Kiếp Này Chỉ Nguyện Bên Người

Chương 277


Ninh Tương Y nhìn Ninh Úc một chút, mỉm cười, “Ừm, điều khế ước này là không hợp lý.


Nàng nói xong, đại thần và hoàng đế đều nhìn chằm chằm nàng, dường như không tin nàng sẽ giúp người ngoài.

Lâu Diệp Vương cười, “Vẫn là công chúa anh minh.


Vậy là ý hắn nói những người khác không hiểu chuyện sao?
Ninh Tương Y sờ sờ cái cằm, thản nhiên nói, “hai nước giao dịch đầu tiên phải là bình đẳng, bản cung cũng nghĩ nếu bất hợp lý cũng không thể lâu dài!”
Nàng nói, làm cho không ít người ở đây thở hốc vì kinh ngạc, lộ ra sắc mặt không đồng ý, mà Hoàng đế càng nhíu mày, không biết Ninh Tương Y trong đầu cuối cùng muốn làm cái gì.

Lúc này, nàng hướng về Long Thành Vô Cực trừng mắt nhìn, “Lâu Diệp Vương có tán thành lời nói của bản cung không?”
Long Thành Vô Cực tinh tế suy tư, dường như cũng không có gì sai, gật đầu nói, “Tất nhiên tán thành.

”.

Ninh Tương Y nghe vậy, cười lộ ra hai hàm răng trắng, “Lâu Diệp Vương quả nhiên thăng thắng, chỉ là cái hợp tác này trước mắt để qua một bên, chúng ta nói chuyện trước đã… Về chuyện chiến mã, không biết Lâu Diệp một năm nguyện ý xuất ra bao nhiêu?”

“Chiến mã?” Long Thành Vô Cực sầm mặt lại, “Không biết ý công chúa là gì? chiến mã Lâu Diệp không cho phép mua bán, đây là luật của Lâu Diệp từ các đời Đế quân!”
Ninh Tương Y cười nhạt, rất nhanh tiếp lời nói, “ nói cách khác, Lâu Diệp Vương luôn miệng nói hợp tác công bằng, đến cuối cùng, vẫn muốn giữ của làm riêng?
Long Thành Vô Cực nhất thời sầm mặt lại, khó coi!
Lời đã nói ra, giờ lật lọng thì thật mất mặt, hắn suy tư lấy cớ, nói
“Công chúa có chỗ nàng không biết, luật này là tổ tiên định ra, năm trước Lâu Diệp bộc phát một dịch bệnh, tất cả chuồng ngựa đều chịu ảnh hưởng, Lâu Diệp ốc còn không mang nỗi mình ốc, thực tế bất lực có thể xuất ra.


- Ninh Tương Y nhíu mày, “Thật sao?” Nàng lấy ngón tay vuốt vuốt lông mi của mình, “Thế nhưng là… Bản cung lại nghe người ta nói, nhà Hoa Chu bây giờ đã khôi phục lại tình hình rồi mà?”
Long Thành Vô Cực đột nhiên cắn răng, muốn bóp chết Hoa Chu Vô Ưu! TROvel chọn lọc
“Không có chuyện này! Công chúa đừng chỉ nghe từ một phía.


“Có phải là bạn cung nhầm không thì không biết, thế nhưng bản cung lại nghe nói Lâu Diệp muốn cùng Ngọc Hành khai thông một địa đạo cưỡi ngựa! Có thể thấy được Lâu Diệp Vương đã khiêm tốn rồi, ngựa của Lâu Diệp vẫn có rất nhiều, không thì sao có thể tùy tiện làm nên một cái địa đạo?”
- Nàng thậm chí ngay cả chuyện này cũng biết!
Long Thành Vô Cực hơi kinh ngạc, đồng thời biết chắc chắn là từ miệng Hoa Chu Vô Ưu! Nếu không thì những bí mật này, Ninh Tương Y không thể biết được!
oc! yon novel chan los Trovelion led - Vừa nghĩ như thế, hắn càng bất mãn đối với Hoa Chu Vô Ưu! Thế nhưng lúc này, bất mãn cũng không có tác dụng gì, hắn đã đâm lao phải theo lao!
Nếu nói tin tức nàng biết là giả, vậy sao lại khai thông địa đạo, chẳng phải là lại vạ miệng?
Việc này hắn phải suy nghĩ thật kỹ!

Thế nhưng là Ninh Tương Y lại sẽ không cho hắn cơ hội tỉnh táo suy nghĩ, nàng đi vài bước đến phía hắn, hùng hổ dọa người nói.

“Về phần thiết luật từ tổ tiên? Lâu Diệp Vương tầm mắt cũng phải theo thời thế một chút.

Bây giờ bốn nước thái bình, mở cửa thông thương, vốn là một là một chuyện tốt của đại cục, chúng ta đều đã làm đến nước này, ngài cần gì phải giữ gìn luật cũ mà không buông?
Còn nữa, ngài nói chuyện này mang theo thành ý đến đây, bạn cung cũng tin, bởi vì bản cung biết, ngài thật sự có mang đến một vị quý nữ!”
Long Thành Vô Cực nghe vậy, chịu đựng phẫn nộ nói, “ nàng không phải…”
“Không phải?” Ninh Tương Y đột nhiên đánh gãy lời hắn, cười nói, “Lâu Diệp Vương ngài đừng nói giỡn, ngài nói muốn đem bảo muội gả đến Đại Dục, là mang theo thành ý đến, sao lại sơ ý không mang công chúa đến như vậy?”.

