Kiếp Này Chỉ Nguyện Bên Người

Chương 252


(Phong vân đột biến: gió và mây đột ngột thay đổi, một thành ngữ của TQ.

ẩn dụ cho sự thay đổi đột ngột của hoàn cảnh).

Hoàng hậu lúc này nhìn sắc trời một chút, vẫn rất âm u, khiến lòng người cực bất an, “Bệ hạ, trong lòng thần thiếp cảm thấy bất an.”
Hoàng đế vỗ vỗ mu bàn tay của nàng, trấn an nói, “Không sao.

Trẫm đã hỏi qua tư thiên giám*, hôm nay quả thực là một ngày tốt khó gặp, có thể nói là trăm năm mới có một ngày! Nếu không, trẫm cũng không tùy ý để mẫu hậu sắp xếp.”
(Từ thiện giám: một chức quan thuộc Tư thiên đài chuyên lo việc dự đoán khí hậu, mặt trời, mặt trăng, các vì sao, tính toán lịch pháp, giữ sách thiên văn, tính nhật thực nguyệt thực, chọn ngày giờ tốt,…)
Mà Thái hậu ngồi cách đó không xa nghe vậy cười lạnh, hai mắt khinh thường nhìn chằm chằm chính giữa Vấn Thiên Đài”, dường như đang chờ đợi kịch hay.

Ninh Tương Y vẫn luôn nhắm mắt dưỡng thần, nàng luôn có dự cảm rằng hôm nay sẽ có kịch hay đang chờ nàng, nhưng trong lúc nhất thời lại không thể nghĩ ra được là chuyện gì.

Lúc này, đội nghị trường đã đi đến các đại lộ, tất cả đều rất thuận lợi, lão bách tính cũng cực kỳ kích động, cứ như này, thì chẳng mấy mà đội nghi trường có thể thuận lợi đến Vấn Thiên Đài, hi vọng trong suốt buổi lễ hôm nay, mọi chuyện sẽ cứ thuận lợi như thế.

Nhưng vào đúng lúc này! Đột nhiên sấm sét nổi lên! Bầu trời vốn âm u mà giờ đã chuyển thành phong vân đột biến!
Ánh sáng dường như tắt dần, sắc trời mỗi lúc càng âm u, phong ba nổi lên!
Một trận cuồng phong bất ngờ ập đến cuốn theo bụi cát bay mịt mù khiến mọi người vô thức nhắm mắt lại, đội ngũ nghi trượng cũng dừng lại không đi tiếp, bọn họ gắt gao giữ chặt đồ vật trong tay, ngày hôm nay một phút cũng không được để xảy ra bất cứ sai sót nào.


Tiếng ồn ào càng lúc càng lớn, ngay cả lão bách tính nhìn lên trời cũng cảm thấy thời tiết hôm nay thật quái dị.

Lúc này, đột nhiên trên không trung trống rỗng vang lên một đạo thiên lôi! Mà âm thanh giống như đang vang ngay sát bên, đinh tai nhức óc!
Rất nhiều người phát ra tiếng kêu sợ hãi, đặc biệt là các cô gái!
Phần lớn lão bách tính đều có chút an bất an, ngày thường loại dị tượng này cực kỳ hiếm gặp, chứ đừng nói đến một ngày như hôm nay!
Tiếng kinh hô không ngừng, lão bách tính vốn đang đông nghịt dọc hai bên đường lúc này đã rút lui gần hết, thậm chí còn có người hô to, “Trên trời giáng xuống dị tượng, hủy hoại sự thịnh vượng của nước ta.”
Thanh âm này, giống như một hòn đá ném xuống khuấy động mặt hồ yên ả, tạo thành trăm vạn gợn sóng!
Chà–!
Thấy lòng người bất ổn, lại có người lợi dụng tung tin đồn nhảm, đao của cấm vệ quân hai bên lúc này đã xuất ra khỏi bao (kiếm).

Bọn hắn đã sớm nhận lệnh của Ninh Úc, nếu như có người dám sinh sự vào lúc này, chỉ có một kết cục duy nhất – chết!
“Trên trời giáng xuống dị tượng, hủy hoại sự thịnh vượng của nước ta.

