Kim Bài Trợ Lý

Chương 30

Đỗ Mai bên này chuẩn bị thông cảo, còn phụ giúp Ô Hằng Cổ diễn Công Tôn Sách, phát ra cùng ngày lại là một trận oanh động, đã không ai chú ý tới bát quái của Lô Chu cùng Tiêu Nghị, đại bộ phận đều tin vào thông cảo của công ty Lê Trường Chinh, Đỗ Mai tái liên hệ truyền thông thêm vào một tin, đại ý là Tiêu Nghị viết ca khúc, đến lúc đó Lê Trường Chinh cùng Lô Chu tự mình hợp xướng, cùng với đề cập Lô Chu đang chuẩn bị cho phim này.

Cơ hồ không ai hoài nghi, có hoài nghi cũng chỉ là hoài nghi song phương mượn cơ hội sao tác, mới lôi Tiêu Nghị ra nằm trên họng súng.

Vì thế một hồi phong ba đi qua, bắt đầu có người cắt các loại MV của Lô Chu cùng Lê Trường Chinh, phán tinh tinh phán ánh trăng, khổ chờ khởi động máy.

Ba ngày sau Lô Chu ký hợp đồng, Tiêu Nghị cũng bị ấn ký hợp đồng, Lô Chu có ý kiến cũng không có cách nào, mình gây sức ép một trận, cuối cùng nhượng Lê Trường Chinh lấy tiện nghi, về nhà lại phát hỏa với Tiêu Nghị cũng không tốt, chỉ phải trừng Đỗ Mai.

“Trước tiên là nói về chuyện tốt, tôi sẽ không bán hủ với Lê Trường Chinh.” Lô Chu nói.

Đỗ Mai nói “Kịch bản chính cậu nhìn đi, không nhiều loạn thất bát tao như vậy, đầu tư hơn một tỷ, vạn nhất trên mạng sao tác quá lợi hại, lúc xét duyệt không phải tự tìm phiền toái sao? Chính thức khởi động máy sẽ không đề cập tới việc này.”

Lô Chu lúc này mới không nói cái gì nữa, Tiêu Nghị cầm kịch bản nhìn, quả thực là tập hợp các tiểu sinh hồng một đường ở nội địa hiện tại, giống quả cầu tuyết càng lăn càng lớn, không ít người đều cam nguyện cổ động Lê Trường Chinh cùng Lô Chu làm khách mời, quả thực là suất ca tập hợp, trên mạng lại là một mảnh hỉ đại phổ bôn, Tiêu Nghị nhìn đều phải hôn mê.

Này cơ hồ là gần 5 năm, sản phẩm phim cổ trang thần tượng quốc nội tập hợp đại già nhiều nhất, cả diễn viên cũng tới diễn vai công chúa khách mời, Đỗ Mai cùng Lý Diệp hai phòng làm việc, treo tên nhà sản xuất liên hợp, người kí tên đầu tiên trong văn kiện chính là Lô Chu cùng Lê Trường Chinh.

Càng hung hãn chính là tên của Lô Chu còn có thể xếp trước Lê Trường Chinh… Tiêu Nghị nhớ tới đã cảm thấy càng khăng khăng một mực sùng bái y.

Hiện tại kịch bản chỉ có không đến một nửa, Tiêu Nghị đã hứng thú nồng hậu nhìn, hắn thích nhất xem kịch bản, trực tiếp ở trong đầu đại nhập toàn bộ hình tượng nhân vật chính, tương đương với xem toàn bộ kịch bản một lần, nhưng chỉ có thể nhìn đến một nửa, quả thực là cong tâm cong phế, hận không thể đến cửa nhà biên kịch treo cổ.

Lô Chu lại không có nhiều hứng thú với kịch bản, hơn nữa tuyệt không chờ mong hợp tác với Lê Trường Chinh, bất quá ngẫm lại cũng chỉ phóng chút tin tức, bạo điểm liêu đều như vậy, không biết khi phim chiếu fan hai bên đại chiến thế nào.

Nhất định xảy ra các loại tinh phong huyết vũ.

Tiếp bộ phim này, thù lao của Lô Chu tổng cộng 1 ngàn 2 trăm vạn, Lê Trường Chinh không biết, Lô Chu cũng không đi hỏi thăm, nhưng song phương đều nguyện ý mang tư tiến tổ, Lô Chu lấy ra 1 ngàn vạn nhập cỗ.