Nàng trực tiếp uy hiếp, nếu hắn không đáp ứng mở bán ngựa, nàng có bản lĩnh để Hoa Chu Vô Ưu gả đến Đại Dục, đến lúc đó mang tiếng đường đường là Lâu Diệp Vương và hợp tác mà bán vị hôn thê, để xem hắn tính toán thế nào!
Long Thành Vô Cực lúc này thật muốn bịt kín cái miệng nhỏ đang không ngừng líu lo kia! Nàng là nữ nhân, nhưng lại hùng hổ doạ người như dũng sĩ ở trên chiến trường!
Hắn vẫn coi thường nàng, hắn vẫn cho Ninh Tương Y mỗi một bước đều là do Ninh Úc đứng sau chỉ dạy, thế nhưng lúc này hắn mới tỉnh ngộ ra! Rõ ràng là Ninh Tương Y mới là người chỉ dẫn cái tên kia!
Hoa Chu Vô Ưu không mang về là không được, nhưng mà lời hắn nói ra không cách nào lật lọng, hoặc là đáp ứng yêu cầu Ninh Tương Y, hoặc là đáp ứng yêu cầu Ninh Úc, nhưng cả hai cái, hắn đều cực kỳ không bằng lòng!
Hắn đã lớn như vậy, nhưng chưa khi nào mua bán lỗ vốn!
Ninh Tương Y thấy hắn trán lấm tấm mồ hôi, lúc này mới buông lỏng, nhẹ nhàng nói.

“Lâu Diệp Vương là có thành ý, Đại Dục ta tất nhiên cũng sẽ không hẹp hòi, nghe nói Lâu Diệp và Ngọc Hành còn chưa có thảo luận tốt địa đạo, về quy tắc chi tiết, bản cung tuy bất tài, nhưng ngược lại có vài chú ý… Người đã biết, ý nghĩ đắp kênh, đào mương giếng tại Đại Dục đều là từ bản cung, một địa đạo cưỡi ngựa, cũng là chuyện nhỏ… Còn chọn như thế nào, còn tuỳ vào Lâu Diệp Vương quả quyết, kiên nhẫn của bản cũng có hạn, cũng không thích tính toán chi li!”
Nàng lời nói này, giống như vừa cho hắn một bạt tai rồi phát cho một viên táo ngọt, vẫn là uy hiếp.


Hết lần này tới lần khác, mấy cái chủ ý nàng nói ra thật đúng là hiện tại Lâu Diệp Vương vô cùng cần! Lúc này hắn gần như tán thành tài năng Ninh Tương Y, dù sao ý kiến giếng lo mương hiệu quả bày ở trước mặt, người Lâu Diệp cũng đã bắt đầu dùng thử.

Cho nên mặc dù không cam tâm, hắn cũng chỉ có chịu thua!
Ninh Tương Y quá lợi hại, hắn một bước đều thua tất cả, nếu dây dưa tiếp chỉ sợ cũng chỉ một cái kết.

Cho nên hắn cắn răng một cái, giơ ly lên đến, “Được! Bản vương ở đây, trước mắt chúc hai quốc gia - hợp tác vui vẻ!”
Rất nhanh liền có cung nhân mang rượu lên, Ninh Tương Y nắm lấy chén ngọn, dáng vẻ thong dong đi đến kinh hắn một ly.

“Đối với những quy tắc cụ thể này, một nữ tử ngoại nhân này sẽ không tham gia.

Có lẽ Lâu Diệp Vương đã hiện rõ trong đầu về số lượng ngựa xuất ra.

Nếu như cuối cùng hợp tác vui vẻ, bản cung, không ngại đưa lên một lễ vật, làm quà tặng.


Ý nàng tức là, nếu hắn mở miệng nói số lượng quá ít, nàng không hài lòng, thì sẽ không đem Hoa Chu Vô Ưu trả cho hắn?
Long Thành Vô Cực lại một lần nữa nhìn nàng nghiến răng, hận không thể quất nàng mấy roi! Lại chỉ có thể cười nói
“Bản vương… Trước hết đa tạ!”
Ninh Tương Y nghe vậy cười một tiếng, uống cạn rượu, nhìn Ninh Kham cười đắc ý.


Ninh Kham không ngờ tới, Ninh Tương Y sẽ lợi hại như thế! Nó thủ đoạn hơn người, quả thật không thua bất kỳ một nhi tử nào! Chỉ tiếc, nàng là thân nữ nhi.

Chuyện sau đó quá thuận lợi, Ninh Tương Y cũng không có chuyện gì xảy ra, nàng rất vui vẻ.

Mấy ngày sau, Lâu Diệp đưa một đoàn người lúc rời đi, Hoa Chu Vô Ưu mười phần uể oải đi theo sau lưng Lâu Diệp Vương, hiền nhiên bị hắn hung hăng mắng cho một trận.

Ninh Úc ngồi trên lưng ngựa, tiễn đến cửa thành.

Long Thành Vô Cực cũng ngồi ở trên ngựa, không nhìn thấy bóng dáng Ninh Tương Y đâu, hắn thấy thất vọng.

Nhưng không quan tâm, lần này mặc dù thua, lần tiếp theo, hắn nhất định khiến Ninh Tương Y thua đẹp mắt!
Còn Ninh Úc… Hắn đã chuẩn bị một món lễ vật rất lớn!
“Đa tạ chiêu đãi của Đại Dục, chuyển này đi quá gấp, bảo muội không thể đồng hành, ít ngày nữa, Lâu Diệp sẽ mang theo trọng lễ và công chúa đến, làm hai nước chuyện tốt!”.

Ninh Úc lạnh lùng nhìn hắn, “Cung tiễn Lâu Diệp Vương.


“Cao từ!”
Long Thành Vô Cực tức giận quay người, một đoàn người cưỡi ngựa rời đi!
Hắn rất muốn nhìn thấy, nếu biết nội dung cụ thể hợp bên trong, Ninh Úc còn có thể ung dung như vậy không!.

Bình Luận (0)
Comment