Kiếp Này Chỉ Nguyện Bên Người

Chương 592


Thân bất do kỷ (* không tự làm chủ bản thân được), không thể làm gì cứ thế tranh đoạt đến cuối.

Ninh Tương Y vẫn trầm mặc, cảm thấy Ninh Kham chỉ tìm lý do để trấn an nàng
Buồn cười, nàng thế nhưng lại vô dụng như thế, cho tới bây giờ, còn cần phụ thân bệnh tình nguy kịch phải giảng dạy mọi chuyện cho nàng…
Ninh Kham đột nhiên hỏi.
“Độc trong người ngươi là chuyện như thế nào?”
Ninh Tương Y nhìn hắn một cái, sau đó nhẹ giọng nhanh chóng kể lại, đem chuyện xảy ra ở bảo tàng Tuyết Tộc nói ra, nhưng nàng không nhắc tới chuyện Tuyết Tộc, chỉ nói, vì mạng sống, bị bắt ăn dược vật cuồng hóa
Ninh Kham nghe xong thổn thức không thôi, có lẽ đây là số mệnh?
“Thật không có giải được sao?”
Ninh Tương Y lắc đầu, đã tìm kiếm trong bảo tàng Tuyết Tộc nhưng không có kết quả, trong lòng nàng chỉ có thể chấp nhận số mệnh, truyền thuyết nói những người nghiên cứu chế tạo giải dược vừa xong, đã bị Tuyết Tộc Vương giết hết, bởi vì hắn không cần giải được, chỉ cần cổ độc.

Ninh Kham tựa hồ từ bỏ, hắn suy nghĩ thật lâu, mới nói.

“Mẫu phi người nói…Bảo tàng Tuyết tộc, là bảo tàng của riêng ngươi, nó có lẽ sẽ làm người chết, cũng sẽ làm người đạt được sức mạnh vô thượng.

Ninh Tương Y hơi băn khoăn, xem ra, khối thánh thạch kia của Tuyết Tộc căn bản không dùng được, lưu giữ lại chỉ có tai họa, cho nên sau khi ra khỏi đó, liền hủy đi lối vào, để không ai có thể ra vào được nữa, nàng thật nhìn không ra, bảo tàng này sao lại có thể cho nàng sức mạnh vô thượng, chẳng lẽ cái gọi là sức mạnh, chính là phát cuồng sao?
“Con nghĩ, lời nói kia đều là vô căn cứ.”
Trong lòng Ninh Tương Y hiểu rõ, cổ độc này chỉ e là không có thuốc giải, bởi vì nó nguyên liệu nó đến từ thiên thạch, vạn vật tương sinh tương khắc, đồ vật không thuộc về thời đại này, làm sao có gì có thể khắc chết nó được?
Ninh Úc cũng biết đạo lý này, chỉ là không chịu từ bỏ thôi.


“Y Nhi……”
Ninh Kham thở dài, “Chuyện này, trẫm không oán ngươi, cũng không oán Ninh Giác, ngươi…..Đừng tự trách.”
Nói đến Ninh Giác, Ninh Tương Y cúi đầu.

Là nàng nghĩ quá đơn giản, đặt mình vào hoàn cảnh người khác, luôn cho rằng mọi chuyện dễ dàng.

Nàng vẫn luôn cho rằng sau khi Ninh Giác biết nàng là người của Ninh Úc, sẽ từ bỏ, nhưng nàng nghĩ quá đơn giản.

Lúc tiến cung, nàng cũng tự hỏi chính mình, nếu nàng yêu một người sâu đậm, lại khổ cầu không được, một chút đáp lại đều không chiếm được, sẽ như thế nào?
Có lẽ sẽ vứt bỏ đi, có lẽ, sẽ giống Ninh Giác như vậy, không màng tất cả, như thiêu thân lao đầu vào lửa.

Ninh Tương Y đột nhiên che mặt.

Lần trước, nàng quả thực có cảm giác bùng nổ do cổ độc tái phát, chỉ là sau lại áp chế lại, nàng đã cảm thấy may mắn, không nghĩ tới Ninh Giác đánh bậy đánh bạ kích phát cổ độc, nàng thật sự không thể tưởng tượng, nếu nàng thật sự giết Ninh Giác! Đại Dục sẽ như thế nào? Nàng sẽ như thế nào?
Có lẽ cả đời nàng đều sẽ không tha thứ cho chính mình!
Cho nên nàng hiện tại cũng không dám đi thăm Ninh Giác, nàng sợ hãi hắn đã chết, sau đó phụ hoàng cũng muốn chết, nhìn qua nhìn lại, chẳng lẽ trên tay nàng đều dính đầy máu tươi của người thân sao?
“Phụ hoàng…… Người hãy cứ trách con……”
Giọng nói của Ninh Tương Y, hôm nay nàng đến hoàng cung, chính là tới đối mặt, tới thỉnh tội.


Bởi vì sau chuyện này, nàng đã hoàn toàn hiểu rõ mình là một quả bom hẹn giờ! Ninh Úc không dám xử trí nàng, nàng lại không thể mặc kệ chính mình tiếp tục đả thương người.

Ninh Kham lắc đầu.

“Chuyện này không phải lỗi của ngươi ….

Chỉ có thể nói vận mệnh trêu người đi.” f
Nàng nếu không phải vì tuyết linh chi, sao lại đến nỗi như thế?
Trong lòng Ninh Kham dần dần hạ quyết định, hắn hỏi, “Nếu là huỷ bỏ võ công của ngươi, có phải có thể làm suy yếu sức mạnh của ngươi lúc cổ độc phát tác không?”
Ninh Tương Y mím môi, nói cho ngài nghe bản chất.

