Kim Đan Là Hằng Tinh, Ngươi Gọi Đây Là Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 17 - Trò Chuyện Qua Mạng

Trên xe ngựa, Cẩm Ly liền không kịp chờ đợi mở thư tịch ra xem.

Đêm càng lúc càng khuya, sau khi trở lại tẩm cung, nàng vẫn đang lật xem, tìm kiếm thông tin Tề Nguyên cần.

"Bệ hạ, đã giờ Dần, nên đi ngủ rồi, nếu long thể bất an, nô tỳ không gánh vác nổi." Thị nữ mặc váy bạc màu vàng nhạt nhắc nhở.

Cẩm Ly cũng không ngẩng đầu lên: "Ừm."

Trong Dụ công phủ có rất nhiều tư liệu về y quan cấm địa, Cẩm Ly đang tìm kiếm đáp án Tề Nguyên hỏi, đồng thời cũng đang thu thập những thông tin khác liên quan đến y quan cấm địa, tiện chia sẻ cho hắn, giúp đỡ hắn.

"Cuối cùng cũng tìm được." Cẩm Ly hai mắt sáng lên, "Tất cả y quan yêu vật đều là một thể, chúng có thể điều hoà, bổ sung lẫn nhau, nhưng mỗi đêm, loại liên hệ này sẽ yếu đi rất nhiều!"

Nhận được những tin tức này, nàng vội vàng lấy Linh Lung Ngọc Tịch ra, gửi cho Tề Nguyên.

Đồng thời, nàng cũng gửi cho hắn những tài liệu nàng đã chỉnh lý có liên quan đến y quan cấm địa.

Sau khi gửi xong, nàng có chút phấn khởi, nhưng khi nhìn lại ghi chép trong thư tịch, nàng lộ ra vẻ mặt nghi hoặc.

"Theo sách cổ ghi lại, hiện giờ y quan cấm địa chỉ có quái áo cưới.

Kỳ lạ, quái áo yếm theo lời Tề Nguyên nói, lại giải thích như thế nào?

Chẳng lẽ nói, bên trong y quan cấm địa lại sinh ra một loại y quan yêu quái khác?"

Cẩm Ly khó hiểu.

Tuy nhiên, chờ thị vệ nàng phái đi lúc trước trở về, nàng sẽ có thể hỏi rõ ràng nguyên nhân là gì.

Không biết bọn thị vệ có nhìn thấy Tề Nguyên hay không?

Bộ dáng Tề Nguyên trông như thế nào?

Cẩm Ly có chút tò mò.

Đặt sách xuống, cảm giác rã rời cực lực kéo đến, nàng mệt mỏi, mà bắp đùi thon dài cùng chân ngọc mạn điệu cũng có chút đau nhức.

Di chứng quỳ ba canh giờ vẫn chưa hoàn toàn tiêu tan.

...

Ánh mặt trời chiếu lên thân thể đang uể oải của Tề Nguyên.

Mới từ trong hố đất bò ra, trên người hắn vẫn còn lưu lại mùi bùn đất.

Hắn nhìn lên mặt trời: "Thật tròn, giống như Kim Đan."

Hắn như thường lệ, mở ra giao diện trò chuyện.

Ở phần trò chuyện riêng, có rất nhiều tin nhắn Cẩm Ly gửi.

Hắn kiểm tra từng cái một.

"Quả nhiên, ba tên thợ giày hơn một Gia Cát Lượng.”

Xin Cẩm Ly giúp đỡ, quả nhiên có tác dụng.

Từ tin tức Cẩm Ly gửi, hắn nhận được tin tức hữu ích.

"Thì ra giữa Y Quan Yêu quái quả thật có liên hệ, nhưng khi đến đêm, liên hệ của chúng sẽ yếu đi rất nhiều, đây cũng là cơ hội của ta."

"Tuy nhiên, hiện tại trời đã sáng, quả thực không dễ kiểm tra, phải đợi đến tối."

Tề Nguyên tiếp tục nhìn tin tức phía dưới.

