Kim Cương Chi Tử

Chương 3.2

"Tình thế bắt buộc thôi." Tạ Thiên Ngạo nhìn hắn chăm chú: "Anh đã đặt vé máy bay đi Nhật Bản giúp chú rồi."

"Cả đi lẫn về?"

"Một lượt."

Tạ Tử Hiên cười khổ nói: "Vì sao em lại cảm thấy mình chuẩn bị chui vào miệng cọp?" Hắn nói với Tạ phu nhân: "Mẹ và ba để mặc anh hai bắt nạt con như vậy à?"

"Tử Hiên, chuyện này ai trong chúng ta cũng không thể quyết định thay con." Tạ phu nhân hiếm khi nghiêm nghị như vậy: "Đi đi, mẹ ở nhà chờ con ."

"Nếu nhà Hắc Vũ kiên trì không thả người, anh tự nhiên sẽ nghĩ biện pháp cứu chú ra ngoài." Tạ Thiên Ngạo rốt cuộc cũng đảm bảo.

Tạ Tử Hiên thở phào một hơi: "Cũng may, rốt cuộc anh hai cũng không phải là động vật máu lạnh. Khi nào thì em đi?"

"Trong tuần này." Tạ Thiên Ngạo nói: "Cuối tháng là đại thọ 60 của gia chủ Hắc Vũ , muốn em nhất định phải có mặt."

"OK, vừa đủ để em tuyên truyền đĩa nhạc mới." Tạ Tử Hiên rất là thoải mái mà nhún nhún vai.

"Tử Hiên, chuyện này rất nghiêm trọng." Tạ Thiên Ngạo không thể không nhắc nhở hắn.

"Trong lòng em có tính toán." Hắn đứng lên, "Như vậy là em có thể rời đi rồi?"

Tạ Tử Hiên hoa trương dùng lễ nghi châu Âu cúi người chào cáo biệt với người nhà họ Tạ rồi rời khỏi biệt thự Tạ gia.

Vươn tay mở cửa xe, đồng thời trong đầu hiện lên một đoạn trí nhớ đã sớm bị lớp bụi dầy che lấp.

