Kiếp Này Chỉ Nguyện Bên Người

Chương 572


Quản gia thở dài một tiếng.

“Vương gia có muốn thay đổi gì không?” Ý quản gia là, có muốn thay trong lịch sử không chỉ viết công lao Ninh Tương Y, mà còn viết ra một vài sai lầm của nàng?
Ninh Úc có chút không kiên nhẫn, hắn nhíu nhíu mày!
“Không cần, cứ căn cứ theo tình hình thực tế viết.

Nàng có ưu khuyết điểm gì, đều có hậu nhân bình luận!”
Nói xong, hắn đẩy cửa ra đi vào, bỏ lại một người lẳng lặng.

Quản gia đáp “Tuân lệnh”, sau đó cung kính lui xuống, lúc hắn đi còn đang suy nghĩ, nếu Ninh Tương Y có linh thiêng, phát hiện cuối cùng người vì nàng tẩy trắng chính danh, lại chính là đối thủ của nàng, vẫn là người giết nàng, không biết có cảm tưởng gì?
Chậc, càng nghĩ càng đáng tiếc, hai nhân vật đều như ánh mặt trời, tiếc là ra đi quá nhanh, để lại vô số thổn thức.

Ninh Tương Y ở một bên nghe, tỏ vẻ chấn kinh!
Nàng thật sự không nghĩ tới, Ninh Úc sẽ làm như thế ……
Nhìn thẳng vào thành tựu của nàng, khẳng định con người nàng, vì nàng chính danh, vì nàng tẩy trắng.

Quả thật, nàng đã chịu tổn thương, không thể diệt tâm ma, nhưng hắn hành động như vậy lại làm nàng phi thường vui mừng, đột nhiên cảm thấy, nàng tới nơi này một chuyến thật đúng là đáng giá, chỉ là không biết, tất cả chuyện này, là thật sự, hay do nàng phán đoán, chỉ là một giấc mộng Hoàng Lương?
Nàng nhìn xuyên qua cửa, phát hiện Ninh Úc nằm ở trên giường, hắn cau mày, bộ.


dáng kia thật giống như đang khó hiểu, khó hiểu chính mình vừa mới vì cái gì lại muốn làm như vậy, hạ mệnh lệnh như vậy?”
Thật là kiêu ngạo,Ninh Tương Y đắc ý nghĩ, có lẽ một đời này Ninh Úc đối với nàng cũng là có vài phần hảo cảm sao? Không chừng còn thực sự sùng bái nàng! Chỉ là Ninh Úc kiêu ngạo không chịu nói ra!
Có phải là yêu đến hận, đến hận không thể giết nàng như vậy?
Ha ha ha! Ninh Tương Y bị đầu óc khôi hài của chính mình chọc cười, chớp mắt nhìn chăm chăm Ninh Úc cười trộm.

Nhưng không biết vì sao, càng nhìn hắn, nàng liền càng nhớ tới Ninh Úc ở một thế giới khác.

Người đó cũng cô đơn, cũng có sự kiêu ngạo độc miệng như Ninh Úc..

Nàng, rất nhớ hắn...!
Hắn mới người toàn tâm toàn ý đối tốt với nàng, cũng là người nàng yêu……
Ma xui quỷ khiến, Ninh Tương Y ngồi ở mép giường Ninh Úc, nàng nhìn mặt hắn, nghĩ thầm, chờ Ninh Úc 30 tuổi, hắn là chính là dáng vẻ này sao?
Trưởng thành, tà nịnh, cô đơn, tuấn mỹ, thật giống như tinh tú của trời đất hội tụ, mới sáng tạo được vẻ đẹp khiến cả thế gian đều mê muội, lại tập hợp hết mọi sự đen tối, sáng tạo ra một người tính cách tàn nhẫn vô tình lại vô pháp làm khiến nàng chán ghét.

Nàng đột nhiên có điểm gấp không chờ nổi, nàng rất muốn trở về nhìn Ninh Úc của nàng, như thế nào lại biến thành một Nhiếp chính vương với bộ dáng trưởng thành trước mắt..

Nghĩ như vậy, nàng nhìn đôi môi mỏng kia, đột nhiên sinh ra ý tưởng khinh bạc
Quả thật là nàng cũng sẽ làm như vậy!
Ninh Tương Y áp người xuống, ở trên môi Ninh Úc nhẹ nhàng in lại một nụ hôn, Ninh Úc không cảm giác được nàng, nàng cũng không cảm giác được nhiệt độ cơ thể Ninh Úc, nhưng là ở khoảnh khắc chạm nhau trong nháy mắt kia! Ninh Úc mở choàng mắt!
“Ngươi là ai!
Hai mắt hắn như điện! Trong nháy mắt, thuộc về đại Nhiếp Chính Vương của trời đất! Làm Ninh Tương Y bị phong tỏa trong đó, có cảm giác không thở nổi!
Hắn mới vừa rồi rõ ràng có cảm giác có người tới gần! Là ai! Ai đang tới gần hắn! Ninh Tương Y thật vất vả thích ứng sát khí làm cho người khác sợ hãi trên người hắn, nhẹ nhàng cười, càng lớn mật tiến tới, hư ỏng ôm cổ hắn nhẹ nhàng làm nũng.

