Kim Bài Trợ Lý

Chương 10

Một tháng trước, hắn còn mỗi ngày rối bù, vẻ mặt suy sút ngồi ở trong nhà, trong phòng làm việc, mỗi ngày giống như củi mục bị lãnh đạo mắng, hiện tại cư nhiên cùng nam thần của mình cùng một chỗ đẩy xe, đồng dạng là bị mắng, lại vô cùng vui vẻ.

Tôi yêu phần công tác này, Tiêu Nghị nghĩ thầm.

“Cám ơn anh, Chu ca.” Tiêu Nghị nói, tiện đà xoay người, hung hăng đẩy xe, đem hết khí lực bú sữa mẹ, Lô Chu vẻ mặt phát điên, dùng sức đẩy, hai người đồng thời ra sức, rốt cục đem xe từ trong bùn đẩy đi ra.

“Dừng dừng dừng!” Lô Chu hoảng sợ nói “Có đẩy nữa chắc xuống dưới chân núi luôn!”

Hai người chật vật bất kham, từ bãi đỗ xe giữa sườn núi lái xe xuống dưới, Lô Chu đi tắm rửa, Tiêu Nghị một thân mồ hôi đi nấu cơm, nấu xong mới trở về phòng tắm rửa.

Đoàn phim đều trở lại, Tiêu Nghị tóc ướt sũng còn chưa có lau khô, mang dép lê, tay bị đông lạnh có chút đỏ lên, bưng cà men xếp hàng lấy cơm, vừa mới cùng Lô Chu đẩy xe, hắn đột nhiên nghĩ thông suốt một việc, này làm hắn cảm thấy công tác của mình khoái hoạt tràn ngập hữu hảo, tràn ngập tinh thần phấn chấn.

Hắn bắt đầu hiểu được công tác trước kia vì sao dừng lại, vì sao cảm thấy tiền cảnh một mảnh xa vời… Không chỉ có hứng thú cũng không chỉ có yêu sự nghiệp. Hữu ái còn xa xa không đủ.

“Tiêu Nghị mỗi ngày đều cao hứng như thế.” Trợ lý thợ tạo hình trêu ghẹo “Thực nghiêm túc.”

“A?” Tiêu Nghị cười nói “Quá khen quá khen.”

“Cậu ấy tính tình thực hảo.” Trợ lý sinh hoạt của Ninh Á Tình, một đại tỷ cười nói “Tôi thấy cậu vội trước vội sau vì Lô Chu, lần đầu tiên tới còn chủ động như vậy, thật sự vất vả.”

“Tất cả mọi người đều vậy.” Tiêu Nghị nói “Đều thực vất vả, nhưng thực vui.”

Tiêu Nghị lấy cơm, tới cửa ăn xong, rửa bát, lại thu thập đồ ăn dư của Lô Chu, Lô Chu nằm ở trên giường, Tiêu Nghị nói “Muốn dùng di động không? Tôi kêu Tiểu Lâm mua xong trực tiếp đưa đến nơi này.”

“Kêu cậu ta không cần đến.” Lô Chu nói “Trở về lại nói, mấy ngày nay không tâm tình cùng ngoại giới liên hệ.”

Tiêu Nghị ừ một tiếng, lấy ra Ipad, Lô Chu lại bỗng nhiên nói “Tôi diễn tình yêu có thối như vậy sao?”

Tiêu Nghị: “…”

Tiêu Nghị nghĩ thầm anh để ý cái này làm gì? Bất quá nếu Lô Chu nói Tiêu Nghị liền dùng Ipad lấy ra MV mình trước nay biên tập, để Lô Chu nhìn.

Tiêu Nghị nói “Chu ca, tôi trước kia làm biên tập âm nhạc, MV cái gì, kỳ thật tôi cảm thấy thích chuyện này, chủ yếu nhìn ánh mắt cùng động tác, còn có bầu không khí trước sau hậu kỳ.”

Lô Chu không chút để ý nhìn thoáng qua, Tiêu Nghị bấm vào, bên trong là một tập MV nói về tình yêu, tất cả đều là nam nữ nhân vật chính hôn môi, bối cảnh âm nhạc đều là phim nói về tình yêu. Tiêu Nghị còn nói “Anh xem, thí dụ như cảnh này, thực kinh điển, người quỷ tình chưa xong.”

“Thực chuyên tâm, thực say mê nam nữ ở chung.” Tiêu Nghị còn nói.