Cẩm Ly không chỉ cung cấp thứ hắn cần hỏi, mà còn đánh dấu một số khu vực nguy hiểm, cùng với nói rõ phân bố quái vật mạnh mẽ của y quan yêu quái vân vân.

"Nàng thật... hiền thục, không đúng, hẳn là cẩn thận, đảm đang." Tề Nguyên nghĩ, ý thức được điều gì đó, lại lập tức sửa miệng.

Dù sao, ở kiếp trước, từ "hiền thục" đã trở thành "nghĩa xấu" ở một mức độ nào đó.

(1)Tuỳ theo âm điệu người nói mà từ này cũng có thể hiểu theo nghĩa châm biếm; không hiểu phong tình, quê mùa.

Phải đợi đến khi trời tối mới có thể cày quái, thật nhàm chán.

Tề Nguyên buồn bực, chán ngán, gửi cho Cẩm Ly một đống tin nhắn.

Mặc dù Cẩm Ly có lẽ không online, không thể trả lời ngay được, nhưng cũng không ảnh hưởng gì.

Hắn tự mình nói.

"Cảnh sắc nơi này quả thật rất đẹp, chỉ là yêu quái ở đây có chút khiếp người, còn kinh khủng hơn so với phim ma trên TV nhiều."

Nếu như không phải ta cấp 82, nói không chừng thật sự sẽ bị dọa chết khiếp.

Đáng tiếc, không thể chụp ảnh, nếu không, có thể đem cảnh tượng nơi này chụp cho ngươi xem, nói không chừng sẽ dọa ngươi nhảy dựng."

Tề Nguyên gửi tin nhắn, đột nhiên nghĩ đến: "Này, hình dáng ngươi như thế nào?"

Nếu như có thể chụp ảnh, nói không chừng còn có thể nhìn thấy bộ dáng của bạn gái qua mạng.

Đáng tiếc trò chơi này, không thể gửi hình, cũng không thể gọi video.

Vốn dĩ, Tề Nguyên còn tưởng rằng phải tối nay Cẩm Ly mới trả lời tin nhắn của anh, không ngờ vừa gửi xong, tin nhắn của Cẩm Ly đã gửi tới.

"Ta... nhìn cũng cũng tạm được."

Bên kia, tâm tình Cẩm Ly cũng không bình tĩnh, tâm tình dao động còn lớn hơn so với lúc vừa gặp phải Quyền Tướng Tư Mã Đình,.

"Ta cũng tạm được, nếu không thì lúc nào đó, chúng ta gặp mặt một lần?" Tề Nguyên rất có cảm tình với Cẩm Ly.

Thời điểm bệnh nặng, một mình sinh hoạt, cùng hắn nói chuyện trên trời dưới đất, chỉ có Cẩm Ly.

Mà tính cách, tính khí của Cẩm Ly, đều rất ăn khớp với Tề Nguyên, đơn giản mà nói, khi hai người trò chuyện, hắn không nhìn thấy điểm hắn ghét ở trong bóng dáng của Cẩm Ly.

Cẩm Ly ngồi trên ghế gỗ tử đàn, hương thơm thoang thoảng hiện lên, nàng nhìn chữ bên trong Linh Lung Ngọc Tịch, nhìn một hồi lâu, mới trịnh trọng nói: "Được!"

Tề Nguyên thấy vậy, cũng hiện ra nụ cười: "Đúng rồi, địa đồ ngươi đi có phải không giống với ta hay không?"

Địa đồ hiện tại ta mở ra, chỉ có tứ cấm nhị tuyệt.

Ta hiện tại chỉ có thể ở lại nơi này, không thể rời đi.

Địa đồ?

Tứ cấm nhị tuyệt?

Không phải là nhất tuyệt sao?

"Đúng rồi, ngươi nếu không phải cày quái, hẳn là phát triển đi theo cốt truyện của game di?"

Ngươi ở chỗ này, thân phận là gì, gặp cửa ái khó nào?

Nói cho ta một chút, nói không chừng có thể giúp ngươi tham khảo." Không đợi Cẩm Ly trả lời, Tề Nguyên lại hảo tâm hỏi.

Cẩm Ly trong điện, có chút choáng váng.