“Vạn nhất không hồi vốn, Đỗ Mai liền muốn khóc chết.” Lô Chu lười biếng nói.

“Làm sao có thể không hồi vốn.” Tiêu Nghị nói “Phim này nhất định sẽ kinh thiên địa quỷ thần khiếp…”

Lô Chu nói “Khó nói, Lê Trường Chinh cơ hồ sẽ không hồi vốn.”

Tiêu Nghị nói “Thật không?”

“Ân.” Lô Chu nói “Lần trước điện ảnh 《 Bí quyết Đôn Hoàng 》, phí tổn 1 tỷ 4 ngàn vạn, phải kiếm gần tới 5-6 triệu tiền vé, 6 tỷ? Phim dở như thế có thể có giá trị 6 tỷ tiền vé? Cuối cùng bồi đến mẹ cậu ta đều không nhận biết, hiện tại rốt cục biết điện ảnh không tốt, muốn kiếm tiền từ phim truyền hình.”

Khóe miệng Tiêu Nghị run rẩy, nghĩ thầm quả nhiên muốn kiếm chính là đại kiếm, Lô Chu hiển nhiên phi thường cẩn thận với tiền, bình thường cơ hồ không tùy tiện đầu tư, xuất ra 1 ngàn vạn còn suy xét thật lâu, mà còn cố vấn một đống người.

Sinh nhật của Lô Chu sắp đến, Tiêu Nghị còn băn khoăn bánh ngọt lần trước, minh tư khổ tưởng (hoài niệm sâu xa), không biết chuẩn bị quà gì cho y nhưng Lô Chu chưa bao giờ nói tới sinh nhật, cũng không tìm Tiêu Nghị muốn quà sinh nhật, Tiêu Nghị biết chờ đến sinh nhật của Lô Chu, công ty nhất định sẽ chất đầy quà fan đưa tới, mình đưa cái gì thật sự là không quan trọng gì, trong khoảnh khắc liền sẽ bao phủ trong hải dương các loại lễ vật quý báu.

Lô Chu lại một chút cũng quan tâm, thẳng đến 7 /12, Tiêu Nghị từ công ty về quà ước chừng kéo một xe tải, Lô Chu còn nói “Cả ngày đem mấy thứ này vào trong nhà làm gì! Đều lấy đi cho anh!”

Tiêu Nghị nói “Tôi… Tôi đến xử lý.”

Lô Chu nói “Phòng em quá tắc rồi! Em bỏ hết vào, không vài ngày trong nhà liền chất đầy!”

Lô Chu nói tới nói lui, cuối cùng vẫn không vứt nữa, đành phải dùng một phòng để Tiêu Nghị đặt quà fan đưa tới, thẳng đến tối 7/12, Lô Chu thay quần áo, đi ra ngoài dự party sinh nhật bằng hữu tổ chức cho mình.

Thời tiết đã thực nóng, Lô Chu mở hai cúc áo, hiện ra ngực màu đồng cổ cùng xương quai xanh khêu gợi, Tiêu Nghị lái xe trong lòng một trận kinh hoàng, mấy ngày này hắn dần dần cảm giác, thời điểm từ trước vô ý hoàn hảo, hiện tại trong lòng một khi để ý, chỉ cảm thấy Lô Chu quả thực tùy thời tùy chỗ đều tràn ngập mị lực, vô luận bọn họ ở chung thế nào, cảm giác của Tiêu Nghị với y cũng càng ngày càng mạnh, hiện tại cơ hồ sắp muốn hôn y.

Nhưng mà đó là không có khả năng, nhất định phải khống chế chính mình, tuyệt đối không thể vi phạm… Tiêu Nghị nghĩ thầm, chỉ cần nhìn xa xa là tốt rồi, hắn không hy vọng xa vời.

“Em đi không?” Lô Chu nói “Ca hát? Có đi hay không?”

“Tôi không đi.” Tiêu Nghị lập tức nói “Đỗ tổng kêu tôi đừng cùng xuất hiện với anh. Miễn cho paparazzi lại tới.”

Lô Chu chần chờ một khắc nói “Quên đi, cùng tiến lên đi.”

“Không không.” Tiêu Nghị vội xua tay nói “Anh đi đi.”

Lô Chu có bằng hữu là nhà sản xuất, vài nam diễn viên, nữ diễn viên đều đến, vòng luẩn quẩn tin đồn rất nhiều, Tiêu Nghị vô luận như thế nào cũng sẽ không đi, hắn nói “Tôi ở trên xe chờ anh, anh chơi vui vẻ.”