Lô Chu mạc danh kỳ diệu nhìn MV, lại nhìn Tiêu Nghị nói “Tôi cùng Ninh Á Tình không phải diễn như vậy sao? Có khác nhau?”

“Ách…” Tiêu Nghị nói “Có một chút, tôi cảm thấy anh lúc đối diện có chút khẩn trương .”

Ngón tay của Tiêu Nghị tìm một chút tiến độ truyền tin, cho y xem phim Thái, kia hai thiếu niên hôn môi cũng có thể nói kinh điển, Lô Chu phát hiện một chút.

Lô Chu nói “Tôi không thích cùng đối thủ đối diện.”

“Ai!” Tiêu Nghị cười nói “Đúng, cũng có một chút.”

Lô Chu đan mười ngón vào nhau, mặc dục bào mang dép lê, ngồi ở trên ghế sa lông, lâm vào trầm tư. Tiêu Nghị hạ thấp nhiệt độ điều hòa, một lát sau Lô Chu đứng dậy ở trong phòng đi tới đi lui, Tiêu Nghị còn nói “Kỳ thật tôi cảm thấy phương thức biểu đạt ái tình phân ra rất nhiều loại, có người thích bị đặt trên cửa cả người bị đè nặng, có người cũng rất thích ở bên tai ngả ngớn mà tán tỉnh… Tôi tìm cách khác…”

Tiêu Nghị nhéo cổ áo dục bào của Lô Chu, đem y làm mẫu mà đặt trên giường, cúi đầu xuống, lại đứng dậy, ngại ngùng nói “Bạn gái của tôi cũng rất thích bị như vậy. Cái loại này… Thực cấp bách, thực khẩn trương, lúc đối diện, a, quên hết thảy, thế giới thật đẹp ánh mắt hảo a…”

Lô Chu: “…”

Tiêu Nghị: “…”

Lô Chu đứng dậy, một tay ôm thắt lưng Tiêu Nghị, đem hắn đẩy trên bàn, nhìn chằm chằm hai mắt của hắn, lông mày giương lên nói “Như vậy?”

Tiêu Nghị thầm nghĩ kháo, cùng hắn nghĩ hoàn toàn bất đồng, nhưng mà Lô Chu biểu tình kia, ánh mắt kia quả thực ngay cả nam nhân đều muốn luân hãm. Hắn lập tức đẩy ra Lô Chu nói “Không… Rất nhất dạng, bất quá biểu tình vừa rồi của anh rất giống như vậy.”

Lô Chu suy nghĩ một hồi nói “Không phải chuyện của cậu.”

Tiêu Nghị vừa mới bị Lô Chu tới gần, nhất thời trái tim kinh hoàng, có loại cảm giác động tâm, thầm nghĩ Lô Chu quả nhiên thần tượng nam nữ đều ăn, chống đỡ không trụ , bị y ấn trong nháy mắt, Tiêu Nghị không có gì □□, chính là bản năng cảm thấy có loại bị cáo chế trụ, vui lòng phục tùng.

Này khả năng chính là cảm giác thần tượng cùng sùng bái, không quan hệ □□, chính là từ đầu đến đuôi tâm phục khẩu phục.

“Tôi… Đi ngủ.” Tiêu Nghị nói:”Ngày mai muốn tới sớm phải không?”

Lô Chu nói “Chờ một chút, cậu lại đây.”

Tiêu Nghị: “? ? ?”

Lô Chu: “Ngồi.”

Tiêu Nghị nằm xuống, Lô Chu kéo qua ghế dựa, ngồi ở trước mặt của hắn, dắt tay hắn nói “Tôi thử xem, cậu chớ khẩn trương.”

Tiêu Nghị: “! ! !”

Tiêu Nghị: “Không không, nam thần, tuy rằng tôi rất ngưỡng mộ anh… Chu ca, tôi đối với anh chí tử bất du (đến chết không thay đổi), bất quá chúng ta hiện tại không quá thích hợp…”

“Cậu tên gì!” Lô Chu nói “Diễn thì diễn chẳng lẽ cũng phải yêu sao? ! Lão tử diễn xuất cả khỉ và chó đều ôm qua, chiếm tiện nghi cũng là tôi bị chiếm tiện nghi!”

Tiêu Nghị phải không động, Lô Chu nói “Cậu phản ứng chút, tưởng tượng cậu là nữ nhân vật chính.”

Tiêu Nghị “Hảo… Hảo .”

Lô Chu giống như động thâm tình, nghiêm túc nhìn chăm chú vào Tiêu Nghị, bàn tay to nắm tay Tiêu Nghị, ngón tay vuốt phẳng, Tiêu Nghị nổi da gà.