Nàng biết, Tề Nguyên nói chuyện kỳ kỳ quái, luyên thuyên không ngừng.

Hắn hỏi nàng gặp ải khó nào? Thân phận?

Là hỏi thân phận của nàng trong hiện thực sao?

Vốn dĩ, nàng cùng Tề Nguyên bèo nước gặp nhau, nàng không có hoàn toàn tiết lộ thân phận của mình.

Nàng dù sao cũng là chủ một quốc gia của Nam Càn quốc, thân phận đặc thù, lúc trước có chỗ giấu diếm với Tề Nguyên.

Hôm nay...

"Ta là... nữ đế của Nam Càn quốc." Cẩm Ly không che giấu thân phận nữa.

"Nhân vật trong cốt truyện game lợi hại như vậy, thế mà là Nữ Đế!

Không được, ta càng phải gặp ngươi một lần, đời này ta lớn như vậy, ngay cả trấn trưởng cũng chưa từng gặp qua, Nữ Đế, thật đúng là hiếm thấy.”

Cẩm Ly nghe vậy, cười khổ không thôi.

"Nhiệm vụ hiện tại của ngươi là gì?" Tề Nguyên tiếp tục đặt câu hỏi.

Nhiệm vụ?

Cẩm Ly đã quen với Tề Nguyên Kỳ nói chuyện kỳ kỳ quái quái, nàng đại khái hiểu được ý tứ của Tề Nguyên: "Ta là nữ hoàng Nam Càn quốc, bên trong có quyền tướng Tư Mã Đình tranh giành ngôi vị hoàng đế, ngoài có Bắc Hãn Vương Đình quấy nhiễu, còn có yêu thú thỉnh thoảng công thành chiếm đất.

"Cho nên, nhiệm vụ quan trọng nhất của ngươi hiện tại là xử lý Tư Mã Đình, bảo vệ ngôi vị hoàng đế, sau đó xử lý những kẻ địch còn lại?"

Nhìn Tề Nguyên hời hợt nói, nội tâm Cẩm Ly có chút chấn động.

Những đại sự này, nàng cũng có nghĩ tới, nhưng làm sao có thể làm được.

Có thể duy trình tình cảnh bình tĩnh là không tệ rồi.

Mặc dù Tề Nguyên chính là một vô thượng hoàng giả, nắm giữ phương pháp tiến vào Hiên Viên cấm địa, lại có thể lang bạt Y Quan cấm địa.

Nhưng mà, một vô thượng hoàng giả như vậy, cũng không thể làm được sự tình như bên trên nói.

"Ai, cũng không biết ngươi gặp được nhân vật trong trò chơi có đẳng cấp cao bao nhiêu, dùng kiếm chém có thể chém chết hay không." Tề Nguyên nói ra, chợt hắn lại hỏi, "Ngươi xem qua Đồ Long Thuật của vĩ nhân chưa?

Đó là một cuốn sách tuyệt vời.

Vĩ nhân rất lợi hại, nếu ngươi ngộ được vài phần chân truyền của hắn, cục diện này khẳng định là chuyện nhỏ."

"Chưa xem qua, Đồ Long Thuật? Rất trân quý phải không?" Cẩm Ly nghe được ba chữ này, liền cảm thấy đây là một thứ rất trân quý.

Mà nghe Tề Nguyên nói, ngộ được thuật Đồ Long, vấn đề của nàng liền có thể trong khoảnh khắc giải quyết.

Sách của vị Vĩ nhân kia, nhất định là một tờ đáng ngàn vàng đi?

"Không quý, đại khái mấy trăm đồng đi? Một trăm cân lương thực là có thể mua được."

Đáng tiếc ta chưa từng xem qua, bằng không ta liền dạy ngươi dễ như bỡ, vẽn mở cái thế giới trong trò chơi này...... Biến cách.

Có lẽ từ ngữ vốn dùng kia hơi nặng nề, hắn dùng từ biến đổi để thay thế

Cẩm Ly nghe vậy, ngây ngẩn cả người.

Sách trân quý như vậy, thế mà chỉ đáng giá một trăm cân lương thực.

Bình Luận (0)
Comment