“Em đi dạo đi.” Lô Chu trước khi xuống xe nói “Tan cuộc anh kêu em.”

“Được.” Tiêu Nghị cười nói.

Lô Chu đi hát karaoke, Tiêu Nghị liền lẳng lặng ngồi ở trong xe, cầm một hộp quà sinh nhật fan đưa, hắn thực thích món quà này, tuy rằng Lô Chu căn bản chưa thấy qua, đó là một cặp điện thoại di động, cùng với nguyên bộ di động. Không biết fan nào có tâm như vậy, di động là tiểu công tử Q bản của Lô Chu cùng Tiêu Nghị, mà vỏ di động lại là ảnh chụp Q bản của từng người.

Khi Tiêu Nghị thu được món quà này quả thực hoảng sợ, bất quá hắn hiện tại cũng có fan, tuy rằng không như Lô Chu có mấy ngàn vạn fan nhưng cũng có 1 vạn fan.

Tiêu Nghị đã đổi mới di động, giống Lô Chu, hắn muốn tư chọn điện thoại di động, lại không có chủ ý muốn chọn cho Lô Chu, không, như vậy chính là di động tình nhân. Nhưng đây cũng quá minh mục trương đảm (táo bạo) đi… Lô Chu vạn nhất biết mình thích y…

Tiêu Nghị tổng không muốn làm cho loại tình cảm này chuyển biến về phía ai tình, thậm chí ngay cả mình đều không muốn liên tưởng đến ái tình, giống như cùng tình cảm với Lô Chu, một khi chuyển hóa thành yêu mến đơn phương, như vậy liền ô uế, không có ý nghĩa, đáng khinh. Hắn thẳng đến hiện tại đều không quá nguyện ý thừa nhận đây là ái tình, tuy rằng hắn thích Lô Chu vô điều kiện nhưng đây là bởi vì mị lực của Lô Chu, mà không bởi vì Tiêu Nghị là một đồng tính luyến ái.

Tình huynh đệ cảm giác càng tốt, khi hắn nhận thấy được mình có tính | dục với Lô Chu, quả thực xấu hổ vô cùng, kia đều là tâm tư gì…

Tiêu Nghị tựa vào ghế lái, một cước thải tay lái trước, cầm di động nhìn, lại nhìn di động, cuối cùng cầm di động lên.

Muốn đăng lên trên Weibo chúc Lô Chu sinh nhật vui vẻ, @ y y cũng nhìn không tới, đăng lên sẽ bị fan của Lô Chu bao vây tiễu trừ, không đăng cũng bị fan của Lô Chu bao vây tiễu trừ… Tiêu Nghị thật muốn ném di động cho mẹ, địa cầu thật nguy hiểm a.

Quản lý An tỷ nhắn tin “Giúp chị chúc nam thần sinh nhật vui vẻ nha, Tiểu Nghị hai cậu không đi ra ngoài chơi sao?”

“Không không.” Tiêu Nghị đáp “Anh ấy đang cùng các bằng hữu hát karaoke.”

“Quá phận nha!” An tỷ thảo luận “Để một mình cậu ở nhà sao?”

Tiêu Nghị vừa muốn trả lời, Lô Chu ngay bên cạnh giận dữ hét “Em muốn chết a! Còn dám oán giận lão tử có phải hay không!”

Tiêu Nghị “…”

Đầu Lô Chu đội nón sinh nhật bằng giấy, dưới cằm có đeo dây, đứng ở cửa xe bên ngoài nhìn Tiêu Nghị. Tiêu Nghị suýt nữa muốn cười ra, thật sự rất ngốc.

“Cái này… Xong chưa?” Tiêu Nghị nói.

“Ngô.” Lô Chu nói.

Tiêu Nghị nói “Còn chưa đến một giờ.”

Lô Chu nói “Không nghĩ chơi không được a.”

Tiêu Nghị “…”

Lô Chu lên xe, đem vài gói to ném ở phía sau, ngồi ở ghế phó lái, Tiêu Nghị nhìn Lô Chu, nhìn hồi lâu, Lô Chu mạc danh kỳ diệu nói “Đi a.”

“Thật sự không chơi sao?” Tiêu Nghị nói.

“Choáng váng đầu.” Lô Chu nói.