“Tập trung tinh thần.” Lô Chu nói “Đừng cho là tôi không biết cậu đang suy nghĩ gì.”

Phốc… Tiêu Nghị nhịn không được cười l6n , Lô Chu vẻ mặt nhàm chán, Tiêu Nghị nói “Anh sẽ không cười sao?”

Lô Chu nói “Phế vật mới cười, mỗi ngày cười cho là mình thực manh, manh cái rắm! Một đám người tân tân khổ khổ quay nửa ngày, một tiếng cười hủy hết, đoàn phim đều chán ghét cười chết, thích cười như vậy, như thế nào không đi ăn tam tiếu tiêu dao tán a! Nghiêm túc chút!”

Phải không? Tiêu Nghị nghĩ thầm nguyên lai tất cả mọi người chán ghét diễn viên thường xuyên cười, bất quá đúng là diễn viên có khả năng cảm thấy mình thực buồn cười,nhưng một khi NG, diễn lại, nhân viên công tác tuyệt không cảm thấy tốt. Lô Chu thâm hút một hơi, Tiêu Nghị ý thức được Lô Chu nghiêm túc, liền điều chỉnh tâm tính, tưởng tượng mình là người yêu của Lô Chu.

Tuy rằng rất kỳ quái nhưng kỳ thật Tiêu Nghị đối với Lô Chu cũng có một chút tình cảm ngưỡng mộ ở bên trong, không khó đại nhập ái tình.

Lô Chu trầm mặc, thấp mắt, nhìn mu bàn tay của Tiêu Nghị, nắm thật chặt tay hắn.

“Chấp tử chi thủ, dữ tử giai lão, Thuật Luật Bình…” Lô Chu hơi từ tính nói, tiện đà giương mắt nhìn hai mắt của hắn. Tiêu Nghị phản thủ nắm ngón tay Lô Chu, Lô Chu tiến lên, lần lượt thay đổi hô hấp.

Tiêu Nghị: “…”

Ánh mắt có thể giết chết người đặc biệt nam tính lại ôn nhu xuất hiện, lúc này đây hô hấp của Tiêu Nghị quả thực bị y rõ ràng bức ngừng, hắn kinh ngạc nhìn hai mắt của Lô Chu, ngay sau đó đã xảy ra chuyện làm cả người Tiêu Nghị đều hỗn độn.

Bọn họ dắt tay của đối phương, hơi thở lần lượt thay đổi, Tiêu Nghị ngạnh …

Tiêu Nghị mặt đỏ rần, Tiêu Nghị không phản ứng, Lô Chu không biết vì cái gì giống như bị hắn ảnh hưởng, nhất thời cũng thần tình đỏ bừng, lập tức buông ra tay Tiêu Nghị.

Lô Chu: “Cậu…”

Tiêu Nghị xấu hổ đến muốn chết nói “Tôi về phòng trước.” Tiếp vội đứng lên chạy.

Tiêu Nghị trở về phòng, lúc tắm rửa quả thực trên đầu hắc tuyến, lần đầu tiên trong đời có loại cảm giác này, thật sự là rất kỳ quái ! Lô Chu quả thực chính là tà mị cuồng quyến a a a! Cả nam nhân đều sẽ có phản ứng với y.

Tắm rửa xong, hắn đột nhiên nhớ tới di động quên lấy, cần thận vào trong phòng vào Lô Chu nhìn thấy cửa sổ mở, Lô Chu ngồi ở bên giường ngẩn người, có chút phát run.

“Như thế nào không có đóng cửa sổ?” Tiêu Nghị nói “Cẩn thận cảm mạo.”

Tiêu Nghị tiến lên đóng cửa sổ, Lô Chu nhìn hắn một cái.

“Tôi ngủ, Chu ca ngủ ngon.” Tiêu Nghị còn có chút mất tự nhiên nói.

“Ngô, đi ngủ sớm một chút đi.” Lô Chu nói.

Tiêu Nghị đi ra nhẹ nhàng thở ra, thầm nghĩ hoàn hảo, ban đêm, Tiêu Nghị xoát xoát di động, nơi này tín hiệu phi thường không ổn định, không vô được gì, hắn nhìn xuống đồ người ta phát khi tham ban, chuẩn bị đi ngủ, Đỗ Mai gọi điện thoại đến.

“Hai cậu bên kia tình huống thế nào?” Đỗ Mai hỏi.