Trên trời giáng xuống dị tượng, hủy hoại sự thịnh vượng của nước ta!”
Cuối đường đột nhiên xuất hiện một tên áo xám điên cuồng lỗ mãng, trong miệng hắn không ngừng thốt ra những lời đại nghịch bất đạo, hướng thẳng về phía kim liễn* loạng choạng đi tới.

(kim liễn: xe kiệu dành riêng cho người có địa vị cao trong hoàng gia)
Có bách tính trốn ở một bên, hiếu kì đi lại gần xem, thầm nghĩ người này quả là gan to không sợ chết, không thấy cầm quân canh giữ ở đây sao?
“Yêu nghiệt phương nào! Dám ở đây náo loạn tung tin đồn nhảm!”
Thủ lĩnh cấm vệ quân phía trước hô” to một tiếng, thần sắc nghiêm nghị, trực tiếp phân phó nói, “Cấm vệ quân nghe lệnh! Đem kẻ này mau chóng áp giải xuống!”

Nháy mắt, mười người mặc áo giáp bạc cấm vệ quân nhảy ra khỏi đội ngũ, lưỡi kiếm sắc lạnh chỉ thẳng người tên kia, khí thế bức người, xem ra bọn họ chính là đội quân tinh nhuệ do Ninh Úc bồi dưỡng.

“Yêu nghiệt? Đúng là trùng hợp có yêu nghiệt nhiễu loạn trần thế, trên trời mới giáng xuống thiên lôi, cảnh báo cho người đời biết!”
Giọng nói của hắn rất lớn, truyền đi rất xa! Vào đúng lúc lòng người, hoang mang này quả thật khiến lão bách tính vốn đang lo sợ bất an trong lòng lại càng thêm hoảng loạn!
Công chúa là yêu nghiệt sao? Cho nên vào đúng hôm nàng được tấn phong, ông trời mới giáng xuống dị tượng cảnh báo?
“Lôi xuống!” Thủ lĩnh cấm vệ quân hung dữ nhíu mày, hạ lệnh rồi nhanh chóng lùi lại, cấm vệ quân lúc này đã vung đạo hướng về phía trước cùng tên nam nhân điên khùng kia giao tranh.

Nhưng điều khiến mọi người kinh ngạc là, võ công của tên nam nhân điên này lại cực kì cao cường! Cầm thanh kiếm rỉ sét trên tay, hắn tùy ý vung múa cực linh hoạt, kín kẽ không một khe hở!
Ninh Tương Y nghe thấy động tĩnh, có chút đứng ngồi không yên, nhưng lại bị thủ lĩnh cấm vệ quân khuyên nhủ ngăn lại.

“Công chúa, ngày hôm nay, chưa đến Vấn Thiên Đài, người không thể ra ngoài! Nếu không đám người kia sẽ lấy lý do không tuân theo quy của của tổ tiên mà chất vấn người!?
Thủ lĩnh lại nói tiếp, “Người yên tâm, vương gia đã phái vô số thủ hạ tinh nhuệ đến đây, hẳn một người không phải là đối thủ của bọn họ!”
Thế nhưng hắn ta đã đánh giá thấp sự lợi hại của đối phương rồi!
Dưới sự công kích của tên áo xám, cấm quân dần dần không địch lại được, trong trận chiến khốc liệt, cấm quân từng người một ngã xuống đất không dậy nổi, không còn sinh khí.

Thủ lĩnh cấm vệ quân có chút hoảng, vội vàng ra hiệu cho các cấm vệ quân còn lại tiến lên!
Mà lão bách tính nào đã thấy qua cảnh chém giết máu lạnh như này?
Tiếng kinh hô càng lúc càng nhiều, lòng người càng thêm hoảng sợ.


Cùng lúc đó, sắc trời cũng mỗi lúc một âm u, tiếng sấm nổ rền không? ngớt bên tai, những cầm quân nghe lệnh tiến lên lúc sau cũng từng người một ngã xuống đất, đội nghị trường cũng xuất hiện xáo trộn, mọi người bắt đầu cảm thấy bất an.

Rốt cuộc người này có lại lịch như nào? Vỏn vẹn chỉ một mình mà dám đến sinh sự? Cấm vệ quân hai bên liền chạy đến chính giữa trung tâm, lấy thân ngắn phía trước đội nghi trượng, tâng tầng lớp lớp đem họ bảo vệ phía sau lưng.