Tiêu Nghị lái xe, kẹt xe, Lô Chu tựa hồ chờ cái gì, nhìn Tiêu Nghị, một bộ “Em hiểu “. Tiêu Nghị phục hồi lại tinh thần, phải là tìm mình muốn quà sinh nhật, vì thế Tiêu Nghị lấy ra một chiếc vỏ điện thoại di động, một bộ điện thoại di động.

“Đây chính là quà sinh nhật của anh?” Lô Chu đem đồ vật hướng phía trước xe nói “Rất không thành ý đi!”

Tiêu Nghị nói “Là fan đưa … Thủ công a.”

Lô Chu nói”Không cần! Cái gì loạn thất bát tao !”

Tiêu Nghị nói “Tôi có một phần quà sinh nhật cho anh.”

Lô Chu “Lấy đến.”

Tiêu Nghị “Nhưng hiện tại… Không mang, lấy không được.”

Lô Chu ngô thanh, tựa vào cửa sổ xe, khiêu khởi một cước, mắt cá chân đặt trên đầu gối một chân khác lắc lắc, nhắm mắt lại ngủ, trên người của y mang theo chút rượu vị, Tiêu Nghị cầm áo khoác đắp lên cho y, thuận thế thấu đi qua, cơ hồ muốn hôn trên mặt y một chút.

Tiêu Nghị trong lòng bang bang khiêu, động tác kia hắn cơ hồ là phát ra từ nội tâm, nhưng may mắn khống chế được.

Tiêu Nghị nghĩ thầm được, tôi chỉ biết anh sẽ không cần cái di động này… Hắn đứng ở trước đèn đỏ, lấy ra điện thoại di động của mình nhìn thoáng qua, ngón tay bát đến bát đi.

Lô Chu trộm mở to mắt, lông mày nâng lên, hướng phía trên điện thoại di động của Tiêu Nghị duỗi cổ nhìn lén, Tiêu Nghị tựa hồ mua cái gì, tiện đà ngẩng đầu, Lô Chu lập tức lại nhắm mắt lại, làm bộ ngủ.

Tiêu Nghị đánh tay lái, xuống cầu vượt, một lát sau lên cao tốc, tại trạm thu phí hắn lấy ra một miếng che mắt, đeo lên cho Lô Chu.

Lô Chu “…”

Tiêu Nghị “Mang anh đi lấy quà sinh nhật, trước ngủ một hồi.”

Lô Chu kéo xuống, Tiêu Nghị qua chỗ thu phí nhìn Lô Chu liếc mắt một cái, lại muốn hôn y, Lô Chu che mắt chỉ lộ ra mũi xinh đẹp, mặt nghiêng anh tuấn cùng môi khêu gợi, thật là làm Tiêu Nghị khó có thể khống chế chính mình, loại sự tình này tình cảm tựa như hồng thủy vỡ đê không thể vãn hồi, nhìn y liền có thể cảm giác được tình cảm mênh mông trong lòng, càng xem càng thích, càng xem càng muốn nhìn…

Tiêu Nghị thật vất vả thu liễm tâm thần, lấy tiền, đi dọc theo đường cao tốc.

“Về sau tận lực không cần một mình hành động, biết không.” Lô Chu bỗng nhiên nói.

“A?” Tiêu Nghị hết sức chăm chú lái xe, trộm liếc Lô Chu liếc mắt một cái “Vì cái gì?”

“Có người nhìn em không vừa mắt, muốn đánh em.” Lô Chu nói.

Tiêu Nghị nở nụ cười đáp “Anh muốn đánh tôi sao, Chu ca.”

“Ai nói giỡn với em.” Lô Chu nói “Có người muốn đánh em! Đưa em vào bệnh viện! Giáo huấn em, cho em thành thật chút! Hiểu?”

Tiêu Nghị “…”

“Ai?” Tiêu Nghị bắt đầu cảm giác có điểm nguy hiểm, hơn nữa thực sinh khí nói “Tôi cái gì cũng không có làm a.”

“Không biết.” Lô Chu nói “Dù sao ngốc ở bên cạnh anh, không ai dám động em.”

Tiêu Nghị mơ hồ có một chút hiểu được, Lô Chu nhanh như vậy liền kết thúc party sinh nhật, chắc nghe các bằng hữu của y nói gì đó, nhưng ai muốn đánh mình? Trương Hân Nhiên cùng người đại diện sao? Tiêu Nghị trước kia thường nghe nói giới giải trí có loại sự tình này, nhưng không nghĩ tới có một ngày sẽ phát sinh trên người của mình, hắn không trêu ai cũng không chọc ai, như vậy có thể bị ai giáo huấn.