Tiêu Nghị chi tiết hội báo tình huống đoàn phim, Đỗ Mai nói “Ngày mai tôi đến Hoành Điếm, đến lúc đó đi qua tìm hai cậu.”

Tiêu Nghị nhất thời có loại cảm giác bà bà đến thị sát, thầm nghĩ xong đời cũng bị kiểm tra công tác làm như thế nào? Đỗ Mai lại công đạo nói “Tề Toàn điện thoại cho cậu sao?”

“Không.” Tiêu Nghị nó: “Tôi phải gọi điện thoại đi giải thích sao?”

Đỗ Mai nói “Rồi nói sau, Tề Toàn gọi điện thoại đến cậu hảo hảo nói chuyện đi, lấy giải thích là chính, bất quá việc cậu giải thích cũng không tạo nên tác dụng gì, trước cứ như vậy.”

Tiêu Nghị cúp điện thoại, ngày mai chính là thứ hai, lại một vòng đi qua, tính tính thời gian, tới Hoành Điếm đã gần một tháng, còn chưa đến hai tháng, đương kỳ của Lô Chu sắp kết thúc.

Lần này đi theo còn học được rất nhiều, về sau vẫn là đi theo Lô Chu học tập… Tiêu Nghị một bên nghĩ ngợi một bên tắt đèn, đi vào mộng đẹp.

Ngày hôm sau 8 giờ, đem Lô Chu đưa đến trên núi, qủan lý chạm vào Tiêu Nghị, nói “Tiểu Tiêu, di động của cậu còn pin không?”

Tiêu Nghị lấy ra nói “Có, cho chị mượn dùng sao?”

Quản lý thấp giọng nói”Nhìn Weibo đi.”

Tiêu Nghị: “? ? ?”

Tiêu Nghị đang định lái xe xuống núi đi chợ mua gừng, Lô Chu buổi sáng đứng lên có chút chảy nước mũi, mua chút gừng nấu canh có thể giúp toàn bộ đoàn phim đỡ lạnh, Tiêu Nghị một bên lên Weibo một bên xuống núi, trong đầu nhất thời ông một tiếng ——

Các đầu đề giải trí là Ninh Á Tình rúc vào bên người Lô Chu chụp ảnh chung!

Tiêu Nghị nhất thời không biết nên nói cái gì, không phải nói sau một thời gian mới phát sao? ! Như thế nào lại thế này ? !

Tiêu Nghị lập tức gọi điện thoại cho Đỗ Mai, bên kia đang trò chuyện, một lát sau, Đỗ Mai nói “Tôi đã nhìn thấy, cậu bên kia ổn định đi, mặc kệ thế nào, đừng cho Lô Chu biết chuyện này, tôi đi tìm người phụ trách.”

Tiêu Nghị nói “Kia Trương Hân Nhiên cô ấy…”

“Trước như vậy.” Đỗ Mai nói.

Đỗ Mai hiển nhiên cả máy bay cũng không kịp lên, lập tức đi xử lý chuyện của Lô Chu, Tiêu Nghị còn như lọt vào trong sương mù, nghĩ thầm thiên nhai muốn đùa sao, bình thường hắn nhìn bát quái đều là tâm tình giải trí, hiện tại đang nhìn chuyện của Lô Chu đã có loại cảm giác chuyện riêng tư của nhà mình bị đăng trên internet, giống như làm trộm bị bắt, lại giống chuyện mình không nghĩ đến bị người khác nói trúng tim đen, cái loại cảm giác này tuyệt không hảo thụ.

Tiêu Nghị cả người có chút hỗn loạn, vội vàng đi xuống mua gừng, giữa trưa hậu cần đem cơm tới, mỗi nhân viên hộp cơm, Lô Chu nói “Không có làm cơm?”

Tiêu Nghị nói “Tôi đi mua gừng, chậm trễ .”

“Quên đi.” Lô Chu nói “Ăn cặp ***g cơm đi.”

Lô Chu ho khan vài tiếng, lau nước mũi, ăn rất ít sẽ không ăn, đoàn phim hôm nay an tĩnh hiếm thấy, không có ai nói, tất cả mọi người vừa ăn cơm vừa cầm di động. Lô Chu còn cảm thấy có chút kỳ quái, nhìn quét một vòng, không biết chuyện gì xảy ra.

