Kim Ngọc Lương Duyên, Tuyệt Thế Hàn Vương Phi

Chương 55

Yến Minh Hiên trở về hoàng cung, chưa trở về ngay Dưỡng Tâm điện của mình, cũng không đi sang ngự thư phòng, mà là trực tiếp đi đến Cảnh Vân cung của hoàng hậu.

Theo lý thuyết, hôm nay là ngày đại hôn của Hàn vương Yến Kinh Hàn cùng nhị tiểu thư Lam Linh Lam tướng phủ, thái hậu với Hoàng thượng đều tự mình đi làm lễ, muội muội Lam Linh, là hoàng hậu của Yến Minh Hiên, Lam Hân Nhi nói như thế nào cũng nên đi làm lễ mới phải, nhưng Lam Hân Nhi lại lấy cớ thân thể khó chịu làm lí do, từ chối không đi, người khác không hiểu nguyên nhân trong đó, nhưng trong nội tâm của Yến Minh Hiên đã sớm đoán được vài phần.

Hôm nay, Yến Minh Hiên đứng làm lể cho một đôi Kim đồng Ngọc nữ, trong nội tâm sớm đã bị sự không cam lòng lấp đầy, nhưng hắn ta là thiên tử của một quốc gia, dù trong nội tâm có mất hứng thế nào, cũng không thể biểu hiện ra ngoài trước mặt cả triều văn lẫn võ, vì thế, Yến Minh Hiên chỉ có thể một đường đè nén trở về hoàng cung.

Yến Minh Hiên vào hoàng cung, trong đầu chỉ hiện lên gương mặt quốc sắc thiên hương và thanh nhã trầm tĩnh kiều diễm kia của Lam Linh, như một đóa hoa mẫu đơn sinh trưởng trong thâm cốc, cực kỳ kiều diễm nhưng lại không nhiễm khói lửa trần gian.

Phảng phất như mây che bóng trăng, tựa như tuyết lay động phiêu lãng t
trong gió!

Nghĩ đến Lam Linh, Yến Minh Hiên lại nghĩ tới Lam Hân Nhi tự nói thân thể khó chịu, trong nội tâm hừ lạnh một tiếng, sợ nàng không phải là thân thể khó chịu, mà là trong lòng đâu?

Yến Minh Hiên ngồi trên long liễn rất nhanh đã đi tới trước Cảnh Vân cung, Thanh Tuyền dựa theo chỉ thị của Yến Minh Hiên nhanh chóng tiến lên trước mặt thị vệ canh cửa cung có nhiệm vụ báo trước, ra hiệu cho bọn họ đừng lên tiếng, lúc này mới quay trở lại đỡ Yến Minh Hiên xuống long liễn.

Yến Minh Hiên bước nhanh vào Cảnh Vân cung, đi thẳng đến chính điện, mà bọn cung nữ canh giữ ở bên ngoài chính điện cũng đều được Thanh Tuyền ra dấu bảo phúc phúc thân, nên không dám tạo ra một tí tiếng động nào.

Nhưng làm cho Yến Minh Hiên thất vọng chính là, lúc vào chính điện, Lam Hân Nhi không có chán nản nằm trên giường, mà là ngồi ở trên giường êm tơ vàng đang làm gì trên một chỗ của khăn lụa, cung nữ ở một bên đang giúp lên dây kết.

Lam Hân Nhi đang lên dây kết thấy Yến Minh Hiên đi vào, nàng vội vàng thi lễ một cái với Yến Minh Hiên, Yến Minh Hiên khoát tay áo, ngồi xuống bên cạnh Lam Hân Nhi, Thanh Tuyền với cung nữ lập tức lui ra ngoài.

"Thân thể Hân nhi đã tốt ?" Trước khi Yến Minh Hiên đăng cơ đã cưới Lam Hân Nhi, vốn là thời điểm ở trong phủ, đã gọi thẳng khuê danh của Lam Hân Nhi, lúc hắn trở thành vua của một nước, vẫn giữ cách gọi này, điều này làm cho toàn bộ hậu cung dường như đều cảm thấy Hoàng thượng các nàng sủng ái nhất chính là hoàng hậu của hắn, nhưng có phải thật như vậy hay không, trong lòng Yến Minh Hiên biết rõ, Lam Hân Nhi càng không phải là một đứa ngốc.

"Đa tạ Hoàng thượng đã nhớ, nô tì đã khá hơn nhiều." Lam Hân Nhi khoan thai đoan trang, trên gương mặt xinh đẹp vẫn duy trì nụ cười thỏa đáng nhất.

"Vậy là tốt rồi." Yến Minh Hiên dường như đã yên tâm không ít, lúc này mới nói tiếp: "Ban đầu trẫm đoán rằng Hàn vương không thích nữ tử đến gần, có phải là có điều gì đó khó nói hay không, hôm nay vừa thấy, trẫm mới hiểu được, là trẫm suy nghĩ nhiều, trước đây, hắn không thích nữ nhân, đó là bởi vì không có một nữ nhân nào có thể vào mắt của hắn, nhưng ngày hôm nay, hắn bởi vì vương phi của mình mà lần nữa phá lệ, xem ra, là mẫu hậu có mắt nhìn người, cho trẫm tứ hôn hai người bọn họ, mới tạo thành một đoạn nhân duyên tốt này."

Yến Minh Hiên khẩu thị tâm phi một hồi mặc dù nói không lâu, nhưng đã tóm gọn được rất nhiều tin tức, hắn một mặt nói cho Lam Hân Nhi là Lam Linh đã vào được mắt Yến Kinh Hàn, phương diện thánh chỉ tứ hôn này mặc dù là hắn hạ chĩ, nhưng đều là ý của thái hậu, điều này làm cho trong nội tâm Lam Hân Nhi lập tức nổi lên vẻ không cam lòng và phẫn hận tràn ngập trời!
Bình Luận (0)
Comment