“Giới giải trí chính là giang hồ.” Lô Chu che mắt ngủ, môi khẽ nhúc nhích, không chút để ý nói “Đao quang kiếm ảnh (tàn sát khốc liệt), khoái ý ân cừu, em tốt với người nào, người đó không nhất định sẽ nhớ ân tình của em, em đắc tội với ai, xoay người đã có người tìm tới cửa.”

Tiêu Nghị ừ một tiếng nói “Thực xin lỗi, lại cho anh thêm phiền toái .”

“Không quan hệ tới em.” Lô Chu miễn cưỡng “Là anh làm hại.”

Tiêu Nghị nghĩ thầm anh cũng biết là anh làm hại, lần này rốt cục không giáo huấn tôi, Lô Chu lại thái độ khác thường ôn hòa nói “Bất quá có một số việc em làm đúng, giang hồ tuy rằng nhân tâm hiểm ác nhưng luôn luôn xuất hiện những người này, em tốt với người ta, người đó sẽ tốt với em, cũng có chút người sảng khoái, nghiêm túc, thiện lương.”

“Giống Lý tỷ như vậy sao?” Tiêu Nghị nói.

“Ngày đó em ở trên đường cái.” Lô Chu nói “Paparazzi đi theo chúng ta, nếu không phải Ninh Á Tình kéo em một phen, đã bị chụp, sau đó cô ấy gọi điện thoại cho anh, coi như người tốt đi. Về sau có cơ hội nhớ rõ cám ơn cô ấy.”

Lô Chu không nói chuyện, Tiêu Nghị có đôi khi cũng hiểu được, giới giải trí không có nhiều người bất kham, phủng cao thải thấp là có, thống dao nhỏ sau lưnh cũng có, nhưng có người sẽ giang hồ, giang hồ luôn luôn như vậy muôn hình muôn vẻ, có người giống Quách đạo nghiêm nghiêm túc túc quay phim, cái gì cũng không quan tâm, có người một lòng muốn hồng cả ngày luồn cúi ôm đùi, bác thượng vị, cũng có người lấy tiền tạp người, không lý tưởng.

“Đến nha.” Tiêu Nghị cười nói “Cầm đồ —— “

Lô Chu “…”

Tiêu Nghị đến phía sau dọn hành lý, cầm hộ chiếu của Lô Chu đi đổi vé, vi sa mấy ngày trước đã làm tốt, vẫn mua vé khoang hạng nhất, Tiêu Nghị thật sự có chút đau lòng, vé máy bay khứ hồi hơn một vạn, bất quá xuất ngoại nghỉ phép, mỗi ngày ở nhà, gần đây Bắc Kinh còn phi thường nóng.

“Sao em có tiền?” Lô Chu vẻ mặt mạc danh kỳ diệu nhìn Tiêu Nghị.

Tiêu Nghị nói “Anh cho tôi a.”

Lô Chu “…”

Tiêu Nghị an ủi “Viết ca khúc kiếm tiền, hai bài kiếm 4 vạn, vé máy bay khứ hồi, khách sạn, tôi dẫn anh đi chơi, tôi bao!”

Lô Chu muốn vươn tay lấy vé, Tiêu Nghị lại không cho nhìn, trực tiếp thu hồi vé đăng ký đi vào phòng nghỉ, buổi tối 11 giờ, ngồi trên máy bay tới Bangkok.

Trên máy bay Lô Chu chơi di động, Tiêu Nghị trong lúc vô ý vừa thấy, thấy Lô Chu đã thay đổi vỏ di động, buộc tiểu công tử vào, trong lòng một trận khẩn trương cùng cao hứng.

Nhưng lúc tới Bangkok, Tiêu Nghị cầm tên khách sạn đã phiên dịch, ấp úng nói với taxi tiếng Anh rắm chó không kêu công ty đã dạy hắn, trực tiếp bị Lô Chu xách đến một bên.

Lô Chu mở miệng chính là một hơi lưu loát, tiếng Anh, Tiêu Nghị nhất thời rớt cằm, thiếu chút nữa quỳ.