Đảm nhiện vị trí gia chủ Hắc Vũ hẳn là Hắc Vũ Lương Mộc đi, lão già ngoan cố đó. . . . . . đã từng nói đời này cũng không gặp lại, không nghĩ tới nhanh như vậy đã muốn gặp mặt lại.

~~~

Tần Linh mồ hôi đầy người từ phòng tập thể thao đi ra. Hôm nay cô đã bắt đầu vào nề nếp tiến hành huấn luyện thể hình, mỗi ngày chạy hai giờ, tập bằng máy một giờ, mặc dù lượng vận động cũng không tính lớn, nhưng đối với người trước giờ vẫn không ưa vận động, lại còn một thân thịt mỡ như thế này thật làm cô mệt muốn chết. Càng tệ hơn là ngoài phối hợp vận động thân thể còn có chế độ ăn uống điều độ. Lúc đầu chẳng qua là những điều đơn giản, ăn ít một chút cũng không khó gì, chỉ là hôm nay muốn cô ngày ngày chạy bộ lại không thể ăn cơm, cái này đúng là không khác gì hành cô chết a.

Tony đưa khăn lông cho cô, cẩn thận từng li từng tí nói: "Cô Tần à, tôi thấy hôm nay huấn luyện đến đây thôi."

Cô không nhận khăn lông, ngược lại trừng mắt hỏi cậu ta, "Hôm nay vận động đủ rồi?"

"Còn thiếu 30 phút tập cơ bụng."

"Trung tâm A Nhã các cậu chẳng lẽ là chỉ để ý lấy tiền không làm việc hay sao? Khách còn không yêu cầu giảm bớt lượng vận động, cậu thân là huấn luyện viên giám sát, lại dám bãi công trước?" Mặc dù Tần Linh mệt đến miệng đắng lưỡi khô, lời nói ra vẫn hùng hổ dọa người như cũ.

Tony gần đây vẫn tương đối sợ Tần Linh, cũng bởi vì ngày đó lúc cậu ở phòng rửa tay nghị luận về Tần Linh bị cô nghe được, Tony tự biết đuối lý, với những người khách khác đều dám cãi nhau ầm ĩ, cười cười nói nói, duy chỉ đối với cô không dám càn rỡ.

"Như vậy, trước nghỉ mười phút là được, một lát nữa tôi đợi cô ở chỗ máy tập." Cậu không dám có quá nhiều trao đổi với cô, chỉ sợ lại nói sai cái gì.

Tần Linh ngồi nghỉ ngơi tại chỗ, vừa dùng khăn lông lau mồ hôi trên chổ, đột nhiên cảm giác được bên cạnh hình như có ánh mắt kì quái nhìn mình. Cô vừa quay đầu liền thấy một người đàn ông trung niên đang nhìn cô.

"Ông có chuyện gì?" Trong thanh âm của cô mười phần tức, làm cho đối phương sợ hết hồn.

"A, thật xin lỗi, xin hỏi cô đây có hứng thú quay quảng cáo hay không?"

"Hả?" Tần Linh sửng sốt.

Người đàn ông kia lập tức đưa danh thiếp của mình ra, "Tôi là đại biểu công ty quảng cáo Bắc Đấu Tinh, gần đây công ty chúng tôi muốn quay quảng cáo đầu tiên, cần một vị nữ chính, tôi cảm thấy được khí chất, hình tượng cô vô cùng thích hợp với quảng cáo này."

"Tôi?" Tần Linh nhìn chung quanh một vòng, xác định mục tiêu của đối phương thật sự là mình, "Mắt ông không có vấn đề chứ? Ông để cho tôi làm nữ chính?"

"Đúng vậy, lần này nam chính của quảng cáo là vị minh tinh vô cùng nổi tiếng, nếu như có thể hợp tác thành công, nói không chừng cô được chú ý, tiến vào làng giải trí." Đối phương liến thoắng miêu tả tiền đồ tốt đẹp.

Đầu tiên Tần Linh ngơ ngác nghe, lát sau trong mắt phát ra tia sáng chói mắt. Chẳng lẽ là hiệu quả sau một tháng huấn luyện? Cô đã đạt tới hình tượng tốt đẹp khiến người tìm sao không đành lòng bỏ qua?

Nhưng cô còn chưa dám tin tưởng."Tôi không có biểu diễn kinh nghiệm."

Lúc học đại học xã đoàn gì cô cũng không tham gia, tất cả thời gian rảnh đều đi ngủ.

"Không sao, công ty chúng ta xem trọng chính là người không có bất kì kinh nghiệm biểu diễn giống cô, trình diễn khí chất vô cùng sạch sẽ thanh thuần." Tìm ngôi sao quả nhiên là nói khéo như rót.

"Thế lúc nào thì cần tôi?" Cô đã bị thuyết phục.

"Chiều mai, nếu như thuận tiện, ở tòa nhà Khải Tư Ân tầng mười ba, phòng 1302, chào mừng cô tới thử."

Cô không phải là đang nằm mộng chứ? Hay là đang phát khùng? Lại thật giống như mộng mị trong giấc mơ minh tinh của nữ sinh mười sáu mười bảy tuổi, vì một cái danh thiếp mà chạy tới nơi này?

Tần Linh ngẩng đầu lên, nhìn cao ốc Khải Tư Ân cao vút trong mây.

Tối hôm qua cô vì xác nhận thân phận của đối phương là thật hay giả, cố ý đi tra khảo tư liệu công ty quảng cáo Bắc Đấu Tinh, cuối cùng xác định thật có một công ty như vậy, địa chỉ công ty cũng không sai. Công ty quảng cáo này đã từng một tay thổi nhiều người thành sao thành minh tinh, thậm chí người cho cô danh thiếp —— Lý Tổ Đức, nghe nói lại là một vị đạo diễn quảng cáo rất nổi danh.

Dĩ nhiên cô tuyệt sẽ không nói cho người nhà nguyên nhân bản thân đi đến Bắc Đấu Tinh, cô cũng sợ ngộ nhỡ thất bại lại bị mất mặt.

Đi tới tầng mười ba, thấy tấm biển công ty quảng cáo Bắc Đấu Tinh thì cô vẫn đang do dự mình có nên đi vào hay không. Không ngờ có một người đi ra từ trong, vừa vặn là Lý Tổ Đức hôm qua đưa cô danh thiếp.

Lý Tổ Đức vừa thấy cô, mắt sáng lên, "Cô Tần, chờ cô thật lâu, mau vào!"

Ông nhiệt tình gọi cô vào công ty."Thời gian quảng cáo cấp bách, tôi thật đúng là sợ cô không đến, cảm ơn cô đã tin tưởng tôi, ủng hộ tôi."

Ông khiêm nhường, khách khí như thế, càng làm cho Tần Linh kinh sợ."Tôi chỉ là tùy tiện tới xem một chút." Cô vội vàng giải thích, nhưng một giây kế tiếp trên tay đã bị nhét vào một một tập lớn.

"Đây là kịch bản, mời làm quen trước một chút, một giờ sau chúng ta đi hiện trường đóng phim, trang phục cũng đã chuẩn bị xong. Trang điểm!" Lý Tổ Đức xoay người gọi, rất nhanh có thợ trang điểm xuất hiện.

"Dựa theo kịch bản trang điểm cho cô ấy." Ông nhanh chóng phân phó.

Ngay cả kịch bản Tần Linh cũng không kịp nhìn đã bị thợ trang điểm kéo đến phòng hóa trang. Nửa giờ sau lại bị kéo lên xe riêng đi đến hiện trường đóng phim.
Bình Luận (0)
Comment