Kiếp Này Chỉ Nguyện Bên Người

Chương 605


Nghe được Ninh Úc nói, Ninh Tương Y âm thầm nhẹ nhàng thở ra, đã nhiều ngày, tuy rằng ánh mắt Ninh Giác nhìn nàng vẫn giống như trước đây, nhưng lại ảm đạm nhiều, thậm chí bắt đầu có ý né tránh, nàng cảm thấy Ninh Giác là thật sự từ bỏ, một đời này…… Nàng đối với hắn kỳ thật ngay từ đầu đã không công bằng, cho nên nàng cũng không hy vọng Ninh Giác còn bởi vì nàng mà bỏ mạng, Ninh Úc có thể buông tha hắn là tốt nhất.

Cho nên nghe được Ninh Úc nói, nàng không khỏi ở trong lòng hắn mà làm nũng.

“Ninh Úc…… Chàng thật tốt….”
Ninh Úc hơi hơi nhướng mày, hạ đôi mày kiếm đẹp đẽ xuống,mắt câu hồn phách, hắn ít có lúc quyến rũ như thế, nhưng mỗi một lần đều chỉ có Ninh Tương Y có thể nhìn thấy được.
“Nàng kêu ta cái gì?”
Ninh Tương Y nháy mắt nháy mắt đã hiểu!
“Tướng công!”
Nàng ôm hắn ngọt ngào, “Tướng công…… Chàng biết không, trước ngày hôm nay, ta thật sự không nghĩ ra…”
Ninh Úc nhẹ nhàng nắm tay nàng, sau đó tiếp tục nắm chặt, mặc kệ hoàng tỷ đã trải qua chuyện gì, đều đã qua……
Ninh Tương Y lại nói, “Nhưng là phụ Lộc hoàng mất đi làm ta có rất nhiều cảm xúc……
Nàng ở ngực hắn cọ lại cọ, cuối cùng nói.

“Sống vẫn là tốt nhất……”
Ninh Úc gật đầu, “Bất luận có bao nhiêu gian nan, chúng ta đều có thể chiến thắng, hoàng tỷ là sẽ không bị đánh bại, ta cũng vậy.”T
“Về sau chúng ta đều sẽ ổn sao?”
Ninh Tương Y chui đầu vào khuỷu tay hắn nhẹ giọng hỏi.

“Mọi thứ sẽ ổn thôi.”
Họ có thể cùng nhau vượt qua nhiều lớp chướng ngại vật, chẳng lẽ còn có khó khăn nào ngăn cản sao?
Ninh Tương Y cũng cảm thấy con đường này rất vất vả,có lẽ bọn họ sẽ sớm tìm cách khống chế độc dược, sau đó đem Đại Dục giao cho Ninh Giác, trời đất bao la, vĩnh viễn ở bên nhau.


Hai người lặng lặng ôm nhau, bọn họ chưa bao giờ cảm thấy an bình như thế,bởi vì họ có thể đi đến ngày hôm nay, và họ đã chiến thắng rồi.

Ninh Giác nghe tiểu thái giám nói, có chút phục hồi tinh thần lại.

“Ngươi nói…… Y Nhi có thai???
Tiểu thái giám kia gật gật đầu, hắn luôn suy nghĩ mãi, đều cảm thấy chuyện này cần thiết để tân đế biết.

Trong mắt Ninh Giác hiện lên một tia đau xót, nhưng có lẽ đã đau đến chết lặng, hắn cũng liền bình thường trở lại.

Lông mày cau lại hơi buông lỏng, cúi đầu cười nói.

“Xem ra ngày mai vẫn là ngày song hỷ lâm môn…..

Hắn thở dài, sau đó đi thay đổi một phần quà tặng, đã là mang thai, rất nhiều đồ vật không thể tặng bừa, hơn nữa…… đứa nhỏ này tuy không phải con hắn nhưng hắn cũng rất thích…..

Đôi khi Cung Triệt thường thất thần.

Kiếp trước, hắn cùng Y Nhi làm phu thê mười hai năm, có bao nhiêu ngọt ngào rồi chứ?
Đôi khi hắn cũng nghĩ, tại sao họ không có con?
Nhưng hiện tại tất cả đều không quan trọng, nàng sắp kết hôn với đệ đệ hắn, mà hắn…… không còn tư cách, sức lực để vướng bận nữa.

Thời gian trôi qua, toàn bộ Tề Vương phủ đều rất náo nhiệt, ban đêm vẫn có người ra vào.

Ninh Tương Y sau khi ăn cơm xong bắt đầu quấy rầy Ninh Úc.

“Được không… Chàng đáp ứng ta đi!”
Ninh Úc lại xụ mặt, “Những chuyện khác đều được, chuyện này không được!”
Hoàng tỷ thế nhưng yêu cầu hắn đánh hai phó xích sắt cho nàng mang lên! Sao lại có thể chứ? Đó là ngày đại hôn của bọn họ, nàng mang theo xích sắt, trong lòng sao lại không khó chịu chứ?
Ninh Tương Y vì muốn an tâm, Ninh Úc không đáp ứng, nàng cứ quấy rầy hắn!
“Ninh Úc! Ngày mai nhiều người như vậy, hơn thời gian phát độc của Tuyết Vô Tức có quy luật, ta lại không nhất định, vạn nhất ta đại khai sát giới thì làm sao bây giờ? Chưa kết hôn xong đã…..”
Ninh Úc sắc mặt xanh mét, tiểu nha đầu này, trong đầu nàng sao toàn nghĩ chuyện xấu chứ?
“Sẽ không có việc gì, nàng cứ yên tâm được không?” Ninh Úc bị nàng cuốn lấy không có cách nào, đành phải nói, “Ta bảo bọn họ làm một ít thuốc trấn định ngưng thần cho nàng, sẽ không có việc gì.”
Ninh Tương Y đáng thương cười hề hề nhìn hắn.

