Kiếp Này Chỉ Nguyện Bên Người

Chương 612


Người đàn ông đứng đầu cười cười, nâng hộp quà trong tay lên.

“Là sao??”
Ninh Úc mắt lạnh nhìn đám nam nhân này, không biết là bọn họ có phải cùng phe với Thu Trọng Thiền không?
“Ngươi có thân phận gì? Lại lấy thân phận gì tới tặng lễ?” Ninh Úc lạnh giọng chất vấn.
Không đợi nam tử trả lời, bên kia Thu Trọng Thiền nhịn không được nói:
“Chuyện này là như thế nào? Tuyết Thiên Trọng, ngươi không phải nói vợ con ta đều là bị Ninh Úc giết chết sao? Vô Tức không chết! Ngươi tại sao lại gạt ta?”
“Chú, chú sai rồi.

Hiện tại cô cô chưa chết…”
Đôi mắt hắn mỉm cười, mặt tái nhợt nhìn về phía Ninh Tương Y, “Nhưng là cô cô bị bọn họ dùng để thử thuốc, đã sắp chết.”
Nếu nói mới vừa rồi còn có may mắn, nhưng từ khi Thu Trọng Thiền hô lên ba chữ Tuyết Thiên Trọng, Ninh Tương Y trong lòng đột ngột rơi xuống, cơ hồ muốn ỏi máu!
Cô chú?
Cho nên nàng đoán không sai, Tuyết tộc, còn Tuyết sắc kia, hóa ra là phụ thân mang mặt nạ của nàng, Tuyết sắc hoàn toàn không nói dối, hắn có một đứa con trai, nàng có một người anh cùng cha khác mẹ không được sủng ái..

Tuyết Thiên Trọng…

Nghĩ đến đời trước bốn huynh đệ Lý gia vẫn luôn bảo vệ ở bên người nàng, cùng với hiện tại rõ ràng đứng ở phía trước là Tuyết Thiên Trọng, mặt khác ba người đi theo hắn phía sau …..

Hóa ra bọn họ căn bản không phải huynh đệ gì cả, ba người kia chỉ là tộc nhân của hắn thôi!
Nàng trong lòng càng thêm lạnh lẽo, lòng bàn chân đều là mồ hôi.

Những người này, thế mà lại mai danh ẩn tích ở bên người nàng mười mấy năm, có thể tin là không có âm mưu gì sao?
“Chuyện này là sao?!”
Vừa nghe đến Tuyết Vô Tức sắp chết, Thu Trọng Thiền lạnh giọng hỏi Ninh Tương Y, mà Ninh Tương Y lúc này trong lòng không yên, không nói gì, nàng đưa lưng về phía Ninh Úc không để ý đến Thu Trọng Thiền mà chất vấn Tuyết Thiên Trọng..

“Tuyết Sắc là gì của ngươi??”
Người tới nghe vậy nhẹ nhàng cười, đôi mắt màu nâu liếc qua Ninh Úc sau đó dừng lại trên người Ninh Tương Y.

“Hắn là phụ thân không nên có của ta, để các ngươi chê cười rồi……
Lúc này, Ninh Tương Y đột nhiên đi ra, nàng lướt qua Ninh Úc, đi tới trước mặt Tuyết Thiên Trọng, lúc này nàng biểu tình vô cùng trịnh trọng, vô cùng vô cùng nghiêm túc!
“Mục đích gì?”
“Cái gì?” Tuyết Thiên Trọng mỉm cười nhìn người đứng trước mặt mình chưa từng gặp qua, nhưng là muội muội có danh tiếng vô cùng lớn của mình, có chút nghi hoặc hỏi.


Ninh Tương Y nhìn khuôn mặt không thể quen thuộc hơn đang ở trước mặt, trong lòng lệ khí cuồn cuộn nhưng nàng nhịn xuống, nhẹ giọng nói.

“Mục đích của Tuyết Sắc… Đơn giản là muốn tìm đến phương pháp khống chế ta, tới đòi quyền lợi, thậm chí phục quốc, vậy còn người, người xuất hiện tại đây có mục đích gì?”
Tuyết Thiên Trọng hơi hơi híp mắt, trong mặt hiện lên một tia đen tối.

“Ta a..” Hắn lại một lần nhìn cái rương trong tay, “Ta là tới tặng lễ ……”
Lúc này, Thu Trọng Thiền một bên rốt cuộc nhịn không được, lại hỏi, “Ninh Tương Y, ngươi không phải nói Vô Tức không chết sao? Vậy nàng ở đâu, ngươi đem nàng trả lại cho ta!??”
Nhưng lúc này đây, Ninh Tương Y vô cùng không kiên nhẫn nhìn hắn một cái, Ninh Úc cảm giác được Ninh Tương Y tựa hồ có điểm không thích hợp, hắn vội vàng tiếng lên kéo tay Ninh Tương Y, đồng thời cũng thực không kiên nhẫn nói với La Khải.

“Đem nữ nhân điên kia lên, để hắn nhìn thấy!”
“Được.”
Ninh Úc lười đôi co với Thu Trọng Thiền, nhìn nét mặt của hoàng tỷ, hắn hiểu rõ những người trước mắt rất khó đối phó, dư nghiệt của một quyết quốc nho nhỏ này, thế nhưng lại không thể không trừ tận gốc được!
Tuyết Vô Tức rất nhanh đã bị dẫn tới, Ninh Tương Y lạnh lùng nhìn Tuyết Thiên Trọng, sau đó xách theo Tuyết Vô Tức trên người đầy vết thương đến trước mặt Thu Trọng Thiền, từng chữ từng chữ nói.

