Kiều Phi Bị Tráo Đổi

Chương 13


Cũng không biết lúc nào thì ngủ, tới lúc Hứa Quân Dao tỉnh lại đã là ngày hôm sau, nàng hơi cựa quậy người bên cạnh nam nhân vẫn còn ngủ say, mi dài rũ xuống làm hắn mất đi vẻ yêu nghiệt sắc bén, nhu hoà hơn rất nhiều.

Nàng bất giác nhớ tới chuyện tối qua không khỏi đỏ mặt….
“ Nương tử đỏ mặt như vậy là đang nghĩ tới điều gì không nên sao?” Tiếng nói lười biếng của hắn làm Hứa Quân Dao giật mình, ngay lập tức như lắp giây cót bật dậy lùi xa khỏi hắn.
“ Ngươi nghĩ ai cũng như ngươi chắc!” Hứa Quân Dao hừ một tiếng miệng lẩm bẩm.
“ Rụt rè như vậy đêm qua chiếm tiện nghi của ta cũng đâu thấy nàng như vậy!” Mạc Ảnh Quân trông bộ dạng tức tới phồng má trợn mắt của nàng chỉ cảm thấy rất đáng yêu, người háo sắc hôm qua cứ như là hai người vậy.
Bị người ta vạch trần không kiêng nể nói về việc hôm qua Hứa Quân Dao chỉ thấy mặt nóng lên muốn tìm một cái lỗ chui vào, dù sao thì người phút trước cảnh cáo người ta không đồng ý không được làm, phút sau lại trắng trợn mò múi bụng của người ta chính là nàng.

Không phải chỉ sờ một chút thôi sao, tính toán như vậy
“ Quỷ hẹp hòi!” Hứa Quân Dao lật đật đứng dậy muộn rời giường nhưng Mạc Ảnh Quân lại không có động tĩnh, do mất mặt nên nàng không muốn mở miệng tính trèo qua người hắn xuống.

Hắn cũng không trêu chọc nàng nữa lật người dậy…
…..
“ Hai canh giờ nữa cùng ta tới phủ Ngũ Hầu!” Ăn cơm sáng xong nàng nhắc nhở hắn một tiếng, sau đó cùng Vũ Nương đi kiểm tra lại lễ vật được chuẩn bị.

Chap‎ ????ới‎ luô????‎ có‎ ????ại‎ ﹍‎ T‎ r‎ ????‎ ????‎ T‎ r‎ u‎ ????‎ e‎ ????.V????‎ ‎ ﹍

“ Vương Phi, em thấy người hôm nay rất lạ!” Miên Miên đứng bên cạnh cầm danh sách nhìn nàng mấy lần sau đấy liền nói.
“ Lạ chỗ nào?” Hứa Quân Dao nghi hoặc.
“ Vương phi hình như không giám nhìn thẳng vương gia, còn vương gia vẫn luôn nhìn người mà hình như còn cười nữa!” Hứa Quân Dao nghe nàng nói xong suýt thì phun ra ngụm trà mới uống vào nha đầu này cũng nhạy bén thật.
“ Nào có đâu, em nhìn sai rồi!”
“ Không có em thật sự thấy mà…” Miên Miên không phục.
“ Ay da… Miên Miên ta sắp phải ra ngoài rồi em có thể tìm cho ta một bộ y phục hợp lý không?” Vũ Nương đứng bên cạnh nhìn chủ tớ hai người nở nụ cười, sau đó cùng Miên Miên chuẩn bị đồ cho nàng.
…….
Phủ Ngũ Hầu, trước cửa phủ Ngũ Hầu xe ngựa nườm nượp toàn là những người có địa vị, Hứa Quân Dao được Mạc Ảnh Quân đỡ xuống từ xe ngựa, trên người nàng mặc váy gấm màu xanh nhạt vân áo thêu chỉ bạc nổi bật, bên ngoài sa y mỏng màu trắng làm cả người trở nên thanh thoát nhẹ nhàng, đai lưng thêu hoa buộc chặt eo để lộ ra vòng eo nhỏ nhắn.
Nàng từng bước đi eo thẳng tắp ổn trọng lại đoan trang sóng vai cùng nam nhân kia, hắn cẩm bào màu trắng gương mặt anh tuấn đặc biệt khí chất trên người làm người ta không thể khinh thường.

Nhưng có ai nào biết Hứa Quân Dao đang rất cố gắng eo nàng mỏi lắm rồi! Bỗng nhiên nàng cảm nhận được sau lưng có một bàn tay đỡ lấy eo nàng, Hứa Quân Dao quay sang nhìn người bên cạnh chỉ thấy hắn nhìn mình cười nhẹ, nàng chuyển tầm mắt tự nhiên phóng điện làm gì không biết.
Mọi người xung quanh hít một hơi hai người này là ai vậy? Từ khí chất tới dung mạo đều khiến người ta mở mang tầm mắt.
“ Xin hỏi hai vị là….” Người giữ cửa Ngũ Hầu dơ tay nhận bái thiếp, mọi người xung quanh cũng tò mò nín thở không biết là vị quý nhân nào.
“ Thần vương, Thần vương phi vạn an.