“Vô dụng, cổ độc thay đổi thân thể của ta, ta hiện tại… Sau khi bị thương, đều có thể dễ dàng lành lại.”
Cho nên chuyện huỷ bỏ võ công là vô dụng.

“Hay…… Ăn một ít thuốc phong tỏa kinh mạch thì sao?” Ninh Kham lại hỏi.

“Vô dụng, một khi phát tác, tác dụng của thuốc đều sẽ bị giải trừ.” Điểm này, Ninh Giác đã được chứng thực.


Trong phòng trở nên an tĩnh, chỉ có khói trong chiếc lư hương an thần bay lên, Ninh Kham nhắm mắt lại nói.

“Ngươi không có sai, trẫm cũng không trách người, nhưng cho dù đem ngươi nhốt lại, chỉ sợ cũng là cái tai hoạ ngầm……”
Một là nàng so với Tuyết Vô Tức lại mạnh hơn, lao ngục cũng không cản được nàng, hai là Ninh Úc, hắn sẽ không thể cầm tù làm Ninh Tương Y chịu đau khổ.

“Trẫm cũng không muốn ngươi gả cho Ninh Úc, nếu là Ninh Giác không tỉnh, Ninh Úc nhất định phải gánh vác trách nhiệm, trẫm…… Không thể để ngươi bên cạnh hắn, làm hắn thời thời khắc khắc gặp phải nguy hiểm, trẫm, không thể làm giang sơn Đại Dục, đi theo hắn rơi vào nguy hiểm.

Ninh Tương Y không nói gì, nàng tán thành quyết định Ninh Kham, hiểu được chuyện hắn đang lo lắng, chỉ là nàng rất đau lòng, cảm giác đau lòng này lan ra khắp người, lại tìm không thấy ngọn nguồn.

Ninh Kham nhíu mày tiếp tục nói, “Nếu tất cả biện pháp đều không dùng được, Y Nhi…… Người nguyện ý vì phụ hoàng tuẫn táng không?”
Hắn thế nhưng lại hỏi thẳng mặt Ninh Tương Y!
Ninh Tương Y đột nhiên ngẩng đầu nhìn hắn, trong mắt hắn quả nhiên không có oán trách, chỉ có bất đắc dĩ.

Đúng vậy, độc của nàng không có thuốc giải, so với việc chờ nàng giết Ninh Úc, huyết tẩy hoàng cung, không bằng chết, chỉ có nàng đã chết, mới là an toàn nhất!
Ninh Tương Y năm chặt tay một chút buông ra, nàng nghĩ đến Ninh Úc vì nàng lao tâm lao lực, nghĩ đến Ninh Úc biết rõ không thể giải, còn tìm thầy thuốc khắp nơi hỏi thuốc, nghĩ đến sai phạm lớn nàng gây ra, hắn vẫn là muốn cưới nàng, bất tri bất giác, nàng đã biến thành người trói buộc Ninh Úc sao?
Tưởng tượng có một ngày, đôi tay này của nàng, sẽ vặn gãy cổ Ninh Úc, hoặc là móc trái tim hắn ra, nàng liền cảm thấy run rẩy!
Trước khi sự việc phát sinh, bọn họ đều quá xem thường cổ độc này rồi, không nghĩ tới nàng bùng nổ sức mạnh, hơn nữa, tựa hồ lần sau sẽ còn nghiêm trọng hơn lần trước.

Ban đầu khi nàng nghe Ninh Úc nói, khi nàng phát cuồng còn sẽ theo bản năng bảo hộ hắn, nhưng lần này, nàng trực tiếp ra tay với hắn, tuy rằng cuối cùng dừng lại, nhưng tiếp theo sẽ thế nào? Lần sau sẽ thế nào?
Nghĩ đến Tuyết Vô Tực hiện giờ đã hoàn toàn thành một cái kẻ điên, nàng không hy vọng đó kết cục của nàng.

Ninh Kham thấy nàng trầm mặc, nhẹ giọng thở dài.


“Y Nhi à, hoàng tuyền trên đường tịch mịch, người hầu hạ trẫm đi một chuyến đi.”
Ninh Tương Y hoàn toàn buông lỏng tay ra, nhẹ giọng nói.

“Được, phụ hoàng.”
Ninh Kham không nghĩ tới nàng thế nhưng lại dễ dàng đồng ý như vậy, dùng một chút, chỉ vào án thư nói.

“Trẫm đã không còn sức rời giường, án thư có thánh chỉ, đã đóng ngọc tỷ, Y Nhi…… Ngươi tự mình viết nội dung đi.”
Ninh Tương Y nhìn về phía án thư, nàng chính mình…… Viết thánh chỉ xử tử mình sao?
Nàng có chút ngốc nghếch, theo bản năng hướng án thư kia đi tới, dựa theo chỉ thị mở ra ám cách, quả nhiên, một dấu ấn của ngọc tỷ trên thánh chỉ xuất hiện ở trước mắt, nàng có thể tùy ý viết, cũng có thể ở trên đó, vì chính mình chọn cái chết.

Ninh Tương Y hít sâu một hơi, nhấc bút, thật sự viết xuống.

Một hàng chữ chu sa hiện ra, dường như giống màu tươi, nở rộ trên thánh chỉ, mắt nàng không ngừng hiện lên, là hình ảnh của Ninh Úc, nàng có lẽ không nên từ bỏ không phải phong cách của nàng, nhưng sau lần đả kích mạnh này, nàng tựa hồ lại biến thành Hoàng hậu hạ áo giáp của kiếp trước, phong hoa còn ở đó, tâm đã mất lực.

Cứ như vậy đi, so với việc giết Ninh Úc, không bằng tự sát trước, có hoàng đế làm bạn, hoàng tuyền trên đường không tịch mịch.

.

Ngôn Tình Sủng
- ---------------------------.

Bình Luận (0)
Comment