Nhưng lưu loát tiếng Anh cũng không hữu dụng, bởi vì người Thái Lan nghe không hiểu, một đầu dấu chấm hỏi.

Tiêu Nghị đành phải lắp ba lắp bắp giải thích, thuê xe, lại bắt đầu lạc đường, tại nội thành quải lai quải khứ, gây sức ép đến buổi sáng 6 giờ, rốt cục đến khách sạn.

Lô Chu quả thực muốn lạy Tiêu Nghị “Em cả hành trình đều không có làm, đi ra chơi cái gì?”

“Tôi hiện tại làm.” Tiêu Nghị nói.

“Tùy tiện tùy tiện.” Lô Chu nói “Trước đi ngủ lại nói.”

Thật vất vả rời đi Bắc Kinh một lần, rời xa đô thị, vả lại không có paparazzi, rốt cục có thể quang minh chính đại đeo kính râm, mặc áo may ô quần đùi đi ra ngoài dạo phố, liên tiếp 7 ngày, Tiêu Nghị cùng Lô Chu đi lang thang, còn đi tới đảo Phuket.

Tiêu Nghị không bơi lội, nhiều lần bơi lội đều bại bởi Lô Chu, Lô Chu thì mỗi lần đều đá hắn xuống nước, hai người từ Chiang Mai trở về, lại tại Bangkok dạo qua một vòng, thẳng đến khi đi tìm phật hứa nguyện.

“Hứa nguyện cái gì?” Lô Chu hỏi.

Tiêu Nghị nói “Không thể nói ra.”

Lô Chu nói “Phật hứa nguyện nơi này là phải nguyện ước.”

“A ——” Tiêu Nghị nói “Kia đến lúc đó thực hiện nguyện vọng cũng tạm, anh lại đến chứ? Chu ca?”

Lô Chu thành thục Bangkok hơn Tiêu Nghị, thường xuyên tới nơi này nghỉ phép, liền không nói gì, nghĩ nghĩ nói “Em trước hướng anh hứa nguyện, nếu nguyện vọng đạt không thành, em lại tìm phật hứa nguyện.”

Tiêu Nghị nhìn Lô Chu, hai người đứng ở đầu đường ngoài chùa, ngã tư, kính râm của Lô Chu phản chiếu biểu tình thấp thỏm của Tiêu Nghị.

“Anh… Có khả năng làm không được.” Tiêu Nghị cười nói.

“Nói nghe một chút?” Lô Chu giương lông mày lên, đột nhiên nói “Nói không chừng anh có thể làm?”

“Làm không được.” Tiêu Nghị cười cười nói “Không thể nói, tôi đi hứa nguyện.”

Lô Chu một tay ấn bờ vai của hắn nói “Là về anh hay là về em?”

Tiêu Nghị không trả lời, Lô Chu tháo xuống kính mắt, nhìn hai mắt của hắn.

“Về chúng ta.” Lô Chu nói “Anh đoán đúng không?”

Tiêu Nghị nói “Kỳ thật là thỉnh phật phù hộ anh có thể thành công hơn người, bước qua cửa ải cuộc đời, có thể thuận lợi chuyển hình, diễn càng ngày càng rộng, phát triển càng ngày càng tốt.”

Tiêu Nghị nhìn Lô Chu, Lô Chu nói “Từ từ, anh đi mua hương.”

Lô Chu mua hương trở về, cùng Tiêu Nghị thay phiên bái bốn phương hướng, Tiêu Nghị có chút ngoài ý muốn hỏi “Anh cũng có nguyện vọng muốn hứa sao?”

“Ngô.” Lô Chu không nhiều lời.

Tiêu Nghị không hỏi nhiều, thẳng đến khi Đỗ Mai gọi điện thoại đến thúc, kêu trở về họp, hai người mới ly khai Thái Lan.

Trước tiên khởi động máy, Tiêu Nghị cùng Lô Chu phơi nắng ước chừng một tuần, Đỗ Mai thiếu chút nữa bị hai người bọn họ cấp tức chết, hoàn hảo mặt Lô Chu không bị phơi nắng , Đỗ Mai nói “Hai cậu quả thực…”

Tiêu Nghị nói “Thực đen sao? Sẽ không quá đen a. Hẳn là trắng hơn Ấn Độ Afghanistan một chút đi.”

Đỗ Mai nói “Lô Chu ngược lại không có việc gì, chính là cậu, Tiêu Nghị cậu phơi nắng đen là tính toán đi diễn Bao Công sao?”