Thứ cho tiểu nhân không có mắt nhìn! Mời theo tiểu nhân!” Hai người được nô tài dẫn vào trong.
Những người còn lại….

Thần vương?? Thần vương phi? Tất cả mọi người mất một lúc vẫn chưa hoàn hồn, đó là xấu nữ và mãng phu? Không thể nào nhất định là hoa mắt! Có nữ nhân còn trực tiếp ngất luôn, tháng trước hoàng hậu có ngỏ ý để nàng ta gả vào Thần vương phủ nhưng nàng đã từ chối gả cho một tên tiến sĩ để chối hôn, bây giờ nàng hối hận muốn chết.
“ Yêu nghệt!” Hứa Quân Dao thầm mắng, ánh mắt của mấy nữ nhân kia sắp rớt ra ngoài luôn rồi đều tại nam nhân yêu nghiệt bên cạnh nàng.
“ Nương tử nàng nói, mấy nam nhân đang nhìn nàng kia ta có nên đem mắt của họ móc ra không?” Mạc Ảnh Quân cúi thấp đầu bên tai nàng nói.

Hứa Quân Dao giật giật khoé miệng nhìn hắn…
“ Lão thân thân kiến vương gia, vương phi vạn an!” Ngũ lão phu nhân nghe hai người tới lập tức cùng con dâu con trai ra nghênh tiếp.
“ Lão phu nhân hôm nay là ngày vui của người không cần đa lễ!” Hứa Quân Dao nhanh chóng lên tiếng để một người 70 tuổi cúi đầu trước nàng, nàng sẽ tổn thọ mất.

Nhưng mà mấy người vẫn giữ nguyên tư thế, nàng quay qua nhìn Mạc Ảnh Quân….
“ Lão phu nhân không cần đa lễ!” Mạc Ảnh Quân nói xong mấy người kia liền đứng hết dậy.

Hứa Quân Dao bĩu môi mặt mũi lão công nhà nàng đúng thật lớn……
Tặng lễ vật xong Mạc Ảnh Quân liền cùng Ngũ Hầu và mấy nam nhân ra ngoài, Hứa Quân Dao ngồi một lát chán nản nàng không quen ai cả nhìn qua bên kia vị tỷ tỷ của nàng được người ta bao quanh nói nói cười cười, nàng không ngu đương nhiên biết mấy người này đang cố tình bỏ bơ nàng.

“ Dao nhi! Ngươi thật sự là Thời Quân Dao!” Lúc nàng đang chán nản thì một tiểu cô nương chạc tuổi nàng lại gần nàng, nhìn nàng bằng ánh mắt không thể tin nổi.
“ Tứ biểu tỷ!” Tiểu cô nương là con gái của đại cữu cữu nhà mẹ nàng Từ Tiên Nhi.


So vơi tất cả những người khác Từ Tiên Nhi luôn đứng bên cạnh bảo vệ nàng mặc dù biết nàng hoang đường nhưng luôn đứng bên nàng còn không ít lần khuyên nàng từ bỏ Mạc Phong Tức, cũng vì thế mà nguyên chủ trở mặt với Từ Tiên Nhi.
“ Không giận ta nữa!”
“ Ta nào có, trước đó là muội không hiểu chuyện chọc giận biểu tỷ vẫn đang lo sợ biểu tỷ không quan tâm muội nữa!” Hứa Quân Dao biết tiểu cô nương này tâm địa rất tốt nên muốn thay nguyên chủ nối quan hệ với nàng, ở cổ đại xa lạ này có một người bạn cũng tốt.
“ Ta nào giám chứ, bây giờ muội chính là vương phi oai phong lắm!” Từ Tiên Nhi giả vờ quay mặt đi.
“ Có làm vương phi thì cũng là biểu muội của tỷ, tỷ đang là muốn rũ bỏ trách nhiệm muội nói tỷ hay cả đời này tỷ cũng đừng mong bỏ rơi muội!” Hứa Quân Dao mặt dày mày dạn ôm cánh tay nàng.
“ Ngươi đó! Tha cho ngươi một lần! Đi chúng ta ra ngoài chơi, ở trong này làm gì toàn người giả tạo phát mệt!” Từ Tiên Nhi tuy là nữ nhi nhà học sĩ nhưng tâm tính lại khá phóng khoáng theo đại ca nàng học võ công ghét nhất là lễ nghi bó buộc, tính cách như này Hứa Quân Dao nàng rất thích.
Hai người cùng nhau ra hoa viên ngắm hoa trò chuyện, đến lúc bày tiệc mới cùng nhau tay trong tay tới sân viện chính.

