Kiêu Hoành Nhân Đế

Chương 1 - Đạo Làm Người !

Hiu ! Hiu !

Luồng gió thoảng qua khiến cho từng chiếc lá cây rụng xuống tạo nên những tiếng “ Xào xạc ! Xào Xạc “ .Cái không khí trở trời mùa thu ở Đại Lê Hoàng Triều quả thật đặc biệt . Nó có một chút gì đó khiến cho con người ta nhung nhớ về những kỷ niệm một thời đã qua .

Bây giờ đã đến giữa đêm rồi , tửu quán của Vương lão vẫn còn sáng đèn .

- Cha ! A Ngốc hắn chưa về nữa sao ?

Tiếng nói thanh thảnh từ phía trong vọng ra ,một cô gái nhí nhảnh rảo bước ra bên ngoài .

Than ôi ! Nàng đẹp tới mức câu hồn đoạt phách . Làn da ấy trắng sáng , thanh khiết như bạch ngọc , ngũ quan tinh xảo tựa trong tranh ,khoác trên mình bộ áo trắng dài truyền thống của dân tộc Đại Lê càng làm nổi bật lên thân hình đầy đặn , cân đối của nàng .

Nàng là Vân Nhi , con gái duy nhất của Vương Lão . Đôi mắt nàng long lanh đảo qua đảo lại muốn dò xét tất cả mọi thứ xung quanh .

Vương lão nhìn nàng một chút mỉm cười :

- Vẫn chưa ! Lo lắng sao ?

Vân Nhi nghe thế nhất thời đỏ mặt quay đi . Năm nay nàng cũng đã đến tuổi cập kê , bắt đầu có những định nghĩa mơ hồ về tình yêu. Từ nhỏ vốn là con một , lại là thân phận nữ nhi , Vương Lão không muốn nàng dao du với những đứa trẻ bên ngoài khác khiên nàng buồn bực không thôi .

Cho đến khi A Ngốc tới đây , nàng liền ngày nào cũng kề kề bên cạnh hắn , mỗi lần trêu trọc nhìn thấy vẻ mặt ngốc nghếch ấy , Vân Nhi đều nhịn không được phì cười , nhưng cũng mỗi khi ở bên cạnh hắn nàng lại cảm thấy có cảm giác được che trở , bình an đến lạ thường . Lâu ngày chính nàng cũng không nhận ra nàng có tình cảm với A Ngốc từ bao giờ , chỉ là mỗi lần không có hắn bên cạnh nàng thường cảm thấy rất cô đơn và thương nhớ .

“ Két ! Két”

Cánh cửa tửu quán từ từ mở ra kéo theo sự chú ý của hai người . Một thiếu niên nặng nề lê từng bước chân “ loẹt quẹt ! loẹt quẹt “ bước vào bên trong . Khác với vẻ đẹp câu hồn đoạt phách của Vân Nhi , thiếu niên trông thật thê thảm ! Trên gương mặt hắn không biết có bao nhiêu vết bầm tím , quần áo rách rưới khắp nơi . Một giọt máu từ khóe miệng hắt tràn ra bên ngoài , hắn cố gắng hết sức lấy tay lau đi vết máu .Nhưng có vẻ đã sức cùng lực kiệt thiếu niên liền đổ “ rầm “ một cái xuống đất ngất đi!

Vân Nhi , Vương Lão con nhìn cha , cha nhìn con không biết chuyện gì xảy ra !

Vương Lão cẩn thận lên tiếng :

- Con đứng yên đó , để ta đi kiểm tra !

Rón rén từng bước một , Vương lão tới gần người thiếu niên . Lay nhẹ cơ thể hắn , thấy thiếu niên không có bất kỳ dấu hiệu phản ứng nào , bạo dạn , Vương lão dùng sức lật nhẹ cơ thể hắn lại .

Nhìn rõ đối phương , gương mặt Vương lão bất giác run rẩy :

- A… Ngốc !

Sáng hôm sau khi tiếng gà gáy râm ran vang vọng khắp nơi như xé tan bầu không khí yên tĩnh của buổi sớm mai, gọi mọi vật tỉnh giấc sau một đêm dài yên lặng. Làn sương mùa thu mỏng manh như tấm khăn voan khổng lồ bao trùm khắp không gian. Gió vẫn nhè nhẹ thổi. Những ngôi sao trên bầu trời thức dậy muộn hối hả chạy trốn. Mặt trời ló dần lên , từng tia nắng ấm áp chiếu sáng khắp nơi nơi báo hiệu cho một ngày mới .

Trong căn nhà nhỏ , ánh lửa bập bùng bập bùng, ngọn khói lan xa. Đâu đó tiếng chó sủa văng vẳng, tiếng vo gạo sàn sạt, tiếng xoong nồi va vào nhau loảng xoảng vọng ra . Thiếu niên bất giác giật mình tỉnh dậy , cơ thể hắn đau nhói tựa có hàng ngàn mũi kim cùng lúc đâm vào. Định dùng sức ngồi lên, bất chợt cánh cửa phòng mở ra . Vân Nhi bước vào ngồi cạnh thiếu niên nức nở :

- A Ngốc , ngươi làm sao xảy ra chuyện như vậy ! Hic hic , ngươi có biết là ta… hic hic … lo lắng lắm không hả ? Hic Hic !