Tiêu Nghị nói “Ác tôi… Thực nhanh sẽ trắng trở lại, tôi phơi nắng đen không tới ba tháng liền hoả tốc trắng lại.”

Đỗ Mai nói “Còn muốn an bài cho cậu diễn vai phụ.”

“Không cần.” Tiêu Nghị cười nói “Tôi làm trợ lý là được.”

Đỗ Mai nói “Những người khác có cơ hội đều vội vàng hướng đoàn phim, cậu còn đẩy ra bên ngoài.”

Tiêu Nghị cười nói “Cơ hội lưu cho tân nhân đi.”

Lời này vừa nói ra, toàn bộ văn phòng đều tĩnh, Tiêu Nghị ý thức được mình không phải nói bậy chứ, có chút thấp thỏm, Đỗ Mai cùng Lâm Nghiêu đều giống như phát hiện cái gì, trao đổi ánh mắt, Lô Chu lại đắc ý dào dạt nói “Nghe được?”

Đỗ Mai “…”

Lô Chu nói “Đi thôi, chuẩn bị tiến tổ.”

Tiêu Nghị hỏi Lô Chu “Tôi nói sai cái gì sao?”

“Không.” Lô Chu thản nhiên nói “Thực tốt, tiểu đồng chí, quốc gia cần em không vì danh không vì lợi như vậy, vì sự nghiệp mà kính dâng cả đời người, anh quyết định ký khế bán mình cho em, 50 năm không lay được.”

Tiêu Nghị nhất thời nở nụ cười, Lô Chu lại nghiêm mặt nói “Nhưng em ngàn vạn lần đừng nhầm a, khế bán mình chính là đơn phương, nếu em biểu hiện không tốt, anh còn có thể tùy thời xào em thành cá mực.”

Tiêu Nghị “…”

Ba ngày sau, Tiêu Nghị thu dọn đồ đạc, chuẩn bị tiến tổ, Hoành Điếm lại là Hoành Điếm, hắn vừa sợ lại yêu chỗ này, gần đây trời thật sự quá nóng, Hoành Điếm vừa đến mùa hè liền buồn giống như cái ***g hấp, quay mấy cảnh tựa như trong nước đi ra, Tiêu Nghị cùng nhân viên công tác đều là như thế nào mát mẻ như thế nào thượng, Lô Chu cùng Lê Trường Chinh đã có thể thảm, bọc trang phục cổ trang thật dày, còn phải diễn mỗi ngày, kịch bản là hai nhân vật chính…song song, Tiêu Nghị xem qua một lần kịch bản, các loại cẩu huyết các loại xung đột, phá án tra án, mỗi lần miêu đều có thể đánh lên Cẩm Mao Thử, vừa tương ái lại tương sát, Bạch Ngọc Đường ngẫu nhiên còn sẽ giúp đỡ Triển Chiêu phá án.

Đạo diễn, biên kịch, chế tác, quản lý đặc hiệu hậu kỳ đều là đệ nhất quốc nội, Lý Diệp tự mình ra trận, ngày đầu tiên khởi động máy, Lô Chu cùng Lê Trường Chinh đồng thời trình diện toàn bộ Hoành Điếm quả thực làm người ta tấp nập, sắp đem cảnh khu Thanh Minh Thượng Hà Đồ cấp tễ bạo.

Tiêu Nghị bị người tễ đến đầu óc choáng váng, còn muốn bảo hộ Lô Chu cùng Lê Trường Chinh, Lê Trường Chinh bớt thời giờ đến nói với hắn mấy câu đại khái là buổi tối tìm thời gian, gọi Lô Chu đi ra cùng ăn cơm tâm sự, tiếp lại không biết đạo bị tễ đi nơi nào.

Ngay sau đó, fan của Lê Trường Chinh cùng Lô Chu ở đây bạo phát, hiện trường bạo phát rối loạn, tiện đà bị cảnh sát mang đi.

Weibo đã sắp điên rồi, cái gì yêu ma quỷ quái đều đi ra, Tiêu Nghị đã trải qua hỗn loạn bất kham nửa ngày, rốt cục có thể thở một hơi, tiến vào Studio chờ Lô Chu chụp định trang chiếu. Lô Chu đeo khăn trùm đầu, để tiện quay cổ trang, y thế liễu viên tấc, Lê Trường Chinh thì để lại tóc dài.
Bình Luận (0)
Comment