Hai người đi ở dọc hành lang mải mê nói chuyện, Hứa Quân Dao không để ý va phải người khác nàng loạng choạng muốn ngã….
“ Cô nương không sao chứ?” Nam nhân kia liền đỡ nàng, Hứa Quân Dao ngước mắt cổ đại này sao lắm trai đẹp dữ vậy, người trước mắt nàng ngũ quan anh tuấn, con ngươi trầm tĩnh như mặt hồ, cao ngạo thanh khiết, có lẽ đã nhìn thấy Mạc Ảnh Quân rồi lên nàng cũng miễn dịch luôn rồi.
“ Dao Dao, mau đi thôi!” Từ Tiên Nhi kéo nhẹ tay áo nàng, mắt nhìn xung quanh nếu để người khác thấy được thì không hay đâu.
“ Thất lễ rồi công tử ta đi trước một bước!” Hứa Quân Dao phúc thân sau theo Từ Tiên Nhi mau chóng rời đi.

Nam nhân kia đứng đó nhìn theo hướng nàng rời đi nhớ lại cảm giác lúc đỡ nàng trong tay, trên người nàng có một mùi hương thoang thoảng thanh mát khiến hắn có chút lưu luyến.
“ Vương gia đừng nhìn nữa cô nương đó vấn tóc rồi!” Thuộc hạ bên cạnh thấp giọng nhắc nhở, trong lòng thở dài vương gia nhà hắn khó khăn lắm mới để ý người khác vậy mà.
“ Vấn tóc rồi!” Nàng đã là phu nhân của người khác rồi ư? Hắn quay đi ngồi xuống nhặt cây trâm ở trên đất lên, nhớ lại đó là trâm của nàng đem cất vào tay áo rồi rời đi.
……
Tiệc mừng được bày ở ngoài sân sảnh đường, nam nhân ngồi bên trái nữ khuyến ngồi bên phải cách nhau mấy tấm bình phong.


Hứa Quân Dao nhìn mấy vũ nữ ca múa có chút ngứa mắt ăn mặc sặc sỡ như vậy thật chói mắt, nàng nghĩ nghĩ chuyển ánh mắt tìm hình dáng người kia không phải là nhìn tới say mê rồi chứ, qua tấm bình phong Mạc Ảnh Quân như cảm nhận được gì nâng cằm, ánh mắt hai người chạm nhau Hứa Quân Dao luống cuống rời mắt.
“ Ăn thôi mà muội cũng phải ngắm phu quân à!” Từ Tiên Nhi trêu ghẹo nàng.
“ Tỷ đừng có nói bậy!”
“ Muội thật sự buông bỏ được người kia sao?” Từ Tiên Nhi nhỏ giọng hỏi nàng.
“ Buông rồi, tỷ nghĩ mà xem phu quân muội xuất chúng thế kia muội liệu còn để ý tới nam nhân khác được không?” Hứa Quân Dao hết sức nghiêm túc nói.
“ Một chút rụt rè cũng không có nhưng mà ta thích!” Từ Tiên Nhi thấp giọng mắng một tiếng sau đấy cười haha.

Vốn mọi chuyện bình thường cho tới khi…..
“ Lâu nay ta vẫn nghe nói Thời gia cô nương cầm kỳ thi họa tinh thông hết thảy, không biết hôm nay có thể thỉnh giáo Thần vương phi không?” Nàng là Tú Uyên là con gái của đại học sĩ, có thể nói là một chín một mười với Thời Tịnh Kỳ.

Nàng ta là biểu muội của Lý Thanh lan, gần đây nghe khá nhiều tin đồn nàng ta muốn xem Thời Quân Dao có bản lĩnh gì.
“ Nàng đang nói ta sao?” Hứa Quân Dao giật mình xác thật là không nói nhầm chứ, Thời Tịnh Kỳ ở kia mà.
“ Đúng nói muội, nhưng đây là chửi khéo sao?” Từ Tiên Nhi thì thầm.
Thời Tịnh Kỳ nhếch môi có thể thay đổi vẻ ngoài thì sao, ngươi vĩnh viễn là xấu nữ.

Bên nam nhân cũng quay qua đợi chờ nàng lên tiếng, sự thay đổi của xấu nữ đúng làm họ bất ngờ nhưng mấy thứ như cầm kỳ thi họa vẫn là thôi đi một lần nghe nàng đàn là đủ ám ảnh rồi.
“ Ngươi muốn thỉnh giáo điều gì?”.

Bình Luận (0)
Comment