Kiếp Này Chỉ Nguyện Bên Người

Chương 711


Cho dù giọng nói của Ninh Tương Y rất lạnh, nhưng những lời này vẫn làm nữ tử nhịn không được gào khóc!
Bị nhốt lâu như vậy, nàng không nghĩ tới một ngày nàng còn có có thể đi ra ngoài.

“Đi thả hết những nữ nhân khác ra, đi theo ta “
“Vâng!”
Nữ nhân kia tiếp nhận một con dao nhỏ trong tay Ninh Tương Y, kiên định đi theo sau lưng nàng, không biết vì sao, lúc bắt đầu còn rất sợ hãi, nhưng hiện tại, nhìn đến nàng cảm người đầy vết máu, phần lớn đều là của người khác,nên lại cảm thấy rất an tâm.
Sau khi cứu được mười mấy người, Ninh Tương không nán lại, nàng đảo mắt nhìn một chút, nơi này quả thực rất dơ bẩn!
Nàng tiếp tục tìm, thật giống như một thanh sắc bén kiếm, đi đến đâu thi thể nhiều đến đó, lại càng làm những nữ nhân sau lưng nàng an tâm hơn!
Nhưng nhìn quá nhiều, phẫn nộ trong lòng Ninh Tương Y càng thêm khó có thể bình ổn! Trong lòng con người, một chút ít mê hoặc mù quáng mới làm con người liên tiếp gây ra những chuyện ác này!
Hiện giờ những tên ác độc đó đang vì bảo toàn mạng sống mà chạy trốn, những người còn lại ở đây tiếp tay cho nơi này trở thành chỗ duy nhất để nàng phát tiết
Bọn họ lại không dám chạy đến hang động đá vôi bên ngoài, bởi vì chướng vân lâm độc khí không phải dễ đối phó, bọn họ cũng nếm đã được nếm mùi, nhưng lại không thể để Ninh Tương Y làm bị thương, nhiều người đã chết, cho nên bọn họ bắt đầu xin tha!
Trong bóng đêm, Ninh Tương Y nắm người xin tha, hung ác nói, “Các ngươi không phải còn có đường thoát sao? Kẻ cầm đầu của các ngươi đâu?!”

Người nọ bị bộ dáng đằng đằng sát khí của nàng làm cho sợ tới mức chân mềm, “Không biết, chúng ta không biết thánh chủ đại nhân ở đâu!”
Ninh Tương Y thấy bộ dáng hắn sợ hãi rụt rè, trong lòng hiện lên một tia không đành lòng, nhưng tưởng tượng đến những kẻ hành hạ phụ nữ, giết hại sinh vật, tàn hại sinh linh, vì cổ trùng, tay nào không dính đầy máu tươi?
Chỉ khi gặp phải người lợi hại hơn bọn họ, bọn họ mới lộ ra một mặt khiếp sợ, nếu là những thai phụ tay trói gà không chặt, bọn họ liền có thể mặt không đổi sắc lộ ra răng nanh, đem cổ trùng đưa vào trong cơ thể các nàng…..
Tưởng tượng đến đây, Ninh Tương Y phóng một kiếm, hắn liền ngã xuống đất mà chết, ít nhất chết như vậy, sẽ không phải chịu nhiều thống khổ.

Ninh Tương Y phát hiện này đám người Tuyết tộc thật đúng là đã ẩn nấp ở đây rất lâu, hang động đá vôi ngầm lớn này hoàn toàn là một tộc người.
Đồ ăn chồng chất, châu báu đoạt được, còn có tù binh bắt được……
Ninh Tương Y dựa theo nơi những nữ nhân đó chỉ, mở ra nhà giam đang cầm tù binh, những người đó nghe được bên ngoài có tiếng kêu thảm thiết, còn tưởng rằng đã xảy ra chuyện lớn gì, thấy Ninh Tương Y tiến vào, sát khí lạnh thấu xương, làm cho bọn họ sợ hãi cực kỳ!
“Các ngươi là ai?”
Một giọng nói băng giá vang lên, máu theo lưỡi kiếm chảy xuống, nàng giết đỏ cả mắt rồi, dường như muốn hợp thành một với binh khí! Những người dơ bẩn đó co rúm lại ở bên nhau, thật giống như gia súc chịu đủ ngược đãi, bọn họ cũng xác thật là gia súc, bị bắt tới để thử độc.

Có người sợ hãi nói.
“Ngươi là tới cứu chúng ta sao? Chúng ta đều là bị bắt tới……”
Ninh Tương Y thấy bọn họ thật sự sợ hãi, sắc mặt hơi khôi phục lại.
“Ra đây, đi theo ta!”.
Nói xong, cũng không trì hoãn, xoay người đi ra ngoài.

Mục tiêu duy nhất của nàng bây giờ là hủy diệt nơi này, huỷ hoại thứ đáng ghê tởm này, thứ đã liên tiếp gây ra nhiều đau đớn ở Ngọc Hành.
Thấy Ninh Tương Y đằng đằng sát khí lại đi ra ngoài, bọn họ như thấy được ánh sáng, liền lập tức đi theo, thấy bên ngoài còn có không ít nữ nhân, đồng bệnh tương liên, lập tức buông xuống cảnh giác với Ninh Tương Y!
Mà Ninh Tương Y cũng không có tiếp đón bọn họ, chỉ là đầu tàu gương mẫu đi ở đằng trước!
Độc thảo? Đốt!
Trùng trứng? Huỷ hoại!
Người, giết! Sào huyệt ngầm to như vậy nổi lên ánh lửa bốn phía, nghe những người bị bắt tới nói, nơi đây đã được xây dựng mười một năm, là sào huyệt lớn nhất của Tuyết tộc, hiện giờ phá huỷ, có thể nói nguyên khí đại thương.