Nhìn Vân Nhi nức nở , A Ngốc lúng túng xoa nhẹ sống lưng nàng :

- Ngạch ! Vân Nhi … ta xin lỗi … hôm qua ta lại cứu người !

Kể rõ đầu đuôi câu chuyện , thì ra tối hôm qua , như thường lệ A Ngốc lại đi lên trấn vác hàng cho Phúc Vân tiêu cục .

Phúc Vân tiêu cục chính là tiêu cục lớn nhất Ánh Nguyệt trấn này , tất cả các dịch vụ buôn bán , tửu quán đều do bọn họ cai quản . Trái với vẻ hiền hòa nho nhã bên ngoài , bên trong Phúc Vân tiêu cục lại chính là một con quỷ . Để có được lợi nhuận lớn nhất bọn chúng không từ một chút thủ đoạn nào từ chèn ép dân lành , bóc lột người làm cho đến mua chuộc hối lộ , quan lại phụ mẫu . Đã có rất nhiều vụ thanh toán , thảm sát đẫm máu xảy ra chỉ vì người khác không theo ý kiến họ hoặc bất mãn với họ .

A Ngốc hôm qua lúc vác hàng thì chợt nhìn thấy cảnh thiếu gia Phúc Vân tiêu cục cùng đám người đang chèn ép một nữ nhân. Hơn ba mươi người thanh niên sức bẻ gẫy sừng trâu lại cùng nhau vật lộn với một nữ tử yếu đuối không thể phản kháng, A Ngốc liền không tự chủ được xông lên can ngăn . Kết quả như thế nào thì ai cũng biết rồi đấy !

Vân Nhi nghe xong câu chuyện chỉ đành thở dài , đây cũng không phải lần đầu tiên nàng biết A Ngốc làm như vậy rồi . Hắn luôn miệng nói cái gì mà “ Nhân ! Nghĩa ! Lễ ! Trí ! Tín ! Dũng !” Chẳng biết ai dạy cho hắn mấy từ như vậy nữa . Thế giới này chính là một thế giới nhược nhục cường thực , mạnh được yếu thua , nếu như nữ tử kia có sức mạnh thì ai dám động vào ? Có trách thì trách họ quá yếu đuối mà thôi !

A Ngốc cũng không biết ! Từ khi sinh ra hắn liền luôn tâm niệm những từ như vậy .

Nhân là nhân từ , nhân ái . Thương cảm cho những số phận yếu đuối trong thế gian , thương cảm cho những kẻ lầm đường lạc lối .

Nghĩa là nghĩa khí , chính nghĩa .Coi trọng lẽ phải , chính nghĩa, coi trọng ân tình coi trọng tình phụ mẫu , phu thê , bằng hữu.

Lễ là lễ độ , lễ phép . Luôn tỏ ra kính trên nhường dưới , không cậy mạnh bắt nạt kẻ yếu đuối , không cậy quyền hỗn láo với tiền nhân .

Trí là trí tuệ , kiến thức . Hiểu thế nào là sai , thế nào là đúng, thế nào là lợi , thế nào là hại .Luôn luôn trau dồi kiến thức phát triển bản thân , truyền bá cho mọi người xung quanh , giúp xã hội cùng nhau phát triển . Kẻ có kiến thức là kẻ có sức mạnh , kẻ có sức mạnh là kẻ có tất cả .

Tín là coi trọng lời hứa . Lời hứa đáng ngàn vàng , việc gì đã hứa thì nhất định không được nuốt lời . Cho dù có phải hy sinh để thực hiện lời hứa .

Dũng là dũng cảm , anh dũng . Biết đứng lên bảo vệ lẽ phải , biết gặp chuyện bất bình ra tay tương trợ. Kẻ cường hào hay bằng hữu , thân nhân hay xa lạ nếu đã phạm sai lầm thì phải chịu tội !

Không được vì Nhân mà bất Trí , kẻ có đức mà không có tài là kẻ phá hoại !

Không được vì Nghĩa mà bất Dũng , kẻ vì thân nhân mà không để ý lẽ phải , đồng lõa với họ làm điều sai trái là kẻ quỷ dữ !

Không được vì Lễ mà bất Tín , kẻ vì lễ nghĩa mà bỏ quên đi lời hứa , coi như lời hứa không đáng một xu là kẻ nhu nhược !

Không được vì cái này mà đánh mất cái kia đó chính là đạo làm người của A Ngốc !

Vân Nhi lườm nguýt A Ngốc một chút :

- Hừ , đúng là A Ngốc mãi mãi vẫn chỉ là A Ngốc ! Ngốc !

Bình Luận (0)
Comment