“Ninh Úc…… Người đoán xem ta là ai?”
Biết rõ Ninh Úc nghe không được, nhưng tình huống này chỉ nghĩ tới một! Chỉ có một người lớn mật như thế! Dám nhân lúc hắn ngủ mơ tới gần hắn!
“Ninh Tương Y?”
Ninh Tương Y đột nhiên ngẩn người, mà Ninh Úc thấy không ai đáp lại, nhíu nhíu mày, si ngốc giống nhau, lại hô một tiếng.

“Ninh Tương Y?”
Đầu Ninh Tương Y chợt đau đớn, hoảng hốt, nàng tựa hồ nghe được một giọng nói khác gọi tên nàng!
“Ninh Tương Y?”
Ninh Tương Y dần dần cảm thấy đau đầu! Nàng nhìn thân thể, nhìn Ninh Úc đang bình tĩnh trước mắt, nhưng hình ảnh hắn càng ngày càng mơ hồ, cũng càng ngày càng xa……

“Ninh Tương Y! Ninh Tương Y!!”
Ai! Ai đang gọi nàng?!
Giường Ninh Úc cách nàng càng ngày càng xa, dần dần biến mất, trong lòng nàng có một chút mất mát, nàng biết, lúc này đây rời đi, nàng sẽ không trở lại!
Thân thể lâm vào trong bóng tối, nhìn không rõ phương hướng, chỉ có một giọng nói quen thuộc, luôn luôn kêu tên nàng….!
“Ninh Tương Y! Nàng tỉnh lại đi!”
“Ninh Tương Y! Nàng tỉnh lại đi!”
Phảng phất từ trên cao rơi xuống thật mạnh! Thân thể Ninh Tương Y chao đảo, đột nhiên mở mắt!
Trong mắt mang theo một tia mê mang, trong đầu phảng phất một chút nhiều đoạn ký ức không thuộc về nàng, nàng giống như về tới kiếp trước, trở lại thế giới sau khi nàng chết.

Không đợi nàng tỉnh táo, một trận hôn mưa gió vội vàng hạ xuống!
Ninh Úc nhắm chuẩn xác môi nàng nghiền xuống, vội vàng dùng sức mút lưỡi nàng!
Nàng cuối cùng đã tỉnh, hắn cơ hồ vui mừng phát khóc!
Cho nên hắn không bao giờ có thể khống chế chính mình, điên cuồng hôn nàng! Tựa hồ chỉ có như vậy, hắn mới biết được nàng thật sự đã tỉnh! Nàng còn sống! Nàng lại trở về bên cạnh hắn!
“Y Y..”
Lúc Ninh Tương Y dường như thiếu dưỡng khí mà muốn ngất đi lần nữa, Ninh Úc cuối cùng buông ra nàng, cũng ôm chặt lấy lên nàng! Giọng nói gần như nghẹn ngào.

“Đừng làm ta sợ như vậy nữa được không?
“Đừng như vậy! Ta thật sự không dám tưởng tượng không có nàng, ta sẽ sống như thế nào…”
Cảm nhận được trái tim Ninh Úc đập nhanh liên hồi, lúc này, Ninh Tương Y mới có cảm giác chân thực, nàng thật sự đã trở lại, trở lại bên cạnh Ninh Úc.

Nghĩ tới đây, nàng mỉm cười, vỗ lưng hắn nhẹ giọng trấn an nói.

“Đừng sợ, ta đã trở lại…”
Trong lúc hoảng loạn Ninh Úc không phát hiện những lời kỳ quái này của nàng, hắn chỉ ôm nàng, ôm nàng thật chặt, không bao giờ muốn buông lỏng ra…

Ninh Tương Y hôn mê bốn ngày, hắn kêu như thế nào nàng cũng không tỉnh! Nàng ngủ bình an đến như vậy, hô hấp đều đều, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng, phảng phất giây tiếp theo liền sẽ tỉnh lại, nhưng lại làm hắn chờ đợi đến bốn ngày!
Có trời mới biết bốn ngày này, hắn phải chịu đựng như thế nào?
Đang lúc trùng phùng sau ly biệt, thời khắc tình ý nồng thắm, đột nhiên có một âm thanh không đúng vang lên, Ninh Úc ngẩn người, Ninh Tương Y ngượng ngùng sờ sờ bụng mình, vô tội nói.

“Tuy rằng ta rất muốn lại ôm người một cái, nhưng ta có chút đói bụng……”
Ninh Úc phụt cười!
Trong mắt hắn còn có tơ máu, thậm chí trên cằm cũng mọc râu, Ninh Tương Y lúc này mới phát hiện, Ninh Úc thế nhưng cũng có râu dài rồi! Chỉ là hắn vẫn luôn sửa soạn chính mình đàng hoàng, sạch sẽ, làm Ninh Tương Y thiếu chút nữa đều đã quên, Ninh Úc đã làm một nam nhân trưởng thành.

Hắn nhịn không được sờ sờ đầu Ninh Tương Y vài cái, lại xoa lại chân, xác định nàng xác thật tung tăng nhảy nhót, lòng hắn mới có thể đang treo mà hạ xuống.

“Nàng nằm nghỉ một chút….

Đừng ngủ, ta lập tức sẽ trở về ngay!”
Hắn rất sợ Ninh Tương Y ngủ một cái lại ngủ bốn ngày, thực sự quá khủng khiếp!
Ninh Tương Y gật cái đầu nhỏ liên tục! “Mau đi mau đi, ta muốn ăn thịt, ta đói chết mất!”
Ninh Úc cưng chiều nhìn nàng một cái, thật sự dùng tốc độ nhanh bay đi!
- ---------------------------.

Bình Luận (0)
Comment