Hôm nay, công chúa nhất định không thể xảy ra chuyện gì, nếu không bọn hắn không biết phải ăn nói với vương gia như nào! “Yêu nghiệt trở về, chắc chắn loạn nước! Các ngươi đừng có nối giáo cho giặc.

Một nhát kết thúc mạng sống của cấm vệ quân cuối cùng xông đến, tên nam nhân điên chĩa mũi kiếm lạnh.

lùng vào đội nghị trường, như muốn.

thuyết phục người đời hô lên.

Quần áo của hắn lúc này vẫn vẹn nguyên như cũ, không dính một giọt máu.

Hắn, đây là đang muốn ép Ninh Tương Y ra tay!
Trong lòng Ninh Tương Y run lên! Đầu tiên là Thái hậu ha độc vào trong đồ ăn của nàng, sau đó lại chọn một ngày xấu như hôm nay, lại còn tìm một cao thủ tuyệt thế đuổi giết đến tận cửa?
Nếu như nàng không ứng chiến, lấy công phu của tên nam nhân này, cho dù cuối cùng có hạ được hắn, thì người của Ninh Úc cũng phải tử thương không ít, đến lúc đó, máu chảy thành sông, rất không may xe mắn!
Nhưng nếu ứng chiến, thì ngày hôm nay, theo quy củ của tổ tiên, phải đến Vấn Thiên Đài, nàng mới được xuất hiện, giờ nàng đi ra, thứ nhất sẽ bị mấy lão già đại thần bắt thóp, khẳng định sẽ không buông tha cho nàng.

Thứ hai, tầng tầng lớp lớp lễ phục rườm rà như này, cứ cho như nàng không có trúng độc, thì làm sao đánh nhau được? Võ Công của đối phương nhìn qua cũng không thua kém gì nàng!
Trong lúc băn khoăn khó xử, Ninh Tương Y đột nhiên cười, sau lưng Thái hậu hẳn là có cao nhân.

Trong lòng cấm quân hơi lạnh, bọn họ biết ngày hôm nay tuyệt đối không được để Ninh Tương Y ra tay, nêu em không phạm phải kiêng kị, xảy ra sự cố, sẽ không thể ăn nói được với vương gia!

Cho nên bọn hắn chỉ có thể xông lên!
Nhưng vào lúc hai bên sắp giao chiến một lần nữa, chuẩn bị dùng nhân số (số người) giành thắng lợi, thì cửa rèm màu vàng kim khẽ lay động, phía sau thấp thoáng một bóng dáng nữ tử nửa ngồi nửa nằm, một giọng nói dễ nghe êm tai vang lên.

Tựa như hỏi mà cũng giống như đang cảm thán, tự hỉ tự bi, lại truyền đến rõ ràng bên tai mỗi người.

“Ta là yêu nghiệt sao?”
Tên nam nhân áo xám hơi sững sờ, hướng về phía kim liễn cười toe
“Không phải người thì còn ai?”
“Ngươi là ai?”
Đối phương cười lạnh một tiếng, “Người sắp chết, không xứng hỏi tên ta.”
Ninh Tương Y cười, “Vậy ngươi tới đây là muốn đánh với ta một trận?”
“Không được công chúa!”
Nam nhân kia còn chưa lên tiếng, thủ lĩnh cấm vệ quân đã khẩn trương nói, “Hôm nay là ngày lành, nếu không đến được Vấn Thiên Đài, thì người không thể hiện thân.”
Tên áo xám lần nữa cười to, thậm chí nhíu mày khinh thường, vung thanh kiếm tỉ trong tay lên!
“Ngày lành? Theo ta thấy, là ngày giỗ thì đúng hơn!”
Hắn thấy bên trong kim liền im lặng, tưởng đã dọa Ninh Tương Y sợ, thập phần đắc ý, mà người đứng cạnh kiệu lại nghe thấy trong kiệu truyền ra âm thanh sột soạt, hình như Công chúa nằm mỏi, không nhanh không chậm đổi tư thế.

“Ngươi biết không?” Thanh âm lười biếng mang theo một tia trào phúng, lạnh lùng hừ một tiếng.

“Kẻ muốn giết bản cung, cuối cùng đều phải chết!”.

- ---------------------------.

Bình Luận (0)
Comment