Nhưng Ninh Tương Y cũng không thỏa mãn, Tuyết Sắc, mạng của hắn tạm thời giữ lại, bởi vì nàng hiện tại cũng không đủ sức mang hắn đi.

Đồng Loan Nghi sáng sớm đã chạy, không bắt được thật sự thật đáng tiếc, dù sao hỏa dược trong tay nàng rất có khả năng chơi đùa cùng những người này, nhưng hỏa dược kia…..

Tất nhiên là giả.
Tên mặt sẹo kia, hắn bị nàng một đao chém vào ngực! Hiện giờ hắn là trọng thương sắp chết, tuy rằng nàng hiện tại không thể không rời đi, nhưng cơ hội như vậy nàng cũng không muốn buông tha hắn! Nhất định phải bắt được hắn, phải giết hắn! Nàng càng ngày càng tiến sâu, lúc xuống tới dưới hang, số người Tuyết tộc không biết bị nàng giết chết bao nhiêu, những người xin tha cũng đã không còn, lúc nàng đang thật sự muốn giết người, do dự cũng chỉ là việc trong nháy mắt, tay sớm đã thành thật lấy thủ cấp đối phương.

Sau khi đốt đến không còn gì để đốt, Ninh Tương Y bắt đầu hướng bên ngoài đi, mà những người Tuyết tộc tránh được một kiếp này cũng bắt đầu chạy ra ngoài, lúc này cũng bất chấp bên ngoài có độc khí, dù sao ở lại cũng sẽ chết!
Cho nên lúc Ninh Úc tìm được chỗ này, từ hầm không ngừng có người chạy ra, giống như sau lưng đang có quỷ rượt!
Quả thực là bị quỷ rượt, ác quỷ lấy mạng! Hắn lạnh lùng nhướng mày, Tư Vô Nhan bên người lại bởi vì độc khí mà sắc mặt trắng bệch nói, “Chính là nơi này!”
Ninh Úc gật gật đầu, rồi mới trực tiếp bắt một người, lạnh giọng ép hỏi!
“Người bị các ngươi bắt tới đâu?!”
Bị sát khí đáng sợ của Ninh Úc làm cho kinh sợ, những người Tuyết tộc nhân kia trừng lớn mặt, đứt quãng nói, “Chạy….Giết người………”
Mày Ninh Úc nhăn lại! Tay dùng một chút lực liền bóp chết đối phương, rồi mới bỏ qua một bên! nhìn Tư Vô Nhan thấy thế, âm trầm nói, “Ninh Tương Y sẽ không có việc gì, có lẽ người giết người ở dưới chính là nàng!”
Cả người Ninh Úc lại càng khẩn trương hơn!
“Hoàng tỷ nghe được thanh âm thánh thạch sẽ đau đầu! Đối phương sẽ không bỏ qua nhược điểm này của nàng!”

Nói xong, liền nhảy vào trong động! Những kẻ chạy ra ngoài đều bị hắn đánh chết! Hắn di chuyển cực nhanh, áo đen kia giống như một tia chớp đen.

Có hắn mở đường, Tư Vô Nhan theo sát phía sau, cũng đuổi theo.
Đang lúc Ninh Tương Y cảm thấy đối phương đã đào tẩu, chuẩn bị từ bỏ, đột nhiên một bóng hình trước cửa động nhanh chóng lọt vào mắt nàng!
Là tên mặt thẹo kia!
Vừa lúc này, trên mặt đất truyền đến tiếng xôn xao, cùng với tiếng kêu thảm thiết của người Tuyết tộc, Ninh Tương Y nói với những người sau lưng nàng, “Có người tới cứu chúng ta, các ngươi từ dưới này đi lên, lúc gặp mặt nói tên của ta, Ninh Tương Y! Bọn họ sẽ không tổn thương các ngươi!”
Nói xong, cũng không đợi bọn họ phản ứng, Ninh Tương Y liền đuổi theo tên mặt sẹo.
Động tác nàng quá nhanh, những người đó muốn cũng không theo kịp, đơn giản những tiếng kêu thảm thiết đó bọn họ cũng nghe được rồi, lòng tin của họ tăng lên gấp bội, hướng phía trên đi lên!
Trước khi Ninh Tương Y đuổi theo nàng chưa phát hiện ra chuyện gì, vị trí lúc này của nàng, bốn hướng đều là đường đi, ai biết đối phương chui vào con đường nào?
Nàng nôn nóng nhăn mi, đột nhiên phía trước huyệt động truyền đến thanh âm lạnh băng của tên mặt thẹo.
“Ninh Tương Y! Ngươi hủy sào huyệt của ta, đi tìm chết đi!”
Ninh Tương Y cả kinh, lúc nàng muốn rời đi, lại phát hiện đã chậm!.

Bình Luận (0)
Comment