“Tướng công…… Ta chỉ là, ta chỉ không muốn bỏ lỡ điều nhỏ nhặt nhất vào ngày mai …”
Ninh Úc nhất chịu không nổi ánh mắt này của nàng, trong lòng thầm than.

Hai người giằng co, cuối cùng Ninh Úc bất lực nhưng không tránh khỏi bị ánh mắt công kích của nàng “Hoàng tỷ, nàng chắc chắn chứ?”
Ninh Tương Y gật đầu, “Yên tâm đi, ta sẽ không cảm thấy không thoải mái đầu!”.


Ninh Úc lúc này mới không còn cách nào khác, đành phải đáp ứng nàng.

Sau đó sai người suốt đêm đánh một bộ còng tay cùng chân.

Vốn dĩ Ninh Tương Y còn muốn cho hắn, đem khóa tay nàng sau lưng, nhưng lúc nói đến đây Ninh Úc sống chết cũng không đáp ứng.

Nàng là nương tử hắn, không phải phạm nhân! Nếu nàng thực sự phát độc, tất cả mọi chuyện hắn sẽ gánh vác.

Trên giường, Ninh Tương Y hãy còn không yên.

“Ninh Úc…… Chàng cứ như vậy ngủ với ta sao? Chúng ta ngày mai mới đại hôn……”
Ninh Úc từ phía sau ôm nàng, ngửi từ phía sau, trên người nàng mùi hương càng thêm nồng đậm, làm tâm tình hắn yên lặng.

“Không liên quan.”
Không ai dám nói gì.

Ninh Tương Y có chút ngượng ngùng, như vậy chẳng phải là tất cả mọi người biết bọn họ trước khi kết hôn…… Khụ khụ….

Nàng ở trong lồng ngực hắn trở mình, mặt đối mặt, ngẩng đầu nhìn hắn, “Ninh Úc, khi còn nhỏ chàng có từng nghĩ đến sẽ có một ngày cưới ta không?”
Ninh Úc nhắm hai mắt không nói gì, nhưng cánh tay ôm nàng càng ngày càng chặt Khi còn nhỏ, hắn nào dám hy vọng xa vời như vậy? Cho tới nay, hắn đều là liều mạng đuổi theo bước chân này, bước đi của hắn càng dài càng lớn, càng dựa càng gần, mới dám có hy vọng xa vời này, khi còn nhỏ hắn nghĩ sẽ vĩnh viễn cùng nàng ở bên nhau, nhưng chưa bao giờ nghĩ rằng mình có thể ở trong khả năng này.

Phu Thê.

Ninh Tương Y cười cười sờ cằm hắn, “Chàng từ lúc nào lại sớm trưởng thành? À à, ý ta là, chàng thích ta từ lúc nào?”
Ninh Úc nghĩ nghĩ, cuối cùng mở mắt.

“Không thể nhớ được.”
Lúc tuổi còn nhỏ, có lẽ cũng không biết cái gì là thích, chỉ là biết nghĩ cùng nàng ở bên nhau, nghĩ cùng nàng vui vẻ như vậy, cho nên thực sự không biết hắn bắt đầu thích nàng từ khi nào.


Trong mắt Ninh Tương Y hiện lên một tia ranh mãnh.

“Như vậy đi, bắt đầu từ lúc nào chàng…… nghĩ đến việc đụng chạm ta?
Trên mặt Ninh Úc đột nhiên hiện lên nét ửng đỏ khả nghi!
Hắn trừng mắt nhìn Ninh Tương Y, “Ngủ đi được không?”
Ninh Tương Y còn không thuận theo không buông tha.

“Nói đi nói đi, ta rất tò mò đó…..”
Ninh Úc nghe giọng nói mềm mại của nàng,hắn không thể nào kháng cự, hắn nghĩ sẽ cự tuyệt trả lời, nhưng ánh mắt nàng phảng phất có ngôi sao nhỏ, hắn chỉ muốn thỏa mãn sự tò mò của nàng!
Cho nên hắn cúi đầu, ở bên tai nàng nhẹ giọng nói.

“Tám tuổi…… Không thể nào?”
Ninh Tương Y sau khi nghe xong sự ngây người! Tám tuổi, này cũng trưởng thành quá sớm đi!
Ninh Úc có chút xấu hổ ho khan một tiếng, “Ngủ đi……”
Ngày mai hai người bọn họ đều phải dậy sớm, hắn cũng như Ninh Tương Y, vô cùng coi trọng, cho nên muốn đi ngủ sớm một chút dưỡng đủ tinh thần.

Ninh Tương Y “Ừm” một tiếng, ở trong lòng ngực hắn không nói nữa.

Một hồi, nàng trở mình, thở đều đều với hắn…… Đêm dài từ từ, hai người đều không lên tiếng, toàn bộ nhà ở đều an tĩnh có chút quá mức!
- ---------------------------.

Bình Luận (0)
Comment