“Mang theo nữ nhân của người đi đi! Còn nữa, ta không biết hài tử của ngươi ở đâu cả!”
Thu Trọng Thiền trong nháy mắt nhìn thấy Tuyết Vô Tức, cả người bởi vì phẫn nộ mà run rẩy!

Ninh Úc đúng lúc cười lạnh, “Vết thương trên người nàng đều là nàng phát cuồng tự hại mình mà có, ngươi nếu lại dám động thủ, dứt khoát sẽ chết ở chỗ này!”
Ninh Tương Y nhìn Tuyết Vô Tức thần trí không ổn định cười nói, “Ngày đại hỉ, vẫn là không nên có máu đổ, nhưng chỉ sợ có người lại muốn đâm đầu vào chỗ chết, người cảm thấy thế nào? Thu chân nhân?.”
Lúc này trong đầu nàng rất loạn, Thu Trọng Thiền mà làm mọi chuyện rối thêm, cũng đừng trách nàng không nhớ tình cũ!
Thu Trọng Thiền bị hai người bọn họ kẻ xướng người hoạ uy hiếp, cuối cùng chỉ có nhịn xuống cổ ác khí này! Rốt cuộc Ninh Úc cùng Ninh Tương Y liên hợp lại, hắn căn bản không phải đối thủ, cho nên hắn phẫn nộ hỏi Tuyết ThiênTrọng.

“Muội muội của ngươi đâu? Nàng không phải đi theo ngươi sao, vì sao không biết tung tích?
Tuyết Thiên Trọng có chút không có hảo ý chỉ vào Ninh Tương Y nói, “Cô phụ, ngài xem xem quần áo trên người công chúa đẹp như vậy, không phải là từ tay muội muội làm sao?
Sắc mặt Ninh Úc biến đổi, đột nhiên khẩn trương nhìn chằm chằm hỉ phục trên người Ninh Tương Y!
Không có khả năng, hỉ phục này hắn đã tỉ mỉ kiểm tra qua, căn bản không có vấn đề.

Tựa hồ hiểu rõ suy nghĩ trong lòng hắn, Tuyết Thiên Trọng lạnh lùng cười, “Yên tâm đi, hỉ phục của nàng không có vấn đề.”
Vấn đề có phải là ở hỉ phục của mình không?
Mặt Ninh Úc xanh mét! Nhưng hắn cũng đã tự mình kiểm tra qua, không có bất kỳ đồ vật gì có độc.

Chẳng lẽ thời gian quá gấp, hắn đã bỏ sót chỗ nào sao?
“Người đâu, bắt lấy bọn họ!”
Ninh Úc không rõ đối phương có phải hay không thật sự động tay động chân, nhưng là hắn cũng không phải người bị động như vậy, lập tức mang người thêu là Lê Tú đến, cũng muốn bắt giữ tất cả những người này, nếu là thực sự có chuyện ngoài ý muốn, tất cả bọn họ chỉ có thể chết ở đây!
Thủ hạ Ninh Úc tinh nhuệ danh bất hư truyền, Tuyết Thiên Trọng như nhìn đã biết mình không phải là đối thủ của bọn họ, lòng bàn tay hắn thấm ướt, cảm giác cận kề cái chết càng khiến cho người ta hưng phấn! Nghĩ như thế, hắn càng cười ôn nhu.


Lê Tú rất nhanh được dẫn tới, nàng sợ hãi liếc mắt nhìn Ninh Úc, nàng ta không có vẻ sợ hãi của một người bị ép buộc, cũng không khóc nháo.

“Ngươi đã làm gì???”
Ai cũng rất khó ngửi thấy mùi hương trên cơ thể của mình, mà phía trước Ninh Tương Y cảm thấy trên người hắn có mùi hương, cũng là cái loại như có như không này.

Tuyết Thiên Trọng liếc mắt nhìn hộ vệ bên cạnh mình như hổ rình mồi, ôm hộp trong tay, cười nói.

“Vương gia hiểu lầm, ta cũng không dám hạ độc đối với ngài, ta chỉ là nhân lúc muội muội thêu quần áo cho ngài, đem thêu kim tuyến vào, tẩm điệp hương vào kim tuyến, vật đó vô hại đối với con người, điệp hương thiên kim chính là huân hương tốt nhất, chỉ là sẽ làm người mê man, nhớ tới rất nhiều chuyện cũ thôi……”
Hơn nữa loại hương này, khi gặp nhiệt độ mới có thể phát huy, cho nên mọi người khi kiểm tra không phát hiện được là chuyện rất bình thường.

Nhưng nếu nói Lê Tú động tay động chân trên hỉ phục, Ninh Úc tuyệt đối sẽ lập tức phát hiện, bởi vì trong khoảng thời gian này, tuy rằng rất bận, nhưng phàm là đồ vật Ninh Tương Y muốn đụng tới, tất cả sẽ được kiểm tra hết sức nghiêm ngặt, không nghĩ tới trong nghìn việc, tất vẫn có việc sơ suất, nhưng lại chính là hắn đã sơ suất!
Ninh Úc gắt gao nắm chặt tay, ánh mắt hung ác dùng trên người Lê Tú, khiến cô như bị siết chặt.

Thời gian lâu như thế rồi, hắn cùng hoàng tỷ khẳng định đã sớm chịu sự quấy nhiễu của huân hương, tuy rằng hương kia không độc, nhưng dụng ý của đối phương khẳng định không đơn giản!
Ninh Tương Y duỗi tay cầm tay Ninh Úc.

“Nói thẳng đi, ngươi rốt cuộc muốn làm gì?”
- ---------------------------.

Bình Luận (0)
Comment