên mặt bắt đầu xuất hiện một tia mỉm cười nham hiểm.
“Tiểu tử ngươi có làm gì cũng là giẫy chết mà thôi”
Mặc dù đối với Vân Chính Thiên có khả năng sử dụng ba loại nguyên tố khiến Tinh Xà không khỏi giật mình, nhưng dù sao tu vi quá thấp, vẫn là bại trong tay của hắn a.
Vân Chính Thiên sau lưng, đệ nhị hồn hoàn lóe lên, một tiếng phượng hót thanh âm ngập tràn trong thiên địa. Trên vai hắn có một đầu Phượng Hoàng Tứ Dực nhỏ bé bám vào, đang không ngừng hướng Tinh Xà lên tiếng gào hét.
Đột nhiên vào lúc này Tinh Xà cảm thấy trong huyết mạch có một chút rùng mình cảm giác. Là đối với tiếng phượng hót kia bài xích kịch liệt.
Hai mắt Tinh Xà hiên lên một tia hoảng sợ.
Đó là áp chế huyết thống. Đại đa số loài chim đều là khắc tinh của loài rắn, mà Lục Mâu Huyết Xà cho dù có cường đại cỡ nào, phẩm chất tuyệt đối không thể so với Phượng Hoàng Tứ Dực cao hơn được. Nếu như bây giờ hắn trong trạng thái toàn thịnh, đương nhiên không sợ loại này huyết thống áp chế, bất quá đại chiến diễn ra được một lúc, Tinh Xà bây giờ lần đầu tiên chân chính cảm thấy sự nguy hiểm đến tính mạng.
Mà ngay lúc hắn còn đang hoảng sợ thì đối thủ ở bên kia lần nữa xuất hiện biến hóa.
Quang Minh Thánh Kiếm hóa thành một thành hỏa diễm trường kiếm, Hỏa Phượng Kiếm thâm thúy nắm ở trên tay, hỏa diễm bốc lên ngùn ngụt. Cũng lúc này, ở sau lưng Vân Chính Thiên cũng có dị động.
Lưng áo hoàn toàn bị xé rách nhường chỗ cho một cặp cánh đỏ rực từ bên trong hiện ra, lông vũ phát ra vô tận hỏa diễm. Hai cánh khẽ vỗ một cái đem Vân Chính Thiên thân người bay lên không, trên đó tựa như như một đầu Phượng Hoàng hung thú giương cặp mắt sắt nhọn nhìn xuống Tinh Xà nhỏ bé ở bên dưới.
“Con rắn chết tiệt, lần này xem ngươi đỡ thế nào”