Buổi chiều dưới ánh mặt trời, hồ nước sóng gợn lăn tăn thực mỹ, Lô Chu cùng Ninh Á Tình bắt đầu quay cảnh tình cảm giữa Gia Luật A Bảo Ky cùng Thuật Luật Bình, tuấn nam mỹ nữ đứng ở bên hồ dưới ánh mặt trời nhộn nhạo, mặc phục sức Liêu quốc, Lô Chu thâm tình chân thành dắt tay Ninh Á Tình, Ninh Á Tình trên mặt đỏ lên, hai mắt chuyển hướng nơi khác.

“Chấp tử chi thủ, dữ tử giai lão.” Lô Chu trầm giọng nói, tiện đà trong mắt mang theo điểm đau thương, vuốt phẳng mũi Ninh Á Tình.

“Cắt!” Đạo diễn nói “NG, ánh mắt không đạt, Lô Chu.”

Lô Chu cả người đều mệt mỏi, y sợ nhất diễn cảnh này, càng bị nói lại càng diễn không đạt, cái khác y diễn còn nhìn thấy con đường, chỉ có loại diễn tình cảm nồng nàn, hàm tình mạch mạch (ẩn tình), khi diễn xuất tuy rằng không khí đúng, ánh mắt đúng lại giống như làm theo phép.

Liền tính đem Ninh Á Tình đổi thành một thân cây hoặc là một căn vàng thỏi, hay là một cây kẹo que, ánh mắt Lô Chu cùng ôn nhu đều hoàn toàn có thể rập khuôn máy móc.

Lô Chu kéo nước mũi, vỗ đầu Tiêu Nghị nói “Còn làm gì! Khăn tay!”

Tiêu Nghị lập tức rút ra một cuộn giấy, người chung quanh toàn cười rút, Lô Chu đến đi một bên khom người lau nước mũi, cảm mạo tăng thêm.

Lau xing tiện tay đem khăn tay ném, Tiêu Nghị nhanh chóng đem khăn tay thu hồi, tiếp tục xoát di động.

Hôm nay các đại đầu đề đều là ảnh chụp của Ninh Á Tình cùng Lô Chu, càng muốn mệnh là buổi trưa, Trương Hân Nhiên còn đăng lên Weibo:

@ Trương Hân Nhiên: Nhất biệt lưỡng khoan, từng người vui mừng.

Tiêu Nghị trong đầu lại răng rắc một tiếng, thiên lôi cổn cổn.

Tiêu Nghị: “…”

Mọi người: “…”

Tất cả mọi người xoát Weibo xem kịch vui, hướng Tiêu Nghị làm ánh mắt đồng tình, mà cách đó không xa bên hồ, Lô Chu còn kiệt lực thâm tình ôn nhu hôn Ninh Á Tình.

“Cắt ——!” Đạo diễn hô “Nghỉ ngơi một chút, NG.”

Ninh Á Tình cũng có chút mệt mỏi, hai người đứng một buổi chiều bên hồ, Lô Chu bị cảm mạo có chút đầu cháng váng, dưới tàng cây quyệt nước mũi, giống ống bễ (thồi gió) hồng hộc. Ninh Á Tình lại đây, mọi người lập tức đem di động thu hồi.

“Tôi xem mấy cảnh quay sau.” Đạo diễn nói.

Quản lý đi qua cùng đạo diễn thương lượng, một lát sau lại tới, thái dương đã nhanh xuống núi, toàn bộ buổi chiều nhiều lần diễn cảnh này, quả nhiên là phong thuỷ thay phiên chuyển, lúc trước vẫn là Ninh Á Tình làm chậm tiến độ, hiện tại đến phiên Lô Chu, Lô Chu diễn cảm giác yêu như thế nào cũng không đúng, cả người lại có điểm vô tri vô giác, đứng chấn hưng một chút, giữ vững tinh thần.

“Chấp tử chi thủ, cùng tử giai lão, Thuật Luật Bình…” Lô Chu thâm tình chân thành nói “Ta tình nguyện không cần giang sơn gì, thiên hạ gì, nếu như có thể cùng ngươi như vậy suốt đời…”

“A Bảo Ky…” Ninh Á Tình dời ánh mắt đi chỗ khác, trong mắt ôn nhu mang theo một chút sầu não.

Tiếp Lô Chu cúi đầu, nước mũi chảy xuống, chảy xuống trên mặt Ninh Á Tình.

Ninh Á Tình: “…”

Lô Chu: “…”

“Thực xin lỗi… Hắt xì!” Lô Chu chắn mặt, Ninh Á Tình cười đi lau mặt, thợ hoá trang chỉnh sửa trang phục cho Lô Chu, mọi người không có lời gì để nói.
Bình Luận (0)
Comment